hannhattinh
-
Số bài viết
21 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi hannhattinh
-
-
NỖI NHỚ...
"...Phập phồng đợi phút chia ly
Vậy là người cũng đã đi mất rồi !"
Ngày mai em sẽ xa xôi
Biết em có nhớ đến tôi nơi này
Chiều buồn nhìn cõi chân mây
Nhớ em nhớ đến đọa đày tháng năm !
Em đi đến chốn xa xăm
Nơi đây có kẻ lặng thầm dõi theo
Nhớ ! Biết nhớ đến bao nhiêu
Mới cho vừa được tình yêu hỡi người
Nỗi nhớ là nỗi nhớ thôi
Sao mà nhớ mãi chẳng vơi... nhớ người!
-
MỘT NGÀY
Tôi biết rồi cũng có một lần
Cơn gió sẽ mang đến nụ hôn
Nhẹ nhàng đặt lên sợi hương cũ
Để cả sương đêm cũng bồn chồn
Tôi biết rồi cũng có một thời
Tôi phải lòng em, phải vậy thôi !
Để rồi đêm về trong cõi đợi
Mộng du tìm nhặt vụn tình rơi
Tôi biết rồi cũng sẽ một đời
Tôi phải hụt hẫng, phải chơi vơi
Khi giấc mơ tình màu hư ảo
Cũng như mây khói vội phai phôi !
Tôi biết rồi cũng có một ngày
Em sẽ bỏ tôi ở lại đây
Đành đoạn đi về nơi xa ấy
Bỏ lại sau lưng cả tháng ngày!
-
BỐN MÙA ...EM ĐI
Một ngày mùa thu lặng lẽ trôi
Và em chợt đến như lá rơi
Rồi như cơn gió em đi mất
Nửa hồn tôi chết , nửa đơn côi!
Rồi em lại đến như cơn gió
Mang về từng giọt nắng thơm tho
Và rồi cũng đi như nắng hạ
Để cây ngơ ngẩn , lá bơ vơ
Rồi em lại đến như mùa xuân
Mang đén tình yêu sáng trong ngần
Tình em như nghìn hạt sưong lạ
Cứ đọng rồi tan đến mấy lần
Và mùa đông đến , em xa xôi
Để tôi lần nữa... lại đơn côi
Như chưa hề thấy tình yêu đẹp
Chỉ thấy trong tôi ... giọt buồn rơi!
-
w á hay, cho tôi được giao lưu tí nha
-
MỘT NGÀY
Một ngày thấy em bỗng lạ kỳ
Hồn nhiên chẳng thấy như mọi khi
Biết rồi ! Thì ra em vừa lớn
Bỏ lại sau lưng tuổi dậy thì !
-
Tình yêu có nghĩa, ý gì đâu
Chẳng qua là giây phút ban đầu
Gặp gỡ , rồi nhớ , rồi đau
Rồi người đi mất, rồi sầu , thế thôi!
-
GIỮA CHỪNG
Bài thơ đang viết giữa chừng
Cánh hoa rơi xuống, bỗng dưng... giật mình !
Mùa thu đang dịu khúc tình
Lời ru chợt tắt, lặng thinh mất rồi
Giữa chừng, một chiếc lá rơi...
Thời gian đứng lại... ngừng rơi giữa chừng !
Giữa chừng con phố, giữa chừng,
Giữa chừng tóc rối bỗng dưng quay về
Giữa chừng quên mất lời thề
Một người quay lại , ngô nghê kiếm tìm.
Vô tình nhặt đuợc cái tên,
Của ai đánh rớt ở trên mây mờ
Cài lên giữa chừng giấc mơ
Nửa đêm thức giấc, thẫn thờ mộng du!
Giữa chừng mây đến giăng mù
Giữa chừng lấp lối trăng thu cuối trời
Giữa chừng, .... ở giữa chừng thôi,
Đưa tay tôi với...
Chơi vơi giữa chừng !
-
VẬY LÀ... NGƯỜI ĐI
Sao gió không cuốn tôi đi
Để tôi nhung nhớ làm gì , gió ơi
Lạc lõng giữa chốn xa khơi
Bao giờ tìm lại đuợc nơi yên bình
Một mình ! Tôi vẫn một mình,
Nhưng tim vẫn rộn khúc tình, gió ơi !
Ngày mai em sẽ xa xôi
Em đi đến chốn xa vời vợi xa
Sau lưng kỷ niệm nhạt nhòa
Sau lưng...gió xối...
Vậy là người đi !
-
Vậy là bạn nghĩ không trùng ý của mình rùi!
Ý mình không phải vậy đâu, không phải MAI EM VỀ có nghĩa là ngày mai EM sẽ VỀ ĐÂY,
mà là: "Ngày mai em sẽ xa xôi, em đi đến chốn xa vời vợi xa !"
Chết tui rồi !
Thế nên nhân vật TÔI mới ra nông nỗi như vầy !
-
MAI EM VỀ...
Mai em về...
