I Vũng nước đọng nỗi sầu ướt át Tâm hồn tôi bao ảo ảnh soi đấy Hạnh phúc ngủ vùi trong bùn thức dậy Hóa nắng vàng khi bạn ngang qua Gom nắng về trái tim mình hối hả Muốn thắp bung lên hoa lửa rạng ngời Dài bất tận và không bao giờ tắt Theo tháng ngày đi suốt cùng tôi Sao phía trước con đường vẫn tối Sao mệt mỏi đôi chân yếu đuối Đã ngã rồi? Có lẽ nào cháy ở trong tôi Chỉ ngọn lửa tầm thường le lói Có lẽ nào tình yêu của tôi Chỉ là ảo ảnh soi Trong vô vàn ảo ảnh Ảo ảnh hư vô không cho mình điểm tựa Để đứng lên vững bước giữa đời… Sẽ còn người yêu bạn hơn tôi? Tôi chẳng thể yêu ai hơn bạn Tình cảm thiết tha không thành điều kì diệu? Hay có lẽ nào tôi lại chẳng biết yêu? Bạn ở trong tim tôi Đêm vẫn tối không thể nào khác được Vẫn có lối để đi về mơ ước Không lẽ nào tôi lại chịu buông xuôi?