thienson
-
Số bài viết
12 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi thienson
-
-
Sông Dinh dòng nhớ
Sông Dinh* một đời lặng lẽ
Chảy qua phố huyện êm đềm
Ngắm bao nhiêu ngườu xuôi ngược
Trải mình đón những buồn vui.
Sông Dinh một đời lặng lẽ
Chắt chiu dòng nước quê mùa
Mang theo chút tình quê lúa
Góp thêm chút mặn biển khơi
Sông Dinh một dời lặng lẽ
Không vươn mình trên bản đồ thế giới
Nhưng chảy hoài trong lòng người xa cội
Đổ nước về làm ngập trái tim non. %
Chú giải:*Sông Dinh Chảy qua ThịTrấn YênThành_NghệAn
-
Em!
Đêm hôm ấy
em ngủ say
Đôi môi chín mọng
căng đầy lòng anh.
Cảm ơn tạo hoá nặn thành
Có em
để suốt đời anh trú nhờ.
-
Chờ nhau ở máy ATM*
Em đến trước
Anh đứng ngoài chờ đợi
Lâu quá chừng, nóng cả ruột gan
Trong buồng máy
Em loay hoay chẳng màng người chờ đợi
Đẩy cánh cửa ra
Em lao vút trên đường
Anh đến muộn
Máy hết tiền nên hận
Giá như mình đừng chờ đợi người ta
Lần thứ hai
Em là người đến muộn
Đẩy cánh cửa ra
Anh lao vút trên đường
Lần thứ ba
Cả hai cùng đến muộn …
Để bây giờ
Chung tài khoản trăm năm.
Chú thích :* ATM Máy rút tiền tự động
-
Cảm ơn Bác Nguyenduybieu và ban Namduy82 !
Hai người đã có những lời bình rất hay về thơ em . Em xin tiếp thu và cố gắng nhiều hơn. Những bài em hôm đó chỉ là những bài viết vội. Mong được làm quen với hai người. Còn gì vui và hạnh phúc hơn khi thơ mình được góp ý. Hi vọng được nói chuyện nhiều với hai Bác trên thi Đàn!
Thiên Sơn
-
chuông chùa
Tiếng chuông chùa ngân trong đêm vắng
thời gian chở ký ức về
xóa tan giấc ngủ
đêm trở thành miền nhớ...
Đã bao mùa hạ
Ta chưa về lại quê xưa
nơi cũng có tiếng chuông chùa
nửa đêm ngân trong gió
Em giờ đã quá tuổi xuân xanh
biết có còn đợi ta trở lại...
Mẹ nhuốm hoa râm
chờ đợi ta về...
Đêm nay, mình ta nơi đất khách
nghe chuông chùa lòng hóa kiếp tăng ni
gửi lời thỉnh cầu theo tiếng chuông ngân mãi
mong gió thổi về nơi ấy...
Một miền quê.
Bình Định 05/2008
-
Phía ta về
Phía ta về
Hạ lắng tiếng thời gian...
Ai đứng chờ
Người đi phiêu lãng
Trong đáy mắt
Hạ vàng lên sắc nắng
In trong lòng nỗi nhớ bâng quơ
Hoa phượng nở
Ồn ào con ve hát
Ngân tiếng lòng
Gửi về phía người đi.
Ai nợ ai
Nụ hôn đầu bối rối?
Hương tình đầu say chếnh choáng trong ta.
Nghiêng cuộc tình đi qua bao mùa hạ
Mới ngộ ra chân lý đường về...
Bên hiên vắng em ngồi gom cánh phượng
Đợi ta về cài lên tóc làm nơ.
-
Thuyền giấy
Thiên Thiên
Trưa hè trên bến sông xưa
Ta em thủơ ấy chưa hề biết yêu
Trên trời cao những cánh diều
Dưới sông thuyền giấy xuôi chiều trôi đi
Em nhìn ta chẳng nói gì
Ta nhìn em cứ lầm lì lặng thinh
Bỗng cơn gió bất thình lình
Đẩy đôi thuyền giấy chúng mình cách xa
Chiều nay về lại quê nhà
Nghe tin em đã lên phà qua sông
Giờ em hạnh phúc bên chồng
Ta con thuyền giấy... về không giữ dòng.
