-
Số bài viết
4 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi BÙI QUANG KHẢI
-
-
Có bao giờ em trở lại trường xưa?
Những kỉ niệm bỗng nhạt nhòa dĩ vãng
Nhớ một thời áo trắng
Buồn vương lệ chia ly .
Có bao giờ em trở lại trường xưa?
Khi mùa thu trút lá
Nghe trong gió trống trường tan giục dã
Những tiếng cười làm nhói cõi lòng ta .
Có bao giờ em trở lại trường xưa?
Trang lưu bút đã phai màu mực tím
Những nỗi niềm lưu luyến
Để một thời da diết khôn nguôi.
Có bao giờ em nhớ đến tôi ?
Trong giây phút buồn rơi niềm nuối tiếc
Có bao giờ em biết..
Để tháng năm mòn mỏi đi tìm .
-
MƠ HOANG
Người hoạ sĩ vẽ chân dung mình
trong bóng tối
có cái nhìn vô vọng
đánh cắp
những gam màu tối sáng
vũ trụ điên
nhỏ những bàn tay ma quái
ánh sáng ngục trên những thiên hà
sự vĩnh hằng
ngọt ngào hoang lạc
Người hoạ sĩ giết mình bằng đường nét khoang dung
xé trần gian
vo tròn ..
Người hoạ sĩ biết mình chết
phơi xác
tự chôn vùi màu sắc
mân mê.
Ngón tay ngón những mầm hạnh phúc
nét vẽ mờ đục- thời gian
Người hoạ sĩ sống một đời khoẳn khắc
không tin ..
con tim trên bờ vực- hoài nghi
Cái vẩy tay nhè nhẹ
cái vẩy tay làm lung lay ảo vọng
cái vẩy tay khắc lòng trắc ẩn
những thiên đường hụt hẫng
cõi nhân gian ...
sự cuồng tin
trên đôi mắt nhợt nhạt - phố biển .
LINH HỒN
Cái chớp mắt của số phận
tan chảy
những gam màu
cứu cánh giấc mơ .
Chàng hoạ sĩ có cái nhìn bất diệt
hoang tưởng
vùi sâu cảm xúc
đường nét hò hẹn cháy những cánh rừng
rưng rứt
những đường cong của quá khứ
ám ảnh từng xentimet linh hồn
quăng ngòi bút...
...gục đầu lo âu
trên bờ vực của lòng đam mê
hình khối nhàu nát
...khoẳn khắc vùi chôn
dáng hình khắc khoải
linh hồn vỡ nhoà trên gối vẽ
thẫn thờ
bầu trời đêm
sụp đổ...
Người thiếu nữ không mảnh đời che thân
khuôn mặt lạnh lùng
mạnh máu rối bời ý nghĩ
căng nguồn hi vọng
đôi mắt đăm đăm
chớp giật cái buồn sâu thẳm
Dâng cơ thể
đường gân giá rét
lồi lõm nỗi đau
lạc lõng sợi ưu phiền
tức tưởi
giọt lệ linh hồn ...
Cái chết không đến gần
lật đổ những toà tháp kiêu hãnh
đôi tay rã
- lạnh
toà tháp đam mê
nổ vùi nghẹn đắng ...
Chàng hoạ sĩ kéo rèm buổi sớm
xa xăm
những áng mây mầu hồng
vội vã
gấp gáp
cái chớp mắt ngọt ngào
bên ô cửa .
-
LỐI CŨ
Lối cũ đi qua
Lối cũ tìm về
Hoang lạnh nặng nề với heo mây
Lối cũ chiều hanh
Lẻ bóng mầu mây
Sương giá buốt vòm trời hoang lững thững
-Một lối cũ đi qua không về thêm nỗi nhớ
Người bỏ người đi vỡ mấy thu rồi?
Em !
Rót đêm đầy cốc
Đổ vào đời
Năm tháng chẳng thành tên
Vầng trăng xanh hẹn hò quá vãng
Tiếc gì ?
Lối cũ-không em.
TỰ KHÚC ĐÊM
Ngoài kia trăng ngủ bên thềm
Con gió nào ru êm
Căn phòng mồ côi
Còn anh với đêm
Hãy lại đây em
Ngồi lại đây giây lát thôi đành
Bờ vai mềm
Cho anh nghiêng ngả núi sầu không tên .
NHỚ
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
Tuổi học trò mới đó đã xa rồi
bạn cũ trường xưa
người về không thấy nữa ...
-Hoa vàng mấy độ thu sang
mùa tựu trường rưng rưng miền kí ức .
Tháng 6 mùa thi
vùi đầu trang sách
trang lưu bút vội vàng bỡ ngỡ
cánh phượng hững hờ
bâng khuân!
-Thằng bạn nhỏ
tinh nghịch
chọc cô giáo mới
ngượng ngùng trên mục giảng ..
-Cô bạn cùng bàn
giả đò ngó lơ
tay mở bài- quay cóp
bị tóm...
thầy giám thị lạnh lùng nhìn đằm thắm .
Mấy năm qua đi..
phượng dày thêm nỗi nhớ ...
-Hoa vàng mấy độ thu sang
mùa tựu trường rưng rưng miền kí ức .