-
Số bài viết
2.537 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
318
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio
-
CHỢT MƯA ĐÊM, THÁNG TƯ thò tay vịn vào cơn mưa ngoài cửa để giữa khuya ngón ướt nhịp câu đàn mơ hồ quá, điều gì không rõ nữa tháng tư thả mùa – mưa bay sang những mái phố vướng đầy màu rêu lặng nơi bồng bềnh lá ký ức vàng khô nơi đưa mắt ngó bầu trời ảo mộng người đứng đâu đêm sông vỗ đau bờ tay không nỡ tắt ngọn mờ hồi tưởng chút nhỏ nhoi nến dọi mặt gương suông hồi hộp lắng vạn nốt trầm gõ xuống tiếng mưa rơi, hay, sợi tóc vừa buông? ĐCĐ
-
TÓC NHỚ (sến khúc) Người vô tâm, gió hữu tình Lòn vào tóc nắng bồng bềnh tóc bay Tôi ngồi đếm mỏi mòn tay Sợi nào là sợi tối nay nhớ thầm ĐCĐ
-
NHỮNG GÌ BAY QUA NHÀ TÔI mây sáng nào cũng bay qua mái nhà tôi bởi mây trắng nên mắt thường ngơ ngác em ngày xưa đi ngang một lần thôi chỉ một lần, nên lời thơ chợt khác tiếng chim trưa rơi trong vườn nhà tôi rơi mỏng lắm, mơ hồ, như tiếng lá tôi cất giọt mưa dành tặng bạn chân trời bạn xa lắm lỡ mai thành mặt lạ dòng sông rào rạc trước cửa nhà tôi đêm mất ngủ dễ tưởng mình là sóng em, trong tiếng chim rơi hay ở mây trôi tôi, từ đó, nửa đời theo ảo mộng ĐCĐ
-
VÀI CÂU LỤC BÁT CỐ HƯƠNG Bờ đê đất xóm nẻ khô Lối đi xưa ngắn bây giờ chừng xa Hàng tre thưa cục tác gà Mấy gò mã mối tha ma u hồn Tôi về giáp mặt hoàng hôn Tuổi dày năm tháng sót mòn rêu xanh Chim chi đợi mỏi đầu cành Khóc người, hay khóc máu tanh một thời Lui cui tìm lấy nói cười Trên tay lạ lẫm chào mời rỗng tuênh Ở đâu hơi ấm thâm tình Nhìn quanh ngó lại còn mình mồ côi Dòng sông vẫn một dòng trôi Bên lở buồn lắm, bên bồi vui không? ĐCĐ
-
BỨC TƯỜNG Khi bực tức bạn lại đấm vào tường Người mắng bạn hèn Thiếu dũng khí đấm vào mặt kẻ làm mình bực tức Người bảo bạn nhân đức Không trút giận vào con người Chỉ đấm gạch đá thôi Tôi, gã vô gia cư chiếu đất màng trời Chẳng cửa nhà, lấy đâu ra bức tường để đấm Những lúc bị phụ tình Thường đứng hát khơi khơi. ĐCĐ
-
CHỦ NHẬT SÀI GÒN, VÀ MÌNH Bơ vơ ít, bơ vơ nhiều Tôi đi giữa phố tìm điều bơ vơ Hỏi han con hẻm tím xưa Gánh hàng rong sớm đẩy đưa mời chào Chỗ em ngồi khóc nơi nào Hãy cho tôi nhặt chút màu lá rơi Đâu đâu trưa quán em cười Để tôi trẻ lại một thời đã qua Bơ vơ tự thuở hoàng hoa Cây đàn gỗ hát bài ca dỗ dành Ly cà phê khói lung linh Lần đầu nếm vị thất tình đắng môi Chủ nhật hớn hở vui tươi Ai sóng vai phố, chừa tôi với buồn Bước chân theo bước Sài Gòn Đếm từng sỏi nhỏ để còn nhớ, quên Chuông nhà thờ vang bông bênh Mở hộp tin nhắn tìm tên một người ĐCĐ
-
CÙNG ĐƯỢC RONG CHƠI Bỏ đời tập nói tiếng chim Xin cùng lót ổ kế bên ngọn nguồn Nhánh nào dành tuổi hoàng hôn Cành mô vang hót tin còn bình minh Ta như chim, kẻ thất tình Hát ca là để biết mình vẫn đau Mai chim giũ cánh quên sầu Người đem thương tích chôn sâu mé đồi Ngang trời hai bóng rong chơi Thiên di mỏi cuộc sẽ nơi ấy nằm ĐCĐ
-
