Jump to content

tuankiet3855

Thành viên
  • Số bài viết

    148
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    7

Mọi thứ được đăng bởi tuankiet3855

  1. SỐNG HAY CHẾT? Đời đã cho tôi một khoảng trời Sao còn cướp lại mảnh trăng vơi Cho nỗi buồn kia tìm đêm vắng Cho khổ đau về xé tim tôi. Đời đã cho tôi góc biển khơi Sao còn tung sóng lớn dập vùi Cho nỗi lòng kia chà xát muối Cho sầu nứt toác đậu vành môi. Có ai, ai đó giống như tôi? Đã trót sinh ra phận làm người Sống mà chẳng thể như là sống Chết không chết nổi dật dờ trôi. Tuấn Kiệt
  2. KHOẢNG CÁCH Anh không là sóng dữ Em chẳng phải bến bờ Nhưng nếu bờ có lở Dòng sông nào không đau? Sông nhờ gió, gió ơi! Hỏi bên lở, bên bồi Thương nỗi mòn của đất Sông ôm phù sa trôi... Sông nhờ trăng, trăng ơi! Trăng soi mình đáy nước Trăng sang bên lở trước Nói hộ: dòng sông trong Vì đâu dòng sông cong? Bởi ôm hình đất lở Nỗi dau sông ai nỡ Vô tình đến thờ ơ Sông muốn lại gần bờ Nên xoáy vào lòng đất Khoảng cách nào gần nhất Sông - bên lở - bên bồi ??? Tuấn Kiêt Tháng 08 - 1986
  3. THẦY GIÁO TÔI Ai qua sông mới biết lòng sông rộng Ai lái đò mới biết đáy sông sâu Sông kiến thức không bắc được cầu Mà phải có con đò với tay chèo - người Thầy giáo. Có ai biết con đò đã lần nào gặp bão Bởi khách vô tình quên tên bến đi qua Dòng sông không biết xót xa? Con đò không đau không trách? Chỉ lòng người trăn trở...? Thầy giáo tôi! Ba mươi năm gắn bó với nghề: Nguyện làm người cầm lái Mỗi năm - một chuyến đò sang sông Có nhưng niềm vui mà không ít bâng khuâng Mỗi khi đò cập bến. Nước vẫn chảy xuôi theo dòng về biển Bến xưa - Đò cũ lại sang ngang... Khách đã qua sông! Như quyển vở sang trang Con đường mới - tuy không ghềnh thác Nhưng bụi phong trần đâu dễ tránh bước chân đi Vẳng nghe bên tai lời sông nước thầm thì: Hãy giữ vững niềm tin cuộc sống Khách đã qua sông! Như cánh chim bay bổng Hãy chớ vội quên - Ai chắp cánh chim bay Hãy chớ vội quên - Trên bến cũ tháng ngày Người lái đò vẫn chắc tay chèo lái... Thầy giáo tôi! Ươm những mầm xanh cho cây lành đơm trái Dâng quả ngọt cho đời Mà thầm lặng... thời gian trôi... Ai trưởng thành có nhớ lúc trong nôi Bên tiếng ru một khoảng trời nhỏ bé Ai lớn khôn - không qua bàn tay Mẹ? Ai thành danh lại chẳng nhờ Thầy...? Thầy giáo ơi! Ba mươi năm - Ân, nghĩa ,tình sâu nặng Ba mươi năm - vẫn bến xưa thầm lặng Vững tay chèo cho những chuyến sang ngang... Tuấn Kiệt Hà Nội tháng10 - 1986
  4. NHỚ Có nỗi nhớ nào sâu hơn thế không? Anh đi rồi để tẻ ngắt căn phòng Nỗi trống vắng như bao trùm vũ trụ Cái nhớ trong Em - Biển bao la không chứa đủ Và xao xuyến bồi hồi - Mỗi lúc nghĩ về Anh. Lúc thảng thốt tỉnh giấc trong đêm Thầm gọi tên Anh trong dịu êm nỗi nhớ Anh đâu biết những gì làm Em run sợ Trong vô số điều - "TRỐNG VẮNG" đặt đầu tiên Nếu xa cách cứ dàn trải... triền miên Thì khổ đau khiến tim Em nghẹt thở Nỗi nhớ ngày xưa Em đọc trong sách vở Bỗng quá nhỏ nhoi so với bây giờ Ôi! Cái nhớ khát khao Em muốn chuyển vào thơ Mà bất lực - Bởi ý lời không nói hết Đêm sương lạnh càng nhớ Anh da diết Xào xạc lá thu rơi trong tĩnh lặng ... đến vô cùng . Tuấn Kiệt 2008
