thuhanoi
Thành viên-
Số bài viết
121 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi thuhanoi
-
MƯA HÀ NỘI Noel về Hà nội thay áo mới Khoác trên mình ngũ sắc của mùa Đông Sương giăng nhẹ vương trên tóc ướt Áo gió em mềm mại trắng pha hồng. Cơn gió mùa đi qua đường trơn lầy lội Vắng tiếng chim, chỉ còn tiếng mưa rơi Mưa dai dẳng sụt sùi như ai khóc Trời xuống thấp nặng trĩu màu tro thôi. Những bước chân quen đi trong gió thổi Lặng lẽ ngày hai buổi tầm tan Ngày anh đến mưa giăng khắp lối Tiếng nhạc vui pha lẫn tiếng cười vang. Vắng anh rồi đường phố buồn hơn Mưa rả rích , liễu quanh hồ rũ xuống Mặt hồ gợn sóng tình thầm kín. Chiếc ghế đá công viên ngậm ngùi lặng yên Mong một ngày kia tạnh mưa anh đến. Khóm hoa hồng bật nụ khoe hương Anh có nghe không tiếng gió hát trên đường Ngày anh đến chắc là ngày nắng đẹp.
-
MỖI NGÀY MỘT NIỀM VUI (Mừng Sinh nhật 15/11/2004) Không biết tự bao giờ Em đã thuộc về anh Bàn tay ngoan cứ thế Từng ngày chăm sóc anh Có những cuộc vui chơi Thời gian không dừng lại Mệt mỏi và rã rời thềm buông rèm chờ đợi... Tình anh luôn vời vợi Cho lòng em ngất ngây Cuộc đời này cứ thế Mỗi ngày một niềm vui. Khi lòng em thấu hiểu Vết chân chim dạn dày Hằn sâu nơi khoé mắt Những lo toan đêm ngày. Anh ơi ngàn dặm bước Vui buồn đã có em Cuộc đời này cứ thế Ngọn lửa ấm đang nhen. Nghĩa Tình càng đằm thắm Thủy chung và thương yêu Ngắm nhìn con khôn lớn Bay cao những cánh diều .
-
Lỡ tặng H. Tại anh đã “lỡ” nói yêu em Nên từ ấy con tim luôn thổn thức Trưa nắng ngoài hiên khí trời ấm áp Mà trong lòng lạnh ngắt một tình yêu. Có phải ngày xưa ta đã có nhau Từ kiếp trước anh luôn lỗi hẹn Cho trái tim em ngập ngừng e thẹn Đã yêu rồi mà vẫn nói rằng không. Rồi anh lại dỗ em rằng mắt em như dòng sông Anh muốm ngụp lặn trong dòng sông ấy Cho tình yêu từng ngày trỗi dậy Thôi thúc con tim quay quắt trở về . Có những mối tình nồng cháy đam mê Tưởng đã chết nếu một ngày không gặp Sao anh quên lời anh vẫn nhắc Dấu yêu ơi, tiền kiếp của anh ! Em vẫn như con chim nhỏ tung tăng Vẫn líu lo hót mỗi khi chào buổi sớm Vẫn miệng cười hoa nở mắt lung linh Mà thiếu vắng một nụ hôn nồng ấm./.
