-
Số bài viết
12 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Tiểu Quỳnh
-
-
XA XÔI
Có tiếng thở dài dưới gió thu đông
Hờ hững nhìn những mộng mơ ngày cũ
Nỗi cô đơn nhuốm màu rêu phủ
Giọt thời gian tàn úa đậu trên môi
Những con đường dài bảng lảng sương mai
Hà Nội buồn trong một ngày chớm lạnh
Ngọn gió hoang vu thổi về miền vô định
Có chở dùm ta nỗi khắc khoải khôn nguôi
Ta lại trở về vẫn chỉ ta thôi
Soi bóng mình lẻ loi trên tường trắng
Ngày dửng dưng và đêm câm lặng
Cuộc tình nhẹ tênh...
Lòng trĩu nặng...
nhớ - quên...
Còn ai đâu
Những giờ phút không tên
Cứ triền miên
Cứ trải dài vô vọng
Căn phòng trống huênh hoang gió lộng
Ta tỉnh hay say?
Tìm trong hơi men một chút ấm lòng
Ngày hôm qua chìm dưới mênh mông
Khúc nhạc buồn lắng mình thổn thức
Cây guitar xuống mãi một nốt trầm
Những dư âm day dứt
Như là dĩ vãng xa xưa
Chỉ nhớ thôi và chẳng thể đợi chờ
Em đã đi qua đời ta như thế
Trong cơn đau gọi tên em rất khẽ
Diễm xưa ơi...
-
ẢO VỌNG
Gặp nhau mà làm gì
Trời làm cuộc phân ly
Cuộc đời nhiều tao ngộ
Cho vướng lòng chim di
Tình ảo mà như thật
Tình thật mà như mơ
Tình say hồn lảo đảo
Tình buồn như bài thơ
Lòng ta ngân tiếng tơ
Thả rơi trong chiều vắng
Một đêm nào rất lặng
Rung cung đàn ly tao
Giọt nắng cũng hanh hao
Đậu trên nhành cỏ úa
Một chữ tình muôn thuở
Như ngàn xưa, ngàn sau
Niềm vui thì qua mau
Nỗi sầu thì trĩu nặng
Một lần mình có nhau
Một đời tình tịch lặng
Ta khóc không nước mắt
Ta cười giọt lệ khô
Gần nhau trong mất mát
Xa nhau trong đợi chờ
Hoàng hôn phai màu mưa
U uẩn cài trên tóc
Hai mảnh hồn cô độc
Yêu nhau không hẹn hò (*)
Tình buồn như bài thơ
Vần gieo còn dang dở
Ừ thôi, ta bỏ ngỏ
Một lời thề trăm năm
Một chữ tình muôn thuở
Mắt lệ nhoà xa xăm...
(*) Có ai yêu nhau không hẹn hò - Vũ Hoàng Chương
-
BƯỚC GIAO MÙA
Yêu thương nên dài xa xôi
Vẫn biết rằng nếu chẳng gặp lại nhau
Thì em ở kề bên hay cách ngàn dặm xa cũng thế
Sao vẫn thấy lòng xôn xao rất nhẹ
Trong một ngày mưa thổn thức, em đi...
Và thời gian nào có ý nghĩa gì
Khi không thể nhìn nhau lần cuối
Ta nợ nhau biết khi nào trả nổi
Món nợ lớn nhất của đời người...
Em xa rồi
Hiu hắt giọt mưa rơi
Ta đứng lặng im lìm nơi góc phố
Có đợi ai đâu mà nghe trầm hơi thở
Nghe trong yên lặng bước giao mùa...
Em xa rồi
Không kịp đợi mùa thu
Một sớm heo may rùng mình trở lạnh
Một phút thôi mà thành lỡ hẹn
Cơn mưa đầu mùa không kịp ướt vai em...
Thế thôi, em...
Đừng nhớ
Hãy gắng quên
Em ra đi nơi này vẫn thế
Ta chới với giữa buổi chiều quạnh quẽ
Hư không rồi, lòng chẳng thể nặng thêm...
-
Sinh NhậtEm viết cho riêng mình bài thơ mừng sinh nhật
Tuổi bước qua .hai vai nặng ưu tư
Trái tim giờ ngơ ngác ..phút bơ vơ
Khi chẳng có một lần mong mỏi lắm !!!
