-
Số bài viết
30 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi lamvukha
-
-
Ai biết ai vui hay buồn cho số phận
Người nhớ người hay chỉ thoáng qua thôi
Không dám đến ừ thì không dám đến
Quên thì quên nhớ chi nên tội tình
Lẳng lặng buồn lẳng lặng khóc lẳng lặng thinh
Nỗi niềm mong ngóng chỉ riêng mình
Sầu cho ai đó thương chẳng tới
Để nửa mùa xuân hoá vô hình
-
Lang Thang
Đông tàn chưa ? sao xuân không thấy đến !
Trời đầy mưa, đêm giá lạnh vô cùng
Nằm một mình bao suy nghĩ mông lung
Bên gối chiếc chăn mùng quên giăng đắp
Sáng nay dậy, con đường xa tít tắp
Quán cafe ly đen đá ngọt ngào
Em phục vụ nhoẻn miệng cười quen lạ
Điếu thuốc thơm bồng bềnh khói bay cao
Và mỗi ngày như mọi ngày vẫn vậy
Chiều lang thang làm dĩa ốc ven đường
Vài ly rượu đủ thấy đời thêm hương
Không chếnh choáng nhưng sầu đời lắm nỗi
Đông tàn chưa ? Sao ta không thấy vội
Thời gian ư ! Trôi qua tự bao giờ
Ta vẫn thế lang thang như kẻ Sĩ
Mặc chuyện đời lắm lý lẽ thị phi.
Tháng năm trôi đời có gì vui vẻ ?
Sau bao lần ta làm "kẻ đi rong"
"Kẻ đi rong suốt đời đi tìm mộng"
Giấc mơ dài trong niềm nhớ hoang vu
Chuyện thế gian những ân oán hận thù
Chuyện riêng ta kiếp phù du một cõi
Chuyện ngày xưa có ai còn khắc khoải
Chuyện ngày nay mấy ai hỏi đến không ?
Thôi buông đi uất ức dâng trong lòng
Sống vô tư để mong đời nhẹ nhõm
Sáng cafe chiều về ta đánh phỏm
Nhậu vài ly tám vài câu vui đời ...he he he
Chán Đời
-
"Đêm thu vắng lòng ai còn một nửa"
Nửa xa xôi khép cửa đóng tâm hồn
Tháng năm trôi đã phai nhạt vết son
Yêu đương kia héo mòn trong suy nghĩ
Giờ có thương cũng chỉ là vô vị
Trái tim khô hoen rỉ với đau buồn
Trăng cuối tháng đâu còn màu rực rỡ
Già úa rồi dang dở một đời hoa.
-
KHÔNG THỂ ĐÂU ANH...(Tặng Lamvukha)
"Giờ gặp đây hai mảnh đời chắp vá"
Rách nát rồi còn chi nữa cho nhau
Có còn chăng là những nỗi đau
Chưa liền vết chẳng bao giờ thôi nhức nhối.
Cánh cửa lòng khép rồi đừng mở vội
Tháng năm trôi rỉ sét hết tâm hồn
Những trái ngang cay đắng đã nặng mang
Xin xếp lại trong ngăn hồn cũ kĩ
Nửa cuộc đời chẳng ai người tri kỉ
Chẳng ai người san sẻ được nỗi đau
Khoá lòng đi đừng thao thức vì nhau
Hai nửa cuộc đời đã quá nhiều ngang trái.
Con tim yêu giờ đây xin khép lại
Những ưu tư thương nhớ đã xa rồi
Khoá lòng đi đã quen với đơn côi
Không cay đắng, không giận hờn thêm nữa...
3/10/2008
Vân Hồng
ANH ĐÂU THỂ KHÔNG ....
Con tim yêu giờ đây đừng khép nữa
Đừng khoá lòng để vụt mất yêu thương
Ta chúng ta giờ chung lối, chung đường
Em, em ơi ! Đừng ngượng ngùng đóng cửa
Nỗi đau kia anh xin chia một một nửa
Cùng em vui bên bếp lửa tình yêu
Dẫu có mưa có nắng hay giông chiều
Bàn tay anh dìu em qua trắc trở
Đến với anh có gì đâu bỡ ngỡ
Quá nửa đời dang dở biết bao lâu
Những nỗi đau gặp lại những nỗi đau
Mình san sẻ cùng nhau tìm hạnh phúc
Đã qua rồi những lúc sống cô đơn
Giờ có anh đời vui hơn ngày tết
Những ngang trái hôm nay cũng chấm hết
Anh đâu thể không kết tóc cùng em !
