-
Số bài viết
1.113 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
31
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi dangthanhvinh
-
Tiểu thư: Mỗi người một nét riêng tư riêng em mang nét thờ ơ lạnh lùng tóc dài bỏ dấu ngang lưng chấm than một nốt mơ màng người ta. Tay ngà năm nét kiêu sa xuân sơn hồ biếc cũng là mắt mi má đào chất chứa đam mê táo thơm ngây ngất đường về là đâu. Bờ mê bắc dọc cây cầu kì duyên kiêu hãnh điểm vào xinh xinh địa đàng quả chín bồng bềnh một đôi em để cho mình ngẩn ngơ. Đêm về cắt chữ mà mơ lá rơi để ngỡ tiếng thơ gót hài đêm mưa giọt ngắn giọt dài đưa tay hứng, ngỡ trang đài lệ rơi.
-
Tiễn đưa: Khi đàn dơi đã ngủ sâu treo trên vách đá đông sầu hiển nhiên khi không còn lá ngoài hiên âm thanh rụng rớt nằm im ngậm vùi. Sớm mờ sương đã thôi rơi chiều mưa khi cũng ngưng bay điệu đàng đêm qua lạnh chút mơ màng đón trời đổi gió đưa nàng đông sang. Mùa thu thôi, kỷ niệm tan giá băng nỗi nhớ mà ngăn nỗi lòng tiễn mùa đi khuất trú đông còn ta ở lại rét trong lạnh lùng.
-
Tiễn đưa: Khi đàn dơi đã ngủ sâu treo trên vách đá đông sầu hiển nhiên khi không còn lá ngoài hiên âm thanh rụng rớt nằm im ngậm vùi. Sớm mờ sương đã thôi rơi chiều mưa khi cũng ngưng bay điệu đàng đêm qua lạnh chút mơ màng đón trời đổi gió đưa nàng đông sang. Mùa thu thôi, kỷ niệm tan giá băng nỗi nhớ mà ngăn nỗi lòng tiễn mùa đi khuất trú đông còn ta ở lại rét trong lạnh lùng.
-
Đông về: Mùa đông về thay áo bởi thu lấy đi rồi chiếc áo vàng khờ khạo thu nay quên trả tôi. Mùa đông về xa xôi từ âm thầm lặng lẽ tiếng chân đi nhè nhẹ đủ thức người đơn côi mùa đông về năm nay chợt bỡ ngỡ tháng ngày sương mù giăng chới với đủ nói với đất trời.
-
Gặp gỡ: Ta gặp lại ta trong bản ngã thấy ngày hôm qua ta là chiếc lá. Thấy đời chơi vơi thấy người lạ lẫm. Thấy vết chân của cuộc chơi đã dẫm trên lá tàn đêm qua. Thấy trái tim rất xa ta không thuộc về nó nó không là của ta đủ thấy tin yêu quá nhạt nhoà. Ta gặp giữa ngã ba chiếc biển cấm của cuộc đời đòi chia ba sự sống.
-
Có một linh hồn: Một linh hồn cô độc bấu víu vào màn đêm kẻ cho nó màu đen trên bức tranh tàn khốc. Có linh hồn bơ vơ vắt lưng cuộc hững hờ hiên ngang trong miền nhớ không nguôi ngày còn thơ. Có linh hồn màu trắng bị xua đuổi bởi ngày linh hồn ưa đêm đắng yêu vị đời cay cay. Có linh hồn đêm nay đi nhặt nhạnh tháng ngày ta vô tình lượm phải linh hồn hoá sương bay.
-
khúc cuối hay gớm giáo chủ ạ. Dẫu cuộc sống khó khăn vẫn phải vui hôm nay và hy vọng tới ngày mai tươi đẹp, "cười giòn toả nắng ban mai" câu này nghĩa bóng thật tinh tế!
- 53 trả lời
-
- thơ
- Trương Trọng Nghĩa
-
(và 2 từ khóa)
Được dán nhãn
-
đọc lại bài này lại thấy ganh tị với bác quá! Buồn giò, buồn tay, buồn lây cả bàn phím.
-
bài này nghe giống trong phim đài loan quá bác ạ. Đúng là sến thật! Hjhj!
-
Đông sang: Đi bên cửa sổ là đông có ai gõ, trước cho không lạnh lùng đêm đêm tủi tủi mừng mừng lâng lâng cảm xúc, ngập ngừng thời gian. Ngọn đèn soi tỏ hơn trăng bởi khuya nay đã sương giăng mịt mờ vội vàng khép lại ngẩn ngơ quên người lạnh lẽo, quên đi lạnh lùng. chạnh lòng giữa phút đông sang ngỡ ngàng một chút mênh mang được nhiều ngày mai gió bấc có xiêu thì đêm nay ta đã biết yêu một mùa.