Đêm tháng ba nghe lòng tê tái lạ
Mắt dõi nhìn .hàng ánh những sao sa
Bầu trời bao la, mặt đất dưới chân ta
Sương giá lạnh..trái tim mình nông nổi
Em đốt nến thắp cho mình tuổi mới
Mà ngỡ ngàng …khi một tuổi..sang trang
Giữa mùa yêu đang rộn ràng đón đợi
Em tìm gì lạc bước …giữa trần gian ?
Em nhận được bao nhiều lời cầu chúc
Riêng hoa hồng vàng ..em tặng trái tim em
Trái tim vô cảm thích loài hoa bội phản
Thấu lòng chăng ..cửa đóng..cuối thiên đàng !!!
Ngày hôm nay …có người bưng mặt khóc
Tiễn mùa đi ..tiễn cả trái tim đi
Em khép lại .chùm thơ thời nông nỗi
Chuyện tình yêu …chua chát quá xa vời …
Xin cho Em ngọn lửa hồng trước mặt
Xin soi dùm một nẻo đường qua
Xin thắp hộ trái tim điều muốn nói
Giữa cuộc đời gió táp với mưa sa…..
Trưa 27/03/2008
(viết cho một ngày sinh nhật buồn )
Mình thích bài này
cũng sinh nhật tháng 3...
cũng đã mất đi tâm trạng mong mỏi, dù là sinh nhật, hay tình cảm, hay một người nào đó...
nhưng đừng tiễn trái tim đi nhé ^^ giữ lại một chút niềm tin, dù chỉ là cho riêng mình thôi
vì bạn cũng viết, chuyện tình yêu xa vời, xa vời chứ đâu phải là hoàn toàn không có, nhỉ
Một chút cảm nhận, đêm nay thức một mình, buồn quá.
"Em tìm gì lạc bước... giữa trần gian"
-
Thu chếtEm tan loãng trên đồng hoang.
Hoa cỏ vàng gãy gục như sau cơn bão.
Phía chân trời một linh hồn lảo đảo
Hóa giọt sương rơi giữa thinh vắng vọng vang.
Em cùng thu tan giữa địa đàng./.
Đặc biệt thích khổ cuối này, hình ảnh và ngôn từ đều đắt
"Em tan loãng trên đồng hoang"
Có mấy câu thơ, mình liên tưởng chút
Một mảnh sao bay ngang qua địa cầu
Một linh hồn cất cánh từ mặt đất
Hư vô thành rất thật
Chốn Thiên đàng xa xôi...
Mình nghe Trịnh từ nhỏ và đến bây giờ vẫn say mê ^^
-
ĐỐI DIỆN
Chỉ còn bóng người đối diện với thâm tâm
Hà Nội mùa này không có nắng
Tình ướt rồi biết chỗ nào phơi
Trên bờ môi nhàu một nét cười
Xin người thương đừng giấu ta nước mắt
Ngọn nến xưa thắp trong ta đã tắt
Thoáng chạnh lòng nhìn lệ nến chưa khô
Cứ đi quanh mà tiếc những dại khờ
Trời đổ mưa ướt mi em hoe đỏ
Soi vào gương thấy bóng em trong đó
Soi lên tường câm lặng bóng thương đau
Em ở đâu
Và
Ta ở đâu
Quá khứ - tương lai, nhập nhoà nhân ảnh
Một khoảng không rất vắng
Ánh đèn vàng
Ta nghe lòng tĩnh lặng
Em vẫn còn khóc được
Như ta, nước mắt chẳng thể rơi
Giọt rượu chua cay chảy lẫn bên đời
Xin em, một khoảnh khắc thôi
Trong cơn say hai lòng mình hòa một
Nâng niu phút này cho trọn
Chỉ một lần, để vĩnh cách Sâm Thương
...
Cho tàn nguyệt khóc triêu dương trọn đời...