Cơn gió buồn không thổi
Sợi hương đêm phút chốc bỗng nhạt nhoà
Năm tháng trôi xa
Chợt tan vào thầm lặng
Mai em về...
Con phố buồn em ơi
Dưới khung trời lất phất mưa rơi
Không còn bóng đôi tình nhân trốn chạy
Mai em về...
Không có nắng em ơi
Không có gió, không có lá vàng mùa thu đổ
Vầnng trăng như đã cũ
Không đủ soi đêm trần
Mai em về...
Câu hát lời ru
Chỉ còn là dấu lặng
Giọt thời gian rơi trên môi mặn
Xoá hết ân tình
Mai em về...
Đời chỉ còn hư ảo
Sợi hươnng đêm dừng lại giữa chừng
Thế nhưng...
Có kẻ... đợi chờ đêm đêm !
-
VẬY LÀ...
Vậy là gió cũng hát rồi
Lời yêu đầy cả một trời mộng mơ
Nhưng nơi thấp thoáng mây mờ
Thằng tôi vẫn đợi vẫn chờ điều chi
Từ khi em bước ra đi
Nơi đây còn lại được gì nữa đâu
Chỉ còn dấu vết niềm đau
Chỉ còn ảo ảnh tình đầu mà thôi
Nơi này gió xối lá rơi
Chỉ nghe chỉ thấy bụi đời cuốn qua
Giấc mơ đầu cũng trôi xa
Khi yêu thương đã phôi pha thật rồi !
-
NỤ HÔN CỦA GIÓ
Cho anh gởi nụ hôn
Vào cơn gió ban chiều
Để gió mang tình yêu
Trao đến em nồng ấm
Cho anh gởi giọt nắng
Rơi trên môi em hồng
Để xoá đi mùa đông
Vây quanh ta buốt giá
Cho anh gởi chiếc lá
Vào gió thu đượm buồn
Để mỗi lúc mưa tuôn
Không phôi phai yêu dấu
Cho anh gởi tình đầu
Vào nỗi nhớ dịu êm
Cho anh dán con tem
Lên bức thư tình ái
Và cho anh được biết
Tình bắt đầu khi nào
Cũng như nắng trên cao
Đến bao giờ vụt tắt
Đến khi nào tình mất
Khi nào tình phai phôi
.......
Để anh nhắn lá rơi...
Mang anh về bên em !
-
NỬA ĐÊM
Bàng hoàng thức giấc nửa đêm
Nghe cơn gió hôn lên màu cô độc
Một giấc mơ gầy rộc
Chảy vào thiên thu
Thời gian trôi chợt đánh rớt lại niềm đau
Nửa đêm vò võ
Cánh hoa màu tim vỡ
Lạc vào không trung
Rồi đâu đây những nuối tiếc lạ lùng
Cứ len lỏi vào trơ gầy nỗi nhớ
Xanh xao mênh mang gió
Vụng về đêm thâu
Chập chờn giấc ngủ về đâu
Cổ tích êm êm lời ru cũ
Chợt quay về lần nữa...
Lững lờ mộng du !
-
TẦN NGẦN...
Tôi tần ngần, em tần ngần
Chim bay phương ấy, tần ngần nơi đây
Vụng về níu cánh chim bay
Tần ngần nỗi nhớ trơ gầy tháng năm
Giấc mơ cũng hoá tần ngần
Chợt mê chợt tỉnh, phân thân xác hồn
Tần ngần cơn gió, nụ hôn
Lừng khừng trăng vỡ, bồn chồn sao rơi
Bây giờ em hoá xa xôi
Như chim bay mãi cuối trời mùa thu
Tần ngần câu hát , lời ru
Tần ngần tôi cứ mộng du giữa đời
-
CÓ LẼ NÀO TA ĐÃ HẾT TRONG NHAU...
Có lẽ nào ta đã hết trong nhau
Khi em vẫn cứ lặng thinh nơi đó
Mà nơi đây , trong anh vẫn thầm nhớ
Vẫn thầm thương, vẫn thầm đợi từng ngày
Có lẽ nào em quên mất nơi đây
Tình yêu đã và đang không hề chết
Năm tháng trôi,... thời gian có thể hết!
Nhưng em ơi, tình trong anh vẫn còn
Gió yêu đời mới đem gởi nụ hôn
Trăng yêu lắm sương đêm nên mới sáng
Biển kia yêu vô cùng bờ cát trắng
Mới miên man, miên man... vỗ muôn đời!
Trái tim này như sóng ở xa khơi
Cứ đau đáu tìm hoài về bãi cát
Chứ phải đâu biển xanh vui ca hát
Để cho ai, như sóng... phải bạc đầu!
Có lẽ nào... ta đã hết trong nhau
Xin em chớ để thời gian trôi hết
Xin chớ để trong em... anh phải chết
Có lẽ đâu... em cứ lặng thinh hoài!
-
CHIỀU DÀI NỖI NHỚ
Bao năm rồi em còn nhớ hay quên...
