-
Số bài viết
31 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi nganguyenthi
-
-
Biển và anh
Biển trong xanh và sóng vỗ rì rào
Khi đêm xuống biển oằn mình dữ dội
Trong tĩnh lằng vô cùng
Thơ thẩn trên bãi cát
Mặc cho sóng vờn bắt đôi chân
Đêm về khuya sương càng trĩu nặng
Thấm đẫm vai gầy
Bàn chân trần lướt nhẹ
Lòng biển lớn mênh mông
Giữ từng đột sóng ngầm
Trực đánh tung vách đá
Hất ngược từng con nước trắng phau
Biển đẹp vô cùng nhưng lại rất bao la
Biển cứ dấu mình sau từng đột sóng
Để ta mái kiếm tìm trong khắc khoải
Biên vẫn đây mà bí ẩn vô cùng.
Sầm Sơn 12/08/2011
-
Chuyện tình anh lính trẻ và giáo viên
Đời giáo viên nghèo lắm anh ơi
Viên phấn trắng mang tình thương em đó
Từng bài giảng theo em vào giấc ngủ
Phút giây nào em dành nghĩ riêng anh
Tấm áo trên vai một màu xanh xanh biếc
Nắng thao trường thấm đẫm giọt mồ hôi
Kỉ luật thép đưa anh vào khuôn khổ
Giây phút nào anh dành để cho em
Cuộc đời mình đâu chỉ có hoa thơm
Những trái đắng giấu mình trong lớp vỏ
Em chợt nghĩ nhũng tháng ngày khốn khó
Của buổi đầu lập nghiệp phương xa
Tình yêu lính mà ngày ngày em nung nấu
Xứng đáng là một chiến sĩ như anh
Ninh Bình 17/9/2011
-
Phút hối lỗi muộn màng
Đã bao lần em muốn nói ra
Những suy tư trong lòng em dấu kín
Cuộc sống không đẹp như giấc mơ ta thường nghĩ.
Và người đời vẫn cứ dối gian
Vì em chẳng muốn là Diệu Hương
Đã bao lần bị xát thương tan nát.
Phút đam mê em biến mình thành con dối
Để dòng đời giật dây.
Em chẳng chút thơ ngây,
Mà dại khờ cuốn theo cơn gió.
Muốn dừng lại,bao lần dừng lại
Sao ngỡ ngàng rằng mình đã bước sai
Búp bê Diệu Hương đã đi vào dĩ vẵng
Chỉ còn lại trong em sự nuối tiếc muộn màng
Xin rút lại lời xưa đã nói
Em biết sai tận sâu lòng em biết mình sai rõ
Chỉ mong quay lại thủa ban đầu.
(gửi người đồng hương mới quen)
Kẻ đa tình
Lần đầu tiên em bắt gặp nụ cười
Tiếng nói anh hoà cùng tùng lời ca trong vắt
Tuy chưa một lần gặp mặt
Đã khiến em sững sờ.
Lần đầu tiên em đã dối lừa!!!
Nhưng chợt nhận ra anh là người chân thật.
Trái tim em dù bao lần tan nát
Mà đau lòng thưong xót một hồn trai.
Có lẽ em là một kẻ đa tình
Nhìn thấy anh...
Gã đàn ông chân thành bị cuốn vào cuộc tình ngang trái
Mối tình sai lầm thường gây ra hậu quả
Ngay từ phút đầu em đã biết mình sai.
Theo dấu người đi...
Phía sau rặng tre
Hừng đông toả sáng
Một người con gái
Cài hoa lên đầu
Bước chân lên xe
Trong lòng vương vấn
Ngoảnh đầu nhìn lại
Cố nhân khuất đần
Phía sau rặng tre
Bầu trời le lói
Tia nắng ban mai
Mỗi ngày lại mới
Dòng thời gian trôi
Lòng người đổi khác
Trái tim tổn thương
Giờ thì băng giá
Nước mắt không rơi
Cõi lòng tan nát
Bờ vai mỏi mệt
Tìm chốn nương náu dừng chân
Anh ơi!
Thời gian vẫn trôi
Xin đừng dừng lại
Ném quá khứ đau thương
Gạn tương lai tươi sáng
Đên không bao giờ mãi
Vì bình minh sẽ lên
Trái tim anh nát tan
Xin đừng là tro tàn
Để lửa tình sưởi ấm.
