minhnguyen
-
Số bài viết
64 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
2
Bài viết được đăng bởi minhnguyen
-
-
Cái Bụi, Cỏ và Mưa..Từ bóng tối huy hoàngtừ ban mai sương phủ..Đã hiện lên một gương mặt ưu trầmTừ vết bùn son ..Em đi qua năm thángTôi nhớ ra một lối đường hangBầy chim sẻ hôm nào bên mái phố mưa giăngGiờ lau lách phía bên đồi cỏ úaTình khúc nào từng viết cho quá khứMôi ngoan xưa..Còn cưu giữ đêm nay?Những âm điệu cũ mòn vang vọng suốt cơn sayCon sẻ nhỏ-Đường hang-Hiên phố chậtTừ những điều tưởng ta đã córồi vô tư đánh mất..Bỗng hiện ra phía đường về một gương mặtlấm lem..Cát Bụi, Cỏ và Mưa ./.
-
Ở nơi nào tôi biết vẫn còn em*
Dưới sỏi đá cằn côi và cỏ dại muộn phiềnDưới bóng rủ của mây trắng an nhiênDưới mặt trời u mặc..Tôi chôn những câu thơ từng đã viết cho nàngTrên mộ địa cô đơn những bông hoa đã tànChỉ tổ mối, đường hang, vết thời gian ải mụcKhông chỉ dấu, dòng tên, hay phiên bia ghi tháng ngày tha thiếtKhông hơi ấm nào từ hơi thở đã trao emTất cả trong tôi ngỡ đã lắng imNhư loài chim si tình mất giọng hót về trời xanhNhư biển khơi trong tôi đã thôi dâng sóng cảNhư cây lá đã thôi reo những ngày chờ mưa tớiNhư đàn câm từng dạ khúc êm đềm..Ở nơi nào tôi biết vẫn còn emCòn ô cửa ngày xưa tôi ghé đếnCòn những điều bâng quơ chưa tròn lời hò hẹnCòn nhịp tim trong ngực đập bồi hồiXa xôi rồi tôi mới biết là tại tôiĐứa trẻ si tình coi tình yêu như trò chơi vụng dạiHoa có vàng phía bên trời xa cách..Xin ấm tay người những sám hối trong tôi ./.* Valentine cho TLV -
Khúc 19Những con thiên di đã bỏ tôi bay điTầng mây xám đã tan sau cơn giông bất chợtBỗng hiện ra một mặt hồ soi nền trời xanh biếcNhắc tôi là..Tôi đang tha thiết yêuTôi ko chắc ở em một cuộc hẹn cuối đường chiềuCó quá nhiều ưu tư-có quá nhiều lo sợEm luôn tỏ ra vô tâm nói về những điều ko thểSao tôi vẫn nghe ra phía ô cửa bên kia..Từng nhịp thở dàiTôi vẫn nhận ra nơi em những vụng dại tình cờCả tôi nữaBao dãi dầu mà đâu ngờ còn nguyên xi nông nổiLuôn đã tự nhắc mình nên thành tâm sám hốiVẫn ko dừng..những ám ảnh về em
-
Hí HoangĐã cúi thấpThân xước cỏ gaiChân quỳ mòn..sỏi đá lưu đàyVẫn muốn được rũ bờm trong gióRảo vó phivề phía thảo nguyênĐã cúi thấp..Môi tanhthôi độc địa rủa nguyềnVẫn cay đắng cười trừ cho mệnh sốVẫn phải đứng lên nhặt mình từ bóng đổTự nhủ thầmDẫu mỏi vó..Lại đi ./. -
Mình đề nghị các admin xử lý trường hợp này. Bởi vì, đây ko phải là Thơ. Thêm nữa, việc công kích 1 cá nhân (vắng mặt) như này là hèn.