-
Mùa Thu Cô Đơn
Chiếc lá khô bên thềm chợt ướt
Cơn mưa chiều lất phất ở bên hiên
Thu đã đến ừ thì thu đã đến
Con đường buồn ẩn hiện những bước chân
Cây rung rinh nhận mưa mềm dịu ngọt
Như bờ môi khẽ chạm một nụ hôn
Lá trên cành xôn xao gió cô đơn
Lạc lối tìm cơn mê nào ngây ngất
Mùa thu nào ta đã lạc mất nhau ?
-
KHOÁ LÒNGTa giam mình vào bốn bức tường
Thấy nhức nhối sự cô đơn hiện hữu
Ngồi lì với bàn phím lặng câm
Lách cách những tiếng buồn tẻ nhạt...
Mọi cuộc vui mãi là phù phiếm
Khi cần một bờ vai lại chỉ có riêng mình
Mọi thanh minh chỉ là nguỵ biện
Ta chả là gì, không phải của riêng ai
Xót xa lòng khoá vào một chữ yêu
Đốt đi nào rải tàn tro theo gió
Thôi tim ơi đập rộn ràng chi nữa
Sao cứ dại khờ đa mang!
Giữ cho mình một chút bẽ bàng
Để luôn thấy không thể tin được nữa
Giữ cho riêng mình một nỗi đau chia nửa
Để đừng nhận thêm về một nửa nỗi đau.
Ta lại một mình trong thăm thẳm hư vô
Hãy đừng là gì, đừng nhớ mong ai nữa
Giữ cho mình một niềm vui bé nhỏ
Rằng chẳng bao giờ ta có thể đau thêm...
20/9/2008
Vân Hồng
Mở Khoá
Biết làm sao khi nỗi đau chia nửa
Hay nhận về trọn vẹn của tan thương
Người ra đi ... còn ta nỗi chán chường
Yêu đương chi sầu vương dâng đầy mắt
Buồn cho ta số phận bắt lao đao
Tình dở dang tháng năm nào lận đận
Trao yêu thương nhưng người đành phủ nhận
Ta lại về ân hận khóc riêng ta
Giờ gặp đây, hai mảnh đời chắp vá
Cánh cửa lòng ta mở khoá cho nhau
Quá nửa đời mới qua khỏi cơn đau
Xin góp lại dẫu ta còn lạ lẫm.
-
ĐỪNG NUỐI TIẾC LÀM GÌ CÁNH MÂY TRÔI...(Tặng Lamvukha)
Một cõi nhớ nào thênh thang cánh mây em
Phiêu du trôi ngàn năm không bến đỗ
Biển rộng sông dài, rừng xanh núi thẳm
Em cứ miên man mặc tháng năm dài...
Em biết rằng anh mãi mãi dõi theo
Nâng cánh em bay mải mê vùng trời lạ
Không có gió mây chỉ là băng giá
Làm sao trôi?...
Nhưng đã xa rồi xin lỡ hẹn người ơi
Cuộc tình buồn giờ chỉ còn nuối tiếc
Xin anh dồn mây thành mưa khóc ngày nào li biệt
Một lần thôi rồi vô cảm ngàn đời.
Đừng nuối tiếc làm gì một cánh mây trôi!...
12/9/2008
Vân Hồng
Tình Xa Muôn Thuở
Cánh mây kia bay về đâu phiêu lãng
Anh chỉ buồn ... tiếc nuối gì xa xôi
Anh chỉ buồn, chỉ buồn một chút thôi
Cánh mây đó trôi hoài không bến đỗ
Gió cô đơn mang chút tình thổ lộ
Cùng mây kia đi đến chỗ bình yên
Nào ngờ đâu gió chỉ là chợ phiên
Mây đi - ghé, hàn huyên như gác trọ
Tiếc làm gì tấm lòng ai chối bỏ
Cơn mưa qua trời sẽ tỏ thôi mà
Nắng ấm về đất trời rộng bao la
Gió sẽ hát ru tình xa muôn thuở
-
MÂY NHỚMột chiều kia ta thấy nhớ bầu trời
Thơ thẩn bay tìm về nơi xa cũ
Sao tím biếc một màu thương nhớ
Bìm bìm nở tím chiều bên giậu đợi chờ ai...
