truongchi
-
Số bài viết
34 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi truongchi
-
-
Giọt Ngâu Tháng BảyHoa Quỳnh
Nắng của mùa thu dìu dịu quá
Nắng hiền đâu nỡ trách mưa tuôn
Em thơ tình mộng ngây ngô lắm
Đâu dám giận ai, chỉ khóc buồn.
Nắng giữ làm sao được lá vàng
Chiều thu, gió_ lá dạo lang thang
Bài thơ con chữ nghiêng vần Nhớ
Chẳng biết người xa có thấu chăng.
Nắng rủ mây về giăng lưới mộng
Cho thơ đừng ướt giọt tình sầu
Nhưng trăng đâu chịu chiều đôi lứa
Tháng bảy năm nào chẳng giọt ngâu.
Giọt mưa tháng tám
Cơn mưa tháng tám buồn vời vợi
Giọt ngắn giọt dài cứ thở than
Em giả ngây ngô vờ lẩn thẩn
Mặc anh héo rũ góc thu tàn
Em có nhận đâu cọng gió hoang
Làm ngơ chẳng nhặt lá thu vàng
Không nghe thổn thức chiều mưa đổ
Giọt nhớ giọt buồn giọt xốn xang
Thiếu nắng nên chiều quên giấc mộng
Cho thơ bỡ ngỡ với mưa sầu
Biết em đã bỏ vầng trăng úa
Tháng tám anh đành đếm giọt ngâu
- 1
-
Dáng nhỏ mỏng manh
em dáng nhỏ mỏng manh
tà áo màu mây trắng
đường mùa thu nhạt nắng
anh cùng đi ... nghen em
sóng từ đâu lênh lênh
nâng gót hài thanh thoát
tóc đưa hương ngào ngạt
anh theo người vào mơ
hoa nào nở vu vơ
như giọt tình trên cỏ
bay giữa trời vần thơ
từ em ... hay từ gió
anh đi theo dáng nhỏ
trong một mùa vấn vương
cho chiều thu nhớ nắng
lá thu nhớ con đường
-
Chào Trươngchi ,cho phép Giacát xâm nhập trang thơ của bạn nhé.
Gởi bạn bài thơ này -nếu không hay cũng cố gắng đọc vậy . Cám ơn !
NỐT NHẠC THU !
LÁ thu theo gió LA đà
RÊ qua gốc phố cây già bơ vơ
SI thu có kẻ mong chờ
Hong cho vàng hết sợi tơ FA hồng
Nốt DO chờ mãi long đong
Cõi hư vô đó em không thể về
Đường đời năm ngã lê thê
Bốn khe chìm nổi lời thề phôi phai
Âm giai vọng mãi tháng ngày
SI LÀ FÁ ĐỐ -RÊ hoài tương tư !
Chào mừng Gia Cát đến với trang thơ Trương Chi
TC hết nhạc rồi ...
Bây giờ làm thơ mùa thu nhé
Thu huyền thoại
Có phải thu là dành cho huyền thoại
Để tóc người chợt rũ xuống vai ta
Cho hương thơm đưa hồn về khờ dại
Mây chở gì mà đậu phía xa xa
Có phải em thổi gió mùa thu đến
Đưa lá vàng vào tận góc hoang vu
Nghe hơi thở thơm thơm mùi táo chín
Và trời thu âu yếm một trời thu
Là trăng sáng lúc sông dài thao thức
Thuyền không trôi ... nước lặng ... trái tim ngưng
Lúc thời gian e ngại bước ngập ngừng
Anh gặp em chỗ hoa mơ vừa nở
Bởi vì thu cũng là mùa nhung nhớ
Màu nắng vàng nhớ sắc tím chiều buông
Ai nhớ ai như mây thường nhớ gió
Thơ nhớ người vì ... giọng nói dễ thương
-
NỐT NHẠC THƠ !
Mở khóa đời bằng dấu son
Đồ thêm cuộc sống mất còn là mi
Rê từng bước ngọc thiên di
Pha màu hạnh phúc sắc gì đố ai ?
Lá vàng phá cách thật tài
Si mùa thu giáng ngất say lòng người !
Tập tành ghi vài nốt nhạc cho Diễn đàn có thêm sinh khí.Giacát mời các bạn cùng họa thơ cho vui nhé !Thân mến .
Giacát.
Trương Chi có sẵn một bài để họa cho vui:
Nốt nhạc xuân
Gió xuân rót nhạc chơi vơi
Nốt sol ngân vọng gọi mời nốt la
Nốt rê dìu dặt thiết tha
Nốt mi xoa nhẹ nốt fa thật mềm
Nốt si thèm chút êm đềm
Cứ rung rinh mãi bên thềm đòi thơ
Anh còn cất một nốt do
Chờ em ở cõi hư vô tìm về
Âm giai từ suối tóc thề
Chảy theo mười ngón đê mê nhạc tình
-
Trước đây mình không thích tìm hiểu về thơ đâu, nay mới được mở rộng tầm mắt và thấy thú vị làm sao..............................................