-
Là Còn Nợ Nhau
Tôi nợ người
Một đường xưa hoa dại
Nợ dấu chim về-tìm thăm quả trái
Nợ tháng ngày người chờ-phía bơ vơ
Tôi nợ người
Câu thơ viết hôm nay
Nợ người những núi đồi tôi đi qua thương tiếc
Nợ người dòng sông bắt nguồn từ ghềnh thác
Nợ từng đêm có mưa lũ trở về
Tôi nợ người cả giấc mơ
Chưa bao giờ tỉnh mộng
Người đã ru ngoan một số phận lưu đày
Tôi nợ người một ban mai lên nắng
Quanh quanh một lối hẹp đường hang
Tôi nợ người một đêm nao hiên phố
Con sẻ nhỏ về làm tổ trong tôi
Tôi nợ người một vành khăn tang cũ
Người đã đi con sẻ nhỏ chết rồi
Tôi nợ..
Cơn mưa rào dọc đường mòn đêm-người bỏ tôi đi ./.
-
Tìm nhau
Đã tìm nhau suốt rạng đông-Khi môi em còn hồng
Mặt trời lên vai anh
trên tóc em dòng sông ngày chưa gửi phù sa về biển
Để có nhau ..
trong chút hoài niệm thương đau và ngọt ngào
Đã tìm nhau-suốt dọc đường chiều
Phơi tình yêu trên cỏ lau để vọng mãi lời thiên thu đợi
Sao không đến được với nhau khi vừa xuôi tay sám hối
Để từng đêm-từng đêm trôi..
Mắt mỏi ngóng sao mờ
Có còn tìm nhau
Mai..
Trong cõi bơ vơ?
-
Tôi đã nhận ra Nàng từ vùng trắng-Khoảng hoang lạnh của đời tôi
Nàng mênh mang như biển khơi-Buông lơi một nụ cười của sóng
Tôi-Chỉ là con dã tràng xe đụn cát đời tôi..Những sợi tóc của Nàng không trói được đời tôi
Môi hôn-Lời hứa hẹn càng dễ dàng làm tôi bội tín
chỉ có những giấc đêm Nàng vươn tay bạch tuộc
Đã làm tôi phải bật khóc..Những giọt nước mắt
Thả biển sâu..
Không con trai nào ngậm lấy kết ngọc tận mai sau
Ko màu sắc của vui buồn-Ko hờn ghen..
Ko giống mọi câu thơ-được xếp vần khiên cưỡng
Ko có gì là thật (luôn luôn nghi hoặc)Vì ko có gì làm giả được-thứ tình yêu mà tôi biết trong đời
-
Tâm hồn tôi-Đền tháp của đời tôiTâm hồn tôi-Đền tháp của đời tôiĐược xây cất từ Buồn-Vui, từ Cỏ-Mưa-Gió-BụiTừ những tín điều giản đơn và ráp thô đến nỗiBao tháng năm dài chẳng ai dám trú chânEm có thể trách tôi “kẻ kiêu ngạo-ngông cuồng”Nhưng có lẽ..Em đã không hiểu rằng vì sao như thế?!Em quên mất rằng bao nhiêu năm tuổi trẻTôi đợi..để dâng em niềm kiêu hãnh của mìnhEm có quyền, ngoảnh mặt rất thản nhiênEm biết em có quyền, đâu cần gì tha thiếtNhưng em có bao giờ thương tiếc..Những vệt rêu xanh phủ mọc trên đền đàiTâm hồn tôi-đền tháp của đời tôiNơi sau mỗi điêu linh, tôi lại về trú ẩnLau khô vết thươngnhớ đến em và hướng vọngEm có quay lưng đi và mỉa mai tàn nhẫnTôi vẫn đặt nơi đó linh thiêng niềm kiêu hãnhVề Sự Sống-Niềm Tin tôi riêng tặng một người ./.
- 1
-
Tâm hồn tôi - ngôi nhà tôi
Trước em cũng viết 1 bài ở blog em (nhưng sến lắm chả được như anh), có câu mở là "Tâm hồn tôi-Đền tháp của đời tôi" anh ạ. Em post lên, anh đừng chửi em đạo nhé
-
Khi có người
Khen em yêu xinh đẹp
Lúc đó em biết không?
