-
Số bài viết
55 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Điểm
0 NeutralVề colonbay
-
Xếp hạng
Cấp bậc:
- Sinh nhật 05/09/1985
Contact Methods
-
Website URL
http://www.360.yahoo.com/heo_con_tap_chat
-
ICQ
0
Profile Information
-
Giới tính
Nữ
-
Quen Mặt nước đêm cồn cào nỗi nhớ. Nghiêng nghiêng mình, dội sóng một bên... Quán Quen đêm ồn ào nhạc vỡ. Xốn xao lòng, kẻ hát, người nghe... Ghế bàn mây, gối nệm, chiếu trúc... Đèn dầu tắt, Guita gẩy dật. La om sòm rách toạc trời đêm. Cuồng quay hát vỡ tan tĩnh lặng. ... Ba kẻ rượu choãi về một hướng. Đưa em về, ấm áp đêm khuya... Ba kẻ rượu cười vì hạnh phúc. Đưa em về, ấm áp đêm khuya... (Heo con 0h23' _ 08/10/2008 )
-
Cố nhân Ngày chị về quê, cô hẵng còn tươi lắm. Tíu tít môi cười, cô kể chuyện ngày xưa. Từ thời xưa ấy, đôi ta cùng độ tuổi; gọi nhau em - chị, cho đúng nghĩa họ hàng. Từ thời xưa ấy, đôi ta cùng một xóm; gặp nhau háo hức, như đã quá lâu ngày. Chị đang còn nhớ, miệng cô cười nở rộ. Nắng ban mai hờn, trách rộ chẳng bằng cô. Chị đang còn nhớ, tóc hoe vàng chớm nắng. Để gió thẹn thùng cứ thả mãi xuống vai. Chị đang còn nhớ, náo nức cười cô ước: Giá có dịp nào, em bước lên Thủ đô. Giờ thì khác rồi, không còn là mơ nữa: Ta lại gặp nhau, chốn cô đã từng mong. Đôi mắt cô buồn, trước nắng vàng Hà Nội. Đôi môi cô sờn, chớm hanh chiều thu mất. Đông ngợp vào lòng, chị rét đến tái tê. Chị - cô chiều ấy, nhìn nhau đến nghẹn ngào. Chị - cô chiều ấy, tiếc lá ngoài khung cửa; Gió chỉ nhẹ nhàng mà cũng bỏ ra đi. Người ta bảo chị: sẽ thêm thời gian nữa. Chị dặn lòng đợi, chờ trực ca mổ qua. Rồi người ta lắc, bảo ngừng, thôi hy vọng. Chị tan nát lòng, tim úa vàng theo lá. Kỷ niệm ùa về, phủ kín cả giường em. Ngày ta gặp lại, buồn cười quá cô nhỉ? Màu tang buồn trải, trắng phớ cả hành lang. Màu tang lạnh tràn, trắng muốt nơi cô ngủ. Giờ cô lại ước: được trở về nơi ấy. Có gió xốn sang, rì rào chiều ngô bãi. Có nắng rợp vàng, đốt cháy cả rừng rơm. Và cô lại được: nắng ghen lòng nở rộ, gió bấc thẹn thùng chạm khẽ bờ vai cô. Và cô lại được: sờ quê hương lần cuối, hôn nhẹ môi mềm chạm khẽ cả ngàn xưa. (heo con 23h35'_29/11/2008_ Sau buổi tối thăm dì Hòng _ Bệnh viện k)
-
Hoa đứng Mải miết, đông tràn. Gió ùa phủ... Lẳng lặng, thu đi. Nắng thoát đô... Tan nát, đêm về. Hoa đứng phố... Phảng phất, đời tàn. Cảnh Vọng đêm. ..... Trời buông gió, đêm đen thổi rét. Em trơ mình, đời đổi ấm êm. Nhớ hôm qua, có người khoác áo; Mà hôm nay, áo bỏ đâu rồi? Tôi tìm kiếm, dọc đường em đứng; Không áo, không chăn, ngoài mảnh vải. Phô lá, phô hoa, trừ chỗ ấy; Nhìn qua, nhìn lại, đều như em. ... Tôi thẫn, tôi thờ, rừng hoa ấy. Ngợp mắt, ngợp lòng, cả đám đông. Tôi xót, tôi xa, đời em đứng. Người ấm, người êm, cả giấc người. ... Nào biết: môi em tôi tím lạnh; vai rùng mình, rét đến thấu da; Nào biết: ngực em tôi đỏ rát; chân khép hờ, lạnh buốt thân hoa. ... Em ngồi, em đứng, chờ đêm tắt; Chờ sáng ban mai,nắng chiếu đời; Chờ mong áo ấm,người mang tới; Ủ mình,đợi phố lật sang đêm. ... (Heo con 21h45' _ 19/11/2008_ 18/11/2008 xe về qua Vọng, định về rồi viết, ko biết vì cái lý do gì mà hôm qua, quên mất cả việc làm thơ...)