-
HÀ NỘI VÀ MẸ Tháng mười hai mưa phùn gió bấc Dáng mẹ gày trong làn khói hương bay Mười hai ngày đêm từ ấy đến nay Con nhớ mẹ - nhớ tháng ngày đầm ấm . Ngày mười chín con về từ nơi sơ tán Lấy thêm sách, thực phẩm để mang đi Trong tiếng bom B52 gầm rú ầm ì Mẹ vẫn ôm con vào lòng dặn dò đủ thứ . Mẹ ở lại chiến đấu cùng cô chú Giữ mảnh đất này, cấp cứu bệnh nhân Bệnh biện Bạch Mai những ngày cuối năm Noel gần kề hẹn ngày xum họp . Mười hai ngày đêm Hà Nội rung lên bần bật (*) Những trận chiến ngày càng ác liệt Những thần sấm trúng lưới đạn phòng không Trúi đầu xuống những làng hoa ven sông. Có tiếng hát của Giênphônđa Trên mâm pháo từng giờ nhả đạn Cùng cất lên Angiêlađêvit hát vang bài ca vòng tay bè bạn Góp sức cho Hà Nội-Điện Biên Phủ trên không . Nghe đài báo về những chiến công Về những trận bom vùi trận địa Con chạy dọc hành lang gào lên gọi mẹ Dưới hầm sâu mẹ bị bom vùi . Những tảng bêtông nặng hàng tấn đè lên hầm Con còn nghe tiếng mẹ kêu cứu Nhưng lòng đất sâu sức con nhỏ bé Chỉ biết đứng nhìn tảng đá vô tri. Mẹ vẫn nằm im trong tiếng nấc của con Hà Nội chiến thắng – Mẹ ơi cờ đỏ thắm Nắm đất thiêng gửi hình hài sâu thẳm Ba mươi năm đất đã hoá linh hồn . Giờ xanh thắm – Hà nội phố đẹp hơn Bệnh viện Bạch Mai trên đường Giải Phóng Xốn xang những chiều Đông trở gió Tiếng gió thì thầm hay tiếng mẹ ru em... 21/12/2004 - tưởng nhớ ngày BV BM bị bom đánh phá
-
GIỌT RƯỢU CUỐI CÙNG Tặng T&H Ta chuốc cho nhau một bầu rượu đắng Chút men nồng sưởi ấm buổi hoàng hôn Từ lúc bén duyên tình ta đã biết Từ thẳm sâu lý lẽ của tâm hồn . Yêu là mong, là nhớ, là quay cuồng Là chỉ đợi đến giờ gặp mặt Tay trong tay bước chân dè dặt Muốn chạy lại gần nhưng chân chẳng bước cho Sóng khơi xa vẫn muốn ôm lấy bờ Lòng biển rộng biết khi nào chạm đất Có biết rằng tình yêu chân thật Muốn gào to yêu sóng lắm biển ơi. Ta bước đi lòng thấy chơi vơi Như ly rượu kề môi nồng đắng chát Anh chưa say bởi ly rượu nhạt Em ! giọt rượu cuối cùng đốt cháy trong tim . ...
-
CHÀO NĂM MỚI 2005 Chào Biển Xanh(*) mỗi ngày thêm sức sống Cứ trào lên cho thoả nỗi vơi đầy Giọt mưa nhỏ chưa làm nên xanh biếc Nhưng cũng xin làm giọt nước của biển khơi. Chào anh lá(*) có lẽ đang vui đấy Nhìn anh kìa, má đỏ hây hây Xin anh về trao màu diệp lục Cho Xuân đời mãi mãi xanh tươi Chào sao(*) nhé - em im lặng thế Cả bầu trời chưa đủ rộng cho em Mắt nhấp nháy muôn ngàn tia sáng Thắp lên bao ước nguyện trong tim. Ồ kia nữa - em gà(*) xinh xắn Cứ vô tư chạy nhảy khắp nơi Khi nghe cha cất vang tiếng gáy Cũng mon men trông đến tức cười... Đâu rồi nhỉ hoa hồng nhung(*) đỏ Đừng hờn dỗi khi bị điểm tên mình Ừ thì lên xe hoa hay đi đâu cũng được Nhớ quay về xóm xưa cũ đô thành Chúng ta cùng xoè tay chào đón Quay một vòng nới rộng vòng tay Nào những người thân yêu hãy đến đây Mưa(*) xin tặng một ngày Xuân ấm áp. Mời hàng xóm, bà con cô bác Những con người năng động của tương lai Hãy vui lên và yêu cuộc sống Dù khó khăn-gian khó chẳng chùn tay. --- (*) Tên các thành viên
