ditimnghethuat
-
Số bài viết
73 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi ditimnghethuat
-
-
bạn viết mail và hỏi rõ tại sao là được mà. Nếu bạn ko coppy, bài thơ hoàn toàn hợp lệ, có thể ban biên tập để sót thôi
-
"Thánh vật thời gian" là một cuốn tiểu thuyết dạng kịch, kể về một chàng trai thiên tài tên Thông và cô gái thông minh xinh đẹp huyền diệu tên Thủy, với niềm đam mê khoa học vô bờ bến, trong quá trình nghiên cứu đã vô tình tìm thấy thánh vật tại dòng sông Tô Lịch ở Hà Nội, cùng với kì bí về thánh vật là xen kẽ liên tiếp các cuộc đấu tranh trí tuệ và khốc liệt giữa các thế lực đang tranh nhau sở hữu công nghệ năng lượng tối (dark energy) của ba Thông, ... câu chuyện mang sắc thái bao phủ như lời nhân vật Thông từng nói: "đó không chỉ là một lời cảnh báo cho thế giới trực diện mà là cho cả tương lai của những kẻ núp sau thế giới"
Bắt đầu từ ngày 16-1-2010, tác phẩm "Thánh vật thời gian" của tác giả Phan Đức Dũng chính thức rao bán bản quyền của kịch bản trên mạng với giá 100.000.000 VNĐ (một trăm triệu đồng chẵn)
Sau đây là các phân đoạn nội dung cuốn tiểu thuyết ly kì này, mời độc giả thưởng thức:....
Nguồn: http://vn.myblog.yahoo.com/true_friend_att...t/article?mid=1
-
Bạn thân mến, hãy đến blog mình, biết đâu đó sẽ là một cuốn tiểu thuyết mà bạn thích. Và biết đầu bạn sẽ học hỏi và trải lòng mình được từ đấy. Chúc bạn vui vẻ và thân thiện nhé. Thân thân thương và mến yêu.
Link tiểu thuyêt đây mới các bạn: http://vn.myblog.yahoo.com/true_friend_att...new=1&mid=1
-
Tôi là Dũng đang cần ngay 30 triệu
và có thể làm nô lệ cho ai đó
nếu giúp tôi qua giai đoạn này,
trân trọng cảm ơn,
mọi chi tiết xin liên hệ 0948161000,
email phanducdung01@gmail.com, [/size=6]
-
Tiếng sầu
1.
Anh buồn lạc bước chân mây
Gió sầu nhám bụi phủ dầy thời gian
Em buồn chạm kí ức tan
Hai miền trống rỗng ta càn quét nhau
2.
Phố xưa thoắt thoạt không màu
Tình xưa thoắt thoạt vạn chầu không say
Bàng hoàng gặp lại chiều nay
Tường như phẳng lặng mà say sóng ngầm
3.
Anh xin đòi lại cây trâm
Để mình sống lại với tầm tóc bay
Em xin đòi lại khăn tay
Để mình sống lại những ngày mới yêu
4.
Thản nhiên đứt sợi dây diều
Cùng xin sống lại một điều lắc lư
Nhịp buồn lặng xuống khe thu
Cơn mưa lất phất em cù nách tôi
5.
Nụ cười rành rọt trên môi
Thoạt tươi thoạt dạt thoạt trôi thoạt buồn
Đôi chân rong ruỗi cội nguồn
Phố xưa kỉ niệm ướt hờn mắt nai
6.
Thời gian huyễn hoặc quá dài
Thâm tâm bỗng tưởng đã hai lần đời
Cho tôi xin triệu chữ trời
Để tôi hỏi rõ sao đời khổ ghê
7.
Cho tôi xin triệu chữ chê
Để tôi hỏi rõ khi tê tái lòng
Cho tôi xin triệu chữ mong
Khi người khuất bóng trong lòng nhớ nhung
8.
Cho tôi xin triệu chữ đùng
Đập vào đêm để vỡ cùng chiêm bao
Cho tôi xin triệu chữ gào
Bao năm khản tiếng mà nào ai hay
9.
Cho tôi xin triệu chữ cay
Bao năm xé ruột vẫn ngây ngây lòng
Cho tôi xin triệu chữ gồng
Vượt lên bão táp mưa dông cuộc đời
10.
Tôi lại xin triệu chữ trời
Không thèm hỏi nữa vì đời đã quen
Thế là độ ấy không quên
Để từ độ ấy mãi tên mùa buồn
11.
Dã tràng đâu biết thiệt hơn
Quay tròn bản cũ mà mơn mác sầu
(Buồn - đau - sầu) bắc thành cầu
Để tình lội nhịp ngay đầu đắng cay
12.
Lá vàng xưa vẫn bay bay
Bông hoa xưa vẫn nở ngay trước nhà
Chỉ vì lỗi nhịp nên là
Lá xao xác lá, hoa tàn cánh hoa
13.
Trong cơn say quá thật thà
Trong cơn mê quá thấy ta yêu người
Thẳm sâu phía cuối nụ cười
Là trong hoen lệ chậm rơi giọt trầm
14.
Quầng mi lộ một vùng thâm
Trái tim hoen một cái tâm ủ rầu
Nôn ra một mớ nỗi sầu
Do trời tạo chứ phải đâu tại mình
15.
Thế là cứ thế tự sinh
Thế là cứ thế thành kinh điển buồn
Có gì cổ điển cổ hơn
Có gì phù phiếm không cơn mĩ miều
16.