Chắc có lẽ em quên rồi kỉ niệm
Mà thời gian đã xoá nhoà thành ảo vọng
Nhưng riêng anh... ngỡ như mới hôm nào!
Tình ban đầu, đẹp như giấc chiêm bao
Có ai hay chợt tan vào thầm lặng
Có những khi... ngoài kia trời gió lộng
Sao nơi đây... sợi hương chẳng nhạt nhoà !
Đời vô tình nên vẫn cứ trôi xa
Chỉ để lại nơi đây ngàn nỗi nhớ
Kể từ khi... mình chia tay , vô cớ
Ta xa nhau dẫu chưa nói một lời
Giờ anh ngồi một mình ngắm mưa rơi
Em nơi đó có bao giờ nhớ lại
Thời yêu nhau ,anh ngu khờ vụng dại
Hay là em... cũng quên cả anh rồi
Em bây giờ đã mãi mãi xa xôi
Chỉ còn anh gởi hồn theo cơn gió
Mang sợi hương đã nhạt nhoà qua bên đó
Để cho tim .... vẫn rộn khúc chân tình !
Dù chỉ là một sợi gió mỏng manh
Nhưng đó là tất cả những gì anh có được
Qua thời gian anh lặng thầm tìm nhặt
Trao đến em, em của mới hôm nào!
Thôi anh về! Về với những vì sao
Đã bầu bạn với anh từ khi đó
Và cũng chỉ lặng lẽ mình anh ,
đi dọc theo chiều dài nỗi nhớ
Để cho tim... khóc tiếp...
khúc chân tình !
-
CHIỀU DÀI NỖI NHỚ
Từ ngày em bỏ ra đi
Đến nay còn có nhớ gì không em?
Từng ngày nỗi nhớ dài thêm
Mình anh ôm lấy cho tim khóc thầm
Bước côi với mối tình câm
Đêm đêm anh đếm lặng thầm nỗi đau
Nỗi nhớ...đi đến bao lâu
Mới đi hết được nỗi sầu hả em....
Vậy mà cứ nhớ từng đêm
Mỗi ngày qua... lại nhớ thêm một ngày !
Nơi nào có hiểu nơi đây
Tình anh vẫn mãi đong đầy thời gian
Anh hiểu! Dẫu có ngỡ ngàng...
Thì tình vẫn cứ phai tàn , người ơi!
Nỗi nhớ là nỗi nhớ thôi
Sao mà nhờ mãi chẳng vơi,hỡi người!
-
HÈ ƠI
Ngày xưa, tôi yêu hè nhiều lắm
Nhưng nay, không dám ước hè về
Sợ chia tay! Lời yêu chưa kịp nói
Sao vô tình... hè vẫn đến ,hè ơi
Tôi lặng thầm, sợ ngày tháng xa xôi
Nên hối tiếc thời gian và... hy vọng
Lấy phấn trắng tôi xoá đi màu phượng
Nhưng vô tư ... em lại chở hạ về!
-
Xin đừng đổ lỗi cho nhau
Xin đừng níu nữa niềm đau, xin đừng!
Lời ru đã tắt giữa chừng
Sao môi ai vẫn ngập ngừng ...lời ru
Cơn mưa đã hết từ lâu
Xin ai đừng đợi để sầu người ơi
Trăng, ai chẻ nửa đơn côi
Vì sao đêm cũng đã rơi xin đừng
Thời gian dường như đã ngừng
Nụ tình giờ đã tưởng chừng... phai phôi!
Bài thơ đã lỡ làng rồi
Duyên thầm cũng đã chia đôi ngả đường
Gió! Mang đi mất sợi hương
Mang cả ngày tháng yêu thương đi rồi
Thôi thì cứ chịu lẻ loi
Đừng gieo giông tố vào đời của nhau
Xin đừng níu nữa niềm đau
Xin đừng đổ lỗi cho nhau , xin đừng!
-
Yêu em ta vẫn ước mỗi ngày
Vụng về biết nói được gì đây
Thôi thì trót yêu , nhờ nhật kí
Nói hộ cho ta... nỗi nhớ đâỳ !
MÙA CHIA LY
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Khi đọc xong , nghe một âm hưởng nhẹ nhàng,
nhưng thật nồng nàn, man mác buồn ,miên man nhớ!
Ai lại không có một ký ức, một thời ngu ngơ, vụng dại
để rồi......... không thể quên !
Những lúc buồn , nhìn lại ... chợt bâng khuâng...
Xưa đi học tôi mong hè nhiều lắm
Nay biết yêu, không dám nghĩ hè về
Sợ chia tay, lời yêu chưa kịp nói
Sao vội vàng... hè vẫn đến, hè ơi!
Tôi lặng thầm sợ ngày tháng xa xôi
Cứ hối tiếc thời gian, và hy vọng
Lấy phấn trắng tôi xóa đi màu phượng
Nhưng vô tư... em lại chở hạ về !