Hồng Hải
-
Số bài viết
12 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Hồng Hải
-
-
Ngày mở lễ.
Đường thênh thang cờ hoa mừng đại lễ
Người ăn mày lẩn góc khuất lương tâm
Gió heo may hun hút tím bầm
Những tâm hồn âm u phố cổ...
Đường thênh thang cờ hoa mừng đại lễ
Chú bé đánh giầy lầm lũi cô đơn
Cây cơm nguội buồn
Thương mùa thu chết...
Đường thênh thang cờ hoa mừng đại lễ
Những hàng quà thúng mẹt biết đi đâu
Cây bàng lá đã đổi mầu
Bao giờ xanh non hy vọng...
Đường thênh thang cờ hoa mừng đại lễ
Lớp lớp cha ông lặng lẽ ra đi
Đàn đàn bọ xít lũ lượt kéo về
Ừ máu tươi ngon hơn nhựa đắng...
Đường thênh thang cờ hoa mừng đại lễ
Khúc ruột miền trung bão lũ xiêu điêu
Tuyệt vọng bàn tay tủi hờn kêu cứu
Tang tóc đau thương day dứt thủy triều...
Đường thênh thang cờ hoa mừng đại lễ
Rùa Vàng giật mình bừng tỉnh giấc Hồ Gươm
Sóng vỗ lăn tăn gờn gợn nỗi buồn
Cụ ước mơ về thanh kiếm...
-
Lời chúc phúc.
(Tặng mối tình buồn)
Em bó chiếu tình yêu gửi vào mai Anh bo-seo thêm dòng chữ "mình chia tay nhé"
Đêm mùa thu phương Bắc đằm đằm sương rơi
Hương quỳnh dâng ngan ngát phía hiên ngoài
Ly cà phê đắng càng thêm đắng...
Vuông trời Nam nhiều nắng
Gắng sống tốt nghe Em...
Biên Hòa, Anh nợ nỗi niềm
Giang Điền hoen hoen bến nhớ
Anh không phải con Chúa
Không thuộc về đức tin
Mùa mưa đó võng cỏ ướt mềm
Ta đi qua vĩ tuyến...
Em chưa từng lỗi hẹn
Cô gái miền Đông bẻn lẻn má hồng
Rừng ca su chưng cất giọt nhớ mong
Trăng tháng 8 khai hoa trái chín
Giáo phận Bùi Chu, Anh thành tâm cầu nguyện
Trước thánh đường, trước Chúa, trước Em
Đêm Nô-en...
Đêm lời thương Anh ngỏ
Rực trời pháo bông rực trời rạng rỡ
Rực trời nỗi nhớ, rực trời Em...
Sóng Đồng Nai dâng lên
Vỗ tận miền tâm thức
Kiệt cùng trăng nguyệt thực
Kiệt cùng Em day dứt
Kiệt cùng xác pháo bay
Đêm phương Bắc nỗi nhớ đong đầy
Anh hóa lỏng trái tim nguyện thành lời chúc phúc:
-Ngủ đi Em...
-
Sao anh lại thương em?
Em đâu là hoa khôi với đôi môi ánh nhũ
Mi cong vút, mắt chơm chớp má đào
Da không trắng, dáng không cao
Sao anh thương em? Lạ nhỉ!
Em chỉ có mùi bùn non rơm rạ
Cùng hương bưởi quê mùa mộc mạc chân phương
Thị thành lạ lẫm phố phường
Ngây ngô thấy gì cũng mới
Em không có ánh nhìn diệu vợi
Không là lượt lụa nhung
Em lớn lên từ hạt thóc, ruộng đồng
Từ cánh cò mồ côi bến đỗ
Đất quê em loang lổ
Hóa kiếp vào sân gôn
Mắt mẹ buồn tháng ba mầu hoa cải
Cha thở dài
Khói thuốc u uất bảng lảng gió sương
Em ra phố, ra phường
Ai đo lòng kẻ chợ?
Ngày đi mẹ nhắc nhở:
-Nghèo phải biết phận nghèo...
Cha ngước mắt dõi theo
Bằng cái nhìn nhoi nhói
Thôi van anh đừng nói
Rót mật lời bướm ong
Anh hào hoa tông tử biết không
Trái tim pha lê phương em dễ vỡ
Tình yêu thời mở cửa
Cho nhận đếm đồng lần
Em cỏ dại lấm chân
Sống bằng ước mơ, niềm tin, hy vọng
Bằng một bầu máu nóng
Bằng rưng rức nỗi khát khao
Những mảnh vỡ trinh nguyên ngọt ngào
Cho em xin giữ...
-
Đoản khúc thu.
