Jump to content

kim_lien

Thành viên
  • Số bài viết

    26
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi kim_lien

  1. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Nỗi nhớ này đành gửi theo mây Nỗi nhớ này đành gửi theo mây Nỗi nhớ này đành giăng đầu ngọn cỏ Nỗi nhớ này đành mắc vào trong gió Nỗi nhớ này không thể theo anh. Bởi anh như mây chỉ thuộc về bầu trời Như là cỏ chỉ dành cho mặt đất Là cơn gió ru hồn kẻ lang thang trong chốc lát Là vũ trụ đã định hình không còn chỗ cho em. Dẫu thế rong chơi đôi khi lạc qua trời rộng Đôi khi bơ vơ lạc giữa tháng năm dài Trống vắng lạc vào đam mê khờ dại Phiêu du tình cờ lạc bước đến bên anh. Vươn lên cao để đến được gần mây Lắng hồn lại để nghe hương của cỏ Mở trái tim ra để vui đùa với gió Để đến cuối ngày mới chợt tỉnh giấc mơ. Rồi luyến tiếc mây ấm áp dịu dàng Rồi thương nhớ cỏ nồng nàn hương nắng mới Rồi tương tư gió ngọt ngào quá đỗi Để đêm dài hóa chật chội nỗi nhớ anh. Vậy em đành thả nỗi nhớ vào mây Buông nỗi nhớ rơi trên đầu ngọn cỏ Trả nỗi nhớ này vào trong gió Về trong vũ trụ không còn chỗ cho em. Vương nhớ thương mây thành ủ rũ Nhuốm ưu tư cỏ hóa u sầu Chở thẫn thờ từng cơn gió hú Bóp nghẹt khát khao vỡ òa trong em.
  2. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Rock ‘n Roll Tôi đến đây giữa bóng tối chan hòa trong ánh sáng Giữa sự lặng câm bồn chồn trong âm thanh vang dội Giữa cái tôi của tôi thức dậy giữa muôn người. Những người đàn ông và đàn bà xa lạ Những khuôn mặt tươi cười giữa những ánh mắt lạnh băng Những người da trắng, da đen không quốc tịch thân quen Giữa những da đỏ, da vàng không trộn lẫn. Để lại bên ngoài những gì là cuộc sống Mang vào đây những kí ức vô hình Mang vào đây những ước vọng ngủ quên mang vào đây những mầm nổi loạn. Chậm rãi khoan thai những nốt nhạc trườn qua kẽ tóc Gọi dậy những neuron thần kinh đang im bặt run lên thảng thốt bất ngờ. Chậm rãi chần chừ những í thưởng điên rồ rời khỏi trí não ra, lơ lửng biến hình trong không khí. Thiêng liêng, thánh thần những gì thuộc về tâm trí của riêng ta và cũng như thế những gì thuộc về tâm trí của mọi người. Những phân tử tách rời Những phân tử lửng lơ giữa những phân tử cùng và khác loại. Những phân tử trộn lẫn, kết bám vào nhau xoay tròn, đảo vòng, dập dềnh trong không khí đẫm những màu, những mùi, những hương thơm căng phồng những giác vị của những kẻ sẵn sàng đón chờ của những kẻ giả như hững hờ, cố ẩn mình, cao ngạo của những kẻ yếu đuối bất lực Tất cả, vô hình, hóa thành con quỷ rock ‘n roll. Tiếng ghita vút qua như một cơn say hối thúc, gọi mời, dập dồn, bão táp con quỉ vươn những cánh tay dài mê đắm lướt qua những thân hình, những khuôn mặt, những mái tóc lắc lư Con quỉ thở hắt ra những giai điệu âm u hút hết những hồn, những phân tử tươi nguyên nóng hổi. Tiếng saxo quyến những hồn qua bóng tối lượn lờ giữa ánh sáng còn thiêng liêng hơn cả chốn thiên đàng Tiếng trống như chối từ, lẫn giục giã âm vang Tiến keyboard ngoi lên, ngụp xuống như bị nuốt chửng bởi con quỉ trong cơn bão cuồng điên… Không còn hiện thực, không có cả hư vô Không có những niềm tin, không có những nghi ngờ, ghen tuông, trắc trở Biến mất những ngụm cuộc sống cay xè, chán ngắt Biến hết cả những ước mơ hồng bị nhuộm xám, xanh, đen Chỉ còn một con quỉ rock ‘n roll đốt cháy cả địa ngục, nhuộm sẫm cả thiên đàng tóm chặt lấy những óc, bóp nghẹt những trái tim trong một vũ điệu rực rỡ, huy hoàng của muôn hồn tụ lại. Cho đến khi những cây đàn dứt tiếng Con quỉ ta gục xuống, và tan ra Những phân tử rã rời thành nguyên tử rơi vào những cốc nước uống chìm vào những ánh mắt hoang mang lặn sau những môi cười nhợt nhạt trở về nơi nó đã ra đi… Nhưng những phân tử của tôi Không còn nguyên vẹn như cũ Không còn trống rỗng vô hình Không chỉ là thiêng liêng của riêng tôi nữa. Vướng bám vào nó là những sắc màu, âm thanh, hình khối thánh thần của rock ‘n roll.