Duyên tình lỗi nhịp thương yêu
Để hai hàng lệ rớt nhiều nhớ nhung
Tình ta đã quỵ muôn trùng
Mà sao nỗi nhớ vẫn chung điệu sầu
17.
Dòng sông cảm biệt về đâu
Để thơ rơi vãi trên cầu nhớ nhung
Hoàng hôn lóe phút cuối cùng
Đường tình vượt ngưỡng đã sung sức rồi
18.
Dù tình có bạc như vôi
Thì trầu vẫn thắm khi tôi hết mình
Đường tình truyền những nhịp tình
Nụ hôn dính chặt chúng mình sát nhau
19.
Từ trong hơi ấm len vào
Trái tim khắc nhập trúc đào xe duyên
Em vui mừng nhảy cửng lên
Anh vui mừng lại tiếp thêm đường truyền
20.
Hạnh phúc nào chợt bỏ quên
Để tôi xin lại cái đêm giã tình
Cây đa giếng nước đầu đình
Tôi xin cuốn lại hai hình dưới trăng
21.
Cỏ may phẩy ngọn gió làng
Gợi miền kí ức lang thang không thành
Kỉ niệm xưa chẳng để dành
Mà sao vẫn cứ quẩn quanh chính mình
22.
Ngoắc tay níu kéo cuộc tình
Chỉ làm kí ức thêm sinh giận hờn
Bông đùa với nỗi cô đơn
Con đường ta bước vẫn trơn tuột tình
23.
Nỗi buồn vẫn lại tự sinh
Tình yêu dày đến hóa kinh điển kìa
Từng trang rủ nhịp sầu chia
Đẩy dần ước vọng ra ria mép buồn
24.
Mắt nhòe nhớ một nụ hôn
Xin nhau nén lại những cơn bốc đồng
Ngờ ngợ trước một dòng sông
Bóng em nhăn giữa gió đông lùa vào
25.
Tình ơi chảy tới khi nào
Tìm anh nghẹn thở thét gào dưới sâu
Ngờ ngợ với mọi nỗi sầu
Tôi buồn cười khểnh thật lâu giữa đường
26.
Ngờ ngợ chẳng giống ngày thường
Bởi hôm nay nắng mà dường như mưa
Em về đứt gót chân đưa
Lá rơi điểm nhịp vẫn chưa rùng mình
27.
Anh về mí mắt rung rinh
Bỗng hoa vội nhịp nở xinh rồi tàn
Kỉ nào vẫn mênh mang
Tình yêu nào vẫn lổ loang vết sầu
28.
Ai xui đạp gãy chân cầu
Thuyền không tay lái cùng nhau ngoảnh lòng
Ai xui lỗi nhịp giữa dòng
Để ta rơi tọt mênh mông của tình
29.
Ai xui xích mích hóa kình
Để ta tan vỡ chính mình chơi vơi
Em ơi cố nén một lời
Để anh kịp rũ bạt rơi mùa sầu
30.
Áng chừng khủng hoảng trong nhau
Phưu lưu ngàn kiếp trong chầu đê mê
Tiếng sầu líu điệu tái tê
Ta nâng nuối tiếc cụng về miền xa
31.
Hoàng hôn trĩu ngọn triều tà
Đôi chân trĩu trước phong ba của đời
Giật mình tôi bỗng rơi rơi
Cuốn theo nỗi nhớ về nơi hẹn hò
32.
Giật mình trọn gói âu lo
Giật mình đốt cả phần tro cháy rồi
Con đường bụi đỏ mắt tôi
Hoàng hôn nhuốm đỏ vùng trời đằng tây
33.
Nói đi để nhớ một ngày
Viết câu thơ lửng tung bay mộng sầu
Nói đi để nhớ một câu
Một câu câu nữa cơn đau lăn dài
34.
Nói đi ừh nói với ai
Một mình tự nói rung tai nghe mình
Nói đi tôi điếc vì tình
Nói đi tình điếc vì mình dối gian
35.
Nói đi xin chữ bình an
Nói đi đau khổ đã van hết lời
Nói đi không thể nữa rồi
Nói đi nói hết một đời chửa xong
36.
Không cần trả nợ đèo bồng
Không cần nếm cũng biết không có gì
Không cần cảm xúc tư duy
Thế nên đôi lúc thoắt thì bay ngay
37.
Không cần uống cũng cứ say
Tàn cây phẩy nhột heo may cuối mùa
Về miền sông nước đung đưa
Hoa thơm trái ngọt hoang thừa tình quê
38.
Tiếng sầu líu điệu đê mê
Anh châm điếu thuốc hút về miền em
Ngọt ngào vú sữa trong đêm
Dừa ta sống lại ngon thêm rất nhiều
40.
Nắng mưa xạc đổ mái lều
Tình ta tuyên huyếch cuốc kêu từ từ
Cuối đồng lúa trổ hơn xưa
Luống thâm vết cuốc vì chưa kĩ cày
41.
Ếch kêu vàng vạc hồn say
Điệu đà đưa đẩy tình lay giữa tình
Huyền hoàng ám muộn sinh linh
Nhú tình ràng rạng để mình rõ hơn
42.
Xuyên thời gian dụ từng cơn
Mon men đến được nụ hôn bằng lòng
Em về giũa lại cho thông
Tình là dục vọng vì không là tình
43.
