Jump to content

fragile

Thành viên
  • Số bài viết

    28
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi fragile

  1. fragile

    Ngày không bình yên - 19/12/04

    CHIẾN THẮNG LỚN NHẤT CỦA ĐỜI NGƯỜI LÀ CHIẾN THẮNG BẢN THÂN MÌNH. Bắt đầu những ngày chiến đấu với trái tim yếu đuối của mình. Đúng là 1 cuộc chiến không cân sức, nk ạ. Mà những ngày này trời lạnh mới kinh chứ. Lạnh lẽo y như...cõi lòng hoang vắng của mình vậy. Có lẽ mình không nên ra đường càng nhiều càng tốt. MỖi lần ra đường, mình lại nhớ anh. NHớ da diết. NHớ đau đáu. CỨ ước sao có thể nhìn thấy anh, gọi cho anh và được cùng anh sống lại những ngày yêu dấu cũ. Đã 5 cái tết trôi qua mình cùng đón với anh. CỨ vào những ngày cuối năm chộn rộn này là mình và anh lại dung dăng dung dẻ chở nhau đi mua hàng sales, lục lọi hàng giảm giá. Những ngày lạnh thế này mình lại ôm chặt anh khi cùng đi ngoài đường. Đến khi nào hả nk, lòng mình sẽ lại bình yên? Mình thật vất vả với nỗi buồn của mình, với nỗi nhớ của mình. Đúng như anh nói, 2 đứa giờ không buồn khổ gì nữa mà chỉ nhớ nhau thôi. Ký ức ngày qua cứ lảng vảng mãi trong đầu anh và mình. Những ngày tháng đó dễ gì mà quên. NHững yêu thương đó dễ gì bôi xóa. MÌnh và anh đã yêu nhau đến vậy, đã có một tình yêu đẹp đến vậy, dễ gì lãng quên... Nhưng mà phải quên thôi, nk ạ. Dù không thể, nhưng cũng phải gắng làm. Không có điều gì là không thể làm cả. MÌnh và anh không bao giờ đến được với nhau thì phải quên nhau đi thôi. Giờ nhớ nhau thì nhớ vậy, nhưng nếu quay lại chắc cũng chẳng sung sướng gì. Thôi thì hãy gắng quên nhau để những gì đã qua mãi mãi là một ký ức đẹp trong lòng mình và anh. Những ngày tháng đó không bao giờ còn tìm lai được nữa đâu. Giờ mình sẽ tự múc lấy nguồn sức mạnh bên trong trái tim, tâm hồn mình để sẽ thật sự quên anh. Mình sẽ tự đi trên đôi chân của mình để chiến thắng bản thân. TIn rằng khi mình tự thân có thể dứt bỏ tình yêu này, vượt qua nỗi đau này thì mai này sẽ chẳng có gì làm mình gục ngã được nữa. Những cuộc chia tay mai này, những người đàn ông đến với mình sau này, sẽ chẳng thể đốn ngã mình đâu. Và mình biết rằng người đàn ông bên cạnh mình ngày mai sẽ là người yêu mình nhiều hơn mình yêu họ. MÌnh biết rằng từ nay mình sẽ không còn tìm lại được cảm giác hạnh phúc tột cùng, đau khổ cùng tận, nỗi hân hoan vô bờ, nỗi nhớ nhung, lo sợ cồn cào..những cung bậc tình yêu mà mình đã có được với anh nữa. Những cảm giác tình yêu đó đã thật sự chết đi rồi. Sẽ không có việc mình thức trắng đêm, mò ra khỏi nhà vào tờ mờ sáng để chạy đến vơí anh, để được gặp anh và tin rằng mình sẽ không mất anh nữa. Sẽ không có người đàn ông nào làm mình điêu đứng như thế nữa. Thôi thì ít ra kiếp này mình cũng đã hơn được bao nhiêu người là đã có được một tình yêu lớn, đã nếm trải được những tột cùng hạnh phúc lẫn khổ đau của tình yêu. Và hơn hết, mình biết rằng người đàn ông rất yêu dấu đó của mình sẽ luôn bên cạnh mình, luôn dõi theo mình, luôn sẵn lòng đến bên mình khi mình kêu cầu đến. Vậy cũng là diễm phúc lắm. Và mình cũng sẽ dõi theo a như thế. Mai này, 2 đứa vẫn có thể cùng sẻ chia với những biến cố cuộc đời, những thăng trầm cuộc sống. MÌnh sẽ thương con anh như con mình. Thương các em anh như em mình. Sẽ đến bên anh khi a buồn đau nhất. TÌnh yêu này sẽ không chết đi mà sẽ chuyển thành một tình cảm khác để mình và anh sẽ là những người tri kỷ đi bên đời nhau, dõi theo nhau đến trọn cuộc đời dù không bao giờ có thể đến được với nhau. Mình phải quên thôi. Gắng quên thôi. Quên nhau thôi, anh nhé. Chuyện ngày xưa...ngày xưa...
  2. fragile

