trietdinh
-
Số bài viết
49 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi trietdinh
-
-
Lại xin gửi tất cả đồng bào
Mong thân hữu và mọi người ngó xem em có thay đổi tâm tính được tí nào không ?
Thân mến !
CÁI VÀNG BAY............. !
Sẽ có lúc khóc trở thành lễ hội, đó là khi mùa linh thiêng con người trở lại trần gian.
Còn bây giờ……….
Cái vàng bay nên chân trời có vị đắng
Anh đã cây rồi nên ký ức chúng ta với ngày xưa bất động
Em có hiểu gì không……
Lòng anh nay đã sờn vân, những dấu vết chay sượng mùa cũ chết ở ngay đây – Thực tại.
Nhớ dĩ vãng như con trẻ ngóng mong sữa mẹ
Vốn trời đất nó đã nhìn anh thèm khát……., sao ư ?, vì anh bằng sống động…….
Bây giờ khẽ nực cười
Phải chăng nó sợ anh phát khóc !
Có muốn giải anh không ?
Anh cho em định lý……………..
Anh = vô cực giữa tập hợp buồn cười phần tử con người
Buồn + cười = mặt anh méo xệch kiểu mất cảm tình, chia rẽ và cô độc
Chia rẽ với cả chính lòng anh
Lòng anh đã chết một chân trời !
-
bài này rất siêu thực hiện đại lại quê mùa dân dã. đọc xong có cảm giác mình đang cưỡi trâu bay vào vũ trụ vậy. hơ hơSiêu thực chỗ nào, chỉ dùm cái coei !
Siêu thực kiểu surréalisme của André Breton hay sao ta ?
Sao mình chả nhìn thấy
Khen sạo ko hà
Nịnh cũng vừa thôi chứ.....
Lạm dụng từ ngữ cũng vừa thôi chứ.....
Làm quá người ta cười bể bụng thì bạn thành kẻ sát nhân
Giết người bằng sự khờ khạo của mình
Xưa nay chưa ai qua mặt bạn
-
Con chóCon chó chơi trăng dưới cỏ.
Con chó bắt bóng mình.
Con chó sủa...
Con chó nhìn lên trăng
Trăng lèm nhèm qua lá
Trăng phủ bãi tha ma
Con chó rùng hoảng sợ...
Tiếng chuông gió nhà thờ
Tim còn vang rộn đâp...
Con chó ngửi cành hoa dại
Lung linh ngủ đêm về
Lê thê đài gót mộng
Hư không chút thửng thờ...
Ư! giọt sương hé mở..
Chó giả vờ hôn sương
Làm cành hoa mắc cở...
Con chó trèo lên bãi đá...
Hòn đó còn ấm chân
Cỏ hoang nồng xác lạnh
Mặt hồ lánh ngọc vàng
Con chó tru tất tưởi
Đời ơi.. Đời ơi...
Mây ùn đen vội đến
tiếng gầm rú dơi đen
Xung quân rồn giữ tối...
Vờn quanh bãi tha ma...
Con chó tru xa mãi...
Tiếng kinh cầu hoang mang
Kiên Dương Mộng Huy ( Bút nhóm Triết Dĩnh)
Tôi không biết mình viết cái gì nữa
"Con chó ngửi cành hoa dại
Lung linh ngủ đêm về
Lê thê đài gót mộng
Hư không chút thửng thờ...
Ư! giọt sương hé mở..
Chó giả vờ hôn sương
Làm cành hoa mắc cở...
Con chó trèo lên bãi đá...
Hòn đó còn ấm chân
Cỏ hoang nồng xác lạnh
Mặt hồ lánh ngọc vàng
Con chó tru tất tưởi"
Mày cà chớn nó vừa thôi
Nói kiểu đó, chê cái đẹp của đồng bào ở đây.....
Con chó của mày có biết cái j là đẹp đâu, bài đặt chê hoa cỏ, lá ngàn, chê mộng hờ, tình ảo, chê sương đêm, chê mặt hồ..
Mày có biết là mấy cái đó, đồng bào ở đây mê lắm ko hả
Có ngày đồng bào lấy cây gí quánh mày chết luôn
Mày chê mấy cái đó, đồng bào đọc, đồng bào nổi sãi ngữa ngáy khắp người
Tội nghiệp đồng bào
Dân tình ở đây chỉ thích cái gì long lanh lung linh, lóng lánh, thơ như chúng mình đồng bào ăn ko nổi
Thôi !