Nắng mưa loẹt xoẹt chung hình
Ước mơ loẹt xoẹt ngàn tinh tú về
Tiếng sầu láy điệu đê mê
Anh châm điếu thuốc hút về miền em
44.
Thời gian huyễn hoặc buồn thêm
Phố xưa kỉ niệm ướt mềm mắt nai
Em xin nhỏ lại giọt đài
Anh xin nhận trọn cả hai lần buồn
45.
Mắt nhòe nhòa cả xóm thôn
Nhớ lần em khóc đã hơn nửa đời
Thẳm sâu phía cuối nụ cười
Là trong hoen lệ chậm rơi giọt trầm
46.
Xảo quyền đổi dạng thay âm
Bộ hành giữa những cung trầm rồi tan
Xảo quyền đổi dọng lan man
Muộn phiền phong tố một màn kịch hay
47.
Cầm trên tay chén rượu xoay
Hun vào đôi mắt giọt cay cả trời
Xé đi phong tục hủ đời
Đốt đi phong tục của thời không không
48.
Phiên chợ nào vẫn lông bông
Tình yêu nào vẫn cất công không thành
Nguyện cầu thời khắc trồi nhanh
Tương phùng một điệu cho đành thế thôi
49.
Nắng mưa luân chuyển muôn hồi
Tình yêu luân chuyển bời bời trái ngang
Hoa bần xưa vẫn lang thang
Tình yêu xưa vẫn như hàng cây khô
50.
Nắng mưa có những chiều rồ
Thay nhau vần những cành khô cọc còi
Phù sa đỏ chóe một thời
Giờ bàng bạc để muôn nơi héo tàn
51.
Tạ từ sống động nhân gian
Tìm muôn kiếp để cơ hàn cò nhau
Huẩy mù thật giữa đêm thâu
Huyền hoang diệu luận huỳnh châu mãi còn
52.
Em còn lận đận môi son
Anh nâng niu bỗng vỡ tròn nỗi đau
Ai xui tình đúc quá lâu
Để giờ lỡ lửa đỏ đầu đen đuôi
53.
Ngàn ngàn lớp lớp trong tôi
Không bằng một lớp của người trong đêm
Thông thiền định mệnh hoài êm
Tình bằng khúc cũng đã mềm nỗi đau
54.
Phố xưa có định nhiệm màu
Có yêu tôi cũng chào nhau rồi về
Tiếng sầu đã hết đê mê
Tôi về đổ hết ước thề, thiền thôi
55.
Điềm nhiên mặc định sự đời
Để cơn mê mẫn vào nơi tận cùng
Trôi vào cảm thái thung dung
Như không sẽ tới điểm dừng chân như
Tác giả Phan Đức Dũng
-
Sau đây xin giới thiệu với các bạn những dòng thơ thực thụ về lục bát do "Phái Lục Bát Bình Biện" chọn, chứ ko như mấy câu ko ra gì của ông Khoa, Ông Hưng, Ông Bốn:1. HOÀNG XỒ tên thật NGUYỄN HOÀNG ANH BÚT DANH HOÀNG XỒ
CÁNH CƯA THỨ CHÍN CỦA NHÀ LỤC BÁT BÌNH BIỆN
CHỦ NHÂN CỦA NHỮNG CÂU NHƯ :
" CHỚM ĐÔNG ĐOM ĐÓM LẬP LÒE
LÒNG ANH ẤM LẠI MẮT XOÈ BÓNG EM"
"ĐI TÌM NGHỆ THUẬT TRONG THƠ
MÀ THƠ CỨ CŨ CỨ LỜ NGHỆ NHÂN"
... HIỆN LÀ TAY VIẾT TIỂU THUYẾT KINH DỊ HAY NHẤT CHÂU Á HIỆN THỜI NHƯNG DẤU KÍN KO THÍCH TIẾT LỘ VÀ CÔNG BỐ, MÀ CHỈ CHO ANH EM TRONG PHÁI "TÂN TÂM THỨC" ĐỌC .......(CÒN NỮA)
2. TÂM BÃO TÊN THẬT "PHAN ĐỨC DŨNG" LÀ CHỦ CỦA NHÀ LỤC BÁT BÌNH BIỆN
GỬI GẮM VÀO NHỮNG CÂU NHƯ :
"EM ƠI CÓ DÁM MỘT LÈO
CÙNG ANH SƠN LẠI CÁI NGHÈO RỈ HOEN"
Trìch bài" Nghèo khiên cưỡng"
"CHẠNH LÒNG GẤP MỘT CÂU THƠ
DŨNG BUỒN THẢ NHỮNG ƯỚC MƠ TRÔI DÒNG"
Trích bài" Uớc mơ tuyệt vọng"
"ANH BUỒN LẠC BƯỚC CHÂN MÂY
GIÓ SẦU NHÁM BỤI PHỦ DẦY THỜI GIAN"
Trích bài " Phưu lưu tình sầu"
"THẲM SÂU PHÍA CUỐI NỤ CƯỜI
LÀ TRONG HOEN LỆ CHẬM RƠI GIỌT TRẦM"
Trích bài "Sống lại"
"TỪNG TRANG RỦ NHỊP SẦU CHIA
ĐẨY DẦN ƯỚC VỌNG RA RIA MÉP BUỒN"
Trích bài" Ria mép buồn"
"QUẨN QUANH THÁO PHẬN ĐÈO BỒNG
NỬA PHÙ DU ĐỌ NỬA CÔNG DÃ TRÀNG "
Trích bài: " Vọng hồng lâu mộng" Tác giả Phan Đức Dũng.
