Jump to content

phamphuyenvn

Thành viên
  • Số bài viết

    77
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi phamphuyenvn

  1. 49* CHẲNG LẼ CHỈ CÓ TRONG MƠ ? Đêm ba mươi từ phương trời xa thẳm Em điện về khe khẽ lời hỏi thăm Trong thinh lặng ta nghe từng hơi thở Từ tim em nhè nhẹ : thật hay mơ? Đêm về khuya cứ tưởng mình đã mất Một bóng hình đã gửi bao ước mơ. Muốn nói đến em những điều rất thật Với phút giây xao xuyến lúc đợi chờ. Em còn nhớ những đón đưa ngày cũ? Hay quên rồi như chiếc lá vàng thu? Với ta, chỉ mình em là cần thiết Để ta vui, ta nhớ, ta làm thơ... Và hiểu rằng em chỉ ở trong mơ !
  2. phamphuyenvn

    ĐIỆP KHÚC

    48* ĐIỆP KHÚC Mỗi thứ năm tan trường về ta đón Trắng áo dài em lặng lẽ đến bên Vẫn điệp khúc, ta nhìn em khẽ nói Em yêu ơi, lâu quá phút đợi chờ. Dưới bóng điệp vàng ta đưa mắt trông Từ xa kia từng bước em âm thầm Ánh mắt dịu hiền bừng lên nồng thắm Hạnh phúc ơi, sao quá đỗi mênh mông? Ta mong mỏi mỗi phút giây êm ấm Vẫn mãi còn trong tận cùng trái tim Có phải em một đời để ta nhớ Và một đời cho ta sống như mơ?
  3. 47* GIÁNG SINH BUỒN Đêm Giáng Sinh một mình nghe ta khóc Bởi vì em, em đã bỏ ta đi Bao kỷ niệm êm đềm xa xưa ấy Rủ nhau về vò nát trái tim si. Ta biết : Có lẽ nào em không hiểu Những ân cần ta thầm lặng gửi trao Và em biêt ta sống không thể thiếu Một người mà tim ta đã xôn xao. Ta nhớ mãi tháng ngày êm ấm cũ Đưa đón em những buổi tan trường về Khe khẽ cùng em nói lời chia sẻ Những giận hờn, trách móc, những âm u Ngày xưa ấy buồn -vui là hạnh phúc Vỗ về nhau là những phút đắm say. Giờ thì hết, còn đâu nồng thắm đó Tất cả xa rồi như gió mây bay.
  4. Vẫn biết rằng không thể đến với em Trái tim ơi, sao cứ mãi đi tìm? Không gặp nhau lòng ta buồn lắm lắm Biết bao giờ có được chuyện trăm năm? Em yêu ơi, có khi nào em hiểu Nỗi đau buồn cân nặng là bao nhiêu? Nào ai biết nỗi lòng khi xa vắng Bóng một người mãi mãi ta ấp yêu? Biết khi nào mỗi lần ta thương nhớ Là có em bên cạnh vỗ về nhau Để dịu đi những vết đau nhân thế Và thấy đời còn đó một bài thơ
  5. phamphuyenvn

    MAI SAU BUỒN

    45 * MAI SAU BUỒN Thế là em bỏ ta rồi Bao nhiêu mơ ước, rã rời ước mơ Bao năm thương nhớ đợi chờ Bây giờ ta sẽ thẫn thờ ngày đêm. Em ơi, nhớ những êm đềm Ngày xưa đưa đón sớm hôm đi về Bao nhiêu kỷ niệm đam mê Một thời áo trắng vỗ về trái tim Đời ta luôn mãi đi tìm Bóng hình em đó dịu êm tâm hồn Mai này còn lại cô đơn Trăm năm thương nhớ, dỗi hờn chi em ?