HỎI CHỖ (sến khúc) Vẫn rằng trái đất rộng thênh Chỗ em ai đã xí phần trước chưa Ghé xin tránh nắng đụt mưa Lỡ đâu mai mốt được mùa khổ đau ĐCĐ
-
(Kỷ niệm ngày thành lập lực lượng Thanh Niên Xung Phong thành phố HCM, có chút tình gửi về màu áo cũ của mình ...) BÀI THƠ CHÉP TRÊN LÁ RỪNG Tạm biệt nhé ghế bàn, bảng phấn, sân chơi … Câu lục bát học trò thầm thì trên lối cỏ Trang lưu bút trong veo ý tình bỏ ngỏ Vòng xe đạp vờ vô từ mà tiếng guốc cứ vô tâm Hồi chuông báo giờ cuống quýt mấy nhịp chân Cổng trường khép nhốt buổi chiều đầy bông giấy Bài thơ trao cuối tiết văn hôm ấy Cùng Tháng Ba mình chào phố lên rừng. Thơ hẹn nhau về biên giới, nông trường Da dẻ thư sinh rắn rỏi dần mưa nắng Ngắm cánh chim bay cho đường leng thêm thẳng Cho tuyến kênh dài đêm ướt ánh trăng cong Thơ trẻ trung dậm cuốc hát vang đồng Giọng đồng đội quanh mình tha thiết quá Thêm cô nàng tiểu thư đi nhổ mạ Bài thơ mới gieo vần giữa đợt kẻng giải lao trưa. Thơ dìu mình vượt dốc trượt đêm mưa Kéo tấm đắp nửa khuya trời trở lạnh Mạch giếng cạn trái xoài chua chia nhau gặm Mùa khô nào vướng lại dưới chân răng Thơ đầu xuân đem áo giặt ven sông Ngó miếng vá thấy mình như có lỗi Thơ vỗ mạn chống xuồng xuôi Duyên Hải Nụ cười hiền mấy thuở vẫn hào hoa Thơ loay hoay dán tờ báo rách tưa Chép bằng máu chốt tiền tiêu huyền thoại. Yêu say đắm nên hành trang thường chỉ vậy Cây đàn thùng phong trần vạt áo xanh em ơi Mỗi câu thơ vóc dáng một chân trời Từng ngữ nghĩa nhọc nhằn đời gánh vác Bao đội ngũ điệp trùng lại hướng về tuyến trước Dòng thi ca này mài miệt chảy sau lưng. Xin cảm ơn những vần trắc vần bằng Biết ơn lắm khoảng trời xanh lãng mạn Cho Tháng Ba ghi tuổi chúng mình trang sử thi hùng tráng Bài thơ chép trên lá rừng Bài thơ Thanh Niên Xung Phong … ĐCĐ
-
MƯA SÓT ĐÊM GIÊNG ta ngồi đếm đủ một đêm nghe con mối mọt gặm tên nỗi buồn giá ai mưa chợt lỡ đường ghé khuya chia lấy chút hương lửa thừa hay ta áo rách sũng mưa sớm mùa lạc chợ muộn mùa trôi sông chân mang hương nội cỏ đồng tay ôm thương nhớ đục, trong hai bờ hoặc choàng giấc thức giữa mơ thấy mình lẻ bạn đứng chờ cố nhân lại tìm lối gió xa gần thổi qua vạn nẻo phù vân bưởi bòng * cuối giêng mưa sót một cơn gõ liu riu đến đêm mòn lòng ta … ĐCĐ
-
SÂN KHẤU VỀ KHUYA mùa thuê lại từ tôi ngát hương cùng thanh sắc đành trả hết cho đời vai diễn này khó nhọc đời vay tôi tiếng khóc nụ cười tặng ai đây trong vở tuồng đơn độc chiều quỳ gối van nài kịch bản nào đánh mất đành hát lớp bi hài tróc từng mảng mặt thật giả vờ giòng đắng cay son phấn chừ đã phai tôi tắt đèn sân khấu nhờ phông màn cất giấu vài tuồng tích ngô ngây ĐCĐ
-
thêm bài quá hay, đem về cho bạn bè thưởng thức: TƯỢNG HÌNH 2 Mỗi xác chữ, một linh hồn ẩn ngụ Mỗi chấm câu, một mộ phận u tình Bùi Giáng gọi đây những trang hồng tụ Bờ trần gian bất tuyệt tháng lưu linh. Những huyết lệ thiết thao Hàn Mặc Tử Mỗi chấm than, một trăng vỡ tay mình Mỗi dấu hỏi nặng như cây thập tự Chúa ngày xưa còng cõng vết dấu đinh Là thơ đấy, là thơ, là thơ đấy Mỗi phảy câu, một nhát chém thinh không Vọng cố nhân, ta gục đầu trên giấy Và khóc đây, thơ đã thắm trang hồng 22.03.15 Trần Duy Trung