-
CHUYỆN KỂ RẰNG : Tình cờ hôm ấy gặp em Tôi bỗng chạm vào quá khứ Quê em nơi xưa tôi ở Một thời áo lính phong sương. Trở về từ các chiến trường Toàn những gương mặt dũng sĩ Những người con trai ưu tú Hòa cùng đội ngũ học viên. Chúng tôi phục vụ các anh Tình nguyện đa phần con gái Ngày ngày vui cùng đồng đội Bát cơm manh áo đơn sơ Trong trường có một dũng sĩ Mang tên hiệu là Cu Theo Cu Theo quê chàng ở Huế Chúng tôi trò chuyện rất nhiều . Đông Anh ngày ấy vui tươi Đồng lúa xanh thời con gái Bìa làng bãi dưa dựng trại (*) Trái nào trái nấy thơm ngon. Thôn Đoài nhớ ghé thôn Đông Chiều nay ra xem đoàn hát Gốc đa trước sân chật ních Đêm chèo(**) rộn rã tiếng cười. --- (*) Vồng dưa gác bằng tre hình chữ A cho cây leo giống như lán trại. (**) Đoàn chèo Tổng cục Hậu Cần biểu diễn.
-
CHIẾC LÁ Mưa có rơi nhưng là rơi rất nhẹ Chẳng làm đau một chiếc lá trên cành Dù vẫn biết có ngày chẳng còn xanh Lá đằm thắm nhẹ nhàng rơi xuống suối . Suối trong xanh thấu từng viên đá cuội Dìu lá trôi về với biển mênh mông Đời của lá sẽ trở về cát bụi Cát bụi là nguồn cội của thế gian... Kiếp sau mầm sẽ nhú chồi xanh Cây khôn lớn nhờ mưa mà xanh tốt Ngày ngày xanh tươi cây tràn nhựa sống Lại một đời cháy bỏng những khát khao.
-
BÂNG KHUÂNG Sau những gì em đã nói ra, Em tiếc là không giữ được như buổi đầu em đến. Không biết trong anh có mất đi những kỷ niệm. Nhưng trong em vẫn khắc khoải mong chờ. Có tiếng chim hót trong bụi cây già, Tiếng lá rơi và muôn vàn âm thanh bé bỏng, Em bước đi như là hụt hẫng, Chỉ sợ tiếng lá khô làm hoảng loạn cánh chim thôi. Sao băng ơi, xin đáp lại đôi lời Dẫu năm tháng có cuốn đi như cánh diều no gió Thì kỷ niệm nào cũng vẫn là kỷ niệm buổi đầu bỡ ngỡ Ta giữ riêng ta - nuôi lớn những niềm đau Biết đâu đấy - chính là tâm hồn ta khôn lớn mai sau
-
MỤC LỤC - NGẪU HỨNG 1. Bâng khuâng 2. Chiếc lá 3. Chuyện kể rằng 4. Đôi lời chào năm mới 5. Giọt rượu cuối cùng 6. Gửi vào Biển khơi niềm tin mãnh liệt * 7. Hà Nội và mẹ tôi 8. Lỡ 9. Mỗi ngày một niềm vui 10. Mưa Hà Nội 11. Ngõ Thổ Quan không còn bóng mẹ 12. Gửi Người Hà Nội 13. Nhớ Quảng Bình 14. Sắc Xuân 15. Sài Gòn Đêm 16. Sang Canh 17. Ta cùng đón Xuân 18. Tôi đã trở về 19. Gửi Hànsa em.* 20. Ngẫu hứng thu Hà Nội 21. Thế là thu sang 22. Hòang hôn 23. Sớm mai gặp chiều hôm 24. Ru mùa 25. Tìm trăng 26. Thu xa 27. Ngày mưa về 28. Cầu bắc qua sông 29. Như đã từ lâu 30. Thời đi học 31. Em ơi! Đừng đóng cửa 32. Viết thơ vào mùa thu 33. Ru con vào giấc thiên thai 34. Theo bước cha đi * 35. Thôi em về đi 36. Gửi về miền trung. * 37. Dù có xa nhau 38. Gửi vào mắt Huế * ---- Những bài có dấu (*) được post trước ở "Tình Biển" nên sẽ không gửi lại ở đây.
