-
Số bài viết
9 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi trunhio
-
-
Hè đến!
Đối mặt với một mình
Điếu thuốc cuối cùng trên tay
Khói thuốc thành mây bay
Đằng đẵng con đường nắng say.
Người bộ hành khô khát
Mặt đường thành sa mạc
Chút gió lành ai hay?
Mùa hè không có gió heo may
Tiếng ve ngập trời gắt gỏng...
Lửa đốt trong lòng nóng bỏng
Nắng tràn một trời quên mây?
Em không gần đâu đây
Đường đã xa mùa hè càng ngại bước
Và bao giờ khi cuối mùa hè
Ngập trong tiếng ve,
Cháy đầy trời
Không phải do mặt trời đánh rơi
Không phải đỏ mắt trắng đêm
Phượng rực mầu khao khát!
Cả không gian lặng trong khúc hát
từ tận đáy yêu thương
ngập tràn con đường
ngập tràn vấn vương...
Em trong tôi một trời hoa phượng
Bốn mùa là tiếng ve
Và em
cháy rực
mùa hè!
HN,09/05/2009
-
Cho một loài hoa
...Lần nữa Hè về ..lần nữa thôi
Lối xưa hoa mới cánh tả tơi
Vẫn đi không kể ngày xa ấy
Vắng lạnh lòng ngây , mặc lẽ đời...
( TL-KS)
Đứa bé vò nhầu tờ giấy tím
Nơi vẫn còn loang những dòng mực tím
Những câu thơ đang tuổi mười lăm...
Nhập với ngọn gió tình cờ...tờ giấy bay vào xa xăm,
Theo cánh diều,
đang chìm trong hoàng hôn cũng toàn mầu tím,
Đầy trời Hoa Bằng lăng!
Con đường trong đêm hoa đăng
Rực rỡ đèn mầu..
Cầu vồng bẩy sắc!
Hôm qua mưa bụi vẫn còn, em đi mưa rơi lắc rắc
Hoa xoan tháng ba..
Sao lại là vẫn là mầu tím
Hoa xoan như thể cụm mây?
Mầu sắc vô tình lưu lạc nơi đây..
Kẻ mù lòa chỉ thấy toàn mầu tối sẫm
Cánh Bằng lắng nát nhầu trong tay
Dù không phải gió mưa mùa này
Cuối hè bão dông mới tràn lên lục địa!
Sau cơn bão - nụ cười!
Bằng lăng ơi vật vã tìm gì trong mầu tím ấy..
Mong manh như trang giấy,
Thủy chung đang chờ lòng thương?
Cuối sân trường
Cuối con đường
Những mùa hè vấn vương..
Tuổi nào tím trong nỗi nhớ.
Bằng Lăng!
Đứa bé vò nhầu tờ giấy tím
Nơi vẫn còn loang những dòng mực tím
Những câu thơ mãi tuổi mười lăm...
HN,28/04/2009-Trunhio
-
Sáu ngày và mười hai ngày
Mười hai ngày quen em
Tính từ lúc giữa phố đông người mình bắt gặp nhau
Trời định sẵn... Lòng ta đau từ ngàn kiếp trước.
Mười hai ngày, có bờ sông vơi đầy con nước
Phù sa mầu hồng, dòng trôi về biển rộng
Lắng đọng hai bờ không giống nhau
Cỏ may níu giữ thật mềm..
Mười hai ngày, cà phê quán đêm
Thao thức khúc nhạc sầu, nụ cười môi em đỏ
Ánh nến bập bùng to nhỏ chuyện riêng tư chưa có hai mình
Muời hai ngày em càng xinh trong mắt
Giấc ngủ không tròn, vầng trăng chia cắt...
Mười một đêm rồi! đêm nay trăng vẫn nằm nghiêng..
Anh chợt nhận ra chỉ có sáu ngày đêm..
Anh trọn vẹn nhớ em
Đúng bằng số ngày Chúa tạo ra vạn vật,
Anh chưa kịp nghĩ về điều được-mất,
Từ dẻ xương suờn là em!
Vườn Eden không có trên mặt đất
Loài rắn còn bò nơi nơi..
Cây táo Eva vẫn mãi tận cuối trời!
***
Bài thơ hôm qua anh đã viết rồi
Đọc lúc nào cũng thấy em trong đó
Gửi hồn vào với gió ...
Gửi lòng vào trong mây!
Nỗi nhớ tuy không kể tháng ngày
Vẫn biết mười hai hôm đã qua kể từ lần thấy em trên phố
Và biết là mình không duyên thì nợ
Nhưng chỉ có đúng sáu ngày anh nhớ thật về em!