Loài thiên di cõng mùa nắng về phương Nam xa lắc
Giọt giọt thu buồn theo mắt lá rơi rơi
Tháng chín heo may xấp ngửa ngang trời
Nghe cội nguồn loang ngân miền tâm thức
Hồng Hà ơi! Con sông hư thực
Chảy nơi mạch ngầm huyền thoại, cổ tích hoang sơ
Có vệt hoàng hôn tím chiều châu thổ
Từng nết người, những khuân mặt nắng mưa
Con dang tay ôm dòng sông ngọt lành quê mẹ
Chợt đắng đót buồn mắt nhớ loe hoe
Gói ưu phiền trong mớ đồng xu được mất
Ném vào vũng bùn thị thành huyên náo con về...
Trả lại chợ trời những nụ cười hàng mã. Quá cảnh nơi khoảng trầm đen bạc
Bất chợt gặp tôi
Một đời khao khát
Bất chợt gặp em
Một đời hoan lạc
Bất chợt lắng vào nỗi xót xa...
Hạnh phúc len lén bỏ ta. Niềm tin lặng lẽ bỏ ta
Trong tim tiếng vọng Hồng Hà
Sóng...
-
Ảo ảnh bến mê.
(Tặng mẹ)
Con bắt đầu gục ngã
Từ một niềm đam mê
Không biết lối tìm về
Giữa hoang tàn ảo ảnh...
Ước mơ nào cất cánh
Bay đến phương trời xa
Trong nước mắt nhạt nhoà
Giữa chợ đời dao bán.
Hạnh phúc thường hữu hạn
Cay đắng biển không cùng
Tất cả là số không
Đời cong cong dấu hỏi...
Ngày xưa mẹ vẫn đợi
Những đông buồn phai phôi
Từng đêm, từng đêm dài
Chỉ mẹ tôi cô lẻ...
Có lẽ đời là thế
Vay mướn nợ đồng lần
Tranh đấu thì thiệt thân
Âu nó là cái "liễn"...
Con không biết tằn tiện
Chưa xót giọt mồ hôi
Quên học cánh làm người
Tin đời là số phận...
Niềm vui nào chưa nhận
Nỗi buồn buổi chia ly
Tình yêu tuổi xuân thì
Như vầng trăng hao khuyết...
Mẹ ơi! Giờ con biết
Ảo ảnh đời mênh mông...
-
Hà Nội.
Hà Nội...
Hà Nội bây giờ
Đâu mùi hương sữa?
Và không còn nữa
Làng hoa Ngọc Hà...
Một thoáng xót xa
Đào Nhật Tân giờ vắng bóng
Thưa dần hương cốm làng Vòng
Nước hồ Gươm xanh trong
Nay chỉ còn nơi huyền thoại
Thương cụ Rùa ngáp ngoải
Ngoi ngóp đâu đây...
Hồ Gươm lũ trẻ nô vầy
Như trong ao cạn
Đi giữa phố phường mà lòng ngao ngán
Ngỡ mình lạc bước trời Tây.
Hà Nội đổi thay từng ngày
Những ngôi lầu tạp nham kiến trúc
Những không gian bê tông nóng nực
Bất chợt thèm một nét rêu phong...
Hà Nội nhớ không?
Một thủa thanh bình
Những buổi bình minh lên từ trong tim tháp Rùa cổ kính
Mông lung như tiếng chuông chùa vọng về từ chốn hư không...
-
Thư gửi con người lính Việt Nam Cộng Hoà.
Tôi và bạn những công dân sinh ra sau chiến tranh
Con của hai người lính ở đôi đầu chiến tuyến...
Tuổi thơ tôi có vầng trăng lỗi hẹn
Có nhọc nhằn dáng mẹ địu hoàng hôn...
Một cánh tay cha tôi bỏ lại chiến trường
Bao linh hồn mang tên Thành Cổ?
Dòng Thạch Hãn những lằn bom khét lửa
Vết sẹo nào theo cha vào nhức nhối những cơn mê...
Còn với bạn chiến tranh có hơn gì
Trong giấc mơ người cha vẫn bầm bao thương tích...
Phương thiên di vầng trăng cô tịch
Tuổi thơ bạn hao khuyết đơn côi...
Tổ quốc mình đẹp lắm bạn ơi!
Mấy ngàn năm nên vuông tròn xứ sở
Mẹ Âu Cơ từ hồng hoang trăn trở
Đứa con nào chẳng hột máu, nhau thai...
Để ta nên viên mãn hình hài
Chăm gắng sức thêm tự hào dân tộc
Quá khứ hào hùng, quá khứ tàn khốc
Quá khứ chỉ là quá khứ của ngày hôm qua...
Tôi và bạn cùng cất tiếng ca
Hát về một tương lai tươi sáng
Hát về những niềm vui vô hạn
Hát về sự hoà giải cùng xây đất nước Việt Nam.
-
Nhớ màu hoa sim.