Một buổi chiều nhớ biển rộng sông dài
Lắng lòng lại thành mưa tìm về nơi hẹn ước
Hoà vào lòng biển thành trăm ngàn con nước
Xô dạt dào thoả khao khát chờ mong...
Một buổi chiều ta nhớ đến nao lòng
Ai đã khắc vào lòng ta chữ YÊU như định mệnh
Chiều thơ dại run run từng tia nhớ
Thả môi hôn mơn man những giọt tình.
Bao buổi chiều ta còn lại một mình
Thơ thẩn bay xa xôi vùng trời lạ
Đời vô định mây cũng thành băng giá
Hoá đá lòng mình vô cảm với trời xa.
Chỉ một mình trong thế giới riêng ta...!
9/5/2008
Vân Hồng
Gió Nhớ
Một chiều kia em lặng lẽ rời xa
Trên khung trời Mây không còn một bóng
Gió thương nhớ đợi chờ trong vô vọng
Gọi tên người Gió khan giọng đìu hiu
Một buổi chiều Gió tìm mây trăm hướng
Gọi bão giông sấm chớp để soi đường
Mây nghe không tiếng thét gào của biển
Núi rì rào khi gió vừa đặt chân
Một buổi chiều Gió bổng thấy xót xa
Nhớ kỷ niệm hôm nào mưa lối nhỏ
Mây và Gió đến con đường hoa cỏ
Đôi nhân tình e thẹn ngỏ lời yêu
Bao buổi chiều Gió chỉ thấy buồn thiu
Thơ thẩn đi ... qua những vùng rất lạ
Tìm nơi nào Mây đã từng hoá đá
Gió thì thầm khe khẽ gọi yêu thương
Có những chiều chỉ còn thấy vấn vương ...!
-
CHIA TAY(Tặng Lamvukha)
Vâng thì chia tay!
Hai tiếng đơn giản vậy
Em bước đi như lạc vào hoang mạc
Về đâu?
Vâng thì chia tay!
Lờì anh nói sao đắng cay đến thế
Anh tìm quên trong men đắng mà lòng nhỏ lệ
Em chẳng biết vùi chôn nơi đâu nỗi nhớ cứ dâng đầy
Vâng thì chia tay!
Con tim bao ngày đập nhịp yêu nay nằm đau ủ rũ
Anh bước mỏi tìm về con đường cũ
Em thẫn thờ thả mộng lại trời cao
Chia tay! Chia tay!
Thương nhớ gói chặt vào
Yêu thương, hờn giận chỉ như cơn gió thoảng
Chia tay! Chia tay!
Bước mỏi chiều chạng vạng
Anh ích kỉ vô cùng khi nói tiếng chia tay
Em mãi đớn đau khi xa cuộc tình này!
7/9/2008
Vân Hồng
Vĩnh Biệt
Dĩ vãng rồi em còn nói chi nữa
Chuyện hôm qua hãy để vào lãng quên
Xin đừng thương, đừng nhớ đừng gọi tên
Bởi bây giờ em đang bên người mới
Hãy tìm vui với những gì sắp tới
Sướng hay khổ đều do ở nơi em
Sống an phận đừng quyến luyến gì thêm
Kẻo mang tội ... đêm dài nằm trăn trở
Thôi em nhé dấu lòng bao nức nở
Những giận hờn, oán trách bởi chia tay
Anh đi về làm bạn cùng men say
Cố quên em trong những ngày còn lại
-
BUÔNG LÒNG ĐI!"Có những chiều mưa làm nước mắt tuôn"
Em nghẹn ngào ước mơ tan như bong bóng
Suốt cuộc hành trình chỉ mình em câm lặng
Đếm mưa rơi... rơi buốt cả xuân thì...