Tập thơ "Di ngoạn thời thượng - Phi ngoạn thời mộng"
3. "TRẦN TUYỆT"
"TRẦN TUYỆT" TỀN THẬT LÀ "TRẦN THỊ SANG"
BÚT DANH "TRẦN TUYỆT"
LÀ CÁNH CƯA THỨ 8 THUỘC NHÀ LỤC BÁT BÌNH BIỆN;
CHỦ NHÂN CỦA NHỮNG CÂU THƠ NHƯ:
"ĐÊM THƯA THỚT MỘT CÂU HÒ
CHƠI VƠI VỚI MỘT NỖI LO QUÁ DÀI"
Trích bài: "Đêm hoang vu"
"KÍ THƯƠNG VÀO MẢNH GIẦY TRẦY
ĐỜI ĐEM XÔ XÁT NHỮNG VÂY CHỮ RỜI"
Trích bài" Nhật kí nhám"
"TRUÂN CHUYÊN TĨNH ĐỘNG LUÂN HỒI
HUYỀN HOANG ÁM MUỘI KẺ CHƠI NGUYỆN CẦU"
Trich bài: "Bói bừa gặp bói đại"
Hiện đang nghiên cứu về tây y và các loại thảo dược, tham gia nhà lục bát bình biện được 7 tháng, là thành viên tích cực, chịu khó VÀ độc đáo ....(còn nữa)
4. PHAN THIỀN TÊN THẬT LÀ "PHAN THỊ THU THẢO"
LÀ CÔ GÁI ĐIÊU LUYỆN VỀ BÚT PHÁP VÀ THƯ THIỀN PHÁP
CHỦ NHÂN CỦA NHỮNG CÂU NHƯ
" VĨ NHÂN GÓI GIẤC HUYỀN MÙ
ĐỂ VI NHÂN HỎI NGÀN THU VẪN MỜ"
Trích bài "Vĩ nhân gặp vi nhân"
"NẮNG MƯA RỚT TOẸT CHÙNG CHÌNH
ĐỂ TÔI VỚI CHÚ TRÂU HÌNH CHÂN QUÊ"
Trích bài" Hình chân quê"
"MÌNH TA NHẤP HẾT VẠN CHẦU
CÙNG CƠN SAY NỌ MỘT XÂU CHUỐI CUỒNG"
Trích bài " Xâu chuỗi cuồng"
Phan Thị Thu Thảo là sinh viên đại học dược Hà Nội, hiện sử dụng ngôn ngã khá biến động, là đề cử mới của vị trị thư kí "NHÀ LỤC BÁT BÌNH BIỆN"
Nhưng biết đầu 5 nhà thơ trên chỉ là 1, và lấy tên người khác, ko chúng ta hãy chờ đợi một sự thật
Xin giới thiệu 5 nhà thơ thường trực của
Phái "LỤC BÁT BÌNH BIỆN" ,
-
Sau đây xin giới thiệu với các bạn những dòng thơ thực thụ về lục bát do "Phái Lục Bát Bình Biện" chọn, chứ ko như mấy câu ko ra gì của ông Khoa, Ông Hưng, Ông Bốn:
1. HOÀNG XỒ tên thật NGUYỄN HOÀNG ANH BÚT DANH HOÀNG XỒ
CÁNH CƯA THỨ CHÍN CỦA NHÀ LỤC BÁT BÌNH BIỆN
CHỦ NHÂN CỦA NHỮNG CÂU NHƯ :
" CHỚM ĐÔNG ĐOM ĐÓM LẬP LÒE
LÒNG ANH ẤM LẠI MẮT XOÈ BÓNG EM"
"ĐI TÌM NGHỆ THUẬT TRONG THƠ
MÀ THƠ CỨ CŨ CỨ LỜ NGHỆ NHÂN"
... HIỆN LÀ TAY VIẾT TIỂU THUYẾT KINH DỊ HAY NHẤT CHÂU Á HIỆN THỜI NHƯNG DẤU KÍN KO THÍCH TIẾT LỘ VÀ CÔNG BỐ, MÀ CHỈ CHO ANH EM TRONG PHÁI "TÂN TÂM THỨC" ĐỌC .......(CÒN NỮA)
2. TÂM BÃO TÊN THẬT "PHAN ĐỨC DŨNG" LÀ CHỦ CỦA NHÀ LỤC BÁT BÌNH BIỆN
GỬI GẮM VÀO NHỮNG CÂU NHƯ :
"EM ƠI CÓ DÁM MỘT LÈO
CÙNG ANH SƠN LẠI CÁI NGHÈO RỈ HOEN"
Trìch bài" Nghèo khiên cưỡng"
"CHẠNH LÒNG GẤP MỘT CÂU THƠ
DŨNG BUỒN THẢ NHỮNG ƯỚC MƠ TRÔI DÒNG"
Trích bài" Uớc mơ tuyệt vọng"
"ANH BUỒN LẠC BƯỚC CHÂN MÂY
GIÓ SẦU NHÁM BỤI PHỦ DẦY THỜI GIAN"
Trích bài " Phưu lưu tình sầu"
"THẲM SÂU PHÍA CUỐI NỤ CƯỜI
LÀ TRONG HOEN LỆ CHẬM RƠI GIỌT TRẦM"
Trích bài "Sống lại"
"TỪNG TRANG RỦ NHỊP SẦU CHIA
ĐẨY DẦN ƯỚC VỌNG RA RIA MÉP BUỒN"
Trích bài" Ria mép buồn"
"QUẨN QUANH THÁO PHẬN ĐÈO BỒNG
NỬA PHÙ DU ĐỌ NỬA CÔNG DÃ TRÀNG "
Trích bài: " Vọng hồng lâu mộng" Tác giả Phan Đức Dũng.