-
Mưa đông! Chiều ren rét, Đông về trên phố; Nước mênh mang, Người đứng ngợp đường; Sóng lăn tăn, Người chìm sóng sánh; Nửa ngoi lên, Nửa ướt hơn chìm... Chiều ren rét, Mưa dâng đầy lối; Ngập đầy tim, Rộn rã trào lòng; Em mải ước, Quên mình đang rét; Thèm yêu thương, Thiêu đốt tim nhòe... Chiều ren rét, Mưa xiết quanh em; Bắn tung tóe, Vành môi con gái; Ướt, uớt quá! Mái tóc đương xuân; Đôi vai dúm, Mình run vì rét... Chớm đông thôi Mà ngỡ giữa mùa... (Heo con _ 7h45' _ 31/10/2008)
-
Lại say ... Này thì giọt đắng, Này thì giọt cay, Này thì giọt ngất ngây, Say, Say, Say mãi trong men tình... Này thì giọt nhớ, Này thì giọt thương, Này thì giọt vấn vương, Vương, Vương, Vương mãi trong men tình... Hoa ngát hương, Thoang thoảng mùi, Gió hây hây, Vui, Cười, Bay bay cùng tóc rối... Em ngỡ ngàng, Anh xa lạ, Bạn âm thầm, Cứa, Cứa, Cứa mãi tim hai ta... Phút bàng hoàng, Em nhận ra, Xa lạ, Vô tâm. Đi qua... Mắt cay xè, Đầy ly rượu. Môi đắng ngắt, Rượu cạn ly. (Heo con_ 00h 44' _23/10/2008_ Viết trong cơn say)
-
Tui cũng đã từng là sinh viên một trường kỹ thuật, cũng làm thơ, thi thoảng viết lách nữa. Hạnh phúc xung quanh bạn ạ! Bạn đang khát khao, khát khao hạnh phúc, khát khao yêu _ đó là hạnh phúc. Bạn đang mơ, mơ giữ đời thực; bạn đang ước ao, ước ao giữa đời thực _ đó cũng là hạnh phúc bạn ạ! Bạn là sinh viên một trường kỹ thuật, cảm xúc lại tự do đó là hạnh phúc mà ối người đang thèm, đang muốn đấy! Cuộc sống mà ko lo toan, cuộc sống mà không bộn bề đâu còn là cuộc sống nữa. Tôi cũng không muốn chỉ cười cả đời và đương nhiên cũng không muốn khóc cả đời. Tôi muốn cười khi vui và khóc khi buồn _ đấy mới là cuộc sống! Rồi bạn sẽ bất chợt đi bên ai mà có lẽ bạn cũng không để ý đâu! Bạn đang còn trẻ mà, dự định, tính toán cho tương lai là một điều cần thiết đấy chứ, đâu có gì là sai! Chúc bạn vừa mơ vừa thực! Hãy khao khát tiếp đi bạn nhé!
-
Có kẻ say... Rót yêu thương, đong cho đầy chén; Đổ đầy tràn, tay đã lâng lâng; Môi đỏ ướt, sặc nồng men tửu; Má hây tròn, ngấm tý rượu cay. Người qua lại nhìn về cuối tiệc, Có kẻ say sót lại với bàn; Tay rơi mình sõng xoài chạm đất; Tóc xõa mềm, đổ tối góc em. Chân thon thon, đung đưa bàn rượu; Vuốt ngực bồng, kéo nỗi cô đơn; Đưa hạnh phúc, đầy lên tận cổ; Bơm căng tròn, trong một giấc say... Tay vén tóc, mắt cười ngỡ tỉnh; Chống tay lên, chờ đứng cơn yêu; Chân vắt chéo, nhũn, mềm chờ đổ; Hóa ra say, mà muốn tỉnh rồi... Có ai không? Đưa em về lối! Có ai không? Tựa níu cơn thèm! Có ai không? Cho em một chén! Cho cơn say xóa nỗi nhớ buồn... Có ai không? một chiều lỡ bóng; Trôi mặt trời, lặn cả yêu thương! Nhưng mặt đất chiều nay rực cháy; Đường ngợp hoa; phố tắc người người... Mặt trời lặn, hoa người sáng ngợp; Còn riêng em, tấp nập giữa đường; Người ta cười, ngửi nhành ly nở; Em ngửi mình, sặc những cô đơn... (Heo con _ 23h30'_20/10/2008)
-