TT
-
Chiêm bao
Lá khô
rụng kín lối về
Em tôi
giờ đã ngủ mê nơi nào?
Để cho
những tối đầy sao
Tôi nằm trên lá
chiêm bao đợi chờ.%
-
Trả!
TG: Đặng Thiên Sơn
Ta về trả lại tuổi thơ
Trả câu ví dặm bên bờ ao xưa
Trả chị ngày nắng ngày mưa
Hát ru ta ngủ những trưa gió lào
Trả con chuồn đậu cành rào
Trả ông đom đóm đêm nào đong đưa
Trả quê hương những buổi trưa
Lưng trần đá bóng tắm mưa ngày hè
Trả cô bé chút rụt rè
Trả con đường nhỏ cỗ xe tàu dừa
Trả bà cổ tích ngày xưa
Trả công cha mẹ sớm trưa tảo tần
Trả bạn bè những ngày xuân
Cái thời chung lớp quây quần bên nhau
Trả chị hàng xén bó rau
Thời ta trọ học phía sau chợ chiều
Trả cho em bé câu Kiêu
Mà ta góp nhặt bao nhiêu tháng ngày
Trả bạn thân một chầu say
Bao năm xa cách hôm nay ta về
Trả con sông nhỏ triền đê
Ngày xưa ta vẫn mải mê cánh diều
Trả người con gái ta yêu
Vòng tay đan chặt sớm chiều bên nhau
Ta về ta trả cho nhau
Mấy câu lục bát thuộc làu hôm nao
Trả trời xanh những vì sao
Trả hôm qua những ước ao một thời.
Ta về ta trả thế thôi
Để rồi lại nợ gấp đôi ba lần
Quê hương nâng mỗi bước chân
Trả vay vay trả ngàn lần chưa xong.%
-
Nợ!
TG: Đặng Thiên Sơn
Ta đi nợ gốc đa già
Nợ bờ tre với cỏ gà triền sông
Nợ con trâu nợ cánh đồng
Nợ quê hương những ngày hồng tuổi thơ
Nợ em cái liếc bất ngờ
Nợ tình một cái hôn thơ hôm nào
Nợ mẹ cha phút ngọt ngào
Nuôi ta khôn lớn biết bao nhiêu tình
Nợ bạn cùng lớp với mình
Những ngày hội họp vắng mình buồn ghê.
Ta đến nợ tách cà phê
Nợ con phố nhỏ bộn bề người qua
Nợ chị hàng nước hàng hoa
Mấy ngàn tiền lẻ mua quà tặng em
Nợ bài em bé dạy kèm
Mấy hôm bạn rủ đi xem phim cùng
Nợ hàng cơm nợ lung tung
Nợ môn tích lũy tiếng Trung của thầy
Nợ em một thoáng hao gầy
Những ngày xa cách nơi đây học hành
Nợ tương lai những ngày xanh
Những trang kiến thức góp dành hôm nay
Nợ bạn bè những đêm say
Những lời chưa nói lăn quay ra nằm
Nợ luôn cả ánh trăng rằm
Nợ con sóng biếc xa xăm muôn trùng.
Đời ta nghĩ cũng anh hùng
Luôn mang món nợ lung tung quanh mình
Nợ tiền nợ nghĩa nợ tình
Nếu ta không nợ chẳng vinh chút nào%
-
Tập yêu!
Ngày đầu
ta mới tập yêu
Trái tim gặp gió như diều bay cao
Đứt giây
diều bỗng
lỗn nhào
Tập yêu một chút
lao đao
một đời.
Thơ: " Chuông chùa" Tác giả: Đặng Thiên Sơn
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Xứ Nghệ
Xứ Nghệ quê anh
Mảnh đất nghèo nằm trên lồng ngực Tổ Quốc
Nơi có một Trái Tim rất đỏ
Đủ để soi sáng toàn cầu.
Xứ nghệ quê anh
Bốn mùa nắng mưa thương nhớ
Có dòng Lam xanh điệu hò câu ví
Những con người chịu khó chịu thương...
Em có về
Xứ Nghệ quê anh
Nhặt ánh trăng vàng thêu lên mặt nước sông Lam
Gõ mãn thuyền lăn tăn con sóng
Soi mắt mình vào thẳm sâu vô tưởng
Chắc chắn rằng
Em chẳng muốn xa đâu.
ĐTS