-
Số bài viết
13 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Thùy Dung
-
-
TRONG ĐÊM
Đêm buồn gợi ý cảm vần thơ
Nhớ nhớ, nhung nhung nỗi ngóng chờ
Cách bóng, ân tình là giấc mộng
Rời hình, hạnh phúc hóa cơn mơ
Người đi, một kiếp ngăn nguồn chỉ
Kẻ ở, ngàn đời ghép mối tơ
Đợi cõi trăm năm giờ hạnh ngộ
Thuyền ơi, chớ vội tách xa bờ !
Thùy Dung
-
XA VẮNG
Trăng nước trời mây cách nẻo đường
Thẩn thờ nhặt lá rụng đêm sương
Cầm lòng khắc khoải hồn lưu lạc
Hoài tưởng mơ hồ dạ vấn vương
Đếm khắc Xuân qua nghe tiếc nuối
Tính giờ Đông lại thấy đau thương
Hỏi người phương ấy chừ xa vắng
Có biết năm canh luống đoạn trường ?
Thùy Dung
-
NỖI NIỀM
Chuyện của lòng
bao tháng năm dầu dãi
Giọt tình buồn tràn lấp cả bờ mi
Nặng nỗi niềm
còn luôn mãi khắc ghi
Bờ luyến ái vẫn trăm sầu ngàn khổ
Làm sao biết
cuộc đời chiều nắng đổ
Những thăng trầm sẽ nối tiếp theo sau ?
Gửi về anh
xuân rồi hạ qua mau
Thu, đông đến, bốn mùa nhiều trăn trở
Sẻ cùng nhau
những ngọt ngào muôn thưở
Chia cùng nhau ngày tháng nặng sầu thương
Tiễn em đi
trên ngần đấy dặm đường
Nhiều vương vấn tấm lòng người xưa ấy
Một mai kia
nếu cuộc đời đưa đẩy
Em trở về bên mái ấm chiều mưa
Để còn nghe
vọng mãi tiếng đò đưa
Đêm quạnh vắng câu hò thương phận vạc
Thùy Dung
-
CẢM ƠN ANH
Tặng em, anh tặng cuộc đời
Say trong nỗi nhớ bao lời yêu thương
Tặng em, anh tặng đêm trường
Ươm hồng giấc ngủ vấn vương ngọt ngào
Tặng em, tặng những xôn xao
Xuân về cánh én liệng chao nụ cười
Tặng em, anh tặng bầu trời
Hương nồng siết chặt cả thời đam mê
Cảm ơn cả những hẹn thề
Cảm ơn anh đã vẹn bề thuỷ chung
Tặng em giấc mộng tương phùng
Tặng em mơ ước sẽ cùng bên nhau
Cảm ơn cả nghĩa tình sâu
Một lòng son sắt nguyện cầu duyên ta
Cảm ơn những bản tình ca
Đêm trăng anh hát thiết tha bên mình....
Thùy Dung
-
MẢNH TÌNH
Cuộc đời lạnh lẽo giữa hư không
Man mác sầu thương chạnh nỗi lòng
Rời cảng xa bờ người vạn biển
Cập thuyền neo bến kẻ ngàn sông
Tình buồn một thuở còn lưu luyến
Duyên thắm trăm năm chẳng đợi trông
Hương cạn âm thầm cùng nắng gió
Biết đâu tan nát đóa hoa hồng ?
Thùy Dung
-
TÍM BUỒN
Tím màu thăm thẳm cánh hoa xinh
Mang phận nổi trôi giữa chợ tình
Lạnh lẽo muôn đời thân lữ thứ
Hắt hiu một thuở kiếp phiêu linh
Héo lòng hồn úa bào gan ruột
Xót dạ tim đau nỗi bất bình
Lạc bước chốn buồn thương vạn nẻo
Trở trăn chua chát nợ duyên mình
Thùy Dung
-
NHẮN NHỦ
Em về từ một chốn mưa bay
Ấp ủ vần thơ những tháng ngày
Sóng mắt tươi vui tràn dạ đắm
Làn môi rạng rỡ ngập hồn say
Trao đi hạnh phúc giờ nồng thắm
Giữ lại ân tình phút đắng cay
Dẫu có xa nhau đời vạn nẻo
Lòng xin nhớ mãi tiếng yêu đầy
Thùy Dung
-
THÂN PHẬN
Ngắm áng mây trôi cuối nẻo trời
Buồn mình bạc số lúc nào ngơi ?
Thân cò dầu dãi bao nhiêu kiếp ?
Cánh vạc tả tơi mấy cõi đời ?