  5. Cầu Bản Tra Cái lán nhỏ bên bờ suối nhỏ Cầu bắc qua tên gọi: Bản Tra Ai lên Tây Bắc ghé qua Ai xuôi Hà Nội cho ta nhắn cùng Bản Tra - tên đất tên rừng Ruộng bậc thang bắc tới lưng chừng... trời Bản nghèo giáp hạt gạo vơi Hạt cơm đậu miếng sắn phơi... ấm lòng Giếng làng bên suối nước trong Ngẩn ngơ ngắm những đường cong mỗi chiều Dáng cô gái Thái yêu kiều Dằn lòng bởi những... trộm yêu nhen lòng Bao giờ cầu mới bắc xong? Tiếng ai - bật thức nỗi lòng đa đoan. Tuấn Kiệt Bản Tra tháng 7 - 2007
  6. KÍNH TẶNG NHÀ SƯ THÍCH THIỆN TRI Tôi về đây với Xuân Trường. Ninh Cơ một dải vấn vương đôi bờ. Lạc Quần nối nhịp bài thơ. Con đường 21 đón chờ khách thăm. Mưa về như tiết tháng năm. Đồng quê hương lúa xa xăm mịt mờ. Dạt dào sóng nước Ninh Cơ. Tàu thuyền xuôi ngược hàng chờ bốc lên. Tôi về đây với Xuân Kiên. Nơi chùa Sùng Phúc cõi tiên Phật về. Như bao chùa ở làng quê. Mái chùa khuất bởi tán đề cây đa. Nhà sư phúc hậu hiền hòa. Đón tôi như đón người xa lâu ngày. Sư ông chùa có mấy thầy. Chuyên tâm kinh kệ chắp tay di-đà. Ở chùa như thể ở nhà. Tình thương của Cụ bao la kiếp người. Cụ thường dạy bảo mọi người. Chữ Tâm chữ Đức ở đời nên ghi. Đất chùa Cụ hiến quản gì. Miễn sao mở rộng đường đi cho làng. Lời Cụ rất đỗi nhẹ nhàng. Mà nghe truyền cảm lây sang bao người. Tam quan chùa đã dựng rồi. Đăng cai Phật đản khắp nơi tụ về. Sáng bừng một góc thôn quê. Trống giong, cờ mở hả hê lòng người. Đã sinh ra kiếp con người. Luân hồi vật đổi sao dời tự nhiên. Công trường tôi ở Xuân Kiên. Đêm nghe lời giảng thánh hiền ghi tâm. Tuấn Kiệt Xuân Kiên 19.4.2010
  7. BÀI THƠ VIẾT TRƯỚC CỔNG CHÙA Nhân duyên hạnh ngộ chùa này. Hôm nay gặp mặt đủ đầy khách quan Nâng ly cung chúc, luận bàn Đồng tâm hiệp sức lo toan việc chùa Lòng thành tôi có lời thưa Cám ơn sư cụ trụ chùa Kiên Lao Khấu đầu cửa phật trên cao Nguyện góp một chút công vào dựng xây Di tích lịch sử nơi đây Là nét văn hóa bề dày thời gian Có duyên gánh vác lo toan Là điều phúc đức ngập tràn trong tâm Trước thềm tam bảo khấn thầm Đời người khắc chữ Nhân – Tâm làm đầu Sách xưa đã nói một câu Hữu duyên cách mặt hợp nhau lẽ thường Vô duyên đối diện bất tương Trùng phùng vạn lý cửu trường có căn Lòng thành chẳng viết thành văn Lời thơ là ý ở ăn nơi lòng Công trường xin góp chút công Nhỏ nhoi hạt cát biển đông với chùa Tâm thành danh chẳng bán mua Cúi xin phổ độ hạt mưa cho đời Cho cây nẩy lộc đâm chồi Phúc dày đức rộng sống đời thiện tâm. Tuấn Kiệt 22.04.2010
  8. MỪNG THÔI NÔI CHÁU GÁI GIA HÂN Nghé vàng sinh giữa mùa xuân Đặt tên là bé Gia Hân dịu dàng Nghé con ngoan thật là ngoan Vui chơi cho mẹ lo toan việc làm. Thấm thoắt đã được một năm Cái tên của cháu tiếng tăm khắp miền Tính cháu quả thực rất hiền Thương ông bà nội cao niên chăm mình. Nghé cười xinh thật là xinh Một tuổi có mấy ngàn hình mẹ ghi Giống bố cái nết chậm đi Giống ông cái trán tư duy đa chiều Giống mẹ đôi mắt yêu kiều Giống bà cái mũi đáng yêu nhất vùng Giống chú không chịu nằm vùng Mà thích bồng bế lung