Hãy yêu Hãy cứ làm một cuộc đời- một người Như ta cần có nhau tuổi đôi mưoi Để hai tấm lòng cùng reo hoan ấm áp Dưới mặt trời có một đôi tình nhân Hãy cứ làm một người tình một mình Dù người có bỏ ta về với ai xa lạ Để trên bãi cỏ úa tàn đêm tối Còn chút hương yêu của một loài hoa Hãy lặng lẽ và âm thầm dâng hiến Như mặt trời cho cây trái được mùa Hãy cứ sống với ân tình đằm thắm Dù với ngưòi có lẽ ta thua. Để trái đất có con tim biết khóc Biết trao dâng mà chẳng biết cầu xin Để thế giới có ân tình chân thật Loài người này còn có những niềm tin Để mỗi lần ta nhìn và thú thực Ta còn ngây thơ và non dại yếu mềm Nhưng trong đời cần gì điều ấy Để cho mình yêu lại yêu thêm... Chiếc thuyền bằng gỗ Khi mới quen tôi nghĩ rằng có thể Nàng là người vợ hiền yêu dấu của đời tôi Rằng tôi chỉ yêu nàng yêu mãi không thôi Dù cuộc sống đổi dời cách trở Một cuộc tình duyên bắt đầu bỡ ngỡ Tôi tự hỏi lòng có phải đã yêu? Rồi bao đêm dài tôi khó ngủ bao nhiêu Nàng là ai mà làm tôi điên đảo? Khi hết rồi, ái tình là ảo não Nàng là con thuyền tôi bến không may Nàng là người chẳng mở rộng vòng tay Tôi là bến trung thành nhưng cô độc Đâu phải vì sóng xô thuyền Mà vì thuyền không muốn tìm bến đỗ Thuyền ơi thuyền sao thuyền làm bằng gỗ? Để đời tôi tan nát giữa biển đêm Để thuyền về thăm bến lại buồn thêm Gió với sóng lại hoá thành bạn tốt Trong phong ba tôi thấy mình - chiếc cột Đợi dây buộc thuyền lặng lẽ triền miên... Người dữ dằn đáng sợ lắm thiên nhiên Nhưng lạnh lùng là chiếc thuyền bằng gỗ Rồi đến lúc cột này sẽ đổ Chỉ xin thuyền đừng ghé về thăm Đừng để bến ngại ngùng vì lời đợi trăm năm Sóng và gió đâu chờ thuyền đi mãi?