Một tâm hồn mong manh.
-
Thu đến thu đi thu qua rồi.
Mùa đông lạnh lẽo đến chơi vơi
Anh ơi đông đến anh có biết!
Gió lạnh lòng và những chiếc áo mỏng manh
Mùa thu đẹp nhưng buồn như cổ tích
Mình chào thu và đông lại khẽ về
-
.ĐÊM với Maja*
(Source : Maitre Dương Bích Liên)
Im lặng. Phố khép vào giấc ngủ
Mơ hồ sương giăng khuất tàn cây
Em ở lại? Hay về trong khuya vắng
Để lại buồn ngơ ngác là đây ?
Em ở lại ?
Hay về ...?
Căn phòng quạnh quẽ
Nắm cọ còng queo
Bảng màu phờ phạc
Cơn gió lùa vào Đêm
Chống chếnh buồn.
Ngơ ngác
Em về...
hay ở lại đây,
Để biết úa nhàu Toan trắng ?
Tay người vuốt vào khoảng lặng
Một màu như thể màu Đêm ?
Em về ? hay ở lại thêm...
Để ấm góc ngồi, khuôn cửa ?
Để Nến của ngày chưa cũ,
thắp lên như một linh hồn ?
Em về...
hay ở lại luôn ?
Để khép cánh nào đã mở
để treo phong phanh vào gió
hắt cái hư vô vào mưa
đốt lại nơi này ngọn lửa
trộn Đêm vào với Tàn đêm ?
Em về ?
Hay ở ?
..........
...
Này em...?
Note* Cảm hứng từ "Bức Hoạ Maja khoả thân"-Samuel Edwards
.Ngày dài và thời gian vẫn trôi nhưng lòng ôi không ngủ yên trong bình lặng.....
Đừng!Đừng!Vì cuộc sống vẫn luôn tiếp diễn....
Chuyện một người
Gặp anh tình cờ mà như ngỡ quen lâu
Nói chuyện vài câu mà như mình đã rõ
Thẳm sâu là khoảng trống tâm hồn
Cố nhặt hết từng mảnh đời vụn vỡ
Không lấp đầy nỗi hoang vắng âm u.
Thủa “hoàng kim” đã xa,giờ chỉ còn ký ức
Mộng đẹp một thời ai chót dẫm đạp lên!
Dù không oán hờn nhưng ánh mắt anh vẫn vằn lên những tia lửa
Đau đớn xót xa!
Câu thơ của em đưa anh về quá khứ
Một thời nông nổi mộng mơ
Một thời tay trong tay,một thời ướt át.
Để bây giờ còn lại nỗi cô đơn
Bão tố đã đi qua,cơn bão long dữ dội
Cuộc sống đã bình thường,nhưng vớt vát lại tổn thương
Chuyện một mối tình, đời người không lối thoát
Chấp nhận bi hài để rồi vẫn dở dang.
Ngày 26/09/2009
-
Dòng nhật ký cho cha!
Nhặt từng chiếc lá thu rơi trên đường mà long con thầm nhớ
Thủa ấu thơ bên gốc nhãn trước nhà.
Nhớ cả tiếng ầu ơ cha ru con thủa bé
Tiếng võng đưa kẽo kẹt suốt trưa hè
Tiếng quạt nan suốt đêm tay cha không biết mỏi
Cả tiếng dế kêu con còn mãi in long.
Bàn tay cha suốt đời lam lũ
Từng vêt trai sần khắc đậm mãi trong con,
Mái tóc điểm sương,vai áo sờn màu bạc
Cha vẫn đi về bước từng bước thanh cao.
Ngày nối ngày con của cha vào đại học
Mắt cha sang ngời và thẫm vẻ lo âu.
Cả một đời cha dày công vun đắp
Từng đứa con lần lượt trưởng thành
Tấm than cha hao gầy vì sương gió
Mà những cơn đau cứ trở về bên cha mỗi độ
Hành hạ than cha!
Rồi con lại nhớ!
Thủa ấu thơ cha và thời thơ ấu của con
Nước mắt con như chạy về ký ức
Cả đời nghèo không một chút thảnh thơi
Khi sinh ra phận nghèo đeo đuổi
Hy sinh đời mình cho cả đàn con
Giờ đây con đã trưởng thành
Nhưng long cha đâu rời con nửa bước
Như luôn dõi theo con suốt chặng đường đời
Bởi một lẽ giản đơn và bình dị
Cha mãi là cha của con thôi.