Chuyện tình mây gió… Gió hỏi mây vu vơ: Anh yêu em thật nhiều, mây ạ! Sao em lại yêu trời, trời chẳng thuộc về em? Mây lững lờ, khẽ nói: Em đang hỏi chính mình câu đó! Có lẽ, giản đơn thôi: em yêu trời! Có lẽ, vô tư thôi: em yêu trời! Có lẽ, trời không yêu em! Và có lẽ, trời yêu em! Hãy nhìn đi em! Hãy cảm nhận đi em! Hàng ngàn những mây trắng, Hàng ngàn những kẻ đợi chờ, Em là ai? Đứng đâu giữa biển trời ấy? Em là ai? Vị trí nào trong tim hắn? Khiến tim em trằn trọc hằng đêm, Khiến lòng em thắt tình trong dang dở? Em thổn thức! Nước buông hoài xuống hạ giới! Phảng phơ bay, Lúc lại chảy ầm ầm. Anh không hiểu, Vì sao em lại thế! Cứ chạy theo một thứ ko của mình. Cứ ước ao một hạnh phúc xa vời. Cứ yêu thương một kẻ của nhiều người. Cứ đam mê, đam mê hoài vô cớ! Để anh đây: xót, nhớ, chỉ vì yêu... (Chờ Duyên_18h45'_23/09/2008_ Sau chuyến lang thang)
-
Dòng Em mang đêm tách từng miếng nhỏ, Lật từng phần, trở từng khúc đen. Mang từng giờ lau khô lệ em, Mãi không hết, thời gian em có. Một đêm dài với những ưu lo, Rơi từng miếng trên nền chiếu trúc, Trượt nhẹ nhàng kẽ cước nối nhau, Cho đến khi ngập tràn kẽ ấy. Lại dâng lên ướt má em rồi, Phải chăng em _ nguồn nước vô tận, Cứ tuôn đều trong những mảnh đêm, Cứ xối xả buông đầy kẽ chiếu, Cứ ướt mềm gối nhỏ kề bên, Cứ dội thân trở lật từng đêm, Cứ chia nước những dòng dang dở, Để tay em lượm nhặt đủ dòng.... (Chờ Duyên _ 7h00' _ 19/09/2008 _Một đêm dài )
-
Suy tính đời tôi… Tôi vắt tay lên trán hằng đêm, Ngay cả khi tôi đã say mềm, Cầm cuộc đời đặt trên gối nệm, Ấp ủ yêu thương, hỏi thăm kỹ lưỡng. Thì ra vẫn khỏe, tưởng đã héo rồi! Tôi suy tính đời một chỗ ấm hơn, Vậy là đem gõ cửa cả trời hồng. Mây dạt qua mở cánh đón đời vào. Đời ko bước, níu chân tôi đứng lại. Nhạt quá tôi ơi, trời hồng đơn sắc! Đem đời trở về, lại nghĩ từng đêm… Sáng tỉnh giấc, tôi đem đời đến phật. Cho tâm hồn đời, nhẹ nhõm hơn tôi. Đời lặng im, không nói một lời nào, Thì ra trong tâm đời đã có phật. Vậy là bản chất đời đã hơn tôi. Tôi và đời dắt nhau về trở lại… Thức cùng nhau suy tính chốn ngày mai. Rồi quên béng trời lên, nắng đập cửa. Vội mở toang đưa đời cho nắng sớm, Đời khóc òa, chói quá hỡi tôi ơi! Tôi bâng khuâng giật vội đời trở lại, Vắt tay lên đầu tính tiếp ngày mai. Khi thời gian mới chấm con số 2, Tôi đã mang đời đặt lên vàng quý, Đời mỉm cười, hạnh phúc chốn giàu sang. Tôi tiếc nuối, quay lưng mà ấm áp, Đã chọn cho đời nơi chốn hơn tôi. Đi có 3 bước lại không bước nổi, Chẳng phải tôi cố giành giật lại đời, Cho hạnh phúc ích kỉ của riêng tôi. Mà thằng đời nó ôm chân giữ lại, Đòi đi theo và vứt lại bạc vàng. Tôi trừng mắt, nhìn đời, cười roi rói: Bộ phồn vinh, áo gấm kém hơn tôi? Tôi lững thững đem đời về trở lại. Cứ như thế, tôi thử đi, thử lại. 24 năm chưa tìm nổi cho đời, Một mảnh đất cắm dùi làm hộ khẩu, Một chốn an toàn, hạnh phúc hơn tôi, Để tay tôi không còn hằn trên trán, Nỗi suy tư không len lỏi từng đêm, Tôi nghĩ mãi, nghĩ mãi mà không ra, Thôi đành kệ, cho theo tôi từ đó… (Chờ Duyên_23h45’ _21/09/2008_viết trong cơn say)
-