-
CÂU THƠ ĐI LẠC
Em lạc vào một câu thơ xưa cũ
Ta ngẩn ngơ tìm
mải miết bản trường ca
dài như suối tóc
trang sức những giọt lệ hơn một lần em khóc
những câu thơ dài ngắn
không vần
như tình yêu lạc lối
luẩn quẩn bước chân
cứ đi mãi về miền vô định
dĩ vãng xa dần
Em lạc vào một câu thơ dang dở
Ta thiết tha tìm
có ý nghĩa gì đâu những ước lệ tượng trưng
hình ảnh nhòa trong màn sương khói
như một lần ta ôm em rất vội
hôn lên bờ mi
đẫm nước mắt biệt ly
tình dở dang theo từng bước chân đi
đẹp như
chưa bao giờ có thật
Em lạc vào một câu thơ vần trắc
Ta dại khờ tìm
tìm mãi một vần bằng
có biết đâu tim em hoài thổn thức
khắc khoải suốt đời
chẳng được một chữ an
Em lạc vào vần thơ của riêng em
và mãi mãi
Ta đi tìm không thấy
-
Em mãi là kẻ cô đơn
ngay cả khi có anh bên cạnh
Tay anh ấm mà em nghe lòng lạnh
Vòng tay ôm siết chặt
vẫn hững hờ
Giấu muộn phiền sau ánh mắt thẫn thờ
bờ môi dường vô cảm
Yêu anh
như là định mệnh
Một nụ hôn không xóa nổi ưu tư
Giấu lòng mình sau những câu thơ
Em vẫn gieo vần
gieo chút buồn man mác
Giọt lệ đọng trong đáy ly chao chát
Ly rượu thừa em nghiêng xuống đời anh
Giấu niềm yêu
vì tình quá mong manh
vì đường dài mù sương
vì ngược chiều gió thổi
vì em khóc nhiều sợ lòng anh bối rối
Vì cô đơn cứ nặng trĩu trên vai
Giấu nhớ mong sau một tiếng thở dài
Bước qua những u hoài
một phần em ở lại
Như dửng dưng giữa một trời quan tái
mà sao
chiều chết lặng
sao mi em rưng rưng
Hoàng hôn hoang hoải
Tịch liêu vô chừng
Giữa muôn trùng nỗi nhớ
âm thầm
em gọi tên anh
-
LOÀI BÒ SÁTLoài bò sát
Muôn đời vẫn không thể đi bằng hai chân
Hãy tự nhận thức mình
Để đừng sống
Như loài bò sát.
- Ngân Thảo.
Bài này làm mình nhớ một câu (hình như) của Marxim Gorki.
"Những kẻ sinh ra để bò không bao giờ có thể bay được"
-
Tôi ru em ngủĐêm đã khuya rồi em ngủ đi
Cho tôi ru em lời thầm thì
Lời yêu không nói xin giữ lại
Sợ thốt ra rồi gió cuốn đi.
Đêm đã sâu rồi em ngủ đi
Đừng ưu tư nữa để làm gì
Cho tôi ve vuốt làn tóc rối
Lén nhặt ưu phiền mang ném đi.
Em ngủ say đi em dấu yêu
Gửi giấc mơ xanh lên cánh diều
Lặng lẽ dõi theo tôi níu giữ
Để đọng trong hồn tiếng sáo yêu.
Tiếng sáo vợi xa biết bao nhiêu,
Nhường tôi hát nhẹ thay sáo diều
À ơi em ngủ say em nhé
Cho đời thanh thản hỡi em yêu.
Mình biết đến diễn đàn thơ trẻ này là do tình cờ search trên mạng, đọc thấy bài thơ này của Nguyễn Hoàng lưu trong google hay quá nên vào tìm đọc cả topic luôn ^^ (sẽ từ từ nói sau )
Không biết tuổi nên tạm gọi là bạn, nếu không nhầm thì bạn thích nhạc Trịnh?
-
Xin một góc nhỏ trong trang thơ này
Thay cho lời chào diễn đàn
TÌNH NHI NỮ
Ta cạn cùng em chén rượu này
Sầu dâng mắt lệ ngẩn ngơ say
Một lần ân ái bao lần khóc
Trả nợ cả đời một lần vay
Bồng bềnh ta trôi vào lãng quên
Sầu lên cõi thế cũng say mèm
Tiếc gì một khắc trong đời ấy
Ảo ảnh là trăng vỡ bên thềm
Đêm về ngân nga khúc ly tao
Sầu vương năm ngón tiếng nghẹn ngào
Em phổ nỗi lòng trong cầm điệu
Tạ tình tri kỷ khách tiêu dao
Tao ngộ một lần để biệt ly
Sầu tuôn đứt nối đọng rèm mi
Ngàn sợi tơ tình dù vấn vít
Bình thủy tương phùng được mấy khi
Say cùng ta nhé, giai nhân ơi
Sầu tan vào rượu, uống cạn rồi
Ngày mai, hay là ngàn năm nữa
Còn hương mỹ tửu vương trên môi
Thu chết
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
hì, nghĩ sao nói vậy, đơn giản thế thôi
1/4 năm nay chắc lại chui vào 1 góc nhỏ của Cuối Ngõ nghe tiếng guitar, giữa những con người cùng niềm đam mê nhạc Trịnh và hát với bạn bè