-
Bơ vơ: Nhà tu hành bơ vơ giữa chợ không gian thiếu vắng chút gì được lấp đầy bởi những kẻ ghiền thịt chó. Đứa trẻ bơ vơ tròn mắt trước bầu vú nhựa bởi mẹ chúng bận đỏm dáng một cảm nhận sớm về thời hiện đại. Một chàng trai lạc lõng giữa phố đông người nhưng không có thứ anh tìm họ chen nhau đi mua sắm những trái tim bằng kim cương thứ đó dường như vĩnh cửu. Tôi bơ vơ giữa đám trẻ hiện đại không biết chơi trò chơi xếp vần và nghe lời mắng mỏ ẩn dụ.
-
"Luống hồng nhan nát vết chân người" nhất là câu này nghe thảm quá bà chị ạ! Đọc bài này lại nhớ tới chị nguyệt thảo, hai người sao đồng điệu.
-
Vu vơ mùa đông: Cái lạnh đi trên đỉnh mùa đông để thấy lòng chênh vênh chấp chới chút se se mà sao như vời vợi để nắng vàng chết lặng với hư không. Như kẻ mù sương che khoảng trời trong chúng lạc nhau nhưng chẳng hề cất gọi chỉ núi xanh vẫn ngàn năm đứng đợi chợt thở dài gió bấc vừa sang. Lũ cỏ tranh trên cánh đồng hoang trắng phau phau quện nhau màu trần trụi vui say sưa quên thời gian lầm lũi kệ tháng ngày trong cái vỏ chăn bông. Tôi đi hoang như một đứa mục đồng ưa chăn dắt những loài mang phật tính với tiếng chuông sinh ra chừng mặc định để gọi đàn khỏi cám dỗ hư không.
-
Ghen: ghen tuông không phải tại trời ta ghen là bởi con người ta yêu vì ghen là mớ thuốc liều nên khi ghen có lắm chiêu lạ thường. Khi ghen tay mắt tỏ tường ghen là ý chí không nhường một ai ghen không kể đúng kể sai ghen là xông tới một hai là làm. Ghen đơn lẻ, lúc bầy đàn lúc đơn giản, lúc vô vàn lời ra ghen lúc gần, lúc rất xa lúc chị em mình lẫn người ta bất ngờ. Ghen mãnh liệt, lúc vật vờ khi ăn thua đủ, khi chờ tình thương khi bỏ tội, lúc xót vương khi trầm lặng, lúc khoa trương rộn ràng. Có khi yên ả xóm làng lâu lâu cũng kẻ nát tan cửa nhà thì thôi, Ghen! Tính đàn bà trăng hoa sao cũng vốn là đàn ông cố cho vẹn đức vợ chồng khỏi bơ vơ con cái, khỏi bận lòng mẹ cha.
-
Gửi Người Con Gái ở Tây Nguyên
chủ đề trả lời dangthanhvinh trong nguyenvanquoc ở Trang thơ thành viên
Cánh đồng 5tấn chứ bác? -
Ước: anh uớc một ngày nắng hạn trôi xa được trở về tựa vào bên dòng suối tiếng ve trưa sao mát lòng đắm đuối nhịp mõ nào thanh tịng tiếng ếch đêm. Anh ước một ngày danh lợi đề tên đủ soi bao năm ngọn đèn dầu heo hắt những nhọc nhằn, chua cay và nước mắt bất hạnh cuộc đời nay quá khứ gạch tên. Anh ước một ngày ta mãi chẳng quên chỉ bên em là bến bờ hạnh phúc quên đi em lũ người đời thô tục nắng đổ vào chiều hạnh phúc tựa vào đêm. Anh ước một lần thời gian muốn dài thêm chỉ ánh trăng cũng đủ soi vời vợi đêm tóc rối hai trái tim trần trụi kể cho nhau nghe nhịp đập của riêng mình.
-
Chẳng bao giờ anh hêt yêu em
chủ đề trả lời dangthanhvinh trong nguyenvanquoc ở Trang thơ thành viên
Bác này Hay! Đêm lại nằm trong đêm, đêm huyền diệu ngày ấy lại nằm trong giấc mơ đêm hôm nay thì đêm nay lại cũng là đêm huyền diệu vậy! Đời là một giấc mộng mang tên nuối tiếc còn lâu mới nguôi. -
Về thăm: Tôi về tìm dấu thư đỏ màu hoa phượng đó nhưng bây giờ lối nhỏ chỉ còn trong tiếng ru. Tôi về tìm chiếc lá chở mùa thu đón đông nhưng bây giờ xa quá chẳng còn ai đứng trông. Tôi về ghé thăm hoa hàng phượng vĩ nhạt nhoà chẳng còn dư chiếc lá nhắc về tháng năm qua. Tôi về thăm trường cũ gói một ngày riêng tư cành hoa thay ngôn ngữ không còn người nhận ư?