Tập thơ "Di ngoạn thời thượng - Phi ngoạn thời mộng"
3. "TRẦN TUYỆT"
"TRẦN TUYỆT" TỀN THẬT LÀ "TRẦN THỊ SANG"
BÚT DANH "TRẦN TUYỆT"
LÀ CÁNH CƯA THỨ 8 THUỘC NHÀ LỤC BÁT BÌNH BIỆN;
CHỦ NHÂN CỦA NHỮNG CÂU THƠ NHƯ:
"ĐÊM THƯA THỚT MỘT CÂU HÒ
CHƠI VƠI VỚI MỘT NỖI LO QUÁ DÀI"
Trích bài: "Đêm hoang vu"
"KÍ THƯƠNG VÀO MẢNH GIẦY TRẦY
ĐỜI ĐEM XÔ XÁT NHỮNG VÂY CHỮ RỜI"
Trích bài" Nhật kí nhám"
"TRUÂN CHUYÊN TĨNH ĐỘNG LUÂN HỒI
HUYỀN HOANG ÁM MUỘI KẺ CHƠI NGUYỆN CẦU"
Trich bài: "Bói bừa gặp bói đại"
Hiện đang nghiên cứu về tây y và các loại thảo dược, tham gia nhà lục bát bình biện được 7 tháng, là thành viên tích cực, chịu khó VÀ độc đáo ....(còn nữa)
4. PHAN THIỀN TÊN THẬT LÀ "PHAN THỊ THU THẢO"
LÀ CÔ GÁI ĐIÊU LUYỆN VỀ BÚT PHÁP VÀ THƯ THIỀN PHÁP
CHỦ NHÂN CỦA NHỮNG CÂU NHƯ
" VĨ NHÂN GÓI GIẤC HUYỀN MÙ
ĐỂ VI NHÂN HỎI NGÀN THU VẪN MỜ"
Trích bài "Vĩ nhân gặp vi nhân"
"NẮNG MƯA RỚT TOẸT CHÙNG CHÌNH
ĐỂ TÔI VỚI CHÚ TRÂU HÌNH CHÂN QUÊ"
Trích bài" Hình chân quê"
"MÌNH TA NHẤP HẾT VẠN CHẦU
CÙNG CƠN SAY NỌ MỘT XÂU CHUỐI CUỒNG"
Trích bài " Xâu chuỗi cuồng"
Phan Thị Thu Thảo là sinh viên đại học dược Hà Nội, hiện sử dụng ngôn ngã khá biến động, là đề cử mới của vị trị thư kí "NHÀ LỤC BÁT BÌNH BIỆN"
Xin giới thiệu 5 nhà thơ thường trực của
Phái "LỤC BÁT BÌNH BIỆN" ,
-
Thơ lung tung làm tân tâm thức chết
Có những ẩn nghĩa đòi phô trương
Em phểnh phảng xuề xòa đôi mắt ướt
Anh di nghị mơn trớn trò tráo trợn
Ta thòi lòi tung tóe mái chơ vơ
Chiều hôm qua gió thổi đẫn đờ
Giữa tán phi lao rì rào thì thào điều cấm kị
Em bén mảng khi phềnh phềnh níu kéo
Anh cắt phựt trách nhiệm cheo leo
Bước tiếp làm chi khi đã đủ những điều không đáng đủ
Thùng thằng dấu chân truyền nhịp phân vân
Những nỗi buồn giả tạo lòe xòe một phe phần phật
Nụ cười khuyếch đại li tâm trong u tối nhập nhoàng
Tác giả Phan Đức Dũng
-
Dưới đây là nguồn dẫn các câu thơ mà chúng ta đang bình mời các bạn xem :
-
"QUẨN QUANH THÁO PHẬN ĐÈO BỒNG
NỬA PHÙ DU ĐỌ NỬA CÔNG DÃ TRÀNG"
Trích bài " DI NGOẠN THỜI THƯỢNG" TÁC GIẢ PHAN ĐỨC DŨNG
Bạn Ngọc Dinh thân mến bạn viết rất dài và quá dài rồi cuối cùng có những ý đơn thể như sau :
"Quay trở lại, với cả hai xu hướng ấy, cũng như tất cả những thứ ở giữa còn lại, hiểu và bình thơ quả thật là rất khó. Và theo phương pháp luận, không ai bình một từ, mà không để ý đến cả khổ thơ, không ai bình một câu, mà không chú ý cả một bài thơ. Vì như thế sai về phương pháp, và dẫn đến kết luận sai lầm, kiểu như Dũng bình về khoai và lá đa. Bình như thế là khiên cưỡng và nông cạn."