  6. 44* TA ƠN EM Ta ơn em đã cho ta nỗi nhớ Những đêm buồn thao thức giữa hư vô Và chợt tỉnh trong cuộc đời còn có Một con người đưa ta đến ước mơ. Em yêu ơi, em đâu biết được rằng Ngày tháng cũ với ta là trống vắng Là cô đơn, là buốt giá đêm đêm Là quên, quên tất cả những êm đềm. Có em rồi, ta thấy đời vui quá Hết ưu phiền từ những tháng ngày qua Ta mong em chớ bao giờ hờ hững Chút tình em đủ ấm trái tim ta.
  7. 43* NHỚ LẮM Em yêu ơi! Ta biết trễ quá rồi Đã bao lần ta nghĩ phải chia phôi Nhưng không được, không bao giờ xa được Bóng hình em ta nhớ mãi không thôi. Em biết chứ, lòng ta chỉ có một Em của ta, ta yêu mãi ngàn năm Em và ta vẫn sáng như trăng rằm Một ngày xa ta nhớ lắm em ơi !
  8. 42* CẢM XÚC BÊN EM Mỗi thứ năm được cùng em chung lối Lòng thật vui lắng nghe em khẽ nói Chuyện một tuần lắm buồn vui thương nhớ Ta im nghe mà cứ ngỡ là mơ. Em thương ơi, mỗi phút giây đợi chờ Ta tự hỏi vì sao thương em thế? Có phải em người ta ấp ủ nhớ Và mơ dài cho đến tận ngày về? Ngồi bên em trong một góc phòng nhỏ Ánh sáng mờ mờ trông em rất thơ Mắt môi em làm ta hoá thẫn thờ Muốn được nói cùng em lời thương nhớ Bóng hình em mãi mãi trong tim ta. Em yêu ơi, đừng bao giờ quên nhé Có một người mãi mãi nhớ là ta.
  9. 41 * NGÀN CÂU HỎI Em có biết ta yêu em lắm không ? Bao giờ bỏ ta em đi lấy chồng ? Ta tự nghĩ ngày đó là buồn lắm ! Bởi vì ta, ta nhớ đến ngàn năm . Ta yêu em từ lúc nào em nhỉ ? Em vô tình, em đâu nhớ làm chi? Em có hiểu ta đang mơ ước gì? Sao cứ mãi âm thầm lặng bước đi? Chừng nào trái tim em rung động đây ? Riêng ta sao ngược xuôi mãi thế này ? Ta yêu em, mọi người ai cũng thấy Một mình em vẫn cứ mãi thơ ngây? Hay có lẽ em là một người khờ ? Ta hỏi em, em sống thật hay mơ ? Lòng ta cứ mãi lờ mờ Bên em yêu dấu, giả vờ dấu yêu.
  10. 40 *ĐỌC TIN EM NHẮN Lời em nhắn sao mà tha thiết quá ! Bởi vì em, em đã phải cô đơn Ta hiểu em, muốn cùng em chia sẻ Nhưng em ơi, em còn rất trẻ mà ! Đời vẫn đẹp bởi em là duyên dáng Và có người sẽ đưa đón em sang Bờ hạnh phúc chắc là luôn tươi sáng Trong một ngày, ngày ấy sẽ không xa.
  11. 39* LỜI CUỐI CHO EM Ta tự nguyện những tháng ngày còn lại Thuộc về em trong suốt cả tương lai Ta yêu em với tất cả tấm hình hài Từ nhan sắc đến tâm hồn cả hai. Từ bây giờ đến hết đời còn lại Chỉ mình em, không còn nghĩ môt ai Dù thế nào ta vẫn yêu mãi mãi Tóc mai em cho đến tận gót hài. Ta là thế hỡi em yêu bé nhỏ Em biết rồi, xin em hãy nhớ cho Trái tim ta bao giờ cũng chỉ một Bóng hình em trong thức cũng như mơ.
  12. *38 KHÔNG ĐỀ Giữa đường trưa nắng chang chang Ta dừng xe lại rồi phang một lời Ta yêu em lắm em ơi! Lòng em cảm thấy đất trời ngả nghiêng.