Cuộc tình nào đau khổ bởi phân ly
Điều được... mất... cuối cùng còn nuối tiếc...
Anh không hiểu hay cố tình không hiểu
Cứ khư khư ôm mãi vết thương lòng.
Em xa rồi đi về cõi hư không
Anh đừng đợi... đừng mong chờ thêm nữa
Cuộc đời ta đã chia ra hai nửa
Nửa quá khứ xa vời nửa hiu hắt tương lai!
Em độc hành khó nhọc để quên ai
Anh đừng trách đừng buông lời cay đắng
Cuộc tình buồn chỉ mãi là vô vọng
Buông lòng đi dù tê tái xuân thì...
2/9/2008
Vân Hồng
Chia Tay
"Cuộc đời ta đã chia ra hai nửa"
Anh đi về ôm một nửa cô đơn
Nghe nhói buốt trong tim bao tuổi hờn
Đời đen bạc đau từng cơn tan vỡ
Dẫu biết rằng ta đã từng lầm lỡ
Sao dại khờ vẫn cắm đầu vào yêu
Để lại thêm bao cay đắng trăm chiều
Người quay bước thương yêu theo mây khói
Anh không trách, không nói gì cay đắng
Chỉ buồn thôi câm lặng ... chén nồng say
Để quên người, quên hết những không may
Thôi thế nhé chia tay thôi em nhé
-
Vô Định
Chạy suốt nửa quãng đời mệt mỏi
Ta được gì ? khi hỏi về tương lai
Trong hành trình ta chưa tìm được ai
Để an ủi sẻ chia bầu tâm sự
Con đường dài dường như dài thêm mãi
Khi mỗi lần qua một ải chia ly
Ta tìm em ... vô định giữa xuân thì
Hỏi yêu đương được chi ngoài nước mắt
Ngọn lửa tình biết khi nào lịm tắt
Tuổi xuân qua hiu hắt đoạn tình buồn
Có những chiều mưa làm nước mắt tuôn
Ta cô đơn ... nhìn xa ... đời vô định
-
Phòng Trọ Ngày Xưa
Anh về đây nơi phòng trọ ngày xưa
Cánh cửa khép như chưa bao giờ mở
Chiếc khóa sắt bóp chặt nghe nghẹt thở
Bụi bám đầy trên tấm kính rêu phong
Anh về đây tìm lại vết thương lòng
Nơi kỉ niệm hằng sâu trong nỗi nhớ
Nơi thương yêu bắt đầu và tan vỡ
Giọt buồn rơi nức nỡ tiếng chia tay
Anh về đây em hỡi em có hay
Trong xa cách ai mong ngày gặp gỡ
Ai tìm ai ? Mong mỏi ! Ai đợi chờ ?
Một nụ cười yêu mến giờ nơi đâu !
-
smile .....cám ơn lamvukha ghé thăm ...và gởi lại bài thơ hay nữa ...nhớ ghé thường nhe ...cho GN đọc ké áh ...chúc vui ,
Ru Đời Gió Bụi ....
-----------------------
sóng đời ..
một kiếp long đong
mây vờn gió cuộn theo giòng nổi trôi
sao khuya ..
lấp lánh trên đồi
hồn sa lạc bước xuống đời trần ai
khẽ buông ..
lên tiếng thở dài
dư âm lắng đọng ..mi ai đẫm sầu
một minh.....
độc ẩm đêm thâu
ôm vầng trăng lạnh , điểm mầu khói sương
ru ta ..
giấc mộng bình thường
ru đời gió bụi .. đau thương ngậm ngùi ../.
GiọtNhớ
Aug - 08
Trần Gian
Đời buồn giấc mộng lêng đênh
Tháng năm phiêu bạt bồng bềnh khói sương
Người đời ai rủ lòng thương
Chút lòng từ thiện vấn vương kẻ nghèo
Khóc cho số phận bọt bèo
Sa cơ lỡ vận mang theo nợ nần
Lay lắt bởi một chữ "Trần"
Mạc kiếp bởi một chữ "Gian" ở đời.
-
Chiều Cô Đơn
Buồn quá hôm nay buồn da diết !