tung phố phường. Giống bà ngoại nết chịu thương Hạt cơm rơi vãi nhón nhương bỏ mồm Giống Dì cái tuổi... nhai rơm Cá tính mạnh mẽ bơm xờm tránh xa. Tóm lại cháu giống cả nhà Hai bên nội ngoại rất là đáng yêu Thôi nôi trong một buổi chiều Ông ngoại không nói hết những điều giống ai. Chuyện về cháu rất là dài Chỉ xin tóm tắt trong vài câu thơ Cái tên của cháu bây giờ Có công ông ngoại làm thơ trưng cầu. Bạn bè blog góp câu Hoàn thiện tên cháu gái đầu Gia Hân Hôm nay trong buổi đầu xuân Thôi nôi cháu đón tuổi xuân đầu đời Bà ngoại chẳng quản xa xôi Say xe cũng quyết tới nơi kịp giờ. Hai bác bận với cháu thơ Không đến nhưng đã ngóng chờ đợi tin Ông ngoại cháu có lời xin Cảm ơn các vị nghe tin đến cùng Vui riêng trong buổi vui chung Nội ngoại của cháu vô cùng biết ơn. Bố mẹ cháu xin cảm ơn Dì Huyền với cả dì Phương lo giùm Thơ xuân viết vội một chùm Thay mặt cha mẹ cháu nói giùm quán đây. Vạn Phúc quán thật mát tay Tổ chức trọng thể cho ngày thôi nôi Gia Hân cháu ngoại của tôi Mừng cháu thêm một tuôi đời lớn nhanh. Chúc cho các chị các anh Đón mùa xuân mới tươi cành xanh hoa Chúc cho Vạn Phúc quán ta Ngày càng đông đúc khách ra khách vào Cuối cùng xin gửi lời chào Xuân về hạnh phúc dạt dào khắp nơi. Ông Ngoại Tuấn Kiệt Hà Nội 30.1.2010
  9. TA BIẾT Ta biết ta không thể bơ vơ Mà ấm áp tình đời trong lặng lẽ Và ta muốn cùng mọi người chia sẻ Nỗi cô đơn quạnh vắng buổi hoàng hôn Cuộc đời này ý nghĩa thiết tha hơn Là có được bạn tri âm tri kỷ Ta chẳng mong cuộc sống này hoàn mỹ Chỉ mong sao tâm thanh thản giữa đời thường Để ta về với mãi mãi yêu thương Xua tan đi nỗi bực dọc chán chường Mà ta biết cuộc đời này vốn sẵn Có nhiều lúc ta bỗng dưng cáu bẳn Và đôi khi ta chẳng đặng cầm lòng Những khi ấy ai hiểu được ta không? Nếu không phải là tri âm, tri kỷ? Cuộc đời ta! Đã trải qua những tháng năm gian khổ Đạp đạn đội bom ý chí chẳng sờn lòng Về với đời thường biết gạn đục khơi trong Ham học hỏi bởi sợ mình lỗi nhịp Máy tính ơi! may thay ta còn kịp Để đời ta biết tri kỷ tri âm Để lòng ta lại náo nức âm thầm Dù vô vọng nhưng ấm lòng ta trong đơn lẻ Có ai biết ngày mai điều gì sẽ...? Điều gì không? điều gì có? chẳng điều chi? Điều gì mong? điều gì nhớ? chẳng điều gì? Điều còn lại trong ta Là nghĩa tình tri âm, tri kỷ. Tuấn Kiệt
  10. ĐIỀU CHƯA KỊP NÓI (Tặng Tú) Tất cả những gì anh đã nói với em Duy chỉ có một điều chưa kịp nói Hơn một ngàn đêm anh âm thầm tự hỏi: "Nói ra rồi có vĩnh viễn mất em không?" Anh yêu em xuất phát tự đáy lòng Rất chân thực mà không hề bỡn cợt Muốn cùng em những ngọt bùi chia sớt Cả những đắng cay trong suốt cuộc đời này. Bốn năm qua là ngàn lẻ mấy trăm ngày Ta đã có với nhau những phút giây hạnh phúc Tình yêu em trong anh không hề vẩn đục Vẫn vẹn nguyên như buổi ban đầu Nói hết với em chỉ chưa nói một câu??? Đến hôm nay! Lời chưa nói đã trở thành vô nghĩa Anh biết lắm... Trái tim em như muôn ngàn mũi dao đâm xỉa Và biết phải làm gì ... Để xoa dịu nỗi lòng đau Thương rất nhiều... Nhưng biết phải làm sao? Trong mắt em: Anh đã là người không phải Nỗi đắng cay từ cõi lòng tê tái Bởi không sao tự biên bạch lòng mình Có nói gì cũng là sự thanh minh Mà điều đó anh không hề muốn Anh phó mặc cho dòng đời lôi cuốn Miễn trong anh vẫn nguyên vẹn tình em Bỏ ngoài tai những điều tiếng chê-khen Để có lại niềm tin yêu đã mất Anh yêu em! Đó là sự thật. Dám đánh đổỉ, để với em - anh không mất Và sẽ sống bên em trong suốt cuộc đời này. Điện Biên 11/2007 Tuấn Kiệt
