TỰ CHUYỆN Đã từng trải lắm gian nan Khó khăn từng vượt cơ hàn từng qua Đô Lương Bạch Ngọc quê nhà Đất lành chim đậu, nay là Trường Thi Tuổi thơ gian khổ sá gì Kháng chiến chống Mỹ ra đi sẵn sàng Truông Bồn, Rú Nguộc, Hoà Giang Mở đường thông tuyến tăng hàng, vượt xe Trải bao tháng giá, ngày hè Bốn mùa phượng vĩ lại khoe sắc hồng Gỉang đường chăm học gắng công Vui lòng bè bạn thoả lòng mẹ cha Hết đại học về cấp ba Đất nước còn giặc ta lại ra chiến trường Được vào Đảng, được Huân Chương Hoà bình thống nhất về trường lượt hai Khó khăn vất vả kéo dài Hơn mười năm phải “trổ tài” đó đây Làm thuê, làm thợ, làm thầy Cháy nhà, bão đổ sao xây được nhà ? May nhờ cơ chế bung ra Xe máy, điện thoại, Vila đổi đời Vợ chồng, ông cháu thảnh thơi Mong con khôn lớn, rạng ngời công danh Nay đà bằng chị bằng anh Hai O đại học, hai ngành một năm Cậu e trai cũng học chăm Thông minh đã tỏ, hai năm rõ mười Ba con rồi sẽ nên người Tương lai rồi sẽ sáng tươi bội phần Vài ba năm nữa đến gần Nhà mình sẽ có cử nhân năm người Ông bà chín suối ngậm cười Mừng con, mừng cháu làm tươi dạo nhà Vui này đâu chỉ riêng ta Vui này, vui cả bè xa bạn gần Canh Thìn rồng đã hoá thân Canh Thìn đát nước muôn phần đổi thay Mấy mươi năm đã dạn dày Đời ta mới có hôm nay đàng hoàng Năm 2000