Nhớ một người, người ấy có nhớ tôi ?
Hai phương trời một khoảng cách xa xôi,
Chiều vời vợi mây trôi hoài cô lẻ ...
Bước vào yêu ... ai biết rồi đây sẽ...
Đọng nỗi sầu chất chứa khoé bờ mi.
Hái cánh hoa dâng tặng mối tình si,
Ai biết được khi nào hoa khô héo ?
Bao yêu thương ngày xưa nay theo gió,
Bay về đâu ? Bỏ ngõ những ước mơ.
Em yêu ơi ! Ta biết đến bao giờ ?
Xây mộng đẹp trên bến bờ hạnh phúc.
Ai đã yêu, đang yêu cho lời chúc
Nếu mai sau tình có lúc đắng cay
Hãy bảo tôi làm gì cho quên hết
Của những ngày ... kỉ niệm lúc nồng say !
-
Chán Đời
Hôm nay tiền mất, của chẳng còn
Mồ hôi nước mắt đã héo hon
Gian nan bao năm mới có được ...
Bổng chốc thành mây dưới Dấu son
Ta điên, ta hận mình nhu nhược
Không thể cho Nó một trận đòn
Sống cảnh thấp hèn ... ôi điên loạn
Đời nghèo thêm Tội với nước non
-
Thói Đời !Ngán ngẩm trò đời ở thế gian
Giàu sang miệt thị kiếp cơ hàn
Đè người khốn khổ vang lời oán
Giẫm kẻ nghèo hèn dậy tiếng than
Trọng phú khinh bần mua chức tước
Vong tình phụ nghĩa bán tâm can
Tham tiền tráo trở ai ngờ được
Đạo đức lương tri khó nghĩ bàn.
GiotNho....!
Sang - Giàu
Vật chất là của phù du
Tiền tài danh vọng cho dù cao sang
Vì giàu lắm kẻ phũ phàng
Quên đi nhân nghĩa bẽ bàng tình thâm
Vì sang mà nỡ lặng thầm
Gặp nhau chẳng hỏi tri âm vài lời
Giàu sang chi lắm bạn ơi
Muôn ngàn tiếng xấu để đời ai mang ?
-
Gửi Ông Thợ Làm Vườn, ông bỏ vườn bỏ tược ông đi đâu, mà để cỏ mọc hoang lên, trâu bò lợn gà vào phá phách tan hoang.Tôi vốn chẳng thích nhiều chuỵện, nói như cái cô nhathao, tức là buồn thiu. Nhưng chẳng vì việc nhathao khích tướng đàn ông mà post thêm cái bài than vãn với Ông, chẳng qua chịu không thấu cái lối: thơ chẳng ra thơ, bình chẳng ra bình, đang mọc đầy trên cái diễn đàn này.
Hãy đọc thứ mà ông xuanthuy đưa lên diễn đàn,
Xuân Thuỷ xin chào các bạn !
11/11/2006
Mình bận qúa không bíêt viết gì đây! dù mình có rất nhiều ý tưởng và đang sợ quyên mất!
-----------------------------------
Ban đầu tôi thấy lạ nên xem thử - khi có đến mấy ngàn người xem thơ Hanthitu - và tại sao tôi không cùng chia sẻ để chúng ta có nhiều hơn những gì chúng ta mong muốn.
Tôi đi tìm thơ tôi cần như những người khác tìm thơ của họ. Đọc đến gần cuối trang đầu tiên tôi tìm được hơi thơ của tôi. Bài này "Lời Bất Tử" và những bài tiếp sau của trang đầu tiên.
Ấn tượng đầu tiên đối với tôi không phải là tên của bài thơ mặc dù tôi đang tìm một cái tên thơ.
Đó là một câu nói của cựu hoàng Thành Thái và Hanthitu quan tâm đến câu nói đó.
"Có lần thấy cái đẹp trên đường
Bất giác nhận ra mà giấu lại
Bởi như Phật nói đời đau khổ
Có biết bao giờ hết khổ đau"
Xuân Thủy - 2006
Đó là hồn tôi nghĩ vậy mà muốn buông xuôi tất cả, ngay cả câu nói của ngài, ngay cả việc đi tìm thơ mà không muốn bình thơ để làm gì!..