-
Lời mở đầu Tàn thu, những chiếc lá vàng cuối cùng được gió cuốn đi - cũng là lúc những chồi non ngủ yên trong thân cây khẳng khiu trơ chọi. Nhưng, một điều chắc chắn, mầm sống trong cây, trong lòng đất đang tập trung sinh lực để lớn dần lên, những ấp ủ ấy, những khát khao ấy sẽ được bật tung khi mùa Xuân về gõ cửa. Với Những tác phẩm gửi vào đây - thuhanoi xin gửi đến các bạn những gì tươi đẹp nhất của tình người, tình đời, của niềm hạnh phúc lứa đôi, ... Chúng ta có quyền hy vọng đến ngày mai, để có thêm sức mạnh đi tới tương lai. Dù vậy, thuhanoi cũng chỉ mong được học hỏi nhiều hơn ở các bạn và xin nhận lãnh những góp ý chân thành để thơ tôi lớn lên... Như chồi non mong bật dậy để nhìn thấy ánh dương sán lạn ngày mới. Thân mến. Thuhanoi, 3/11/2006
-
Gửi vào biển khơi Gửi vào biển khơi niềm tin mãnh liệt Rằng trên thế gian tôi yêu tha thiết Sự mênh mông và lòng biển sâu Nếu vì lẽ gì sóng biển bạc đầu Thì có thể biển đau vì trăn trở Và tôi thầm ghen với ngàn bão tố Cứ trào lên lộng gió khơi xa ... Có một ngày lòng biển tan vỡ (*) Trên Hành tinh vọng nỗi xót xa Biển đấy ư, sóng đây ư, tôi không nhận ra Hàng vạn con người ra đi đột ngột Sóng dựng lên lừng lững như thác nước Đổ ầm ầm kéo hết ra biển khơi Ngôi làng ấy bao nhiêu con người Giờ vắng lạnh, hoang tàn, đau đớn Mảnh tin xa về - người con mất lối Cha mẹ đâu, anh em làng xóm đâu 26 tháng mười hai - chỉ một ngày sau Chúa giáng sinh độ nhân cứu thế !(*) Biển mang đến cho người nỗi đau khôn kể Có lỗi gì không tôi đã nặng lời Rằng biển vô tình ôm mãi khôn nguôi Những trái tim yêu hoà bình tự do hy vọng... Tôi muốn thét lên thấu lòng biển rộng Giá đừng có trái ngang trong cuộc sống nhân gian Đừng có lòng sâu biển cả mênh mang Đừng có sóng thần chồm lên dữ dội Tôi lại cảm thấy mình có lỗi Trước vong linh hàng vạn con người Biển ơi, biển ơi – sóng đã lặng rồi Người đã chết và người còn sống Hãy nén nỗi đau – hãy kìm xúc động Hãy chìa tay nhân ái – tình thương Bạn, tôi, chúng ta sẽ gửi tấm lòng Sẻ chia mất mát với anh em bè bạn Đừng vô cảm trước bao hoạn nạn Nào hãy tìm đến địa chỉ thân quen Gửi gắm tình thương, gửi gắm niềm tin Vào quĩ cứu trợ nơi mình có thể Bạn sẽ thấy lòng mình san sẻ Cùng hàng vạn nỗi đau giằng xé hàng ngày Những em nhỏ sẽ có sách đến trường Những bà mẹ sẽ bớt lo màn trời chiếu đất Những mảnh đời đi lên bằng đổ nát, thương tật Hậu quả của thiên tai sẽ vơi bớt đau thương Bạn đã làm chưa, chia sẻ tình thương !!! ----------- SG, 12/01/2005 (*) ngày 25/12/2004 là ngày mừng chúa giáng sinh thì ngày 26/12/2004 tai nạn sóng thần xảy ra ở Nam Á và Đông Nam Á .