Cụng ly nhé !
Làm thịt con chó của mày, chúng mình nhậu say bí tỉ cho đồng bào sợ chơi !
Ăn thịt chó xong, sủa vài tiếng vào mặt đồng bào
Haha, thà làm chó chẳng làm đồng bào với dân tình ở đây
Thơ thúi hết rồi KDMH ơi
Ớ ơi ơi ới ! Ổng trời ơi !
-
Nhạt phèo. Rõ chán. Tối ngày đi rao giảng cách tân mà vốn liếng có bi nhiu sao nhẩy. Mất công đọc quá dê. Ra.Quá chừng !
Có vẻ nhóc ko hỉu dụng ý thân tình của mình khi đăng bài này rồi
Mới phát hiện thêm một con ếch nữa bà con ơi !
Mà bạn muốn xem cách tân thiệt hả.....
Nói thiệt ko đó......
Vậy thì liên hệ với anh Nghĩa đi
Hay có lòng thì gửi vài dòng suy nghĩ qua mail của tui, tui gửi lại vài câu đọc chơi
Ok
mail: gaston.viet@gmail.com
-
hiiii. Ông bạn có nhớ một lần mình đi hội hè không? Có dịch giả Ông ta tên gì nhỉ? ông dịch giả tiếng Nhật á. cho mấy tác phẩm tạo ra 1 trào lưu đọc Như rừng Na-uy nói đó. Nhớ không? Ông tác giả của rừng Na- uy ổng viết phong cách khác. Người ta xem là rẻ rún. Nên ổng mới viết rừng Na- uy cho đáng mặt anh tài đó. Giảm tông để đồng điệu đó.Ông bạn làm tôi nhớ đến buổi hội hè với dịch giả đó. và nói về Haruki Murakami
Nhật Chiêu đó !
Ổng dạy tui văn học nhật đó, cũng có cá tính, học với ổng vui thì thôi !
Mà chắc mình cũng nên giảm tông nhỉ
Thấy dân tình sốc thuốc quá !
Ông bạn thử lấy mấy câu thơ tình ngày xưa cho đồng bào ở đây lé mắt chơi
Ok !
-
Kẹt quá, nay em đang bị ....kinh ...ấy quên, tới tháng rùi nè! Khó chịu hết sức, ai có hứng mần thơ em kể cho diễn tả nè . Cho có đôi, hêy, hi hiOk U luôn ! Nhớ kể à nhà ! Đó là giây phút con người mục ruỗng hết, thơ quá xá.......
Làm ơn kể chi tiết !
-
Các bác nghĩ thơ là cái gì
Thơ không đơn giản đâu !
Chắc ai cũng nghĩ vậy
Nhưng các bác biến thơ thành trò trẻ con !
-
Các bác xem hộ e mấy dòng chữ
Rồi cho em xin luôn ý kiến !
THƠ TÌNH TRONG NẮNG HÈ
Có nụ cười vươn lại
Trong ánh nắng giòn tan
Có thanh âm khẽ khàng
Tràn từ bao sóng mắt
Khiến lòng ai se sắt
Những nỗi nhớ thầm thì
Và đến những mùa thi
Phượng hồng kêu bầu thắm
Tô hờ bờ môi yêu.
Rồi khi màu thoáng qua
Nỗi niềm vươn trên má
Và ngày dài cô quả
Như kẻ thiếu hơi mơ
Cứ sống trong đợi chờ
Dẫu lòng đà tự rõ
Sao có những mầm yêu.
Hè nồng liêu xiêu gió
Gió níu mây vờn mây
Chi héo úa hoa gầy
Cho mờ phai bước cũ
Héo rũ lối thiên thai.
Ngày hè chưa quằn quại
Chỉ đương độ mênh man
Vào giữa lúc mơ màng
Tràn nồng cơn khao khát
Và ai người phiêu bạt
Chờ mấy nẻo dời chân
Hay chờ nắng phong trần
Tạc hình người trông đợi
Chờ khi hè quay lại
Nắng thêm bước rộn ràng
Dâng tràn cơn mộng mị
Nhưng thiếu bóng tình si
Ủ mình say cơn nhớ
Để ai người nhắc nhở
Hơi thở kẻ ngày xưa
Sao êm nồng như tựa
Mưa lạnh đổ ven sông
Và chờ mong tia nắng
Thắm lại giữa hè nồng.