  3. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Hi a.TK, Mấy câu thơ của a nghe đúng điệu là say thật đấy! 2 bài trên L viết lúc đang giận một người bạn - bài 1 là lời nói của ng.nữ, muốn bỏ chốn hồng trần để đi tu - còn bài hai là lời của ng.nam, vì sao đó mà uống rượu...thì L cũng không biết luôn! 4 câu thơ của a.TK chắc là tâm trạng của người nam? Nhưng không hiểu sao câu "Tỉnh ra mới biết râu mày là ta" làm L nhớ tới câu thơ của HXH: "ví đây đổi phận làm trai nhỉ"
  4. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Đầu trọc 1 Vũ trụ vặn xoắn sinh vũ trụ, Thân thể tách đôi mẹ sinh con, Trọc lóc trần truồng con đỏ hỏn, Mọc lông mọc tóc con lớn khôn. Má hồng mi chuốt cũng đến thế Tóc dài váy ngắn hóa phí công Giữa đời cát bụi mưa nắng giá Thôi con đành cạo trọc cho xong. Đầu trọc 2 Đêm khuya gió nhạt uống rượu suông Vườn hoang không bạn thấy cũng buồn Xòe một tiếng lửa diêm vừa tắt Phất một tay kéo mây che trăng. Sờ lên a ha tóc lởm chởm Xoa quanh ô hô râu ria xồm Đích thực ta là ta đây hử Thế mà ta cứ ngỡ ta say.
  5. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Những lời buồn này để tặng trái tim tôi Cuối cùng thì những cơn bão đã qua Nắng đã ngập tràn trong xuân sớm Mây đã nhởn nhơ bay không vương vấn Cớ sao tôi vẫn cứ mãi giam lòng. Trái tim ơi, em nông nổi dại khờ Vắt kiệt máu viết những vần thơ nóng hổi Tưới cho những cây người đang kiệt đuối Để em lại tím bầm khô khát một trái tim. Tôi thương em, trái tim bé nhỏ Lạ muốn sẻ chia cả mọi đau buồn Lại muốn vỗ về cả mọi bi thương Lại muốn vực sống dậy những tình đang chết. Cuối cùng thì những cơn bão đã qua Trái tim nhỏ ơi hãy ngoan ngoan nằm ngủ Hãy dồn nhựa tái sinh những tế bào đang rữa Tôi sẽ giam lòng cho em được ngủ ngoan.
  6. Thì ra TP có í như vậy. Đúng là con trai con hiểu tâm lí con gái hơn con gái.
  7. Mình cũng thích bài thơ này. Ý hay, chủ đề thống nhất, nhưng theo mình có 1 chỗ hơi vô lí: í mình là trăng đang hờn giận sông ở cuối khổ 2 sao lại vui vẻ nhảy múa ngay ở khổ 3 được. Bạn thấy có thể thay chữ "vui nhảy múa" bằng "say nhảy múa" được không? Mình gửi bạn một truyện cực ngắn cũng về trăng sáng Tiền Đường không cuộn sóng Bàn chân trần đẫm nước đi từng bước về phía mạn thuyền. Đôi gót sen nhỏ nhắn, mắt cá mỏng manh và những chiếc móng chân trong suốt đã đi qua bao nhiêu dặm đường số phận, bao nhiêu cuồng nộ và hoan lạc. Đêm nay chúng đã cập bờ. Tiền Đường như một dòng nước chanh trong vắt chảy xuống từ mặt trăng xanh biếc. Kiều chắp tay tạ Đức Phật rồi thả đôi chân neo vào lòng cát. Sáng sớm ngư dân phát hiện mười dấu ngón chân in mờ trên ván. Mặt trời mọc, Tiền Đường tỏa ngát một mùi hương lụa mới tắm trong chanh.