Chỉ chừng đó thôi cũng là điều đáng khen đối với tuổi trẻ hôm nay của chúng ta. Rồi chính chúng ta sẽ đứng ở thật cao và thật gần để nhìn lại chính chúng ta. Thực ra nó rất đẹp như vậy đấy!Bất cứ lúc nào!
Tôi không có nhiều thời gian lắm nên không thể nói hết hồn mình với các bạn. Mong rằng với chút những lời buông xuôi của tôi sẽ giúp cho tuổi trẻ của chúng ta "Mạnh khối đời".
Nhưng thực ra tôi cũng có chút phê bình rằng: "nhà vua chắc sẽ không "Ánh vàng tủi tên" đâu! Cái tư thế của một người dân đất Việt đã được khẳng định rồi trong lăng của cựu hoàng Minh Mạng rồi cho dù người dân đất Việt có bị ngàn năm Bắc thuộc, hay như bị thực dân Pháp đô hộ và đế quốc Mỹ xâm lược, lại càng hay như bất cứ người Việt Nam nào nơi phương trời nào cũng không quên mình là người Việt Nam.
Hy vọng sẽ có thời gian để đi tìm thơ!
Cám ơn congiodem, ngocdinh và tholamvuon đã gửi tin nhắn!
Xuân thủy 24-10-2006
-----------------------------------
Tệ hại hơn, đọc ba cái lối bình thơ, bình người của ông lamvukha, Ông xem có ngứa ngáy không:
-------------------------------
lại thêm một "tri lạng" nữa nè ! hê hê
Cái "đừng anh" là muốn viết theo một lối khác mà mở đầu dùng tạm hai chữ "đừng anh" của hiền mai
Tôi thích nhất câu này "Đừng ông - tôi lạy ông ! Đừng làm thơ như thế"
hihihi đừng bao giờ làm thơ như thế nhé ông !
----------------------------------
woooooooooooooooo lại thêm một "tri cân" nữa hê hê
lệ duyên tên nghe dễ xương quá !
cho mình xương cái được ko ? he he viết gì vậy nè ? hỏng hỉu chi hết ! giải thích giùm cái nha !
---------------------------------
gặp ba cái ông này ở ngoài đường, tức khí xông lên có khi to chuyện.
Một số các bà các cô như nhathao, nguyetthao, tức khí phát ngôn. Mà các cô phát ngôn cũng chẳng êm ái tí nào, dù là với ý tốt.
Cuối cùng thì …..
Kết quả là …
Chắc Ông cũng đoán được. Một số người đã bỏ đi, một số chẳng còn hứng gì mà thơ với thẩn nữa.
Ngoài ra còn vô số thứ như: lên gân lên cốt, một người mười nick … rất cần Ông xử lý.
Chỉ có điều, Ông cần ra tay cho sớm, nếu không thì vườn của Ông chỉ toàn là cỏ thôi, cây cối mọc không được.
Đất lành chim đậu (dù có thể buồn thiu) . Rất mong Ông quan tâm, có hành động cụ thể và kịp thời.
Trân trọng kính chào,
Ngocdinh
Lời đầu tiên tôi xin chào Ngọc Dinh !
Tiếp theo tôi xin trả lời cho ông thế này:
- Tôi không biết ông có mắt hay không (xin lỗi nếu có gì không phải), tôi viết như vậy là do người ta đã "chọc" tôi trước, sao ông không copy luôn cái đoạn mà người ta "khía" tôi cho nó rõ ràng.
- Tôi chỉ muốn vào vườn thơ họa chung cho vui, thơ hay thì đọc thơ dở thì bỏ qua. Tôi đâu có xúc phạm đến ai, mà sao các ông lại xúc phạm đến tôi, ông nhìn cái topic thử xem ông cũng thấy chứ sao lại phán bậy phán bạ ở đây thế !
- Đầu tiên tôi cũng thấy hứng thú với cái diễn đàn này lắm. Nhưng gặp những người như ông đây họ bỏ đi hết là phải.