-
Các bác xem hộ em mấy dòng chữ
Rồi cho e xin luôn ý kiến !
HOÀI ÚA
Nắng đổ nhựa nồng trên dáng liễu
Sầu những lửa buồn hận ly tan
Mưa sao bỏ nắng chiều loang muộn
Mấy độ thu buồn trời vẫn hanh.
Hây hẩy gió nóng cuồn sát mặt
Thêu trọi cõi lòng phút tiêu tan
Dạ sầu miên man, tình man mác
In những bóng trầm qua rợp khe
Vàng mép lá hé hấp đợi chiều về
Lòng cô lữ ê chề thời xa vắng
Lúc hoa nắng giăng đường rợp ngợp
Bủa đôi bàn chân thưở đợi người
Lòng những bước chân thời sao chôn chặt
Chịu thân cằn già cỗi suốt ngàn năm
Bởi dạ ôm những vân đốm bụi nồng
Chờ lắng tịnh chay sần, héo rũ.
-
Các bạn lại xem hộ e mấy dòng chữ
rồi cho e xin ý kiến !
SẦU CÂY
Sầu tình cây trút những lá vàng
Lùa theo cơn gió buồn thênh thang
Tan tành xuân sắc như lệ rửa
Lệ những mỏng manh sao đắng nồng
Mà những bồng bềnh giăng mênh mông
Chi nương lẻ mộng chiều thu nhạt
Bạt kiếp xanh rờn giữa hư không
-
"Lần thứ 4, tự nhiên thấy : thằng cha này khùng khùng mà làm thơ có lí hén". Một câu khen rất đắt.Tự nhiên thấy hai nhà thơ này cùng họ "Triết đỉnh". Hèn chi ... hơ hơ
Quá chừng ! Tới bây giờ bác mới thấy hả
Kể ra cũng chậm đấy !
Bạn hiền chúng tôi cùng một hạng mà, cùng loại, cùng giống, cùng chuồng nữa
Cùng một kẻ chăn mà nên
Nhưng gây lộn nhau hoài
Xuất chuồng rồi, hai kẻ hai chân trời
May mà bác nhận ra mối liên hệ
Kẻo lại nghĩ, hai đứa là một, khổ em lắm
-
Lại tung hỏa mù nữa rùi. hơ hơTung hảo mù là sao ta
Chả hiểu mô tê gì ráo
Ông anh này cứ nói lun tun !
Vào đề nhé !
-
Các bác mình ơi ! A Trương mắc công lập nên cái diễn đàn này thì anh chị em chúng mình ráng làm thơ cho đáng mặt ! Kẻo phí công sức và tâm huyết của anh Trương !
-
Lạy Chúa!Vĩnh biệt đường trơn môi gọt lưỡi.
Cho nhân thế đầu để dưới chân
Bần cùng tim thối để ngoài da.
Nam mô tay vẽ Vạn đề tự
Ác quỉ hòa quang luốn dị tâm
Chuông buông canh thả ngàn li biệt
Đợi chút sương phai nốc cạn đời...
Tặng Triết Dĩnh
Cém ơn bạn già !
Nhà người cà chớn cũng cỡ ta đấy !
Ta mua nhiều tiền giấy lắm, hai đứa mình đưa tang cái loại thơ rác rưởi dở hơi và nhàn nhạt...
Tanh lắm rồi !
Phải làm bọn ếch ở đây thức tỉnh mới được....
Sống với thơ hay ngắm thơ
Chúng mình sống với thơ nhé
Vì ngắm thơ là phỉ báng thơ đấy !
Bạn hiền...........