  8. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Trên đường Trên con đường dài chỉ có một mình em Lạc lõng, bơ vơ, bàng hoàng, khiếp dảm Ngẩng lên nhìn chỉ thấy những vì sao hoảng loạn Nhấp nháy điên cuồng không soi sáng được đường em. Ước gì con đường dẫn tới một vực sâu Bóng tối êm như tơ sẽ đưa em qua bên kia hiện thực Bóng tối mượt như nhung sẽ đắp che hình hài tan nát Bóng tối đặc dày sẽ ôm ấp mình em. Nhưng không biết trái tim có lặng im Hay bứt nhảy ra khỏi ngực xác chết Bừng cháy ngọn ma trơi bất diệt Đi lang thang để hát về tình yêu. Nhưng đôi mắt không biết có nhắm lại Hay mãi mở trừng trên chiếc đầu lâu Cứ mãi dõi vào bầu trời đầy sao Ngóng theo linh hồn cô đơn của nó. Bộ óc có chịu rữa tan trong hộp sọ Hay mãi chui vào đất thấm vào cây Hay hiện hình thành gió thành mây Gởi cho đời hồn nồng nàn của nó. Dầu con đường có dẫn em tới đâu, dầu có Bài hát tình yêu là mãi tặng anh Gió mãi thổi và cây mãi xanh Là hồn thương nhớ của em theo anh đó.
  9. Hi Tieu Phong, Thơ lục bát của bạn nghe hay ghê - giống nick của bạn nữa, rất chi là ... gửi tình vào trăng gió!
  10. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Và thế là… Bạn nói với tôi về hạnh phúc làm người Bầu trời đêm lấp lánh những vì sao Bừng tỉnh giấc sau ngày dài ấp ủ Ánh nắng thừa của vầng dương rực rỡ Để sớm mai mờ nhạt giữa bầu trời Và thế là cuộc sống lại trôi… Vũ trụ bao la đầy những thiên hà Vội vã lao, cuống cuồng quay, mê mải chạy Vô tình đi qua nhau, vô tình chạm vào nhau bốc cháy Và thế là vụt tắt một vì sao… Tôi háo hức ôm choàng cuộc sống Cho đến khi óc choáng váng tim rã rời Ngoảnh lại tìm em tuổi trẻ than ôi Xa tít tắp không nhìn rõ mặt Và con đường lại trải ra trước mắt… Dầu biết thế tôi vẫn xin được Làm ngôi sao mai thu nhặt ánh nắng mặt trời Làm ngôi sao băng một lần đốt cháy thân tôi Gom lửa lòng để sưởi cho nhân loại Và thế là tôi vẫn là tôi.
  11. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Khoảng cách 1 Có thể chỉ vì đêm quá lạnh Ngày quá dài, nắng quá mong manh Có thể chỉ vì em nhớ thương anh Khoảng cách này có thể nào là vô tận. Có thể anh chỉ mang em trốn chạy Lần về miền kí ức hoang sơ Nhắm mắt tìm nhau trong mịt mờ Tìm được rồi có lẽ nào chỉ là cổ tích. Có khi mải mê góp gom kỷ niệm Anh gắn nhầm em vào một mảnh đời anh Có thể hoan lạc này vốn mong manh Sao anh không thể nối dài khoảnh khắc. Có thể em nợ anh từ kiếp trước Đến kiếp sau anh vẫn không nợ em Trời cứ quay, đất không đứng yên Sao anh không vay để cho em được trả. Có thể mình yêu vì mong được thế Còn giận hờn để gần mãi bên nhau Tỉnh giấc rồi mới nhìn rõ thương đau Mới biết giấc mơ này không thể nào quay lại. Nỗi đau chạm vào nhau biến mất Niềm vui tan vào trong vô cùng Im lặng loang vào trong mênh mông Để lại giữa anh và em chỉ còn là khoảng cách.