- Một vài lời biện bạch mong ông mở to mắt ra mà nhìn, đừng có phán bậy bạ thế nhé
Chào ông
-
Dạo khắp diễn đàn mới thấy một bài tạm được gọi là thơ ( lamvukha )Vô tình đọc được câu ai viết cũng hay hay !
Xin được đóng góp thêm vài câu " may ra cũng tạm gọi là thơ " nếu không thì cứ coi là không cũng được!
...
Ngứa sao ? ngay giữa cửa
mình - ?
Một mùn mụn mọc - hay tinh tú xà
Nếu là địa ngục thăng hoa
Cam đành phận liễu
Nở hoa - khép càn
...
Lệ Duyên
woooooooooooooooo lại thêm một "tri cân" nữa hê hê
lệ duyên tên nghe dễ xương quá !
cho mình xương cái được ko ? he he viết gì vậy nè ? hỏng hỉu chi hết ! giải thích giùm cái nha !
-
HỒI TƯỞNGLối cỏ vắng ngày xưa ta dạo bước
Nay im lìm con nước lục bình trôi
Lời yêu đầu còn đọng ở đôi môi
Chỉ hương tóc nhẹ đưa vương cổ áo...
lehieu
Lối nhỏ vắng ngày xưa ta dạo bước
Nay im lìm lặng lẽ lục bình trôi
Lời yêu xưa còn đọng ở đầu môi
Sao cô đơn một mình ta đếm bước ?
-
Nghĩ về mẹNói thế nào những ray rức lòng con
Để mẹ hiểu rằng con luôn bên mẹ
Đứa con trai lạnh lùng không lý lẽ
Không ngã vào lòng ngọt tiếng yêu thương...
Mẹ đâu biết có lần con giấu vội
Nước mắt buồn khi nghĩ đến mẹ yêu
Cuộc đời mẹ mang nặng nhưng lo toan
Đôi tay mẹ tảo tần bao nhiêu việc...
Đôi mắt mẹ thao thức con biền biệt
Gói ngọt ngào để dành cả cho con
Mỗi khi ngã bàn tay mẹ đỡ lên
Mỗi khi đau bàn tay ai chăm sóc..?!
Con lầm lỡ cũng đôi bàn tay mẹ
Kéo con về phía mẹ phía bao dung
Cuộc đời trôi con theo mấy ngã đường
Con vẫn biết lối đi về có mẹ...
Mái tóc sương mẹ con không còn trẻ
Mong trọn đời có mẹ mãi bên con...
lehieu
Mẹ Tôi
Tóc pha sương mẹ nay không còn trẻ,
Gánh nợ đời đã oằn cả đôi vai.
Con lớn lên trong những tháng năm dài,
Mẹ gian khổ trèo đèo này suối nọ ...
Bát cơm khoai đổi gánh củi cơ hàn,
Hòn than đen cho tập vở con học.
Những nụ cười khi con sợ òa khóc,
Lỡ mất tiền mẹ khó nhọc cho con!
Tháng năm đó qua rồi theo thời gian
Nhưng trong tâm con vẫn còn ghi nhớ
Từng nếp nhăn theo đời con nhắc nhở
Nỗi đau nào mẹ đã gánh cho con !
-
_____________
nguyetthao xin chắp hai tay : lạy ông L.V.K !!!! Đừng để nguyetthao trở thành :
kẻ nhiệt tình + người ngu dốt = tập đoàn phá hoại
nói thật lỡ dại một lần dây vào
xin bạn thứ tha cho ( mọi lỗi lầm nếu có )
còn từ đây xin miễn [/color][/b]
hê hê đùa tí cho vui thôi chứ ai làm gì mặc kệ chỉ mình ta riêng một góc trời !
Góp ý phát triển diễn đàn là rất tốt, nếu bạn đã có lòng sao lại từ bỏ ý định sớm vậy !
Cố lên đừng vì vài lời nói ko lọt tai mà bỏ chứ "ai nói gì thì nói riêng ta vẫn âm thầm cười ngạo nghễ"
-
Sao gọi là châm chọc? Đó là họa thơ của nhau. Mà có ấn tượng tốt thì mới có cảm xúc để "họa" chứ.Thơ như rượu, viết phải say.