Anh muốn giết em tức khắc
Đoạn này không ổn các bác ạ. Bác nào rảnh báo 113 ca này đi
- 1
-
Nàng
Tôi đã nhìn thấy nàng đi qua vùng ánh sáng của đời tôi
Nàngtrần trụi như biển khơi, và..
tinh khôi như đứa trẻNhư hạt bụi tan trong giòng lệ
Tôi đã để mặc nỗi đắng cay của tôi chết đuối trong mắt nàng
Tôi đã cả tin rằng mọi thứ vốn đều thuộc về tôi
Mặt trời, biển khơi, bóng đêm và giông bão..Nàng trở về
Cùng với mùa đông cho câu thơ tôi nương náu
Những sám hối đầu tiên và quên lãng cuối cùng..Tôi đã thấy nàng ra đi khỏi tôi
Vùng bóng tối còn vây tôi kín trong bao nhiêu ẩn ức
Trong mọi giác quan của tôi nàng không còn có thực..
Biển khơi-Mặt trời-Giông bão-Vùng đêm
- 2
-
H
Bởi anh được sinh ra để yêu em
Nên em từng nhìn anh bằng cái nhìn hờ hững nhất
Mỗi bình minh lên-mỗi chiều vừa nắng tắt
Anh lại gặp cái nhìn ấy phía chân mây
Bởi em sinh ra cho anh được đắm say
Năm tháng dẫu đắng cay..
vẫn không thể biến anh thành một tên tuyệt vọng
Anh mang em theo trong trái tim-mang theo sự sống
Để lãng du qua sa mạc đời mình
Bởi sống để giữ niềm tin ấy cho nhau
Mà năm tháng nguôi nhẹ những niềm đau..
Mắt dẫu sâu đêm còn nguyên màu thương nhớ
Tóc vẫn xanh trên vai em bé nhỏ
Câu thơ anh muốn đau khổ không đành
Bởi anh vẫn có em trong hy vọng mong manh
Em đừng nói với anh những lời chia cách ấy
Anh không còn là đứa trẻ luôn sợ mình mắc lỗi
Mỗi khi nghĩ về quá khứ và tương lai
Bởi đã tìm thấy nhau sau một chặng đời dài
Em đừng đau khổ về những gì tưởng như không còn nguyên vẹn
Dòng sông ấy đã tìm về với biển
Mong em quên đi những ngày tháng thác ghềnh ./.
- 2
-
...
Đám bạn mục đồng rủ tôi ra móc đất
Nặn lại trần gian thành những món đồ chơi.
Đỉnh quá bác Điện ơi!
- 6
-
Từ ko em..
Tôi mặc áo phong trần thay buộc khăn tang
Hát niệm khúc với tha nhân xa lạ
Từ ko em
Trái tim như hòn đá
Tôi ném xuống mặt hồ im
chỉ để nhìn một vòng tròn tan loãng nỗi cô đơn
Từ ko em..
Bao đêm hồng tôi đã hát vang
Bài thánh nguyện cho cuộc tình siêu thoát
Tôi đã hát để thay cho nước mắt
Từ ko em
Chưa ai đã lau khô
Từ ko em
tôi rải xuống cuộc đời những câu thơ
Trổ mầm lên xanh trùng trùng cỏ dại
Mọc vây quanh một bông hoa tím tái
giữa tâm hồn bao năm đã hạn khô
Từ ko emtôi là gã giang hồ
Ba bữa ham vui đủ buồn cho bốn bận
Cả trần gian này hóa ra ..chỉ là niềm sân hận
Từ ko em-từ lúc ko em- 3
-
Thương một dòng sông cũ
Tôi nói với dòng sông đã bào mòn sỏi đá đời tôi
Nhờ em, gửi hạt phù sa này về biển khơi làm tín vật..Cô ấy
nói với tôi về những điều bất trắc..ẩn giấu sau đám mây xanh xa lắc
Rồi xuôi đưa cùng đám rong rêuTôi đã nhiều đêm mơ về một góc trời
Nơi cô ấy có thể tìm thấy những gì bao người mong tìm kiếmTôi cũng biết ..