  12. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Bài thơ cuối cùng Tôi sợ hãi ở trong bóng tối Tôi sợ bước ra trước mặt trời Sợ chạm vào nỗi khổ con người Tôi sợ tim mình không chứa nỗi. Tôi sợ nước mắt tôi lại chảy Cả loài người sẽ khóc theo tôi Tiếng bi ai vang đến tận trời Ngày Chúa giáng sinh thành tận thế. Cầu Chúa lòng lành cho con được chết Để không ai còn nghe tiếng thơ con Không ai phải thảng thốt giật mình Khi đọc thấy nỗi đau mình che dấu. Nhưng trước khi được về bên Chúa Lần cuối cùng cho con được ru yên Cho con nhìn rõ mặt nỗi ưu phiền Lần cuối cùng cho con thâu tóm Bi lụy muôn người bào một trái tim con. Bóng tối lùi dần ra xa con Ngực cháy bỏng lửa hờn ghen nhân loại Óc rực lên những ăn năn hối lỗi Ánh sáng chan hòa nơi vĩnh cữu đón con đi.
  13. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Bạn là Bạn là màu xanh cho bức tranh tôi đang vẽ dở Là bản rondo khúc chuyển thiết tha Là vần là điệu cho thơ tôi ngân nga Là mảnh đất cho buồn vui tôi gieo vào đó. Thế giới như xa hơn, thế giới như gần hơn Bạn như bên tôi, bạn như không có thực Nhưng thế giới không còn hững hờ như trước Tôi không còn hững hờ như tôi hôm qua Ánh nắng reo vui Những sắc màu rực rỡ Cỏ cây và hoa lá Vươn mình duyên dáng sinh sôi. Biển cả trào dâng Sóng biển ầm vang Cá tôm và cua ốc Hát bài ca nồng nàn mặn chát. Rừng già ẩn náu Những tiếng hót và hú chan hòa Những dấu chân cuồng bạo Những bước nhảy đam mê Của thú, chim muông và sự sống. Tôi muốn làm cây cỏ dại Hút hết nhựa của đất, Làm cây bàng có tán mát Thâu tóm ánh nắng mặt trời, Làm con cá kình Dữ tợn tung bơi, Làm con mèo hoang Uốn mình dương móng vuốt. Nhưng may mắn thay Chúa đã cho tôi Làm một người Biết đam mê để sống Biết đam mê để yêu Biết đam mê để làm thơ tặng bạn.
  14. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Thơ ngây Xin đừng bảo rằng tôi thơ ngây, Xin đừng trách tôi đa tình quá, Xinh đừng bắt tôi vờ mạnh mẽ, Khi tôi không còn nhận ra mình là ai. Tôi tin vào l‎í lẽ trái tim tôi, Tin vào những điều mình mơ ước, Tin tình yêu là điều có thật, Xin đừng bảo rằng tôi thơ ngây. Tôi yêu những người đang yêu tôi, Yêu cuộc sống cưu mang tôi trong nó, Yêu cả những điều không thể có, Xin đừng trách tôi quá đa tình. Tôi phải sống xa những người thân, Phải khóc phải cười trong bóng tối, Phải che dấu hoang mang bối rối, Phung phí đời tôi chỉ cho tôi. Nhưng tình yêu bỗng chốc xa vời Niêm tin bỗng trở nên nhức nhối Những ước mơ không thể nào với tới Khi tôi chợt nhận ra mình đã mất nhau… Một giấc mơ con con cả hai cùng chia sẻ Một tiếng khóc trẻ thơ cả hai cùng ẳm bế Một hoàng hôn khiến cả hai cùng ngẩn ngơ Vậy đừng bắt tôi phải mạnh mẽ phải giả vờ Khi tôi chỉ có mình tôi cho tất cả… Những người đàn bà ngộ dại của Dop quay về Dắt tôi đến quỳ trước bàn thờ của Chúa, Những nàng Empheria của Puskin ùa đến Dắt tôi ra trước thảo nguyên mênh mông Những nàng Carmen của Bizet nhảy múa Dắt tôi đến trước đám lửa bập bùng Những nàng Kiều của Nguyễn Du hiện lên Dẫn tôi ra trước sông Tiền Đường cuộn sóng Cho tôi đi tìm cái nửa của tôi. Vậy xin đừng bảo rằng tôi thơ ngây Xin đừng trách tôi đa tình quá Xin đừng bắt tôi vờ mạnh mẽ Khi tôi là mình, toàn vẹn trong tôi.