-
CHỦ NHẬT BUỒN MIỆNG Giặc cướp biển, chửi cầm chừng Ngứa nghề xây cái tượng khùng ngó chơi* Cây đang xanh đốn khơi khơi Thảo nào phản động nó cười bọn ta. ĐCĐ *khùng = khủng (kiểu bút tre)
-
EM ĐI EM VỀ Em đi để lại dấu chân Tôi gom cất đó khi cần ngó chơi Em về tóc mộng rối bời Tôi thày lay gỡ suốt đời vướng tay ĐCĐ
-
ĐÀNH XIN THƯỜNG TRÚ (vui chút chút cho khuây khỏa) Tưởng đăng ký trọ tạm thôi Hóa nơi trần thế vui chơi cỡ vầy Rảnh rỗi bia rượu lai rai Gặp hôm cao hứng gái hay phố đầy Thèm món chay - cứ quy y Chợt khi nhớ mặn - lại về với em Trẻ nhai chả, già nhấm nem Chẳng ham tiên phật kiêng khem giống gì Đành xin thường trú dài dài… ĐCĐ
-
KỶ NIỆM LẦN THĂM MỎ THAN QUẢNG NINH
-
NHẦM NGÀY anh chọn nhầm ngày bỏ nhà đi hoang lạc vào giữa những xác chết múa may nhảy nhót những con chim cho thuê tiếng hót tự sắm vai tự bôi mặt diễn tuồng anh chọn nhầm ngày bay đến thiên đàng lở cở trôi giữa bầu trời và mặt đất nên nhiều lúc bật cười chừng òa khóc quên mất lộ trình về với trần gian anh chọn nhầm luôn ngày xuống tóc ăn năn nên gặp toàn áo vét-tông cùng cà-vạt lời giảo ngôn chọn đăng đàn thuyết pháp ăn thuốc trừ sâu mong tuổi thọ kéo dài anh nhầm cả hôm viết mấy câu này … ĐCĐ
-
CON ĐƯỜNG MẤY THUỞ YÊU EM Đừng nhắc nữa con đường dài vô cớ Nằm ngủ quên mặc lá chất lên mình Ta thần tượng mỗi dấu chân em nhỏ Từ hoàng hôn đến cuối đoạn bình minh Vẫn không kham ánh mắt nhìn nền nã Tóc buông hiền có đày đọa lòng nhau Mềm mại vậy làm sao người giữ lửa Khuya khoắt ngồi đốt ấm mấy mùa sau Phong phanh áo chứa vào đầy ngực gió Hoài niệm ơi lành lặn vết thương mau Trăng đã muộn bàn tay còn nắm đủ Mười ngón từng hương sứ ngỡ hương cau Đường thênh thang mà va toàn ngõ cụt Bay phương mô nếp mây trắng giang đầu Lầm lủi đếm bao lần chân hẫng hụt Đợi chờ gì sẽ thuở mắt ta sâu … ĐCĐ
-
CHO BÉ TÔ CỦA BA (14/04/2000 – 16/03/2013) Nghệ nhân Origami Nhật Bản nói rằng Nếu ai xếp đủ mười nghìn con hạc giấy Sẽ được toại nguyện một điều ước nào đấy Ba rất tin truyền thuyết này Nhưng lại không được khéo tay Đành làm thơ vậy Biết đâu một hôm sẽ thấy Mười nghìn bài thơ chắp cánh bay lên cùng một ước mơ Ước mơ dành cho đứa con dại khờ Đôi mắt tròn đen nhánh Thích được ba dắt đi dạo công viên, ba mua cho bánh Đứa con không biết diễn xiếc làm trò Chẳng thông minh hơn ai, chỉ khiến vui vẻ cả nhà Biết nằm ủ rũ khi ba đi xa Và mừng chết ngất mỗi lần ba về gọi cửa Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ Ba vất vả mười nghìn bài thơ Nhưng, ước mơ chỉ là ước mơ Mười nghìn bài, cách chi viết hết Trong vòng tay ba con nằm thiêm thiếp Đợi trở về cùng tiếng hoang dại tổ tiên Tiếng gầm gừ loài sơn cẩu thuở dã điền Tiếng hú dưới trăng tự do bầy sói dữ Đã tìm vào nhà con người, giã từ kiếp thú Cùng chia vui buồn đăng đẳng tháng năm Chắt chiu từng nhịp thở con, nước mắt ba lăn Ngồi đọc mãi từng câu thơ mình