  11. NỖI LÒNG (Tặng Vân) "Anh có còn yêu em nữa không?" Câu hát mà nghe xé nát lòng Chấp nhận tình anh em chẳng quản Băng đèo lội suối vượt ngàn sông *** Không biết giờ này anh ở đâu? Điện thoại bấm hoài chỉ một câu: Thuê bao quí khách vui lòng nhé Máy không liên lạc gọi lại sau " *** Lo nghĩ về anh buốt cả đầu Anh về Hà Nội, anh đi đâu? Nếu có thương em thì mở máy Đừng để lòng em chất nặng sầu. *** Người ta gọi đời lắm bể dâu? Em nghe chua xót lệ tuôn mau Có phải yêu anh là tội lỗi? Hãy trả lời em - chỉ một câu. *** Yêu anh không phải mối tình đầu Em tin là ta mãi của nhau Từ buổi ban đầu em đã hiểu: Đời em không thể thiếu anh đâu *** Có còn yêu em nữa không anh? Nếu một mai kia sự chẳng thành Em chẳng cầu xin không nài ép Giữ cho anh trọn chữ: thanh danh. *** Không còn yêu nữa đúng không anh? Dòng máu anh trao sẽ trưởng thành Tuy không có tình cha hôm sớm Em nguyện một mình giữ cho anh. *** Em chẳng yêu ai bằng yêu anh. Vì anh em chọn một chữ:TRANH Có thể sẽ thua và thất bại Nhưng tình em vẫn mãi bên anh *** Em sẽ chờ anh sẽ đợi anh Cho dù vô vọng cũng ngậm đành Biển kia có cạn tình em vẫn Sắt son muôn kiếp với tình anh. Tuấn Kiệt
  12. TA MUỐN Ta muốn làm cây thông Giữa trời cao lộng gió không thể là cây cỏ Chen chúc mọc ven đường Ta muốn là vầng dương Xua đêm đông giá lạnh không muốn là đèn cảnh Le lói ở góc nhà Ta muốn có bài ca Hùng hồn và bất tận Nhấn chìm đi uất hận Đang cuồn cuộn dâng đầy Ta muốn đi trên mây Hỏi trời kia sao thiếu Điều công bằng kỳ diệu Mất đi tự bao giờ ? Ta muốn có bài thơ Là những lời đanh thép Là câu hay ý đẹp Nói cuộc sống đời người. Tuấn Kiệt
  13. NGỠ NGÀNG Em ngỡ ngàng đi cho thơ Anh chắp cánh Nâng tâm hồn du ngoạn khắp muôn phương Nhớ ngày xưa cũng nơi ấy: Mái trường Cũng học, cũng thi, cũng bộn bề toan tính Cha mẹ sinh ra, phận ta trời định Dầu dãi phong sương theo những công trình Muốn kể em nghe lại như muốn lặng thinh Mà có nói chắc gì Em muốn hiểu Ngỡ ngàng kia chỉ như là đồng điệu Của giây phút ban đầu chợt bật thức trong Em… Tuấn Kiệt
  14. QUA KHUNG CỬA SỔ Gió nhẹ xôn xao cành báng súng Như lời tâm sự nói không cùng Niềm riêng nào có ai chia sẻ Há đâu dám nghĩ chuyện tình chung? *** Chim hỡi! cành cao lá cây rung Tung cánh bay xa chí vẫy vùng Chia sẻ với chim niềm đơn lẻ Của cánh cửa xanh với điệp trùng. *** Gió thoảng, cành lay, lá cũng bay Đang học! mà không... ta đang say Đang nói cùng cây, mây, chim, gió Qua khoảng không gian cửa sổ này *** Gió lặng, cành im, gió lại đầy Xôn xao ào ạt sóng lá cây Xen lẫn nhạc ve... nâng nỗi nhớ Bồng bềnh như sông nước in mây *** Hết tháng, hết năm, hết một ngày Hết mùa thi cử, hết ngồi đây Hết nhìn gió giỡn, chim tung cánh Hết ngóng nhìn cây, hết trông mây… Tuấn Kiệt [/color][/color]