HN,23/04/2009
-
Trong quán cà phê
Có thể em không biết tình tôi, cô gái mới quen
Đêm nay..trong quán cà phê chỉ toàn ánh nến
Từng giọt đắng lung linh.
Không gian thật xa xôi nhưng sát cạnh bên nhau là đôi mình.
Ghi ta từng giọt buông rơi,
Bài ca muốn hát cho em người trước đã hát rồi
Giọng ca thật mượt, ngọt hơn vị đắng cà phê
(Trong các quán hàng người ta có bán nước đường bao giờ?)
Trên tường bức trang tĩnh vật
Từng gốc cây không thật..
Hoa lụa vừa mới gắn thêm...
Đã từng có nhiều đêm, tôi ngồi mơ mộng
Mặt biển sẫm mầu nhưng thật rộng
Từng vì sao mầu xanh...ngập ngừng như của để giành
Vừa bỏ ra từ đáy tủ, nơi bụi phủ lên những giấc mơ ngày mai,
Giờ bên em đâu thấy đêm dài
Quán vắng,
Ghi ta và ánh nến
Có phải người tôi mong chờ đã đến,
đang ngồi bên tôi?
Và bài ca muốn hát tặng em người ta đã hát rồi!
Tôi không sợ khen chê
Và tôi đã hát..
Vị cà phê đắng chát
Bao nhiêu năm.. Một cõi đi về,
Vô tình từ tiềm thức bật lên!
Có thể là em chưa hiểu tình tôi, cô gái mới quen
Trong quán cà phê chỉ toàn ánh nến
Bao nhiêu năm...chưa một lần từng đến..
Nghe như có tiếng vỗ tay?
HN,18/04/2009
-
Sóng Thần
Nằm thật sâu trong lòng đất: khối dung nhan khổng lồ
Cháy ngọn lửa hàng ngàn độ nóng...
Mặt biển êm đềm và xao động hay thét gào cơn bão đại dương..
Không có gì là vô duyên. Sóng và gió bao đời mắc nợ, hẹn mùa bão dông!
Em có biết không? Cơn bão Katrina: thảm hoạ thế kỷ cho người dân Mỹ
Bắt đầu từ vùng Caribe nơi mùa đông từng cánh chim tìm về tránh rét.
Khối dung nhan nằm sâu trong lòng đất...
Im lìm sục sôi, nhẫn nhịn nghe thời gian trôi
Như máu trong tim bồi hồi, người nào sống với yêu thương
không một lần nghe trái tim thổn thức
Tìm yêu .. trên con đường mới qua,
lặng nghe thác đổ
Giữa một chiều trên phố Trịnh Công Sơn!
Hàng ngàn độ nóng, một ngày vẫn giống như mơ,
Bật thành núi lửa bất ngờ
Sóng thần ..đổ nát..
Quả dừa khô trôi dạt trên con đường cũ,
đầy bóng dừa đong đưa
Có một người tình vừa qua chưa?
Phuket!
Ô kià, Khối dung nhan hình như đang gào thét !
chiều nay tôi mới gặp em?
HN, 16/04/2009
-
Hoa huệ tháng tư
Bông huệ trắng và bức tường cũng trắng
Sao bóng hoa trên tường lại đen!
(Hai-nơ)
Trên bốn bức tường nhà tôi
Treo toàn tranh hoa huệ
Người con gái của Tô Ngọc Vân ở giữa
Lương nàng cong cong
Ấm nồng như có lửa!
Suốt cả năm trời tôi chờ qua mùa đông
Hoa hồng cũng rét
Hoa đào hoa mai ngày tết
Tháng tư mới có hoa Loa kèn-Hoa Bách hợp- Hoa Huệ tây
(Tất cả chỉ cùng tên gọi)...
***
Bõ công chờ đợi..
Mùi hương toả ra khắp nhà
Tới cả gầm cầu thang ẩm mốc
Nơi hàng đêm con dế lang thang ngồi khóc
Dế không xem được tranh treo trên tường!
Người con gái lưng cong cong
Như chợt hiên ra trên những cánh đồng
Vùng Ngoại thành xơ xác..
Ôm tròn quanh làng mạc những cánh đồng đầy hoa,
Sáng nay chợt nhận ra..
Không còn mùi hương ngọt ngào hôm qua toả ra từ bàn tay thiếu nữ
Bông hoa giờ héo rũ
Mắt thiếu nữ xa xôi..không cuời không khóc trên bàn tay ngà ngọc.
Đi qua ngõ nhà tôi, gách hoa đã xa rồi
(lời rao như tiếng nấc..ai mua hoa huệ tháng tư?)
