TÌNH DƯỚI TRĂNG Trăng nghiêng soi con sóng tình gợn nhẹ, Để lòng biển nghe trỗi dậy lời yêu. Làn gió khơi xa hôn má em thật khẽ, Thỏa những chiều ấp ủ bao lời yêu. Ánh trăng soi cho tình thêm sáng mãi, Con sóng vào bờ hát khúc nhạc yêu thương. Em có nghe lời nồng nàn của biển, Tựa tình anh muôn ngàn lời yêu thương. Trăng đêm lên cho mắt em long lanh ướt đẫm, Để anh nhìn tận biển trời yêu thương. Em ơi ! Anh đã thấy chân trời xa thẳm, Trong mắt em là mái nhà yêu thương. Ngồi trên cát bên em cùng biển rộng, Nghe cuộc đời là vần thơ yêu thương. Đó là nốt nhạc không có niềm đau và nước mắt, Tan nỗi buồn và xóa sạch đau thương. Trăng đêm nay không còn cô đơn buồn lẻ, Như cuộc đời anh đang có em trong vòng tay. Con sóng kia dù lăn lăn rộn rã, nhưng cũng vào bờ rồi lặng lẽ tan ra. Tình anh là con sóng dâng trào yêu thương, nhưng chẳng có ngày sóng vỡ đâu em. Tình ta đêm nay êm đềm cùng biển rộng Nén yêu thương vào lòng gửi tận trời cao. Ánh trăng soi nghiêng cho tình thêm sáng mãi, Em hãy cười để cuộc đời mãi còn có nhau.