  15. MƠ HỒNG Đêm khuya em ngủ ngon không? Thu sang se lạnh mơ hồng có anh Gió thu nhè nhẹ xô mành Trăng thu bàng bạc trời xanh sẫm màu Cho tay anh gối mái đầu Ru em về giấc ngủ sâu nồng nàn Mơ hồng đến cõi thênh thang Bỏ qua trăm thứ lo toan đời thường Bỏ qua vất vả công trường Về bên em với yêu thương không lời Ngủ ngon đi nhé em ơi Bờ vai anh đỡ em rồi đêm nay... Tuấn Kiệt
  16. TỰ VẤN VỚI LÒNG Thơ có già đi theo tuổi tác thời gian. Chữ có còng lưng theo ý lời diễn tả. Câu có ngập ngừng? khi trái tim vội vã. Vần có trơn tru khi mắt bỗng nhạt nhoà. Đã già chưa? ta tự vấn lòng ta. Khi trái tim vẫn chứa đầy cảm xúc. - Cảm nhận thơ có khi nào bất lực? - Vẫn bồi hồi... vẫn rạo rực... vẫn yêu thơ. Tình yêu thơ có tự bao giờ? Thời gian trôi, ta không còn nhớ nữa. Chỉ biết trong ta... trái tim có lửa Ngọn lửa ơi! Ngươi có còn cháy nữa? Hay đã lụi tàn... Theo ký ức thời gian? Dòng đời kia cuốn bao nỗi lo toan Nhịp sống kia vẫn bộn bề hối hả Thời gian ơi! sao ngươi tàn nhẫn quá!!! Thể xác ta... Mặc nhiên ngươi tàn phá Để hồn ta... Trẻ mãi với tình thơ. Tuấn Kiệt Tháng 6 - 2008
  17. TRỌN ĐÊM Lấy khói thuốc cho quên ngày tủi hận Trải mình ra theo muôn đợt sóng trào Một con thuyền đang rẽ sóng lao xao Bỗng tung lên chao mình trong biển động. Ở trên đời có nhiều lẽ sống Người sinh tài, bị đẩy tài ba Cũng ở mái trường Tổ quốc gọi ta Đêm thiếu ngủ, áo sờn vai, giày vẹt gót Cuộc sống trường chinh niềm vui bên cánh võng Đạp đạn, đội bom vẫn nở nụ cười Trong khi ta đang sống dưới bom rơi Đẩy thần chết lùi sâu vào lòng đất Thì giữa giảng đường có kẻ đang thét Lưỡi cú diều múa mép cậy mình ta Ôi ta tiếc thân ta Sinh chẳng gặp thời Cùng gió mưa phiêu dạt giữa biển khơi Quen giông tố đêm trường và hải đảo Bởi thế cho nên chẳng bằng người Không! Sống trên đời niềm tự hào duy nhất Là cống hiến cho đời sức trẻ tuổi xuân Dù cuộc đời trong đoàn quân Vất vả gian truân Ta vẫn thấy tràn trề hạnh phúc Thư em đến cũng là kịp lúc Tôi phải lên đường trong trận đánh ngày mai Tôi chẳng trách em suy nghĩ đúng hay sai Chỉ thấy lòng bình yên khi bước vào trận đánh Trên cánh võng rừng Trường Sơn se lạnh Từ giã mối tình đầu Thức trọn viết bài thơ! Tháng 2/1973 Tuấn Kiệt
  18. BỨC TRANH QUÊ Nắng rơi từng hạt qua giàn Gió gieo thành mảnh ru hàng liễu cong Mướt xanh mỡ lá trầu không Vàng tươi hoa mướp gọi ong ,bướm về Lục bình che đám cá trê Cỏ non kết thảm bờ đê ven làng Bồng bềnh mây trắng lang thang Ngẩn ngơ con nghé gọi vang tìm bầy Quê hương ta ở nơi đây Bộn bề,lam lũ cấy,cày,chợ đêm(1) Chiều hè chiếu rải ngoài thềm Bát canh có cả "mảnh liềm" đong đưa Cong cong cái lược - tàu dừa Mây bù tóc rối... sao chưa chải đầu? Phao chìm, con cá cắn câu Giòn tan tiếng trẻ hò nhau nô đùa Đường quê rơm rạ ngày mùa Dở dang ruộng cấy ,cơn mưa kéo về... Quê hương T6 - 2008 Tuấn Kiệt (1) Ngoài nghề nông,còn nghề đi chợ bán hoa quả ,lương thực,nông sản ở các vùng xa.Người quê mình phải dậy từ rất sớm(2,3 giờ sáng) để đi cho kịp.