  13. *37 MẤY NGÀY KHÔNG ĐƯỢC GẶP Theo thầm hứa tuần gặp nhau hai bữa Lịch đổi thay nên chỉ còn một thôi Ngày thứ nhất không gặp em, ta bực Chẳng nói năng, cười giỡn ...lặng im ngồi. Thương nhớ quá, thêm một chút buồn, lo lắng Mấy vần thơ ta viết chẳng nên lời Khi có em bên cạnh ta thấy đời Sao đẹp quá cho dù mưa hay nắng. Đường ta đi cho dù mưa rơi có nặng Lòng vẫn vui vì trong chốc nữa đây Được gặp em hạnh phúc sẽ đong đầy Tay trong tay nắm bềnh bồng như mây. Ngày thứ hai mình vẫn còn xa cách Lòng thật buồn ta nói lời thầm trách Có thật em không còn giờ để gặp Hay cố tình tính chuyện sẽ chia xa? Em bíêt mà,làm thế sẽ buồn ta Bởi từ lâu lòng ta đã thiết tha... Mai này là ngày của chúng mình đó Ta mong em, em hãy nhớ lấy cho.
  14. * 36 CHỈ CÓ TRONG MƠ? Gặp lại em lòng ta vui muốn vỡ Xa mấy ngày đầu ta hoá ngẩn ngơ Ta cứ hỏi vì sao ta thương nhớ? Em yêu ơi, sao em cứ hững hờ ? Lòng ta nuốn được ôm em nhiều lắm Suốt đêm ngày cho đến tận trăm năm. Biết bao giờ ta thoả lòng như thế? Hay chỉ có trong mỗi giấc mơ về?
  15. * 35 VẪN LÀ MẸ YÊU Chuyện em buồn vời vợi Nước mắt em rơi rơi Vết thương đau thâm tím Xót xa cả con tim. Ta muốn thay em nhận đau này Để em nhẹ bớt vết thương tay Lằn roi hiện rõ màu da trắng Nước mắt buồn rơi em có hay? Thôi em đừng trách mẹ Chiều về em nhỏ nhẹ Mẹ ơi! Con đau lắm Vẫn thương mẹ ngàn năm. Đau này đâu bằng mẹ sinh con Bao năm gian khổ được vuông tròn Áo cơm mẹ khổ, con khôn lớn Chữ nghĩa mẹ cho con ghi lòng. Mẹ đừng buồn con nữa Vết đau sẽ qua thôi Hãy vui như mẹ chưa... ...một lần đánh con rồi. Mẹ ơi, con vẫn thương mà Trăm năm mẹ mãi, mãi là mẹ yêu.
  16. * NGÀY XA EM Em ơi, tình đã xa rồi Em về áo trắng, ta thôi đợi chờ Bao ngày ấp ủ mộng mơ Một thời thương nhớ, bây giờ lẻ loi. Dẫu buồn cũng phải chịu thôi Trăm năm không thể dòng đời có nhau. Thôi đành hẹn lại mai sau Quên nhau em nhé dù đau cả lòng. Tháng ngày qua đã hoài mong Đi về chung lối cuối đường nhớ thương. Bao giờ ta hết vấn vương Bóng hình em với mùi hương lan rừng? Xa em buồn đến rưng rưng Cùng đành đau đáu vô thường tình yêu. Em yêu, vẫn nhớ em nhiều Bao nhiêu thương nhớ bấy nhiêu ngảy buồn.
  17. * 33 PHẢI CÓ TÌNH YÊU Không tình yêu chỉ là con người gỗ Trong yêu thương mãnh liệt nhất lứa đôi Đường ta đi dẫu êm đềm, bão tố Cũng vẫn là kỷ niệm khó phai phôi. Đừng e ngại khi trái tim thổn thức Bóng một người khi đã phải chia xa Bởi yêu nhau trong một phút thật thà Cũng đủ để cho ngàn đời hạnh phúc. Cũng đừng sợ chuyện lứa đôi dang dở Dẫu xót xa trong những phút đợi chờ Vẫn thấy đời là đẹp như bài thơ Theo năm tháng chẳng bao giờ phai mờ. Có tình yêu cuộc sống mới thăng hoa Và trái tim sẽ luôn luôn biến hoá Bạn thân ơi, xin bạn hãy nhớ cho Trái tim luôn trẻ dù thân đã già.