Bạn đang tìm hiều về thơ hay là bán laptop vậy?
TruongChi có laptop rồi
Trăng gần
Đêm nay trăng xuống thật gần
Thềm anh bỗng nhớ
một lần em qua
Ánh vàng rơi xuống đóa hoa
Giọt sương khẽ nhắc
em xa thật rồi
Bây giờ trăng đã mồ côi
Tìm vần thơ cũ giữa trời mênh mông
Trăng gần
thức mãi bên song
Từ lâu
giấc mộng đã không có người
-
Biết đâu
Biết đâu có một miền xanh
Cho ta là cỏ yên lành đợi mưa
Biết đâu có sợi gió trưa
Quấn quanh nỗi nhớ trong mùa nắng rơi
Biết đâu có một mảnh trời
Nuôi vầng trăng sáng cho người với ta
Biết đâu có lối nhiều hoa
Tím ơi là tím một tà áo bay
Biết đâu sẽ có một ngày
Hoàng hôn ta tím
buồn lay lắt buồn
-
Nhưng thơ chỉ vậy ... thơ chỉ vậyNắng giấu đâu rồi những giọt sương
Chuyện thực hư tôi ngồi trộn lẫn
Mai xa đời còn đấy yêu thương
Gió thổi vu vơ đến bất ngờ
Lá rơi vài chiếc bỗng thành thơ
Hư vô tôi biết là không thật
Vẫn thích nằm mơ, thích đợi chờ
-
Thơ ...
Có lẽ thơ là dòng ký ức
Nhuộm màu nhung nhớ ướp thương yêu
Mang theo vị nắng và hương gió
Vọng tiếng ngây ngô vạn buổi chiều
Có lẽ thơ về từ giấc ngủ
Vấn vương làn điệu của chiêm bao
Vì hoa chợt nở hồng đêm mộng
Lá thấm sương khuya chút ngọt ngào
Có lẽ thơ là ... thơ, có lẽ
Rơi từ suối tóc dệt mưa thu
Từ vầng trăng hạ chìm trong mắt
Thơ ... chuyến đi về ... thực với hư
-
Nàng thu
Tóc thu tím
áo thu vàng
Mưa rơi rơi mãi
gió lang thang hoài
Nắng buông giọt ngắn giọt dài
Nàng thu thả một chiếc hài trong mơ
Bò quên cho mộng thành thơ
Bờ tim cỏ mọc
đợi chờ
xanh xao
Khi nào
chẳng biết khi nào
Nàng thu lại đến
xỏ vào hài thơ
-
Mưa thu
vì mưa ập xuống thình lình
buổi chiều ngắn lại
thơ tình chưa khô
phố chìm trong cõi mịt mờ
chẳng ai thèm bước thẫn thờ cùng ta
đường trơn
mưa ướt
nhạt nhòa
có đâu gót ngọc vai ngà mà trông
thu vè
buồn chảy thành sông
một mai chảy đến mùa đông ... lại buồn
thôi
ta cứ mộng bình thường
ru ta
khúc nhạc ểnh ương lạnh lùng
-
Tôi chỉ yêu ...
Tôi chỉ yêu giọt sương thu trong vắt
Rơi vào đêm lúc trăng mọc ven rừng
Yêu cơn gió
lay cành héo hắt
Lá mộng xạc xào
Cội nhớ rưng rưng
Tôi chỉ yêu màu cỏ xanh chân thật
Trải giấc mơ xa tít đến chân trời
Yêu cụm mây trắng nõn
Nhả tia nắng vàng tươi
Buổi chiều lặng lẽ
Tôi chỉ yêu đóa hoa hồng tôi vẽ
Trên mảnh thơ mộng mị rớt bên thềm
Những sợi tơ mềm
tự đan thành mái tóc
Xỏa vào đêm
Không có ai
phía sau màn sương mỏng
Không bờ vai dưới áo
Tiếng cười gượng gạo
chẳng bờ môi
Tôi chỉ yêu dòng suối hoang tinh khiết
Chảy qua đời
-
Một lần thôi rồi gió lại... lang thang
Hoa Quỳnh
Một chiều
Gió lang thang
rồi một chiều quay lại
Một chiều vàng
một chiều tím
chiều ơi
Nhiều thật nhiều
nhung nhớ
lúc chiều rơi
Hoa có nở đón gió chiều không nhỉ
Nắng có vàng tô một chiều hư ảo
Một chiều thu
một chiều mộng
nhiều mây
Em có đơm một chút tình sương khói
Để chờ anh
một chiều nữa
gió lay
-
Phải Làm Sao?!