  19. MÂY MƯA Mây buồn mây chuyển thành mưa Mỏi mòn đợi gió, gió chưa thấy về Mưa rơi lòng những tái tê Gió ơi sao gió chậm về cùng mây? Tâm tư trĩu nặng vơi đầy Biến mây thành những sơi dây mưa buồn… Tuấn Kiệt
  20. THƠ VỊNH HÒN NON BỘ Tự tay đắp núi tạo cảnh tiên Không thuê, không mượn, chẳng mất tiền Tam sơn, nhất thủy, tình hy hữu Hang động, thổ bình, lý giao duyên. Vách đá chênh vênh, phủ rêu phong Đường lên ôm núi uốn lượn vòng Tán lá nghiêng che đầu ông bụt Lưng trâu tiếng sáo vút tầng không. Hang đá là nơi cõi tiên bồng Thầy đồ đang dạy nhị tiểu đồng Hai vị tiên ông so cao thấp Cờ tiên,tiên cảnh tịnh hư không. Thấp thoáng bên kia có một ông Thanh nhàn tay vẩy chiếc cần cong Hồ nước trong veo lăn tăn gợn Phất phơ râu bạc với gió đồng. Phiến đá cheo leo có một thằng Bắt chân chữ ngũ ngắm chị hằng Thả hồn theo gió,trời hay biết...? Mơ màng theo đuổi cái... lăng nhăng. Tạo ra sơn, thuỷ, tạo hữu tình Tạo tiên, tạo phật, tạo sinh linh Tạo cây, tạo cảnh giang sơn ảo Thoáng trong cảnh vật có hồn mình. Tuấn Kiệt
  21. CHIỀU THU BUỒN Thu sang cùng gió heo may Đồng quê hương lúa đường bay bụi mờ Buồn riêng riêng viết vào thơ Niềm riêng riêng nỗi bơ vơ chiều tàn Rừng xanh cậy có non ngàn Biển xanh nhờ có vô vàn tảo rêu Đường đời sao lắm trớ trêu Tình riêng ai có ai chiều ai chăng? Mây bay khuất mặt chị Hằng Lệ buồn một giọt sương giăng cuối chiều Tuấn Kiệt
  22. Có Phải Lúa là đệ của Ngân đù không đấy. Huynh là Tuấn Kiệt nè . Nếu đúng thì quả đất tròn huynh đệ mình lại gặp nhau ở nơi đây rồi.Huynh rất vui khi thấy đệ tham gia diễn đàn này.
  23. GỞI NẮNG CHO ANH Nắng vàng em đã gởi ra Anh đem nắng ấy anh pha gió mùa Nóng lên lúc buổi ban trưa Sáng chiều mát mẻ, tối vừa đắp chăn Đường xa nắng đến khó khăn Chắt chiu gom góp, cơ căn đủ dùng Xua đi cái lạnh hãi hùng Cho xanh mái tóc, sáng bừng màu da Nắng từ Nam bộ gởi ra Mang trong lòng nắng bài ca quê mình Nắng ơi, ta giữ bên mình Ta ôm giọt nắng của mình tặng ta. Tuấn Kiệt
  24. GỞI GIÓ CHO EM Phương nam, em có lạnh không? Tặng em chút gió mùa đông Bắc hà Đường đi xa thật là xa Gió đem hơi lạnh đến nhà, mát không? Nóng miền Nam trộn gió đông Sẽ thành dịu mát cho lòng tơ vương Gió dệt nên nhớ nên thương Gió đan thành dải vấn vương cài đầu Gió ru cho giấc ngủ sâu Gió làm vai đỡ mái đầu người thương Bắc Hà gởi gió quê hương Cho miền Nam nhận yêu thương hỡi người! Tuấn Kiệt

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...