-
Có thể đây là lần trao đổi cuối cùng mà nguoibuongio tôi muốn gửi đến bạn mình đây. Lý do rất tế nhị. Hãy thử nhìn lại "đoạn văn" bạn viết trên đây xem. Về mặt hình thức, đầy lỗi chính tả, từ ngữ sử dụng không chính xác, phép chấm câu dường như của một em học sinh lớp 2, không biết sắp xếp ý tưởng. Về mặt nội dung rõ ràng chẳng phải là những biện giải của một người tự treo bảng "kẻ sĩ", mà đúng là ngôn ngữ của, xin lỗi, mấy bà mấy cô ngoài chợ. Thế, tui cảm thấy không cần thiết phải dây dưa vào, sợ những thành viên khác hiểu lầm và có đánh giá không phù hợp. Đến đây, tôi tạm hiểu rằng bạn là ai, học lực như thế nào, sinh hoạt thường nhật ra sao ... Đừng nghĩ là tôi ngán ngại mà chạy làng nhé. Đừng mất công hồi đáp, kẻo người ta đọc thêm những thứ rất ư là ... hơ hơSao bác nói nghe buồn vậy ! Sao lại lần cuối....ghét ! Tui ghét chia ly ! ghét nhất trên đời
Mà bác đừng nói đoạn văn (cái em viết đó). Chính tả thì sai nè ! Vậy bác thử xem nhé ! cây xanh=câi xanh , cái nào thú vị hơn.
Còn vụ kẻ sĩ ! Em sinh ra đã cà chớn rồi, bạn em hay gọi vậy. Sao hai chữ "kẻ sĩ" nó dơ quá. Em thik chữ cà chớn hơn. NGhe sang sang và đẹp nữa.........Bác làm em buồn thiệt đó ! Dù sao, mong bác thức tỉnh đi....Cái ao tù Việt Nam bé bỏng lắm ! Nhìn rộng hơn bác nhé....Có khi bác lại hận cái "thơ ca" lăng nhăng kiểu KAH hơn cả em nữa....!
Chúc bác ngủ ngon !
-
Nhiều khi thấy cuộc đời này lắm cái bất mãn. Thơ hay thì chê dở, bị người khác phê bình thì lý sự cùn. Nếu không thích thì đi chỗ khác chơi có cần phải buông lời trái tai dữ vậy không hả? Đó là cảm xúc của người ta và lời thơ không phải ai cũng hiểu,cũng đồng cảm.Muốn chê bai người khác thì hãy coi lại chính mình đi. Thơ thì "không ra cái mống" gì hết mà dám chê bai người khác.
Trước khi nói hay viết cái gì làm ơn động não suy nghĩ có nên nói ra hay không. OK?
"Một sự sỉ nhục của diễn đàn".
Trời đất thánh thần ơi !
Đi chỗ khác cũng đụng mặt KAH, sao chỗ nào bác cũng thả thơ trôi sông, khổ quá ! Vậy nên mới buồng lời ai điếu
Nói thật, thơ của các bác sỉ vả nghệ thuật ko chịu được.....Làm được mấy câu vần lưng vần chân là thành nhà thơ
Sao nhà thơ rẻ mạt vậy...............
Quá chừng nè ! Chê hả ! Chả dám chê, chỉ nói thẳng.....Mà hễ nói thì phải biết mình là ai mới dám nói....BÁc chẳng cần lo lắng chuyện ấy hộ em. Thơ em "không ra cái mống".....! Có thể lắm ! Nhưng não em động nhiều hơn bác đấy....
Làm ơn xem thiên hạ bay đến những chân trời nào rồi
Ôi trời ơi ! muốn làm 1 quả bom làm thức tỉnh những chú ếch tại diễn đàn !
-
ngôn ngữ Việt Nam rất vô vàncớ sao vội buông lời trái ngang
mọi người được thỏa sức góp ý
nhưng nên tế nhị và nhẹ nhàng.
Ngôn ngữ Vịt Nam rất phũ phàng
cớ sự gì mà nói lang mang
mọi người hùa dí thằng lang rợ
hóa ra cả lũ cũng thú hoang.....
-
Gửi bạn TD,Bạn làm thơ dạng gì hậu hiện đại hay tiền đồ đá cũng chẳng sao, ai thích thì đọc chẳng thích thì thôi.
Can chi bạn nhảy vô chê Anh KAH không biết làm thơ, làm nhục thơ, rồi đòi kiện cáo?
Về mặt con người Anh ấy đáng tuổi cha chú bạn, (như bạn tự nhận)
Về mặt cuộc đời Anh ấy là một người lính, sống đàng hoàng tử tế, được mọi người Tôn trọng.