Chắc vì lẽ đôi mình không duyên nợ
Dây tơ hồng sao trói buộc đời nhau
Lá trầu xanh, hoa cau ngan ngát trắng
Mà hương tình lan tỏa tận đâu đâu
Ngược thời gian tuổi đời hai mươi mấy
Anh thương em... liệu thương mãi dài lâu
Nửa đoạn đường, tim rẻ về hướng khác
Vết xước đầu đời em biết phải làm sao?!
Hoa Quỳnh
Dây tơ đã buộc rồi
Còn hỏi: phải làm sao?
Vườn hoa đã có người
Nở đầy hoa hạnh phúc
Đứng từ xa, anh chúc
Duyên em mãi dài lâu
Từ ngày hai mươi mấy
Cho đến lúc bạc đầu
-
Nhỡ như gió rủ mưa saDập dìu đổ hạt cánh hoa tạ tàn
Bồng bềnh gió thoảng mây ngàn
Nỗi buồn rớt lại ngỡ ngàng... em đau
Lời của gió
Nếu đóa hoa không thích lời của gió
Thì đành thôi cơn gió cứ rong chơi
Đợi thu về xào xạc khúc chơi vơi
Để cho lá ngập một miền nhung nhớ
Tóc không ưa gió qua làm tóc rối
Thôi thì mây sẽ đón gió mỗi chiều
Mùa thu sang gió tìm chốn mưa nhiều
Nhớ thương trôi về vùng xa dịu vợi
Tay không nắm, mắt không nhìn sợi gió
Vậy thì thôi gió dệt mảnh trời thu
Mảnh áo vàng lãng đãng chuyện phù du
Tan thành khói chút hương tình một thuở
-
Thương Thầm
Xưa, Trương Chi ngọt ngào tiếng sáo để Mị Nương sầu muộn như vầy nè:
Thổi chi khúc sáo du dương
Để giai nhân phải vấn vương tơ lòng
Mộng hồng phải mộng hồng không
Hay chăng chỉ giấc mơ buồn tương tư.
Nay, Trương Chi da diết buông thơ cũng ngọt lịm chắc phải có nàng nào chết nửa hồn thương đau quá:
Hạ về ngong ngóng chờ thu
Chờ hoa cúc nở như chờ thơ ai
Cúc thơm hương toả ngất ngây
Thơ ai mà khiến em đây ...thương thầm
Thời nay, đâu có cô nàng nào thương thầm chỉ vì đọc thơ hay nghe tiếng sáo
Không có gì
Trời ban chi ống sáo
Nhốt nỗi buồn Trương Chi
Ai cho vần thơ ngọt
Để gió cuốn trôi đi
Một dòng sông buồn bã
Mang một mối tình si
Con thuyền trôi trôi mãi
Về nơi ... không có gì
-
Ước thôiem sẽ ... bỏ qua
Không thèm giận dỗi buồn nao nao buồn
Nầy anh, gió sẽ thành giông
Thành cơn mưa lũ cuốn dòng thơ trôi
Mênh mông lạc giữa biển đời
Tình thơ hai đứa rẽ đôi đoạn đành
Vậy thì ước lại nha anh
Gió anh chẳng biến thành giông
Sẽ tan vào cõi hư không mịt mù
Gió êm như một lời ru
Chẳng làm rụng lá mùa thu ... em à
-
Xinh hay không thì cũng chả có sao mà Trương Chi ... Gì chứ cái nick Truongchi thế nầy thì Quỳnh liên tưởng đến ngay một chàng thổi sáo ngâm thơ xấu ơi là xấu mà đem lòng tương tư nàng Mị Nương nhan sắc nghiêng thành đó nha
Trong cổ tích công chúa nào cũng đẹp
Câu thơ xinh như một đóa vô thường
Người thi sỹ chỉ một lần ngang vườn mộng
Mà ngàn thu , ngàn thu mải luyến vương ....
Thơ mà phải vậy không TruongChi_ Thi sỹ của những vần thơ ảo ảo hư hư.