-
Những người ở lại: Những người còn ở lại để tiễn hoài kẻ đi những người xa năm tháng bước chân chừng nghĩ suy. Những người đi vời vợi hoa hồng trải lối khi những người chọn ở lại quanh mình hoa gấm chi? Những người rồi sẽ đi và còn người ở lại và trăm năm còn mãi người đưa người ra đi.
-
Người dắt tay tôi: Ba dắt tay tôi đặt ngang lưng đồi vén trời mơ ước một ngày xa xôi. Mẹ dắt tay tôi như que kẹo ngọt tuổi thơ ngậm chặt niềm vui nhỏ nhoi. Anh dắt tay tôi bàn tay nhỏ bé đôi chân khỏi té sau ngày nằm nôi. Ai dắt tay tôi nắn nót đường đời dài trang vở trắng một thời xa xôi.
-
Một ngày như nhiều ngày: Một buổi sáng nhạt nhẽo chỉ có mưa và mây mù bầu trời quên cho ánh sáng ngày tăm tối như đêm!. Bữa cơm trưa chỉ với rau luộc và k một hạt muối tâm hồn vẫn no nê!. Đám mây chiều hồn nhiên một màu đen đơn giản nhưng đủ nói với nhau về cơn bão cập bờ chúng hớt hải chạy!. Những cái mail vô nghĩa lưng giắt đầy chữ ngắn dài quay đi nhưng quên trở lại mà tay ta vẫn gửi đều một thằng điên!. Điện thoại câm nó làm thinh với sóng biển chiều nay đang bão chắc nó nhầm sóng biển với vô tuyến đúng là đồ ngu dốt!. Tìm được nửa gói cafe lâu rồi chưa nỡ uống lại chẳng còn lấy một hạt đường vẫn can đảm uống trọn cái đắng chẳng ai khen đâu!. Những con gà đến giờ đi ngủ trên đường về tíu tít câu chuyện thời tiết cảm thông với lũ mối cái ngoài mưa một lũ đạo đức giả!. Nạp vào chút năng lượng bữa tối đạm bạc thật khó nuốt những nguyên tố hoá học đánh chửi nhau, va phải cổ họng và thương tích có mụ vừa đi xem tai nạn xe về đang léo nhéo ngoài kia chuyện đó ta thấy mỗi ngày!. Ôm một ngày dài, cuộn vào tấm chăn quen thuộc câu hỏi thân yêu nằm cản lại: phải chăng cuộc đời là sự nhạt nhẽo? Thất vọng chợt mỉm cười: cứ sống đến mùa lá rụng cuối cùng ta sẽ có đáp án và được ngủ ngon...
-
Tiễn đưa: Lại sắp lần tiễn đưa cơn mưa nhoà cuối tháng khóc thời gian chạng vạng mỏi bước ngoài song thưa. Chỉ thêm lần này nữa tiễn trọn mùa đón đưa chậm một giây lần lữa bóng mây nào trở mưa.
-
Tháng mười ][: Tháng mười ngày thiếu nắng chẳng đủ hong thơ tình tháng mười đi mưa vắng khoé mi chừng rung rinh. Tay hứng đầy tháng trước cơn buồn rơi nát tan giọt ngẹn ngào trở bước nay cạn lời khô khan.
-
Về đâu: Nỗi buồn rụng về thu tô lên khoảng dại khờ nước da vàng ngai ngái tựa hồ như câu thơ. Lẹ làng thổi vào mơ cơn mê cuộn u hoài nơi đèn mờ hẻm phố bụi trần vương trên vai. Lá vàng kia chưa phai dẫu đêm nay rụng rời xa cây tình heo hắt chẳng còn thấy ngày mai. Thu về đâu thu vậy? Lá về đâu lá ơi! Ta xoay trong chiều gió lá vàng rơi trên vai.
-
Nửa: Anh muốn chia cho em một nửa mùa thu nửa sớm hơi mơ nắng vàng nhè nhẹ nửa dại khờ của chiếc lá bàng rơi khẽ. Anh muốn chia cho em một nửa con đường in bóng mùa thu khờ khạo nên kẻ trước người sau một ánh nhìn thôi cũng đủ làm hàng cây trút lá vụng về. Anh còn nửa con đường ở lại chậm chạp đón noel nghe đâu đây giáo đường tiếng chuông xé nát vùng thời gian tà áo trắng thốt lời thề trăm năm, băng-xô gom đủ muộn màng một kiếp. Anh giữ một nửa mùa thu còn lại nửa mưa bay lạnh lẽo đường dài hiếm hoi bóng lẻ, vật vờ cơn gió nửa buổi chiều như hôm nay tự tay ngăt đi chiếc lá cuối cùng để mong cho mùa đông nhanh đến.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.