Bạn nên nhớ rằng "Các câu lục bát hay có thể đứng độc lập được ......." những câu trên được triển khai thành thi pháp và được tôn sùng khá lâu rồi, và đọc bạn tự hiểu rằng dù nó Độc lập hay ở cả bài cũng chẳng ra gì vì cái tính logic cần thiết nhất của nó đã bị phá bởi suy nghĩ " Mộng Lạc"......
Cũng giống như con sâu quấy rầy nồi canh, khi một từ dùng sai câu thơ sẽ bị "xượng" và " vấp" và " vô nghĩa" ngay, tớ đánh vào chỗ đấy Đấy
-
VÀI NÉT GIỚI THIỆU VỀ "TRẦN TUYỆT"
"TRẦN TUYỆT" TỀN THẬT LÀ "TRẦN THỊ SANG"
BÚT DANH "TRẦN TUYỆT"
LÀ CÁNH CƯA THỨ 8 THUỘC NHÀ LỤC BÁT BÌNH BIỆN;
CHỦ NHÂN CỦA NHỮNG CÂU THƠ NHƯ:
"ĐÊM THƯA THỚT MỘT CÂU HÒ
CHƠI VƠI VỚI MỘT NỖI LO QUÁ DÀI"
Trích bài: "Đêm hoang vu"
"KÍ THƯƠNG VÀO MẢNH GIẦY TRẦY
ĐỜI ĐEM XÔ XÁT NHỮNG VÂY CHỮ RỜI"
Trích bài" Nhật kí nhám"
"TRUÂN CHUYÊN TĨNH ĐỘNG LUÂN HỒI
HUYỀN HOANG ÁM MUỘI KẺ CHƠI NGUYỆN CẦU"
Trich bài: "Bói bừa gặp bói đại"
Hiện đang nghiên cứu về tây y và các loại thảo dược, tham gia nhà lục bát bình biện được 7 tháng, là thành viên tích cực, chịu khó VÀ độc đáo ....(còn nữa)
KÍ LUẬN " TRẦN TUYỆT"
-
Bác Trần Khiêm đọc cho vui nè:
" MẢI MÊ ĐUỔI MỘT CON DIỀU
CỦ KHOAI NƯỚNG ĐỂ CẢ CHIỀU THÀNH TRO" THƠ ĐỒNG ĐỨC BỐN "
CÂU THƠ ĐẸP CÓ LẼ VÌ GIẢN DỊ VÀ NGÂY NGÔ, CHỈ TIẾC NHÀ THƠ CHƯA ĐỦ KIẾN THỨC ĐỂ NHẬN BIẾT TÍNH LOGIC TRƯỚC KHI LÀM, NÊN CUỒI CÙNG BỊ HỚ;
"XIN LỐI CẢ CHIỀU VỚI NHIỆT ĐỘ NƯỚNG THÌ CHẲNG BAO GIỜ THÀNH "TRO KHOAI" ĐƯỢC";
CHỈ CÓ THỂ THÀNH THAN THÔI ;
CÂU THƠ XEM NHƯ MẤT GIÁ TRỊ VÌ CHÍNH TÁC GIẢ;
HOẶC CHỈ MÃI CÓ GIÁ TRỊ ẢO KHI ĐÁNH LỪA ĐƯỢC AI ĐÓ;
KÍ LUẬN: BÚT DANH "TRẦN TUYỆT " THUỘC PHÁI "TÂN TÂM THỨC"
-
Thuyền không tay lái nên say
Hồn không tay giữ nên đầy hồ sông
Dẫu rằng em sẽ quên tôi
Vẫn còn vương vãi nhiều nơi phố phường.
........Thơ bác Trần Khiêm nhiều câu cũng ko thường tí nào nhỉ?
-
Vài nét giới thiệu về HOÀNG XỒ
HOÀNG XỒ tên thật NGUYỄN HOÀNG ANH
BÚT DANH HOÀNG XỒ
CÁNH CƯA THỨ CHÍN CỦA NHÀ LỤC BÁT BÌNH BIỆN
CHỦ NHÂN CỦA NHỮNG CÂU NHƯ :
" CHỚM ĐÔNG ĐOM ĐÓM LẬP LÒE
LÒNG ANH ẤM LẠI MẮT XOÈ BÓNG EM"
"ĐI TÌM NGHỆ THUẬT TRONG THƠ
MÀ THƠ CỨ CŨ CỨ LỜ NGHỆ NHÂN"
VÂN VẦN , ... HIỆN LÀ TAY VIẾT TIỂU THUYẾT KINH DỊ HAY NHẤT CHÂU Á HIỆN THỜI NHƯNG DẤU KÍN KO THÍCH TIẾT LỘ VÀ CÔNG BỐ, MÀ CHỈ CHO ANH EM TRONG PHÁI "TÂN TÂM THỨC" ĐỌC .......(CÒN NỮA)
-
"Tôi đố ai tìm được "Lá đa" nào rơi thẳng đấy, dù ko có gió thì lực cản không khí tác dụng lá đa, như kiểu nhảy dù, làm lá nghiêng nhẹ đi có khi nhẹ lại, nhưng kiểu gì cũng nghiêng, Trần Đăng Khoa ơi là TĐK, chắc bác chưa học vật lý chăng, hoặc có mà bác quên mất nên tưởng mình tìm ra điều gì mới lắm, hố hố, "
KÍ BÌNH XIỆN : HOÀNG XỒ - CHUYÊN VIÊN THI CA LOẠI BA
-
Tôi đố anh tìm được "Lá đa" nào rơi thẳng đấy, dù ko có gió thì lực cản không khí tác dụng lá đa, như kiểu nhảy dù, làm lá nghiêng nhẹ đi có khi nhẹ lại, nhưng kiểu gì cũng nghiêng, Trần Đăng Khoa ơi là TĐK, chắc bác chưa học vật lý chăng, hoặc có mà bác quên mất nên tưởng mình tìm ra điều gì mới lắm, hố hố,Lấy các định luật vật lý để đi bình luận thơ ca thì đúng là chỉ có Tâm thần gặp bão thôi!! . Nếu mà mở rộng thơ cho các ngành khoa học nhẩy vào " bình biện" thì có lẽ 90% các bài thơ đều phải đem vứt đi cả!! Thế mới thấy câu: "Biết thì thưa thốt..." không phải ai cũng thuộc!