    Ngày của bão - 18/12/2004

    Trời hôm nay thật lạnh! Cái lạnh luôn làm người ta thêm cô đơn, thêm tiếc nhớ và buồn man mác...Hệt như mình suốt hôm nay cứ lẩn thẩn nghĩ mãi về anh. Trời, mình nhớ anh mới khiếp chứ! Mình thật lòng rất nhớ anh và ám ảnh mãi bởi những ngày tháng cũ. Dễ gì mà bôi xóa 5 năm dài yêu nhau. Gặp lại anh, thấy trong ví của anh vẫn là những hình ảnh mình và anh đã chụp ngày cũ. Mình lại thấy chạnh lòng đau đớn. Giá mà có thể đến được với nhau, mình sẽ quay về bên anh để những yêu dấu ngày qua sẽ không mãi mãi mất đi, để thật ấm nồng hạnh phúc trong vòng tay người mà mình rất đỗi yêu thương. Bao thăng trầm, bao ngày tháng 2 đứa đã cùng chia sẻ, đã cùng đi qua. GIờ mình và anh, mỗi đứa 1 con đường riêng. Mình lận đận trên con đường một mình đi tìm hạnh phúc mới. Anh lao vào với những cuộc tình qua đường, những cuộc ăn chơi, nhậu nhẹt lu bù. Để rồi khi gặp lại nhau, đứa nào cũng thấy thật đớn đau, thật vương vấn. Nếu a yêu 1 ai đó thật lòng, mình sẽ đau đớn lắm. Mình sợ mình không kịp lấy chồng trước khi anh đến với một ai khác, nk ạ. Mình phải tự cứu mình trước thôi. Thật ra, mình đang cố gắng hết sức để xua tan cái ý nghĩ rồ dại là quay về với a. Không, mình phải vượt qua giây phút yếu lòng này. MÌnh phải chiến thắng bản thân mình. MÌnh phải làm được điều đó. Mình và anh không bao giờ có thể đến được với nhau trọn vẹn như bao người khác. MÌnh phải xác tín điều đó. Nếu quay lại với anh, mình sẽ không bao giờ có thể sống được cuộc sống như bao người bình thường khác. Mình phải thật sáng suốt, vững vàng để không vì những nỗi cô đơn, những nỗi nhớ nhất thời mà quay trở lại con đường tăm tối đó. Mình phải triệt tiêu những tình cảm mình đã dành cho anh. Mình phải xoá nó đi, phải dập tắt nó trước khi nó quay lại huỷ hoại cuộc đời mình. Nếu còn yêu anh, giờ đây, mình vẫn có thể dõi theo anh, gặp gỡ anh bằng một tình cảm khác. TÌnh cảm của người thân với người thân. MÌnh phải biến chuyển tình cảm này thành tình thương, hay tình cảm anh em như nó vốn phải như vậy. Và đó là CON ĐƯỜNG DUY NHẤT. Từ nay mình phải sống mạnh mẽ hơn. Mình không nên vội vàng lao vào bất kỳ gã trai nào đến với mình chỉ để lãng quên anh. Mình không thể nhờ vào những mối quan hệ nào khác để quên anh. Mình phải tự mình làm điều đó. Chỉ có như vậy mình mới thật sự lãng quên anh và vững vàng trong cuộc chiến này. NẾu mình trông chờ vào những người đàn ông khác để quên đi anh thì thật là nguy hiểm. Chỉ cần họ quay lưng lại với mình là mình sẽ lại chạy ù về với anh. Và đó là điều không nên một chút nào, nk ạ. Cuộc chiến này tưởng như sắp tàn, hóa ra lại vẫn chỉ mới bắt đầu và từ này mình phải một mình đương đầu với nỗi nhớ, với những giây phút xao lòng, với những nỗi cô đơn dằn vặt, những tiếc nhớ xa xưa..Mình phải tự mình vượt qua nỗi đau này. Mình sẽ không vội vàng tìm đến bất kỳ người đàn ông nào nữa. MÌnh thật sự cần một khoảng lặng để chín chắn hơn, để lớn lên sau nỗi đau, để mạnh mẽ, bản lĩnh hơn nữa. Để mai này sẽ không sợ bị ruồng bỏ, không lệ thuộc vào đàn ông và không mù quáng trong tình yêu nữa, nk ạ. MÌnh phải lớn lên trong tình yêu. Phải tự mình vươn lên, phải tự cứu lấy mình. Mình sẽ làm được điều đó. Mình đã làm được điều đó suốt 120 ngày qua và mình sẽ tiếp tục làm được điều đó muôn vạn ngày sau. Mình tin rằng đây là Thánh ý của Cha Trên Trời. Hẳn là Cha đang dành cho mình một người xứng đáng hơn, một hạnh phúc lớn lao hơn và tất cả đã sẵn sàng ở phía trước. Chỉ cần vượt qua cơn cám dỗ này, mình sẽ nhận được phần thưởng Cha ban. MÌnh phải sống lý trí và nghị lực, và không được làm những điều trái luân thường đạo lý để làm đẹp lòng Cha. Cha sẽ không bao giờ bỏ rơi mình trong cuộc chiến này. Ngài đang ở bên mình và sẽ tiếp sức cho mình khi mình cần đến. MÌnh tin thế, nk ạ. MÌnh nhất định sẽ không bao giờ quay về với anh đâu. Cả hôm nay và hôm qua nữa, mình lao vào tổng vệ sinh mớ đồ đạc, quần áo của mình. DỌn dẹp cũng là cách thư giãn hay. MÌnh không nghĩ về a nữa. Giờ đây, mình cần sống chậm lại và tập cho mình một sức chịu đựng dẻo dai hơn nữa, mạnh mẽ hơn nữa, nk ạ.
  3. fragile