  18. Ôi tôn giao! Một rào cản khó vượt qua.Thật bất hạnh khi tình yêu khong cung tôn giao. Nhung tôn giao nào cũng rao giảng là tôn giao không là vật cản của tình yêu.Tôi đã nhận ra điều đó nên đã sớm bỏ chạy trước khi tình yêu đến độ nồng nàn.
  19. * 32 THỜI GIAN KHÔNG PHAI MÀU Hai năm rồi không một lần gặp gỡ Có lẽ mình không còn được trong nhau Bao kỷ niệm ấm êm ngày xưa đó Vẫn y nguyên như mới chẳng phai màu. Vẫn còn nhớ cho dù xa ngàn dặm Vẫn e mail nồng nàn lời hỏi thăm Quên sao được bao yêu thương ngày cũ Những đắm say, ôm ấp suốt đêm thâu. Em ơi, giờ đã xa rồi Nhớ về thuở đó bồi hồi lòng đau "Trăm năm còn có gì đâu" Chút lòng tưởng nhớ muôn màu dấu yêu.
  20. * 31 VIRUS ĐQ Có phải em là một loài virus Xoá hết bóng hình trong trái tim ta? Chỉ còn lại một mình em ngự trị Trong tâm hồn, trong nỗi nhớ thiết tha. Virus ĐQ một lần công phá Là tim ta rươm rướm máu thành thơ Những câu thơ chứa chan bao điều nhớ Một áo dài, tóc xoã chẳng phôi pha.
  21. 30* NGÀY THÁNG MONG MANH Từ ngày quen biết em Bao kỷ niệm êm đềm Từ em trao ta đó Mãi mãi đẹp như mơ. Những chiều đi trong mưa Cầm bàn tay em lạnh Nghe tim đập nhanh nhanh Siết chặt mấy cho vừa? Em ơi, ta vẫn biết Càng yêu em tha thiết Để rồi khổ em thôi Mai này phải chia phôi. Em thương ơi, có hiểu? Yêu em không thể nhiều Hơn những gì đã có Mai này đời cô liêu. Tháng ngày mong manh quá Ta-Em vẫn thiết tha Và rồi sẽ xót xa Khi tình ấy phôi pha. Tình yêu vẫn mặn mà Thương em rất chi lạ Mà đành phải chia phôi Như hai người xa lạ! Em ơi, cố hiểu đừng buồn Cho dù xa cách, vẫn luôn nhớ về...
  22. *29 CÒN CÓ BAO NHIÊU Mắt em nhắm nhận nụ hôn nồng cháy Toàn thân bần bật run em có hay? Thật ngọt liệm đôi bờ môi nóng bỏng Em cho ta và ta đã đắm say. Phút bên em ta thấy lòng phơi phới Như mặt trời chiếu sang buổi ban mai Tai nghe vang bao tiếng chim sôi nổi Khúc nhạc lòng nồng ấm chẳng nhạt phai. Em ơi, còn có bao nhiêu Thiên đường hạnh phúc em yêu lỡ làng...
  23. * CHỈ MÌNH EM Em yêu ơi, đưa bàn tay ta nắm Một phút thôi cũng đủ sưởi ấm lòng Em dịu dàng nhẹ đưa bàn tay nhỏ Ta nâng niu, siết chặt, ghé môi hôn. Em có nghe tiếng lòng ta khẽ nói Ta yêu em, ta yêu em thật rồi? Em không nói nhưng tim em thầm gọi Quỷ-Thần ơi! Nước mắt đã mặn môi. Hạnh phúc đến thật dịu êm như gió Cảm ơn em trong những phút giây đó Đất-Trời-Người chẳng còn có ai cả Chỉ mình em trong tận trái tim ta.