viết Mong điệu vần kia có thể đánh lừa cõi chết Giữ lại con cùng mẹ, chị, và ba Nhưng, ước mơ, cũng chỉ ước mơ Mắt con khép. Tháng ba, mười sáu Trời bình lặng, chỉ lòng người giông bão Ừ, thôi con đi, cho trọn kiếp tử sinh … *** Ba sẽ viết tiếp đây Chẳng mong chi phút giây hạnh phúc kia trả lại cho mình Chỉ ước ao người sống bên người thêm thành thật Nói với nhau bằng lời êm dịu nhất Bằng học lấy từ đôi mắt luôn ngước lên ân cần Chiếc đuôi vẫy trung thành Từ những bạn bè tội nghiệp, bốn chân ĐCĐ
-
VU VƠ 1 Tôi thề với em rằng tôi biết bay Chẳng cần đến thơ hoặc rượu Em cười tha thứ, bỏ đi Hôm trăng, giữa cơn say, tôi nằm đọc thơ trên cỏ Em quay về tìm Chỉ gặp dấu giêng phai ĐCĐ
-
BÀI THẤT TÌNH THÁNG BA phải đâu chỉ thích u buồn đôi khi hớn hở tôi nguồn thi thơ cái buồn trong bú mớm xưa từ trong hai tiếng ù ơ sẵn rồi phải đâu chỉ thiết đùa vui tôi thường rảo chợ ngậm ngùi tìm tôi từ em ban mảnh trăng côi vắt vai cho có tặng người cù bơ vui, buồn tự thuở nắng mưa thất tình là lúc tôi vừa gặp em ĐCĐ
-
PHÉP SO SÁNH Chậu kiểng uốn hình long hình phượng Có xanh hơn cọng cỏ ven đồi Giọng họa mi lồng son đắt giá Chớ so đo ríu rít én lưng trời Dẫu vạn lần chạm môi quấy quá Ước đêm suông cùng dưới trăng ngồi Bao lời đãi bôi mỗi ngày hối hả Chợt thèm về nhà gặp cái vẫy đuôi ĐCĐ
-
ĐÊM NỞ Không hoa, lòng tôi thay, nở Mùi hương đẫm nỗi thất tình Giữ lại trong niềm tưởng nhớ Mai sau tín ngưỡng hồi sinh Chẳng nhau, tôi thành người lạ Đến với trần gian lộn ngày Khóe cười ngó chừng đểu giả Nước mắt đong vào rượu cay Đời mới, hay, tôi đang cũ Hàng cây nõn tược ven đường Có chiếc lá già cú rũ Treo mình chờ giữa đêm sương Không lời, thơ tôi, vẫn thở Vô ngôn dành hát cho mình Giai điệu chập chờn tiếng mớ Bay trên giấc mộng tồn sinh ĐCĐ
-
BAY QUA MIỀN CỎ SINH TỒN Nhớ bao tốt lành mỗi ngày, để sống Gặp lắm trái ngang, người vẫn sinh tồn Anh theo nghìn năm đầu thai vào cao rộng Chờ hôm em về han hỏi thiên thanh Hồn từng bay qua mảng hiền dịu cỏ Chân anh dẫm lên sắc nhọn thâm thù Quen mùa đông rét căm không mái trú Quen bóng râm hè nhạc dế phiêu du Đã uống cạn đại dương đầy thịnh nộ Nơm nớp lo sông độ lượng vơi dần Sợ bịt tai trước van xin thống khổ Ngồi tiệc tùng anh giấu mắt rưng rưng Nhớ về tốt lành mỗi ngày, anh sống Gặp lắm trái ngang, anh vẫn sinh tồn ĐCĐ
-
HỎI LỐI VÀO THÁNG BA Mai rồi trời cũng bỏ anh Mây bay nẻo mới giăng quanh chốn nào Thì về với biển, chứ sao Lượm chiếc vỏ ốc nhốt vào cơn say Có khi đất cát thày lay Vùi anh dưới mấy thước dày, cũng nên Thì nằm nhắm mắt tịnh yên Nghe chân giày dép bước trên mộ mình Thời tiết chừng sẽ xa anh Khát mưa đói nắng người xanh xao lời Thì tìm góc quán vắng ngồi Gọi ly phê đá hớp đời loãng lênh Biết đâu, thơ sắp lãng quên Vần vèo gió thổi bay chênh choáng ngày Thì qua sông chuyến đò đầy Cùng chiều chết đuối giữa bầy rêu rao *** Cũng may, em vẫn dạt dào Chỉ giùm anh với, lối nào tháng ba? ĐCĐ
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.