-
Số bài viết
6 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Thái Như Ý
-
-
PHÔI PHA
Em biết rồi anh cũng ra đi
Rồi em sẽ nhớ mong
Rồi em sẽ ngóng trông
...trong vô vọng!
Em ko thể yêu anh suốt cuộc đời
Quanh em có quá nhiều cám dỗ
Vẫn biết mình ko thể vượt qua
Em vẫn đợi anh về
...nói lời thứ tha!...
Anh vẫn cứ xa
Em đã lựa chọn...bên người ta
Mặc kỷ niệm nhạt nhòa
Mặc thời gian bôi xóa...tình ta...
Và em hiểu lòng người phôi pha
Em quên mất anh rồi !
-
Nhưng biendo ơi,đâu phải dễ dàng gì để 1 người con gái nói ra câu nói :"anh có là gì của em đâu ".Khi mất đi người yêu ,trái tim côgái trong thơ của Thái Như đã gần như chết đi trong những nhung nhớ .Đó là câu "Những mong nhớ bám trái tim ngộp chết "nhưng cô ấy đã cố wên đi ,bạn biết ko ?Chỉ nên chung tình khi người mình yêu cũng như thế ,đó là suy nghĩ của mình !
-
KHÔNG ANH
Ngày anh đi
Em nghĩ rằng cuộc đời mình mất hết
Những mong nhớ bám trái tim ngợp chết
Kỷ niệm ùa về đuổi nước mắt ra đi
Khóc cho tình chia ly!
Dẫu rất khó
Nhưng em đã cố giữ nhịp sống cuộc đời mình
Đón bình minh ,ngắm hoàng hôn
Ngày vẫn qua như tình đã xa
Có gì mà tiếc!
Xa anh rồi bây giờ em mới biết
Ko anh
Có gì thay đổi đâu ?
Cuộc sống vẫn muôn màu
Đời vẫn trôi mải miết...
Xa anh rồi bây giờ em mới biết
Anh có là gì của em đâu ?!...
-
DAY DỨT
[left]Mùa về đem những nỗi niềm
Thổi vào trong gió
Gieo rắc trên cỏ
Những cảm xúc ôm lấy mỗi chân người ...
...ko giống nhau...
Ai có biết rằng cỏ cũng biết đau ?
Khi gót giày em lỡ giẫm rách tấm thảm xanh
phủ che điều ký ức
Những cọng cỏ bất lực
Ko giấu nổi vết dơ trên thân mình :
Ôi! Vết chân đôi nhân tình
Mấy mùa rồi sao chẳng chịu phai ?
Là vết chân hay nỗi lòng em dành cho ai ?
Vết dơ trên cỏ hay nỗi đau trong tim người con gái ?
Mà mỗi độ mùa về em lại dày vò thân cỏ
Lật tìm,mong vết chân nào đả phai
Day dứt mãi một điều :
Phải quên người
...dù yêu!...
[/left]
-
Thời Gian
Thời gian hành quân đi
Ngày qua
Những con đường cũ mòn thành rãnh
Phấn son đành chịu thua
Người thiếu nữ nhìn thời gian đi qua trong gương
Thấy xuân đi ko về
Ai đó đi ko về
Lê bước ngày qua
Cái duyên con gái chết già
Đâu còn dám gặp người ta mà chờ
Thời gian nhạo kẻ dại khờ
Hành quân đi mãi khổ đời hồng nhan
DAY DỨT
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Chẳng nói
Chỉ một lời quan tâm cũng ko
Nên buốt nhói lòng
Vẫn biết thất vọng sao vẫn yêu ?
và chờ đợi mỏi mòn...
Gió thở dài thương kẻ chung tình
Chưa chịu quên...
...để rồi...
...khóc một mình !