  24. * 32 QUA BỜ " Người về cởi áo lau son phấn Bỏ cả hư vinh lẫn đoạn trường" Không rõ ai là tác giả, tình cờ đọc được, tự nhiên con tim chợt rung lên. Ngẫm cuộc đời là thế. Bao giờ cũng mang mặt nạ để giao tiếp. Cứ như thế làm sao nhận ra được "bản lai diện mục" của mình? Mình không nhận diện được mình thì làm sao tha nhân nhận ra được? Có bao gời ta đối diện với chính ta để nhận diện được cái "bản mặt" của mình? Nó hình dạng như thế nào? Màu sắc ra sao? Ta chỉ thấy cái "bản mặt " của ta trong gương mà thôi. Mặt trăng trên trời đẹp hay mặt trăng dưới nước đẹp? Có lẽ mặt trăng lung linh dưới đáy hồ trong vắt mới thực đẹp bởi vì nó ẩn, nó hiện. Chỉ cần một con sóng lăn tăn từ một cơn gió thoảng cũng làm nó nhăn nheo hoặc biến mất. Ta tiếc nuối, ta ngẩn ngơ, đâu biết nó chỉ "vô thường". Cái mặt nạ của ta cũng là 'vô thường". Hãy thử một lần "đáo bỉ ngạn", tức là qua bờ bên kia mà nhìn lại mình. Có lẽ khi đó ta sẽ mỉm cười không biết là khen hay là trách cái "bản mặt" đôi lần dối trá của mình đã gặt hái được một ít "vinh hoa" hoặc chấp nhận không ít"đoạn trường". Làm người vốn là như vậy. Ta học từ đâu những vai mà ta đã đóng? Chẳng học từ đâu cả. Nó vốn là "như thị". Nó là vậy đó. Ái có cái "tâm" sáng thì nó luôn sáng. Ngược lại thì nó tối tăm, hèn mọn chỉ niết " lợi mình" mà chẳng biết "lợi tha". Vậy thì cứ "như thị" mà sống, "như thị" mà yêu mà vân vân... và dũng cảm nhận lấy cái "nghiệp" mà ta tạo ra. Lâu lâu cũng nên "Cởi áo mà lau son phấn" một lần.
  25. " Người về cởi áo lau son phấn Bỏ cả hư vinh lẫn đoạn trường" Không rõ ai là tác giả, tình cờ đọc được, tự nhiên con tim chợt rung lên. Ngẫm cuộc đời là thế. Bao giờ cũng mang mặt nạ để giao tiếp. Cứ như thế làm sao nhận ra được "bản lai diện mục" của mình? Mình không nhận diện được mình thì làm sao tha nhân nhận ra được? Có bao gời ta đối diện với chính ta để nhận diện được cái "bản mặt" của mình? Nó hình dạng như thế nào? Màu sắc ra sao? Ta chỉ thấy cái "bản mặt " của ta trong gương mà thôi. Mặt trăng trên trời đẹp hay mặt trăng dưới nước đẹp? Có lẽ mặt trăng lung linh dưới đáy hồ trong vắt mới thực đẹp bởi vì nó ẩn, nó hiện. Chỉ cần một con sóng lăn tăn từ một cơn gió thoảng cũng làm nó nhăn nheo hoặc biến mất. Ta tiếc nuối, ta ngẩn ngơ, đâu biết nó chỉ "vô thường". Cái mặt nạ của ta cũng là 'vô thường". Hãy thử một lần "đáo bỉ ngạn", tức là qua bờ bên kia mà nhìn lại mình. Có lẽ khi đó ta sẽ mỉm cười không biết là khen hay là trách cái "bản mặt" đôi lần dối trá của mình đã gặt hái được một ít "vinh hoa" hoặc chấp nhận không ít"đoạn trường". Làm người vốn là như vậy. Ta học từ đâu những vai mà ta đã đóng? Chẳng học từ đâu cả. Nó vốn là "như thị". Nó là vậy đó. Ái có cái "tâm" sáng thì nó luôn sáng. Ngược lại thì nó tối tăm, hèn mọn chỉ niết " lợi mình" mà chẳng biết "lợi tha". Vậy thì cứ "như thị" mà sống, "như thị" mà yêu mà vân vân... và dũng cảm nhận lấy cái "nghiệp" mà ta tạo ra. Lâu lâu cũng nên "Cởi áo mà lau son phấn" một lần.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...