Dưới những đợt sóng dâng phù du kialà những tầng mặn đắng
Thương một dòng sông bé bỏng đã khuất mờ- 3
-
Bài hát ru cho Hà
Người đi về từ bến sông hiu quạnh ấy
tay ko..
gấp nỗi buồn cong như cọng vó
khép ước mơ tanh
Hạnh phúc khôn lanh như con tép luồn qua mắt lưới thưa tủi nhục
những ngày tháng Người ko còn được mẹ cha chúc phúc
Chỉ biết quăng lưỡi câu sắc lên trời xanh
thâu lượm những vết xước nơi đức tin
Hát & khóc như kẻ điên đang chuốc rượuNgười đi về từ bến sông hiu quạnh ấy
nhớ từng dấu tăm cá lòng đong
Cơn đói ..
như cơn dông ào qua rủ mát
Cả giọng trầm than Người cũng đem tặng cho những hy vọng đã mất
như con cá chui qua tấm lướt nát
thoát về ngầu đục một đơn côi..Lưỡi câu sắc của đời
đã câu Người về mắc cạn trong bàn tay
có bủa lưới khắp trời xanh cũng ko bắt được Người quay về trần thếChỉ có nuối tiếc rằng..
kẻ đã đã mắc mồi câu bằng tuổi trẻ
Vẫn suốt đời mắc lưới giữa rong rêu ./.- 3
-
Độc thoại
Chính gã ..
là kẻ đã dựng tôi dậy mỗi nửa đêm
Dúi vào tay tôi ly cafe đen và điếu thuốc
Gã lảm nhảm những điều cao siêu được trích ra từ những trang triết học
Và buộc tôi phải phủ định những ý nghĩ cũ của bản thân trong trạng thái mơ hồ
Vâng, chính gã..
là kẻ luôn đã bắt được quả tang những đêm tôi nằm thủ dâm
Gã cổ vũ sự hưng phấn của tôi bằng cách thả thêm Viagra vào ly C sủi..
Gã kiên nhẫn đợi đến khi cú phóng tinh của tôi đã hoàn thành trong bóng tối
Rồi mới bật chiếc đèn tường..
để ngắm nghía sự thỏa mãn và thói quen sám hối của tôi
Nhưng gã chưa bao giờ là một người bạn tồi
Gã luôn biết cách an ủi tôi..
vừa ngay khi trái tim tôi trống rỗng
Gã luôn biết cách dừng cuộc tranh luận, để tôi có được sự cả tin là tôi sẽ đúng
Gã luôn rất sòng phẳng trong những lần vay mượn sự im lặng của tôi
Chỉ có điều gã chẳng biết cười
Tôi cũng chưa từng nhìn thấy giọt lệ nào ứa ra từ mắt gã
Với những người từng có mặt trong đời tôi..
gã hoàn toàn xa lạ
Nên tôi cũng chưa từng tự hỏi mình rằng: "Thực ra gã là ai?"
- 3
-
Ru Kà
Con cò lặn lội đầu sông
Bắt tóp bắt tép nuôi con ơi à..
Con cò
Lạc giữa yên ba
lòng đong câu hát
Ơi Kà ngủ đi ./.
- 3
-
Khúc tháng tư cho N
Tôi vo những trang giấy nhàu nhĩ kia
ném vào giấc mơ của hôm nay
Để nhớ đến em ..
giống kẻ cầu may ném đi tờ vé số
Tiếng trùng đêm, đêm tháng tư oi nồng, và
ánh trăng an nhiên ngoài ô cửa
Hãy xác thực giùm nỗi thất vọng đeo mang
Những trang giấy chưa từng được viết lên đó sự hân hoan
Cả nỗi muộn phiền như tấm toan đang dở dang bôi phết ..
Nhưng em đã bỏ đi quá xa nên tôi biết
Sẽ vô nghĩa nếu để hiện ra đầy đủ những khuôn hình
Đã có thể sau trang giấy kia là im lặng vĩnh hằng
Như ô cửa được rút then để mở ra một sớm mai thanh thản
Có chồi xanh lên ngôi ..
nét nguyên khôi mây trời,
và nắng ..