-
Âm vang Bài Ca Kháng Chiến (Kính tặng cha kính yêu Nhân ngày thành lập QĐNDVN 22-12-2001) Âm vang những bài ca cách mạng Đã đi theo cha suốt chiều dài năm tháng Chiến tranh đã lùi vào dĩ vãng Nhưng kỷ niệm chẳng thể mờ phai. Cứ mỗi năm đến tháng mười hai Cha lại lần tìm về quá khứ Điểm lại tên những đồng đội cũ Tuổi thất tuần, mất mát nhiều hơn… Đời bộ đội ước mơ thật giản đơn Chiến đấu quên mình mong ngày độc lập Khi Tổ quốc hai miền chia cắt Nỗi đau xé lòng đạn nổ, bom rơi … Những bước chân trên dãy Trường Sơn Có dấu đá mòn hình cha ở đó Những năm tháng chiến tranh bão lửa Cha cùng đồng đội chẳng tiếc máu xương. Gởi lại tuổi xuân ở giữa chiến trường Ngày trở về mái đầu điểm bạc Những tấm huy chương treo đầy trên ngực Những vết thương chưa kịp liền da Gia tài vỏn vẹn là chiếc ba lô, Và bộ quân phục bạc màu sương gió. ... Cứ mỗi năm một lần như thế ! Cha lại khoác vào chiếc áo chiến binh Lại cùng đồng đội, bạn hữu chân tình Cùng hát vang bài ca kháng chiến./.
-
Theo bước Cha đi... Chắp tay trước vong linh người Con nhìn cha cười mãn nguyện Trong thước phim quay chậm Con chập chững vào đời theo bước chân cha ... Tuổi thơ buồn trong nước mắt chan hòa Cha chỉ hiện về trong giấc mơ con bé bỏng Oai nghiêm, dưới quân kỳ bồng súng Trong hàng quân trước bình minh khuất bóng cha đi. Và như thế con thừa hưởng của cha Sự oai phong, kiên cường, dũng cảm Trước gian nan, khốn khó cuộc đời Cha yêu ơi, những dự cảm Những nhân tố làm người... Bài học đầu đời là lòng nhân ái Là tình thương là chia sẻ bao dung Là dáng mẹ bolur trắng mênh mông Đêm thức trắng cùng cơn đau người bệnh Con lớn lên trong khốn khó vô cùng Vắng cha. Đồng lương còm ba người ăn hai suất Gánh gồng qua cơn đói, trẻ thơ day dứt Bánh bao chiều thèm bát cơm trắng sáng mai... Cha ơi, dù thế con vẫn được nuôi dạy lớn khôn Được sống trong tình yêu vô tận Con của cha chưa bao giờ hối hận Trước ngã rẽ cuộc đời, con chọn tiếp chân cha... 28/10/2006 100 ngày giỗ cha
-
Thì thầm Thưa ba kính yêu ! Con lật sổ tang hàng trăm lần Nhưng lần nào con cũng thầm rơi lệ Cuộc đời thăng trầm dâu bể Chưa một lần khép lại phải không ba Trong nỗi buồn thương lệ ứa chan hòa Cha mỉm cười về trong làn hương khói Con vịn tay vào lan can bối rối Nén nỗi đau để nhìn rõ mặt người ... Những dòng chữ như những trang đời Cuốn phăng tuổi tác, lấp chìm khoảng cách Những kỉ niệm hiện về trong ký ức Thời trai trẻ họ chiến đấu bên nhau Bạn của ba điểm sương trắng mái đầu Những nếp nhăn nhọc nhằn không kể xiết Thế mà họ đã viết những lời tha thiết Năm mươi năm thóang chốc hiện về ... Ba ơi, con đã theo ba khi mười sáu xuân thì Cũng đứng nghiêm dưới quân kỳ đỏ thắm Cũng hát vang "Vừng đông đang hừng sáng" Để hôm nay không hổ thẹn dưới chân người. Con là đồng đội của ba một thời Sẽ noi gương cha giữ mình trong sạch Yêu thương con người, sẻ chia bất hạnh Chẳng giữ riêng gì cho mình đến lúc xuôi tay. Con đã đến những trại mồ côi Đã nâng niu bàn tay mẹ già neo đơn cô quạnh Thương nhiều hơn những đứa trẻ tật nguyền, bàn tay ấm lạnh Để cho cha siêu thoát dưới suối vàng... ..... Ba mỉm cười mãn nguyện rồi Vâng, con chỉ thích ba mỉm cười hoài như thế ! 31/7/2006 Viết trong số tang của ba.