(Kính tặng nhà thơ Hữu Loan)
Bao năm thoát một kiếp người
Ông về cát bụi trả đời niềm đau
Hoa sim tím mặt, tím đầu
Rừng hoang biền biệt biết đâu là nhà
Ừ thì trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh vốn là ghét nhau
Ông còn đau, bao người đau
Bao nhiêu người nữa yêu màu hoa sim
Lênh đênh giữa cuộc nổi chìm
Câu thơ biết hát, niềm tin mỏi mòn
Hèn sang cũng một cái hòm
Khi về với đất mang hơn được gì?
-
Giới tính thứ ba.
(Tặng Hà Phương)
Thế giới của em mỏng manh lạ kì
Lấp lánh thắp những sóng chồi khát vọng
Vòng vây cô đơn, biển đời cuộc sống
Day dứt một niềm tin...
Trong bóng tối đăm đắm ngóng tìm
Trái tim pha lê trắng trong này dễ vỡ
Thương ơi! Đừng chạm vào nỗi nhớ
Ảo mộng vụng tan đi...
Em chỉ biết yêu, chẳng biết gì
Giới tính thứ ba buồn trong vắt
Trái tim khát khao này rất thật
Rơi nửa vầng trăng đơn...
Ươm vô vọng trong những tủi hờn
Tấm gương sáng phản chiếu đời cô độc
Soi bóng mình trên gương bật khóc
Khoảnh khắc này riêng em
Trong mị miêm quay quắt khát thèm
Mơ vụt sáng như que diêm lóe cháy
Gần bên nhau không đắn đo che đậy
Luyến ái ngọt ngào yêu.
-
Chỉ là ước mơ.
Mẹ sinh con nơi tận cùng xã hội
Phận bần nông một kiếp trâu cày
Hạnh phúc nhỏ nhoi thói đời chật hẹp
Bắp ngô củ sắn nuôi con khôn...
Chiến tranh đi qua, nỗi buồn đọng lại
Khúc hát khải hoàn đắp đổi máu xương
Tình yêu thủa nao gọi nhau: "Đồng chí"
Nhớ buổi xếp hàng hóng gạo ngác ngơ
Mậu dịch, căng tin, nhạt ngoét loa phường
Luôn ra rả những điều xáo rỗng
Hai mươi năm sau ngày giải phóng
Mẹ vẫn héo gầy lầm lụi theo trâu
Ơi đất nước còng lưng hình tia chớp
Bia đá vô danh, bao liệt sĩ dưới mồ
Ba mươi năm sau ngày giải phóng
Mái tranh nghèo cháy đỏ ước mơ.
-
Đi qua.
Anh đi qua bóng tối...
Hướng về phương em
Trăng chống chếnh diệu huyền trời đất
Mặt hồ lao xao gió lộng tâm hồn
Sương mắc võng giữa đồng cỏ nội
Đêm lấp lánh ngàn vì sao rơi...
Anh đi qua cô đơn...
Tan chảy những vui buồn
Hòa vào em ngập tràn hy vọng
Hừng hực nguồn nhựa sống
Tức tưởi hằng đợi mong...
Anh đi qua nỗi sợ hãi đè nặng trong lòng
Bởi trái tim em bao dung độ lượng
Con tim anh có lần chệch hướng
Lầm lạc cả trời yêu...
Anh đi qua những vết sẹo tật nguyền
Nơi tâm hồn thủa xưa chai cứng
Trái tim em âm thầm chịu đựng
Bền bỉ giữ lửa một tình yêu...
Trang thơ Lê Hồng Hải
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Tìm em lý mười thương.
Anh về Cửu Long mùa vàng bông điên điển
Mái chèo khua nỗi nhớ chạm sông Tiền
Câu vọng cổ chênh chao sóng nước
Tím lục bình, tím biển trời em...
Gió loang ngân pha nỗi niềm châu thổ
Bầy bông lau đuổi nắng khát sang mùa
Đời thương hồ trôi trong tĩnh mịch
Mắt má mầu viễn vọng xăm xưa...
Anh đi tìm em, tìm điệu lý mười thương
Thấy tía buồn: "Cá ba-sa vụ này rớt giá"
Cơm áo gạo tiền cay đắng lạ
Em lên thị thành rao bán lý mười thương...
Con chim non lạc giữa phố, giữa phường
Đơn côi câu dạ cổ...
Em đi về đâu? Biển đời bỡ ngỡ!
Non nớt phù sa chúm chím tơ hồng...
Em biết về đâu giữ hương chàm, hương đước
Kí gửi khoảng trời, đặt cược ước mong
Sông Tiền, sông Hậu mùa mùa sóng
Lay lắt nhị hồ, anh hát lá diêu bông...
....................................Miền Tây ngày vắng gió....