Nhưng không thể thiếu đắng cay, ngọt bùi
Chữ tình và một chữ đời
Vì nhau... đôi chữ thay lời chào suông!
Nếu gọi là "thử bút" thì quá tốt rồi. Biết đâu mai kia bạn sẽ là cây bút nổi danh. Chúc bạn thành công và hạnh phúc !
KAH
ui ui ui vui quá là vui !!! cảm ơn Kiều Anh Hương nhé ! Đã lâu lắm rồi mới có một người chúc mình "thành công và hạnh phúc". Thật sự mình rất cần hai thứ này, vì trên đường đời mình chưa bao giờ nói được hai chữ "thành công" còn "hạnh phúc" lại càng xa vời vợi !
Mình làm thơ chỉ để giải bày tâm sự thôi ! Mình cũng dùng lục bát đáp tạ vậy !
Thơ rượu bạn hữu thâm giao,
Đắng cay đau khổ ai nào hiểu ta ?
Tình đời gian dối chua ngoa,
Hôm nay chào đó mai đọa đày nhau.
LVK
-
Lâu rồì chẳng ra HANỘI đọc bài thơ lai khát khao nhiều hơn .Chẳng hình dung ra được dáng vẻ xô bồ sôn bộn thủ đô như thế nào chỉ mong đừng có giống mấy bộ mặt chợ trời của Saigòn dạo trước . Bộ mặt chợ trời Saigòn dạo trước nó cũng giông giống như bộ mặt tiền hiên nay của topic Sáng Tác Của Thành Viên nghĩa là người nào cũng thích trưng bày tràn lan những cái cần trưng bày nhưng không nên trưng bày / đã có lần anh NHĐ làm chiến dịch mùa hè xanh dọn dẹp . Nay coi bộ truyền thống lại được tiếp tục phát huy /Xin viết rađây cái khát khao cháy bỏng là
-----ước gì cái mặt tiền này nó đưoc ( nguyen văn )
rộng hơn, thênh thang hơn, trật tự và trên hết là sạch sẽ hơn !
nguyetthao
Nguyệt Thảo nghe cũng hay hay nhưng chỉ khổ nỗi ko hỉu ý nghĩa lắm. "giốt vẫn giốt mừ" hi hi
Người ta viết thơ - văn cốt để giải bày tâm sự, ai mua bán gì ở đây mà có chợ vậy hen ?
-
YÊUMuốn Yêu là phải biết đau
Đong chi vài giọt lệ sầu bạn ơi!
Khi Yêu, ngỡ chỉ một người
Yêu rồi mới biết cuộc đời đắng cay...
Ta Yêu, dẫu thật đắm say
Người ta, đâu tỏ lòng này mà than
Đốt thơ ném hận nhân gian
Tình thơ như thứ rượu tràn môi thôi
Nhâm nhi chén đắng cùng tôi
Nỗi buồn ắt sẽ phải vơi đi nhiều
22/11/2006
Kiều Anh Hương
Kiều Anh Hương tên nghe hay lắm. Bài này mình thử xem diễn đàn này như thế nào thui, nên mới để là thử bút.
nhưng ko sao rất vui khi có người châm chọc ta. hê hê
Thầm Lặng
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
Thầm Lặng
Hoàng hôn ơi ! Bao lần ta nhìn lại
Bóng người xưa nay đã mãi xa xôi
Ta nhớ nhiều nhưng chỉ ... thầm lặng thôi
Vì ta sợ ... nói ra ... rồi thất vọng
Ai đã yêu không một lần trông ngóng
Bên người yêu trong những lúc cô đơn
Ai đã yêu không một lẫn dỗi hờn
Bên người yêu làm cơn sầu dâng mắt
Nhưng sao tôi lại âm thầm hiu hắt
Nhìn người vui lòng đau thắt tái tê
Đêm đêm khóc ôm cay đắng não nề
Thương thương nhớ lệ rơi mềm gối nhỏ
Người ấy ơi, có bao giờ em tỏ ?
Lòng của anh muốn ngỏ tự lâu rồi
Nhưng định mệnh chia hai đứa hai nơi
Tình và Bạn một đời ... thôi lặng lẽ ...
Home page: http://lamvukha.com