Hạ đến ngậm ngùi cơn bão rớt
Thu về trăn trở lá vàng rơi
Còn đây vết tích đau thương ấy
Ngập cả tâm tư một phận người
Thùy Dung
-
TRẦM TƯ
Em lặng bước trong nỗi niềm thiên cổ
Từ xa xưa một cung điệu trầm buồn
Rưng rưng nhìn trời bao giọt mưa tuôn
Nghe đớn đau làm tâm hồn trăn trở
Đợi mùa thu về trong mầm thương nhớ
Và tâm hồn dầu dãi mấy gian nan
Oan khiên đời làm tình vỡ tình tan
Nghe lạnh lẽo nặng oằn trang tình sử
Em là đây, một kiếp người lữ thứ
Rong ruổi đường tình có lắm trái ngang
Chuốc vào lòng chuyện phiền muộn dở dang
Nên mãi mãi em vẫn sầu muôn thưở
Anh hỡi anh, trăng lướt qua đầu ngõ
Soi bóng em như tượng đá vô tri
Tiếng hát hoài thắm đẩm nét ai bi
Vì dang dở đã hằn sâu tiềm thức
Tiếng sáo ai còn vang hoài không dứt
Ngày tháng thầm mang những đắng cay riêng
Đêm trầm tư qua biết mấy muộn phiền
Nên mãi mãi em vẫn sầu muôn thưở ....
Thùy Dung
-
THUỞ XA NGƯỜI
Tưởng đã quên rồi chuyện ngày xưa
Chẳng còn phút gió mưa trái lòng
Nào hay nát cánh hoa hồng
Sao "ai kia" cứ đèo bòng nhớ nhung ?
Tim nhức nhối buồn rung hơi thở
Óc căng tròn trăn trở đớn đau
Trời đày hai đứa xa nhau
Để tay ôm mãi nỗi sầu khôn nguôi
Vết thương rạn ngược xuôi dòng máu
Xác thân hờn đau đáu niềm thương
Ai xui tình ấy vấn vương
Mà người ngày cũ chia đường rẽ đôi
Là phận số đơn côi trọn kiếp
Lênh đênh hoài nối tiếp lênh đênh
Tưởng rằng đã dễ tìm quên
Ngờ đâu ta vẫn gọi tên một người….
Thùy Dung
-
ÂM THẦM
Hoàng hôn phủ bóng trăng mờ
Chân người lạc lối bến bờ cô liêu
Đời từ trăm vạn buổi chiều
Lẻ loi gom nhặt quanh hiu vào lòng
Mưa rơi lặng lẽ bên song
Mình ai đối bóng cùng dòng suy tư
Bản tình ca nặng âm dư
Dường như sâu lắng thật hư não nề
Còn đâu một nẻo đi về ?
Đường tình xin khép đôi bề vấn vương
Giấc mơ đã hóa hoang đường
Ôm đau thương cõi vô thường trong tim
Đêm buồn trăn trở kiếm tìm
Thương thay thực tại nhấn chìm vết xưa
Mỏi mòn ngày tháng đong đưa
Mồ hoang chôn kín duyên thừa trăm năm…
Thùy Dung
-
MƯA CHIỀU
Mưa chiều
đọng giọt nhớ mong
Đến người ngày cũ đêm đông lạnh lùng
Ước chi
một chữ tao phùng ?
Đường tàu xa tắp ngại ngùng đón đưa
Thả hồn
giấc mộng xa xưa
Trăm miền ký ức sớm trưa qua rồi
Mà lòng
ai vẫn bồi hồi
Thương sao một thưở có đôi hôm nào
Đi qua
năm tháng nghẹn ngào
Trần gian tình vẫn xanh xao tim buồn
Mây ơi...
mây trở về nguồn
Chở giùm yêu dấu tha phương gửi người
Giờ tuy
cách trở chân trời
Tình sầu ai nhớ một đời chưa quên
Chỉ là
chút phận thuyền quyên
Đành mang theo nỗi niềm riêng một mình
Thùy Dung
Thơ Đường Luật - Thùy Dung
In Thơ xướng họa - Đối đáp bằng thơ
Đăng lúc · Report reply
ẤP Ủ
Trăng huyền ấp ủ bóng hình ai
Khắc khoải sầu thương mãi tháng ngày
Trước thệ duyên tình bao gắn bó
Nay nguyền mộng ước chẳng phôi phai
Quyên nơi đầu thác chùn gối mỏi
Nhạn tận cuối ghềnh sải cánh bay
Đăm đắm mắt buồn trông chốn ấy
Ngàn sau thầm để lệ rơi dài
Thùy Dung