Tôi không dám mua hoa lần nữa
Chỉ ngồi ngắm bốn bức tường..
Bốn bức tường không còn ánh lửa!
Sáng nay hoa đã héo rồi
Dù rằng tôi đã đợi qua mùa đông hoa hồng, hoa mai đào ngày tết..
Hoa ơi!
HN,14/04/2009
-
4h15phút hôm qua
Anh gặp em lúc bốn giờ mười lăm phút hôm qua
Khi ấy mặt trời xuống được một phần hai của ngôi nhà có bốn tầng trước mặt..
Và những bông hoa cúc do người đàn bà bán rong mang qua..
Có bốn bông lay lắt.
Chắc là tồn lại từ hôm kia..
Em khi đó mặc một chiếc áo mầu tím hoa cà
Cái mầu lâu rồi không thấy ai mặc nữa..
Nắng xiêu xiêu.. tóc em bay trong gió
Phố xá nồng mùi xăng xe
Và ồn ào.
Như một kẻ mộng du anh đi theo em liền qua ba con phố
Anh không thấy đường dài và kệ đèn xanh đèn đỏ
Anh vẫn theo em..
Em có biết tại sao anh lại muốn tìm em
Mặc kệ sự ồn ào..kệ đèn xanh-đỏ
Không phải bởi mầu áo em ít người còn mặc...
Dù cho anh thấy quá khứ ùa về..
Bốn bông cúc kém mầu tươi từ ngày hôm kia..
Anh định mua vì thương hoa sẽ héo tàn ngay sau mười hai giờ nữa..
Anh sẽ tặng em..mỗi người một nửa
Để cùng thương một đời hoa!
Câu hỏi "vì sao" có cần giữa hai ta?
Anh kẻ mộng du lúc đồng hồ báo bốn giờ mười lăm phút?
Khi thời gian chợt ngừng và ồn ào bỗng lặng đi đôi chút!
Em biết không?
Tất cả là bởi vì anh nhớ hết...
Và chỉ kịp biết rằng..
Thời khắc tưởng như vô nghĩa ấy..
Bất chợt mình gặp nhau!
HN, 13/04/2009
-
Để chào mừng tập thơ : "Đẽo Nghệ Thuật" có giấy phép xuất bản. Tập thơ "Đi Tìm Nghệ Thuật" đã giảm giá bán trên điện thoại di động giờ chỉ còn 3 ngàn một bài thơ.
Chỉ cần nạp 3 ngàn đồng vào số 0978900936 và gửi tin nhắn với tên và email của bạn. Bài thơ bạn cần mua sẽ đưọc tác giả gửi qua email.
Kính mới độc giả đón đọc.
Tác giả Phan Đức Dũng
Bút danh Tâm Bão
Thế để không bị tra tấn bởi cái gọi là thơ này cho thanh thản với sự lành mạnh của thơ thì cần bao nhiêu tiền hả ông Tâm thần gặp Bão kia ơi! Tớ hứa sẽ trả đầy đủ và sòng phẳng! Nghiêm túc!
Bài thơ riêng viết cho anh-Người Hà Nội
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Nửa đêm
Trên ranh giới mong manh
của những ngọn cây và bầu trời
Từng đàn giơi
về đêm không ngủ
Giọt sương khuya trên lá cỏ vừa mới nhú
hôm qua, là lúc 23 giờ..
Có thể vô tình bắt gặp giấc mơ
Như từ nơi thẳm sâu rừng núi vọng về
Cối giã gạo đêm
Tiếng con chim khắc khoải
Đàn giơi vỗ cánh bay
Giơi chưa từng xuất hiện ban ngày!
23h đêm qua,
cỏ mềm mới nhú
Hình như tôi một nghìn năm không ngủ
Chờ ánh trăng chưa bao giờ đủ
vừa khuyết lại tròn
và sẽ quay trở về ngơ ngẩn mảnh trăng non!
....
Giữa ranh giới của ngon cây và bầu trời
Đêm khuya chỉ có đàn giơi
bay chơi vơi
Nhắc với bầu trời:
Giọt sương
không phải đám mây vô tình đánh rơi
giọt sương cũng mọc ra từ đất!
Giờ đây ngày mai đã là hôm nay
Và có một điều chẳng ai hay:
Thời gian mình vừa đánh mất?
...
Em giờ này
chắc đang êm đềm giấc say
Muốn gặp nhau
Đành đợi đến ban ngày!
Và lẽ nào
Giấc mơ dẫu ngọt ngào
Vẫn có nỗi đắng cay!
HN, hình như Đông (28/11/2009)