  15. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Trả lại Thôi thì đành vậy vậy thôi Xòe tay thả đám mây trôi qua trời Thôi đành nhắm mắt buông rơi Những giọt mơ ước gửi người làm mưa Bây giờ đã hóa ngày xưa Giọt tôi giờ đã ban trưa nhạt màu Lang thang cho bớt nỗi đau Giọt tôi giờ đã tan vào hư không. Trên trời mây trắng như bông Xin người đừng đợi mây lòng của tôi Dòng sông bên lở bên bồi Xin người để mặc đừng bồi yêu thương.
  16. Bác à, em thấy bài thất ngôn bát cú này của bác cũng được - em cũng tập làm mấy bài như thế. Bác xem đi. Nói bác bỏ quá nhưng có vẻ chúng ta đồng điệu gớm bác nhỉ. Kim Liên
  17. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Sợ hãi Vang trong mênh mông ta nghe hương thơm Vang trong thinh không ta nghe âm thanh Làm mắt ta như ngây Làm tim ta như dại Làm hồn ta run rẩy Làm thời gian như ngược trôi. Ngày mai ơi đừng vội cuốn tôi Về phía trước chỉ là nơi sợ hãi. Hãy khoan khoan để cho tôi mắc lại Một nỗi lòng ngơ ngẩn vương như sương Một buổi chiều trống vắng đến vô cùng Một nỗi dại khờ nung ta thành dại dột Vào khung thương nhớ nhờ người giữ dùm ta. Dầu mai này có phải cách xa Có thể bạn quên và ta không còn nhớ Nhưng đừng gợi nhắc chi điều đó Cứ để thời gian cuốn ta trôi, cuốn ta đi.
  18. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Nhớ 2 Xa bạn ta cồn cào nỗi nhớ Gặp nhau chỉ rặt nói vu vơ Ta cười, bỡn cợt và hờn giận Dịu dàng chỉ thầm thì trong mơ Thói bụi đời ngăn tim run rẩy Cuộc phong trần khiến lòng hóa trơ Chỉ muốn dừng lại òa lên khóc Cho bạn không bảo ta hững hờ.
  19. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Nhớ 1 Đêm trong suốt khẽ khàng trở giấc Lòng buồn thương buông mình say ngất Tay rã rời buông rơi tham vọng Hồn thiêm thiếp không màng thanh sắc Thực đành lòng nhờ tiếng dế dũi Hư đành lòng cậy ngọn gió bấc Ta thức dậy thấy mình ngơ ngẩn Tim thức dậy giật mình nhớ hắn.
  20. kim_lien

    Thơ ra mắt

    Ảo ảnh có khi nào cơn gió thổi qua lộ ra khuôn mặt anh lấp vùi trong cát lộ ra môi cười thắm nồng khao khát lộ ra trái tim rực hồng thắp sáng tình yêu. có khi nào chân trời tan chảy giữa dòng sa mạc hóa lòng sông cát lăn tăn hóa sóng dập dờn giữa mặt trời sinh ra một mặt trăng ngọt lịm. có khi nào trên đường mờ mịt ta chợt cuốn theo tiếng gió thầm thì chợt trôi theo mùi hương nào mê ly chợt thấy ta bên anh giữa miền cổ tích có khi nào giữa trời cao tím ngắt mây trắng bồng bềnh bỗng nở hoa tu‎yết giá lơ thơ bỗng kết cỏ mượt mà mưa cầu vồng nối giấc mơ thành vô tận. Bài thơ trên lấy cảm hứng từ bản nhạc Shimmering Horizon của Kitaro và bộ phim Xuân, Hạ, Thu, Đông... của đạo diễn Kim (HQ).

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...