    Tự sự

    Tôi tự hào vì mình đã có 1 tình yêu lớn. Dù giờ đây tôi và anh đã không còn ở bên nhau. Hơn 5 năm dài, chúng tôi đã âm thầm yêu nhau và đến với nhau, bất chấp những ngăn trở của lề luật và định kiến xã hội. Bởi tôi và anh có quan hệ huyết thống ở đời thứ ba. Và như vậy, tình yêu của chúng tôi không bao giờ được xã hội, người thân chấp nhận. Nỗi lo sợ sẽ làm tổn thương những người thân của mình nếu tình yêu của chúng tôi bị phát hiện. Mặc cảm tội lỗi. Những dằn vặt vì một tình yêu không lối thoát và cả những áp lực tuổi tác về phía tôi khi thời gian trôi qua mà tôi, trong mắt mọi người, vẫn là một cô gái đi về một mình mỗi ngày như thế... cuối cùng đã kéo chúng tôi xa khỏi nhau, dù lòng vẫn còn yêu tha thiết. Tôi đã đi qua những ngày tháng của tận cùng đau khổ và nỗi nhớ thương anh. Thế nhưng, giờ đây, tôi không ân hận vì quyết định ngày đó của mình, vì tôi biết rằng tôi đã hành động đúng. Tôi mừng là cuối cùng lý trí của tôi đã lên tiếng và tôi đã chiến thắng được bản thân mình, giải thoát được cho tôi và anh và hơn hết, tôi đã không làm tổn thương những người thân yêu của mình. Giờ đây, lòng tôi đã bình yên. Dẫu rằng tận sâu thẳm trái tim mình, tôi vẫn còn yêu và nhớ thương anh da diết. Tôi không thể chia sẻ với bất kỳ ai về tình yêu tội nghiệp ngày ấy của mình. Thế nhưng tôi vẫn muốn viết một điều gì đó, chia sẻ một điều gì đó...để con bé ngu ngơ trong tôi được bình yên, và để "siêu thoát" cho tình yêu tội nghiệp đã được 2 chúng tôi tạo dựng nên và rồi cùng nhau giết chết nó. Hãy ngủ yên nhé, tình yêu ngày cũ. Bởi cuộc đời này vẫn còn có những lề luật mà con người không thể nào vượt qua.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...