Bởi vì Trương Chi xấu quá nên chì nằm mơ mới thấy công chúa thôi, còn công chúa thì ngày nào cũng được nghe tiếng sáo. Nhưng thế gian này, có nhiều công chúa lắm đó nha, còn Trương Chi chỉ có một thôi
Chỉ một
Công chúa nhiều mà Trương Chi chỉ một
Chiếc thuyền tình trôi chỉ một dòng sông
Tiếng sáo buồn vang vọng chốn hư không
Chờ có ai ... một lần khơi giấc mộng
-
Vâng,
Buồn thì buồn
chứ có sao
Chuồn ơi nhớ nhé
lâu lâu đáp về
Câu thơ ngọt lịm đam mê
Như ai nặng nợ duyên thề với ai
Phải đâu là rượu mà say
Cũng không là ớt sao cay xé lòng
Câu thơ ngỏ với cánh chuồn
Chuồn ơi , chớ để thơ buồn nữa nha
Ước
Thơ bay theo cánh chuồn chuồn
Tìm em ở cuối con đường hoang vu
Áo em vàng một mùa thu
Tóc em xỏa xuống mịt mù mưa giăng
Theo người đã mấy mùa trăng
Cánh chuồn run rẩy phải chăng mỏi rồi
Ước thành gió một lần thôi
Để anh đáp xuống đôi môi ngọt ngào
Ước thì ước
chắc không sao
-
Những cung tơ lấp lánh màu hoa nắng
Mùa hạ về đánh dấu nhịp thời gian
Thoát vỏ kén con bướm vàng rực rỡ
Xinh như em ... ai đó có ngỡ ngàng
Không biết Quỳnh có xinh hay không nữa (chưa gặp mà)
Nhưng ...
-
Chóng vánh quỳnh hoa nở một đêmChút hương nhàn nhạt sót hiên thềm
Một thoáng tình mơ trong mộng ảo
Xin đừng thương nhớ ... chỉ buồn thêm
Nếu mà cứ sợ thêm buồn
Thì đâu có cánh chuồn chuồn vu vơ
Lâu lâu đậu xuống vần thơ
Rồi bay trong những giấc mơ ngọt ngào
Buồn thì buồn
chứ có sao
-
ểnh ương
Con ểnh ương
kể chuyện tình buồn quá
Lời ru buồn
lạnh giấc ngủ nệm thơ
Sợi mưa miệt mài
dệt tấm chăn tơ
Những cánh hoa xưa
về ôm lấy đá
-
Nắng vàng
mỗi lúc chiều buông nắng lại vàng
tôi còn nhớ mãi chuyến đi hoang
xuân đi hạ đến người quên hẹn
mây gió nhìn nhau thoáng ngỡ ngàng
nắng của ngày xưa mơ mộng lắm
khi em chợt đến kéo thu sang
tôi mang sắc nắng về ươm nhớ
đâu biết vần thơ phải úa vàng
-
Quỳnh cũng xin tặng lại nèTặng Anh
Tặng anh một sớm mùa xuân mới
Nghiêng nắng lưng trời lãng đãng mây
Để anh còn chút hồn mơ mộng
Viết áng thơ tình say ngất ngây
Tặng anh ánh mắt nhìn con gái
Tà áo tiểu thơ tuổi học trò
Xin anh ngoảnh lại thời niên thiếu
Mà dạo cung đàn ngân phím tơ
Hoa Quỳnh
Món quà của Quỳnh dễ thương quá
Anh sẽ nhận ánh mắt nhìn con gái
Để tim mình thấp thỏm nhịp ngây ngô
Tà áo xưa lung linh trong mùa hạ
Mưa nắng về dệt lại những cung tơ
-
Làm sao dám nhận chữ thương anh
Tình nhỡ như thu lá héo cành
Như gió cuối đông trời lạnh lắm
Như mưa mùa hạ đọng trên mành
*thôi, Quỳnh không nhận thưởng vầy đâu, thưởng bài khác cơ
Vậy thì TruongChi thưởng cho bài khác nè
Anh tặng
Anh tặng cho em gió thật hiền
Để môi thắm mãi nụ cười duyên
Cho em giọt nắng hồng êm ái
Chẳng có ưu tư chẳng muộn phiền
Tặng cả một trời mây mát rượi
Một vầng trăng mộng rất bình yên
Một dòng thơ chảy như dòng suối
Để mượt mà thêm mái tóc huyền
Trương Chi
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Thu chơi vơi
Đôi lúc hồn anh là lá cỏ
Ngước nhìn mây trắng dệt trời mơ
Thấy em thấp thoáng bờ vai nhỏ
Tóc xỏa bâng khuâng nỗi đợi chờ
Có khi anh ngỡ là cơn gió
Nâng chiếc lá vàng chuyến viễn du
Tà áo em bay chiều mộng mị
Chạm vào bỡ ngỡ một mùa thu
Là nắng anh gieo từng sợi mỏng
Khi trời nhuộm tím lúc hoàng hôn
Tơ vàng óng ánh tìm em để
Những ngón tay đan mảnh lụa buồn
Chơi vơi anh bước trện màu lá
Ngớ ngẩn như là một dáng nai
Vì mắt em tròn soi cõi nhớ
Rừng thu róc rách suối thơ dài