-
Có một vầng trăng … Có một vầng trăng đi qua đời con Là ánh mắt mẹ dịu hiền chan chứa Vầng trăng của cha vàng như ngọn lửa Sức mạnh tinh thần nghị lực bao dung Ơi những vầng trăng suốt đời sáng trong Không nuối tiếc khi trở về cõi Phật Cả cuộc đời lo toan tất bật Lúc chia xa nhẹ như những cánh diều . 28/7/2006
-
Bên linh cữu người Bình hoa Huệ trắng tinh khôi Bát nước thần tẩy chay trần tục Tiếng kinh cầu trầm mặc Giọt nước mắt hoen mi . Cha nằm đó uy nghi Màu quân phục bạc màu sương gió Chỉ có ngôi sao trên nền cờ đỏ Chói sáng những chiến công Cha cho con cuộc đời như dòng sông Hiền hòa dòng sữa mẹ Con lớn lên trong tình thương như thế Thỏa nỗi lòng trời biển bao la Trong ánh mắt chan hòa Trên bàn thờ hôm đó Đồng đội bạn bè cháu con nức nở Cha hiền từ điểm mặt từng tên Con ở bên cha suốt đêm Sài Gòn mùa mưa mà sao trời vằng vặc Gió từng cơn xoa tan mệt nhọc Trong đêm thanh thản cuối cùng Ngày mai cha đi về cõi mênh mông ... 23/7/2006 Con nguyện cầu cha ở nơi chín suối mát mẻ và siêu thoát
-
Gửi vào mắt Huế Em có gửi vào mắt Huế Một màu xanh của nước sông Hương Để đằm mình trong tiếng sóng thân thương Nghe lời ca bên mạn thuyền đưa đẩy Thương chiếc nón bài thơ và bản tình ca thuở ấy Nghiêng nghiêng dáng thiếu nữ xinh tươi Lối khách vào tiếng nhã nhạc reo vui Bồng bềnh một miền nhung nhớ Cầu Trường Tiền sáu vai mười hai nhịp thở Xôn xao tà áo tím tiễn đưa Huế ơi, tiếng mưa day dứt cuối mùa Chia tay rồi những bước chân bịn rịn Ta lại thêm một lần hò hẹn Festival Huế đẹp ngàn lần Chùa Thiên Mụ còn vẳng tiếng chuông ngân Âm vang trong miền kí ức... Tiếng mưa rơi...trọn một đêm ta thức Thả lòng mình vào cơn gió bấc chớm đông...