Ngày 18.9.2009
Mẹ của con!
Mãi trong con nhớ dáng hình của Mẹ
Vẫy tay chào ...
Con khoác chiếc ba lô bước trên chuyến xe cuối chiều
Rồi bóng Mẹ khuất dần sau những luỹ tre xanh.
Cảnh tượng đó bao giờ con quên được
Mẹ của ngày xưa vẫn một nách bao con.
Gia đình đã lấy chọn tuổi đời thanh xuân của mẹ
Với tấm thân gầy che chở cả đàn con.
Bây giờ con đã trưởng thành
Phương trời xa cách
Dáng mẹ vẫn gày dõi từng bước con đi.
Nơi xa xôi con mơ vòng tay mẹ
Thủa ấu thơ ẵm con lớn từng ngày
Dòng sữa trong veo mang tình thương của mẹ
Nuôi con lớn khôn.
Bát cơm trắng bưng trên tay lòng dạt dào ký ức
Mẹ của ngày xưa đã nuôi con bằng những" hạt cơm đen".
Mẹ!
Có bao giờ mẹ than trách phận
Cả đời nghèo khổ nhục nuôi con
Manh áo trắng,thơm mẹ nhường con mặc
Bát cơm vơi đầy mẹ mãi nghĩ đến con.
Ngày 21.12.2008
-
Một hồn thơ trẻ ngẩn ngơ
Một người con gái đợi chờ tháng năm
Khách làng thơ đường xa chẳng ngại
Bốn phương trời thơ hoạ gặp nhau.
-
Trái tim người lình đập rộn ràng
Chảy trong mình dòng máu quê hương
Lòng nhiệt thành và tình yêu tổ quốc
Để muôn đời chúng tôi mãi yêu thương
Đôi mắt sáng nhin đời thăm thẳm biếc
Cả khoảng trời trong đôi mắt ắy vô tư
Cứ mỗi sáng chiều cùng bạn bè lên lớp
Hay cùng nhau ca khúc hát quê hương
Là mỗi lần trái tim tôi xao xuyến
Ước một lần...
Là "anh lính nhỏ" như anh.
-
Buồn vẫn buồn
Nhưng cuộc sống vẫn tiếp diễn
" Thư em viết xin anh đừng giữ lại
Để thành tro hay mặc gió cuốn đi
Lá thư em lòng dạt dào xúc cảm
Của một người xa đợi một người xa!"
Tình Yêu Của Tôi
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Nghi ngờ
Tình yêu anh sao dễ lãng quên
Bỏ mặc em giữa khung trời giá lạnh
Dù hè sang và đông không còn nữa
Thấp thoáng trong em những kí ức màu hồng
Lặng lẽ đến và vội vã ra đi
Không một câu giã từ hay giải thích
Cũng có lẽ cái tôi anh quá lớn
Nên đã ra đi dấu vết chẳng còn
Hạnh phúc đầu
Vừa gặp anh mà em ngỡ quen lâu.
Mới dăm ba câu chuyện em ngỡ mình như là tri kỷ
Thẳm sâu tâm hồn
Sự đồng điệu như vỡ tan thành vạn mảnh
Trái tim này tưởng như thành đá sỏi
Vậy mà giờ tan chảy
Em lại trở về em của ngày xưa
Hoa thắm nở giữa tròi xuân xanh biếc
Đôi mắt tựa hồ thu thăn thẳm
Soi rọi trái tim anh
Còn nhớ hay không ngày đầu ta gặp mặt
Giữa chiều đông sắp vẫy cánh chào
Một mùa xuân cây đâm trồi nảy lộc
Và tình ta cũng bén tự lúc nào.
Vui sướng thay trong hạnh phúc đầu đời
Một tình yêu không rõ nơi khởi đầu
Bến bờ hạnh phúc
Em quá vô tâm nên để mình lạc lối
Trong phút giây
Em biết rằng mình đã quá thơ ngây
Lạc mất anh trong bộn bề tiêc nuối
Ở nơi đây lòng em luôn thầm chúc
Trái tim anh cập bến tình yêu.
Ninh Bình 10/05/2011