Cánh cổng trai tim Nếu anh làm một vị thần gác cổng Em sẽ xin làm một vị khách vô danh Trời sẽ mưa cho những buổi chiều Khi khách ngóng trước lối về thần thánh Đi qua ngõ trái tim anh vẫn đóng Dù lửa trái tim vẫn cứ dâng trào Em chắc hẳn giờ này anh vẫn đợi Một người về chẳng khi nào là em Em đã quên trái tim mình ở cổng Khi vô tình qua ngõ trái tim anh Và anh vẫn lạnh lùng không mở cửa Mặc sương đêm ướt đẫm trái tim người Cũng bởi em không giữ nổi dây cương Của nỗi nhớ niềm thương và hi vọng Làm sao hoá lòng mình thành câm lặng Nên trái tim vẫn thế cứ mù loà Anh thắp đèn lên khi đêm xuống vây quanh Rồi lại mơ về một miền thao thức Trong mộng mị ước chi em có mặt Sẽ chẳng còn đời thực giữa xa xôi Bởi cuôc sống nhiều toan tính âu lo Làm em chẳng như anh hằng mường tượng Thôi anh nhé ngủ yên bên giấc mộng Em sẽ canh bình yên trái tim anh.............