-
Gửi về em (Viết sau cơn bão xangsane 01-10-2006) Xin gửi về em nỗi nhớ miền Trung Niềm khao khát được một lần chiêm ngưỡng Quê hương em có bờ biển xanh thắm Có những cánh buồm lộng gió khơi xa Cơn bão đi qua trong nức nở nhạt nhòa Mưa gió, bão dông, em có trong hàng ngũ Những người chắt chiu lao vào che chở Cho mẹ già, em bé giữa hỏang loạn kia không Mái nhà xiêu quằn quại sót sa lòng Hàng cây đổ không lối về ngập tràn cơn lũ Gió quất vào những gương mặt xác xơ vần vũ Những con người, quá nhỏ bé mong manh Dathi ơi, biển bạc không bình yên Dù biết trước có ngày biển cũng đau khôn kể Biển là cuộc sống của bao người cửa bể Cá tôm về cho bớt gánh ưu tư Giận biển ư, không! biển không hề có lỗi đâu em Trút giận hờn để càng thương càng nhớ Biển với ta là tình yêu son sắt thủy chung muôn thuở Càng sâu lắng, mênh mông đến bạc đầu. Hôm nay ta cùng bè bạn góp sức bên nhau Để gửi về Miền Trung - cưu mang dân mình qua mùa dông bão Xẻ bát cơm này, chìa bàn tay nhân ái Xoa dịu nỗi đau - thương xót lắm:- Đà Nẵng của em.
-
Mưa với nắng Trời xanh thắm gom mây về cuối phố Sóng biếc xanh in bóng áng mây về Sông lặng lẽ dào dạt nỗi đam mê Gửi hơi nước cho mây thêm tình nghĩa Đất ôm sông uốn theo từng lối cỏ Nuôi lớn dòng nên sông chảy về xuôi Lãng đãng bao năm bờ bãi đắp bồi Mây tình nghĩa gieo mưa tuôn thấm đất Đất nhớ mưa mà sao trời xanh biếc Là muôn đời mưa hát bản tình ca Đất với sông là nhân nghĩa chan hòa Mưa với nắng có đi thì có lại./.
-
Khát vọng Nam Nhi đất biển... Kìa biển bạc xin hãy ngừng nổi sóng Hãy vỗ về như cánh võng mẹ ru Tình bằng hữu theo từ thuở ấu thơ Giờ nằm xuống vẫn cùng nhau kề cận Dòng xoáy nào đưa nhau vào vô tận Đưa nhau về một cõi vắng thinh không người ra đi đã mãn nguyện trong lòng Xin người hãy bình an nơi chín suối Chỉ đau thương cho người con ở lại Mất mát này gánh nặng dẫu oằn vai Lấy gì để xoa dịu hết đêm dài ... Ngày hai buổi lấy gì mà sinh sống Thôi thì trời đã không chịu đất Thôi thì đất đành phải nhường trời Cây với đất ôm nhau nuôi mầm sống Để ngày ngày hoa lá lại sinh sôi./.
-
Trước biển nói gì Hai đợt sóng có giận hờn chi nữa Mà xô nhau đến nghiêng ngửa biển trời Chẳng thể lặng im khi biển thở bồi hồi Cơn vũ bão đánh tung bờ bọt trắng Tan tác bờ đau - cửa nhà tan nát Hàng cây xanh bật tung gốc lên trời Mái trường yêu che những giờ em học Giấy bút ơi, bàn ghế biến tan rồi Giữa Trung thu em thiếu vắng nụ cười Manh áo ấm không đủ che thân mỏng Bão đi rồi - mưa còn quay quắt lắm Lạc lối về tuổi thơ cũng gian nan. Biển bạc đầu, biển vẫn biết bờ đau Và như thế ta lớn trong gian khó Biển từng đêm vẫn từng cơn giận dữ Vẫn thét gào mưa lũ chẳng ngừng rơi...
