Này người ơi, em biết không? Nếu ai cho tôi được là gió Thì tôi sẽ tung tăng bay lượn Luồn qua những kẽ hở thời gian Nếu ai cho tôi được thành mây Những đám mây trên bầu trời xanh Tôi sẽ reo từng giọt sương thâp' thoảng Đến những vùng đất phẳng lặng đêm khuya Và nếu ai cho tôi được thành bão Tôi cuốn đi mọi rác rưởi tối tăm Để trái tim em không giận hờn tôi nữa . Này người ơi , em biết không ? Nếu ai cho tôi là mặt trời Những tia nắng le lói của bình minh Màu xanh của thực vật tươi non Hoà quyện cùng niềm tin và hy vọng Tôi mang tới một hoàng hôn rực đỏ Nơi cuối chân trời đầy nắng ấm hoa tươi. Này em yêu ơi , chẳng mấy ai hoàn hảo đâu em à Có chăng là thiên sứ trong tình yêu kì diệu Tôi ứơc sao, nếu ai cho tôi là mùa đông Một mùa đông lạnh gjá kiêu kì Ngoài trời tuyết tung bay trắng lối Những bông tuyết lạnh lẽo vô tình Đã bóp chết sự hồn nhiên cây cỏ Và rồi như vậy , trái tim tôi không lạnh cóng vì ai Tôi không còn vương vấn những muộn phiền Nơi người em nhẫn tâm lạc lối .