Nhưng phải công nhận lâu lâu mới gặp một "Chú Hề thơ ca" Vui đáo để!!!
ĐẤY , VẬY LÀ CHẤP NHẬN "TRẦN ĐĂNG KHOA" KHÔNG HỌC VẬT LÝ VÀ HIỂU SAI ĐỊNH LUẬT THỰC TẾ RỒI NHÉ;
THẾ MỚI SINH RA PHÁI "TÂN TÂM THỨC" LUÔN LUÔN LOGIC TRONG THƠ; 10% KIA MỚI LÀ "THƠ CHUẨN";
-
Tôi đố anh tìm được "Lá đa" nào rơi thẳng đấy, dù ko có gió thì lực cản không khí tác dụng lá đa, như kiểu nhảy dù, làm lá nghiêng nhẹ đi có khi nhẹ lại, nhưng kiểu gì cũng nghiêng, Trần Đăng Khoa ơi là TĐK, chắc bác chưa học vật lý chăng, hoặc có mà bác quên mất nên tưởng mình tìm ra điều gì mới lắm, hố hố,
-
Anh bạn đi tìm nghệ thuật ơi Anh bạn đã tìm đưộc nghệ thuật chưa? Chắc là chưa rồi vì nếu tìm đưộc thì anh bạn đã không nói như vậy. Không phải năng lực cảm thụ mọi người thường đâu mà năng lực của anh bạn mới rất thường đấyCâu của Trần dăng Khoa. Ai bảo anh bạn lá đa chỉ rơi nghiêng? Rơi có nhiều tư thế rơi. Anh bạn không thấy chữ "Mỏng " À? Tiếng rơi mỏng là tiếng rơi chỉ có trần đăng khoa mới phát hiện ra anh bạn ạ
Câu của dươg vương hưng
Cảm thụ câu này của anh bạn còn tệ hơn nữa
Một đời tim fkiếm đẩu đâu
Về làng lại thấy con trâu cái cày
Nhà thơ cả một đời tìm kiếm những mơ ưốc, những khát vọng. Nhà thơ thoát ra khỏi cuộc sống thực tại sống trên chín tầng mây và bỗng một ngày thực tế đau xót đã buộc nhà thơ phải quay về thực tại trần trụi và thấy đau đớn. Câu thơ bình dị mà sâu sắc . Phải có trí liên tưởng rất phong phú mới thấy cái hay của một câu thơ bình dị như vậy anh bạn ạ
Hài vãi, Trần Đăng Khoa tả cái "lá rơi rất mỏng" để hóa ý " như là rơi nghiêng", ông cứ tưởng bở như mình phát hiện ra kiểu mới là "như là rơi nghiêng" nên từ "như là" tưởng bở trò "rơi nghiêng" là ngờ nghệch nhất , rồi để các thẩm sơ Nguyễn Thế Duyên bị "ṃộng lạc" theo kiểu "hờ trình" là ko trách được, thật "phi lý cảm vội"
Còn cái trò " đi tìm kiếm đẩu đau" về "lại thấy con trâu cái cày" thì quá thường, nói thật thấy cả làng quê luôn, từ "lại thấy" mang sắc thái là : thứ nhất " thấy lần nhiều hơn hai" thứ hai là "chán nản tự dưng lại thấy tiếp", mệt ."; càng mang cho kẻ đó thành con người khốn nạn, coi quê hương là rác, khinh thường quê hương, đo là nếu theo ý chán nản, còn nếu mà thấy chỉ đơn giản là "lại thấy" "trâu cày" khi về "làng lại" thì chẳng có cái ma gì, vì thực ra về chắc chắn là thấy rồi, có gì hay chứ,
- CÒN BÁC "THI XỈ "LẠI NHẬN XÉT CHẲNG ĐƯỢC VÀO Ý THƠ VÀ LỜI BÌNH TOÀN CỔNG CÔNG VIẾT KIỂU HỜI HỢT VÀ VÔ CẢN CỨ, THÊM TRÒ NHAI LẠI CỦA "HOÀNG LAN" NỮA, thật là "ba xượng" HE HE
KÍ NHÀ BÌNH BIỆN: PHAN ĐỨC DŨNG
-
Ý tớ là cái nghĩa của nó chẳng ra gì ấy, ko xứng đáng được tôn sùng, hay ca ngợi, he he, chào huynh đài
-
2. Câu thơ "Một đời tìm kiếm đẩu đâu
Về làng lại thấy con trâu cái cày" Thơ Đặng Vương Hưng
Câu này còn ngờ nghệch hơi nữa, đi tìm kiếm đẩu đâu đó, về làng chắc chắn là "lại thấy" con trâu cái cày rồi, vậy nó chẳng có gì là hay cả,
"Tìm kiếm" có thể suy là "tìm danh hoa phú quý đâu đó" , ừh cho là thế, vậy về làng " lại thấy" "con trâu" nó hiển nhiên thì có gì hay cớ chứ,
Nếu "tìm kiếm " lại suy là "tìm kiếm con trâu cái cày" thì hài hơn nữa, nó chẳng ra gì,
Làng nào mà chẳng có những thứ đấy, hài,
-
1. Câu thơ "Ngoài thêm rơi chiếc lá đa
Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng" Thơ Trần Đăng Khoa
Trước hết "lá đa" thì chỉ có "rơi nghiêng ngả là chính" nên chuyện hiển nhiên, dùng từ "như là" mà nói thì vô nghĩa và tự tưởng tượng là mình phát hiện ra điều gì đó mà có cái quái gì đâu, sự thật là toàn rơi nghiêng.... cuối cùng câu thơ chẳng ra gì về mặt /đen và bóng/, đúng là hài hước khi nó được một số ai đó tôn sùng,.......