-
Bình yên đi con sóng Tặng bố con Huân và bà con quê nhà Bình yên đi cho thuyền cha ra lộng Theo con nước thả những lưỡi câu đêm Ánh đèn lung linh như đôi mắt sao nhìn Mà âu yếm, mà yêu thương quá đỗi . Tàu dừa buông giữa dòng chìm nổi Như bàn tay mơn chớn sóng đêm đêm Thuyền cha đi theo con nước trăng liềm Mùa đánh bắt thuyền câu giong khắp biển. Hãy nhè nhẹ những nàng mực kiều diễm Những chú mực ham chơi dính lưỡi mồi Giữa biển khơi một nắng sẽ tinh khôi Món hảo hạng nhà hàng làm thức nhắm. Cuộc đời cha suốt một đời tắm nắng Giữa biển xanh nên sóng cũng hòa tan Sóng biển ơi xin hãy mãi bình yên Để ngày ngày Cha giăng câu kiếm sống . Bãi cát Quỳnh Long chưa một ngày vắng bóng Bước chân cha in vạt cát ven bờ Thuyền câu dù một ngày ngơi nghỉ Nhưng cha không ngơi nghỉ bao giờ . --- Ngày 30/9/2006 khi cơn bão số 5 đổ bộ vào Hà Tĩnh, Quảng Bình... thì con thuyền của anh tôi đang đánh cá ở Hải phận giáp ranh Nghệ An dạt vào biển Hà Tĩnh, sóng đánh vỡ tan tành chiếc thuyền đánh cá trên thuyền có khỏang 7 cư dân đánh bắt - gia tài gom góp đóng tàu bổng chốc thành mây khói, chìm sâu dưới đáy biển...1 người chết, anh tôi bị thương - những người đi biển họ bơi rất giỏi nhưng sức người không chống đỡ nổi cuồng phong và nhờ những can đựng dầu mà họ thoát chết. Biển là nơi bí ẩn nhất, đáng yêu khi bình yên và đáng sợ khi phong ba bão táp...
-
BIỂN KHÔNG BÌNH YÊN Tiếc thương từ cơn bão CHANCHU Thuhanoi Lại một lần thêm khắc khoải ê chề Mẹ đớn đau nhìn con dâu khăn trắng Những đứa cháu mất cha chưa biết niềm cay đắng Canh cánh ngày cha ra biển không về . Biển bao la, biển vẫn thường vỗ về Vẫn nâng niu cùng ngàn xanh sóng vỗ Những con thuyền xa khơi về bến đỗ Khoang cá đầy cho cuộc sống sinh sôi Bờ biển xanh in dấu trọn kiếp người Dân vạn chài đã quen mùi sóng gió Đời ông, đời cha, đời con vần vũ Ơn biển nhiều dân tôn tạo Nghinh Ông Thế gian ơi, nước mắt có đủ không Hòa nước biển thành nỗi đau nhân loại Tràng hoa dâng cha biển triều đi mãi Gửi đến những hương hồn đến vô tận thương đau./
-
VỀ MIỀN TRUNG - Thăm hồn thơ đã khuất(*) Em đã đến thăm anh Một chiều thu dịu mát Anh nằm nghe biển hát Sóng vỗ về âm vang. Phía xa những cánh buồm Nối đuôi về bến đậu Bãi trứng là điểm tựa(**) Sóng len vào khỏa chân. Đến bên anh thật gần Nghe thơ anh đau nhói Sương chiều buông như khói Thấm ướt cả hồn thơ. Nơi anh nằm bây giờ Cao dần con dốc đứng Sỏi dưới chân thì cứng Cỏ đan mềm lối đi. Người thì đã ra đi Trăng thì luôn ẩn hiện Vì sợ trăng phiền muộn Gió thì thầm đọc thơ. Thôn Vĩ Dạ năm xưa Hàng cau xanh mướt lá Áo em tôi trắng quá Lỡ bước khách đường xa. Quy Nhơn không là quê Mà thành nơi yên nghỉ Đêm nằm nghe sóng biển Thao thức mùa trăng lên./. thuhanoi, 8/2000 (*)Nhà thơ Hàn mặc Tử tên thật là Nguyễn Trọng Trí sinh năm 1912 (mất năm 1940) tại Trại phong Quy Hòa Quy Nhơn. Năm 1959 ngôi mộ của ông được người bạn thân là Quách Tấn và Gia đình tái lập mộ tại Ghềnh Ráng. (** ) Bãi trứng ở Ghềnh Ráng, Khu du lịch TP.Quy Nhơn.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.