Nhưng từ lâu tôi cũng hiểu rằng
Trên địa đàng bí ẩn đó
nơi không một thanh âm trần gian nào đồng vọng
Rất tiếc là cũng chẳng có em
Những trang giấy vo nhàu
tôi ném vào giấc mơ ..
Trên ấy chẳng còn câu thơ nào tôi cần gắn gửi
Chúng sẽ được ai đó vuốt lại phẳng phiu hơn
giống như biết bao điều giả dối
Để mà khi thức dậy
Tôi sẽ lại quên ..
Dù điều ấy thật buồn ./.
Sài Gòn 4/4/2011
- 3
-
Ta đi về phía ko nhau..
Tôi đi về phía không em
Bóng nghiêng ..
đổ xuống đường quen
rã rờiEm đi về phía không tôi
Câu thơ cũ ..
thảgóc trời chiêm bao
Ta đi về phía không nhau
Áo xưa lộng ..
một cơn đau/ cuối cùng ./.- 3
-
Nhiều đêm..
Ta lắng nghe trong mình tiếng cát vỡ của cơn lũ tìm về
Ta đã ước mơ đời ta như con sông ấy được thu mình bé lại
Làm giọt nước mắt trên mắt Mẹ ta ngày lần đầu nhìn ta vấp ngã
Và..
Òa khóc an nhiên
Nhiều đêm..
Ta đã tìm trong những phố tha hương
Cơn mất ngủ của nỗi nhớ thương những bãi bờ xưa cũ
Rồi thua cuộc đi về..
với mộng mị ban mai
Nhiều đêm..
ta ước mình đủ say để mai đừng lớn lên thêm nữa
Những tiếng thở dài tròn xoay..
thả vòng khói trong đêm
Ta đã ước được xua đôi tay
Để quên qua những ngày mỏi vó
Ngựa Hoang về đã ngủ dưới cương gông
Nhiều đêm..
ta đốt những câu thơ thành tro bụi thả khói sông
thay thân xác đền ơn Mẹ ta từng sinh nở
Ta đâu có gì ngoài đôi mắt trẻ thơ đến nỗi
Có khói bay vào ..
chỉ lặng lặng buồn cay ./.
- 2
-
Tôi ngồi gỡ sợi buồn tôi
Lỡ mai nỗi buồn rối lại
Đọc đoạn này thấy "nguy hiểm" quá
- 1
-
Khúc dạo đầu..
Chúng ta, thuộc về một thế hệ mà
Những nỗi đau quá nhuận vần để ghép lại thành thơ
Những câu thơ thở than
Những câu thơ ấm ức
Viết vội trên những tờ nháp hoặc giật nhằng một status lên trang facebook..
Rồi setup chức năng
Chỉ mình tôi..
Chúng ta, là những viên sỏi lăn dọc một triền đồi
Lăn qua những bụi cây gai
vượt qua những màu hoa tím tái buồn thảm
Lăn quá dốc là buông vào vực thẳm
Chết rất nhẹ và chết trong im lặng
Sau những vòng tròn đồng tâm
loang tan..
trên một mặt hồ tù
Thế hệ của chúng ta..
Như một bài thơ ép vần
Chỉ là những tiếng hét âm u trong một lồng ngực hẹp
Có phải chỉ cần được lãng quên cũng như là đã chết
(Hoặc đó là một cách khôn ngoan để tự giết mình)
vnexpress vừa đưa tin..
7 cô dâu vừa được trả về Việt Nam
PS. Dành cho Bồn, ngày em đang hôn mê
- 4
Nghiệm nguyên
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
[Dành cho cậu]
Em từng đến ..
Cơn mưa rào buổi sáng
Lá lên xanh từ bóng tối đang tan
Ta chợt thức từ giấc mơ khô hạn
Đã ước ao thêm..
nhiều quá những hoang đường
Em chợt vắng một ngày ko hẹn trước
Tháng năm vây một sa mạc cằn khô
Ta còn lại riêng ta..
từng cơn khát
Con lạc đà ..
lầm lụi cuộc di cư ./.