Chỉ những ai có năng lực cảm thụ hời hợt mới cho câu này là hay,
-
Có kẻ cười có kẻ khóc sau ta
Ta nghiêm trị một nỗi buồn đánh võng
Ta chấn áp sự bông đùa lì lợm
Ta đứng dậy hét toang ta là cớm
Có kẻ cười, có kẻ khóc, sau ta
Ta nâng đỡ bàn tay thừa thớ thịt
Ta kiếm từ ta cường quyền chức vụ
Ta không thẹn vì ta không biết thẹn
Có kẻ cười, có kẻ khóc, sau ta
Tác giả Phan Đức Dũng
-
lục bát bình biện là cái quái gì vậy sư fụ,một loại lục bát mới phát mình à?chỉ giáo với...hê...hê...Là thế này nè bạn "thi xỉ"
1 – Gánh chiều
Nâng vai gánh cả quãng chiều
Giọt mồ hôi chảy, cháy thiêu bớt rồi
Vẩn va vẩn vả một người
Để bâng quơ gánh cả đời cổng công
2 - Hình chân quê
Luống cày vặn vẹo giữa đồng
Lúa từ đó trổ một bông đùng đình
Nắng mưa rớt toẹt chùng chình
Để tôi với chú trâu hình chân quê
3 – Xâu chuỗi cuồng
Đời chua chát tiếng thìa lìa
Bực mình hoan lạc ném thia lia sầu
Mình ta nhấp hết vạn chầu
Cùng cơn say nọ một xâu chuỗi cuồng
Tác giả Phan Đức Dũng
-
Xin chào tiếp tục Tân Tâm Thức nhé hỡi chủ nhân của " Hôn máu ngọt góc cạnh hình tam giác, Ta nằm nguyên nhiều mảnh vỡ tôn thờ"
KÉO CHÂN NGUYỄN DU XUỐNG VỰC THẲM - LỤC BÁT THẦN TRUYỀN
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
"THIẾU VUI
Em ngồi dáng ngọc buồn hơn
Áo vàng thả một chập chờn tóc bay
Anh cô đơn - kẻ ăn mày
Thiếu vui xin một cái hay mắt cười" - Phan Dũng
Có xin đăng lới bình của bạn Huyền ở http://vn.answers.yahoo.co:
"Bài thơ của bạn rất hay. Nhan đề bài thơ đã nói lên hết tâm trạng của nhân vật " anh" -nhân vật trữ tình trong bài thơ. Dù bài thơ chỉ có 4 câu nhưng cũng đủ toát lên tâm trạng buồn cô đơn trong lòng của nhân vật " anh", bởi nỗi buồn lại gặp nỗi buồn. " Anh"-cô đơn, kẻ ăn mày thiếu niềm vui muốn tìm kiếm trong em "nụ cười của ánh mắt" nhưng lại nhìn thấy nét buồn man mác trong dáng ngồi, trong tà áo và làn tóc "chập chờn' bay của em. "Anh" nhìn thấy sự đồng điệu của tâm hồn. Hai câu cuối thật độc đáo
" Anh cô đơn, kẻ ăn mày(Bạn nên dùng dấu phẩy hoặc dấu gạch ngang)
Thiếu vui xin một cái hay mắt cười"
Cái hay ở hai câu cuối là hay cả về nội dung và nghệ thuật. Nghệ thuật đối bổ sung trong câu " Anh cô đơn, kẻ ăn mày" và nghệ thuật đối lập giữa " thiếu vui" và " mắt cười" trong câu cuối càng làm cho người đọc thấy rõ nỗi buồn trong lòng nhân vật trữ tình.
=> Có lẽ đây chỉ là cảm nhận riêng của tôi khi đọc bài thơ. Đã là cảm nhận thì có thể đúng có thể không hoàn toàn đúng vì muốn hiểu đầy đủ ý nghĩa bài thơ thì phải biết hoàn cảnh sáng tác bài thơ. Chỉ có người làm ra bài thơ mới hiểu rõ nhất tâm trạng của nhân vật trữ tình mà thôi. Nhưng phải nói tác giả rất tinh tế khi chọn thể thơ lục bát để diễn tả tâm trạng của nhân vật trữ tình."