Nhớ! Rót chén men cụng trăng tròn, Đưa chai đong đẩy, đổ đầy rằm thu. Mắt trong veo chờ người cũ, Lửng lơ bay cuốn theo nhũ đèn lồng. Đèn bay đỏ đỏ, hồng hồng, Lệ rưng rưng, ngửng đầu bồng nỗi nhớ... (Chờ Duyên _ 20h20' _ 15/09/2008 _ Đèn trời Mỹ Đình )
-
Suy tính đời tôi… Tôi vắt tay lên trán hằng đêm, Ngay cả khi tôi đã say mềm, Cầm cuộc đời đặt trên gối nệm, Ấp ủ yêu thương, hỏi thăm kỹ lưỡng. Thì ra vẫn khỏe, tưởng đã héo rồi! Tôi suy tính đời một chỗ ấm hơn, Vậy là đem gõ cửa cả trời hồng. Mây dạt qua mở cánh đón đời vào. Đời ko bước, níu chân tôi đứng lại. Nhạt quá tôi ơi, trời hồng đơn sắc! Đem đời trở về, lại nghĩ từng đêm… Sáng tỉnh giấc, tôi đem đời đến phật. Cho tâm hồn đời, nhẹ nhõm hơn tôi. Đời lặng im, không nói một lời nào, Thì ra trong tâm đời đã có phật. Vậy là bản chất đời đã hơn tôi. Tôi và đời dắt nhau về trở lại… Thức cùng nhau suy tính chốn ngày mai. Rồi quên béng trời lên, nắng đập cửa. Vội mở toang đưa đời cho nắng sớm, Đời khóc òa, chói quá hỡi tôi ơi! Tôi bâng khuâng giật vội đời trở lại, Vắt tay lên đầu tính tiếp ngày mai. Khi thời gian mới chấm con số 2, Tôi đã mang đời đặt lên vàng quý, Đời mỉm cười, hạnh phúc chốn giàu sang. Tôi tiếc nuối, quay lưng mà ấm áp, Đã chọn cho đời nơi chốn hơn tôi. Đi có 3 bước lại không bước nổi, Chẳng phải tôi cố giành giật lại đời, Cho hạnh phúc ích kỉ của riêng tôi. Mà thằng đời nó ôm chân giữ lại, Đòi đi theo và vứt lại bạc vàng. Tôi trừng mắt, nhìn đời, cười roi rói: Bộ phồn vinh, áo gấm kém hơn tôi? Tôi lững thững đem đời về trở lại. Cứ như thế, tôi thử đi, thử lại. 24 năm chưa tìm nổi cho đời, Một mảnh đất cắm dùi làm hộ khẩu, Một chốn an toàn, hạnh phúc hơn tôi, Để tay tôi không còn hằn trên trán, Nỗi suy tư không len lỏi từng đêm, Tôi nghĩ mãi, nghĩ mãi mà không ra, Thôi đành kệ, cho theo tôi từ đó… (Heo con_23h45’ _21/09/2008_viết trong cơn say)
-
Ờ thì say! Say cho đảo, Say cho điên, Say cho tình thôi không cào xé. Cho mắt thôi cay, Cho họng thôi đắng, Cho tim thôi nghẹn ngào. … Mắt mấp máy, khóa đôi dòng lệ, Mi khép hờ, giấu mặn đắng vào trong. Môi ta say, sặc sụa men nồng, Rượu ta uống, phun ra trong trào sóng. Tình nuốt, rượu phun, đời vô cảm, Tình tàn, rượu hết, đời hư không. … Nào thì uống, Nào thì say, Nào thì tỉnh, Nào thì bay, Mơ mơ, thực thực, cõi vĩnh hằng … Tay trơ trơ, Đổ phịch trước tim nồng, Chân níu bước, Oặt mình không nơi chốn, Đầu ta say, Óc ta xóa, Xóa người, xóa ta, xóa mọi thứ trên đời Phun thành bãi chất đầy bên biển sóng Xô, xô mãi, chẳng chạm bờ… … Sóng cứ xô, Tim cứ đập, Đời cứ thét gào… … Ờ thì say! (Chờ Duyên_8h30_ 2/8/2008)
-
Giữ mà không… Ghì tay giữ cốc khỏi nâng ly. Níu môi ướt dồn men vào cuống họng. Tay ta giữ, mà môi không lùi bước. Men thấm nhuần, xoa dịu đắng nơi tim... ( Heo con 22h 2/8/2008)
-
Giấc say ! Lấc ca, lấc cấc, mắt môi cuời Bẽn la, bẽn lén, đổ gục thân Mê mê, mơ mơ, mặt thấm hồng Nhớ nhớ, quên quên, một giấc tình... ( Chờ Duyên_0h_2/8/2008)
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.