Về thơ thì hay dở tuỳ bài, nhưng cảm xúc trong đó chắc người như bạn chưa đủ hiểu. Muốn bình thơ người ta cũng Cần chi tiết, câu nào, dở thế nào, đó là yêu cầu cơ bản và tối thiểu của cái gọi là Bình thơ và góp ý trao đổi trên diễn đàn thơ.
Bạn lấy cái tư cách gì và làm thế nào để kết tội người khác làm nhục thơ, và đòi kiện cáo?
Tôi nói để bạn biết, nếu bạn muốn kiện cáo hay muốn được xử theo bất cứ loại luật nào tồn tại trên xã hội vốn dĩ đầy rẫy thối nát này thì tôi cũng thay mặt Anh KAH mà bồi tiếp bạn.
Nhân thể bạn muốn mọi người đọc và bình thơ của bạn thì tôi kể bạn nghe thế này: chiều qua ngồi uống bia với Anh bạn, giới thiệu cái diễn đàn này, tình cờ đọc bài này của bạn, Anh ấy phun bia xuống đất và chửi: mẹ, sư bố nó, sao lại đẻ ra cái thể thơ tiền mãn kinh tởm thế.
Chúc bạn vui tiếp tục làm cái gọi là thơ và kiện cáo
Quá trời quá đất !
Bữa nào cho em uống bia với các anh nhé ! Nghe rất thú vị !
Vụ kiện cáo đó các anh tin là thật hả (ngộ thiệt, sao nói thật ko ai tin, nói dóc tin hết ráo)
Về con người nè, nhân cách nè, nghề nghiệp nè, rồi tùm lum tiểu sử, quả là mình tìm hiểu qua rất nhiều diễn đàn, biết cũng chút đỉnh....Mà thưa là mình chả quan tâm, sao nhỉ ! Cũng như Diệu, tôi chả quan tâm Diệu có phải là đồng tính hay ko ! Tôi quan tâm thơ của Diệu như thế nào. BÁc HƯơng lớn thật, tốt thật, giàu thật nhưng thơ dở ẹt.............
Dở chỗ nào ư ? Khó nói quá ! Vì ko có chỗ nào hay => bạn biết dở chỗ nào rồi nhỉ !
Ý từ sáo rỗng, tứ thơ lủng củng, ngôn ngữ sến rện, nhàm chán.....Chỉ nhìn sơ sơ như vậy thôi là đủ ngán ngẩm. Làm nghệ thuật ko có lao động sáng tạo đích thực thì vứt đi....=>nghệ sĩ hạng xoàn, nghệ sĩ dzởm => làm xấu cho nghệ thuật đấy thôi.
Không biết bác HƯơng nghĩ sao khi đọc bài viết của Dĩnh tôi nhưng thực rằng xưa nay chỉ nói thẳng và xiên thẳng vào u nhọt của người khác, không biết ton hót, nịnh nọt và hùa theo.....Đặc biệt là những người lớn tuổi, chớ ru họ vào tròng lẩn quẩn, kẻo chết đi mới ngộ ra mình là kẻ ếch ngồi đáy giếng thì muộn màng lắm.....
Còn về thơ mình ấy mà, đề nghị bạn chuyển lời đến anh bạn phun bia....Anh làm phí bia quá....
Tôi đã lớn tiếng la làng rằng "thơ em ba cộc ba đồng", vậy mà anh còn phí phạm cái say ngọc ngà của men.....Đó cũng là lí do tại sao mình không thik nhậu với ai hay "nấu chè".
Thơ Dĩnh chả hậu hiện đại hay tiền đồ đá chi ráo, đơn giản là thơ ấy mà....thơ con cóc. hơ hơ !
Các các nhìn làm gì, cứ ễnh bụng ngồi tỏng cái đền thờ của các bạn. Thương thì phán cho vài lời, giận thì buông tiếng thở dài.
Vậy đấy !
-
Bó tay !
Con nói chú cháu mình biết thôi !
Nếu chú viết "thơ" cho khuây khỏa cuộc đời thì cất kỹ một chút, thỉnh thoảng mở ra xem.
Đăng lên làm chi cho mang tiếng, em cháu nó cười
Khổ đời
Gửi hết web tới web nọ, thật là khổ sở, tội cho cái tuổi già ! Nhưng già mà lòng nhiệt huyết ghê gớm như vậy cũng đáng khen, đáng mừng....
Mà con bảo chú này, đừng gọi những gì mình viết ra là thơ, có ngày người ta kiện cái tội làm nhục thơ đó.
Người ta ko kiện, thì con đi kiện
Thơ đâu có lóc cóc lọc cọc như vậy...
-
Thơ của chú này đọc ko thấy cái gì hay
Nghe nói là hội viên hội nhà văn nhỉ !
-
Bài này họ Kiên viết ko hay nhe
Yêu nó vừa thôi, yêu quá chừng, giành luôn phần của tui
Nhưng chắc tại yêu quá mà thơ nhàm
Thik Kiên vừa say vừa làm thơ
Thik nghe Kiên chửi
Thik nghe Kiên sỉ vả cuộc đợi
Đã ngứa cái lỗ rún.....
-
Ông anh này viết được ghê luôn
So với mặt bằng chung của diễn đàn thì thơ của chủ soái với thơ của anh này vượt lên khá xa.....
Hai anh vô tình đẩy tụi em út ngôn ngang dưới đáy vực.....
Ráng kéo em út lên nhe mấy anh
Theo nghiệp thì phải gắng lên "đô"
Chẳng lẽ làm thơ con cóc hoài !
Mấy anh típ tụt gửi nhìu thơ hơn nhé
Hoạt động nhiều hơn nhé !
-
Nhà thơ Nguyễn Hữu Hồng Minh, người hiện đang sáng tác và cổ xúy cho phong trào Hậu Hiện Đại. Tác phẩm gây những phản ứng trong văn giới của anh là bài thơ "Lỗ Hổng Lịch Sử". Bạn cũng nên xem qua để biết mình đang dẫm lên bước chân ai. hơ hơHết hồn !
Tưởng ai !
Ông Minh ! Có khi nói chuyện với ổng, thấy ông anh này nói chuyện dễ thương, cũng hiền, mà làm thơ mất nết ghê luôn !
Cũng ngộ là sao nói chuyện với ảnh mà ảnh ko nói gì tới Hậu hiện đại hết......Mình đoán là a cũng ngộ ra cái gì đó ko ổn.
Cái thuật ngữ "hậu hiện đại" ko ổn ! Có thể lắm .............
Có khi cả NHHM và mình nữa, giẫm phải không khí nhỉ !
-
thoạt đầu mình đọc lướt, thấy nhạt quá; sau đó bình tĩnh đọc chầm chậm lại. thấy cũng vậy. hơ hơÔng anh trả lời lúc nào cũng tếu.
Vui hén !
Chắc ông anh phải gắp than bỏ vào quần mới đọc được
Thơ của thằng cha họ Kiên này nghĩ tầm tầm mà vô duyên ko chịu được
Lần đầu đọc, chán phèo
Lần thứ 2, chán như con gián
Lần thứ 3, chán gần chết
Lần thứ 4, tự nhiên thấy : thằng cha này khùng khùng mà làm thơ có lí hén
Mỗi tội thiếu niềm tin !
".........................."
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
Mọi người xem hộ mình !
"...................."
Mệt quá trái tim ơi !
Thôi mình xin nghỉ yêu hơn sớm nhé !
Mệt lắm không mi này ?
Ta dứt kiếp xanh trong
xin nghỉ cái lay láy ngươi kia đắm đuối vỗ về nũng nịu….
Tự mình sống như đời
Rồi em chết bằng ngươi đủ già thời con gái
Như chính anh riêng tây
Hòn đá nhuộm mùa của anh muôn vàn xác úa
Chạy lên đỉnh núi hú xa về hỏi nợ của mây bay, anh và em thề kiếp với trời….hứa loạn luân trần thế sóng như mênh mông của người sẽ là đoạn tuyệt.
Thế thôi !
Nhọc quá đi em này !
Nhọc chết những anh xưa !
Ngàn cái xanh ban đầu, mình quyết đem cõi lòng cốt trả nợ ban mai như chờ đợi vì đêm đen kết án toàn phần.
Chỉ muốn huy hoàng ở đỉnh mặt trời với cả nồng nàn vĩnh cửu trần gian.