-
Số bài viết
145 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi thanhsingle
-
Tuổi thơ gặp may Tuổi thơ nhìn lại một thoáng dài So với ngày nay lắm chuyện cay Có đấy xuất hiện quân chăn dắt Hành hạ trẻ em bắt phải cày Ỷ lớn đối xử bằng vũ lực Bé thơ nào biết nói với ai ? Chỉ hiểu được sống là phải chịu Chính quyền can thiệp đúng gặp may.
-
Chân tình trẻ thơ Nhỏ xíu vừa mới lọt lòng Thầy thuốc, cha mẹ trông mong khỏe người Vài tháng biết nhoẻn miệng cười Tăng phần sinh khí thắm tươi cả nhà Trẻ thơ mới nói mẹ ba Cộng thêm hành động thật là hồn nhiên Tính nết nghịch phá nào yên Thể hiện hiếu động gắn liền lớn nhanh Bé nhỏ người lớn phải canh Bởi vì đã biết tranh giành đồ chơi Ăn uống chẳng muốn được mời Ý thích sẳn có không ngơi khi thèm Đến tuổi trường lớp nâng kèm Bước đầu gầy dựng con em trưởng thành Mầm non, mẫu giáo bé lanh Chồi, mầm, lớp lá hiền lành dể thương Cấp I sinh động như dường Đùa giởn rồi học bình thường vô tư Cấp II ngấp nghé ngữ từ Đời sống thiệt giả tốt, hư cho mình Gia đình, xã hội liên minh Cùng nhau xây dựng chân tình trẻ thơ.
-
Người và thơ Thơ với thẩn như hình với bóng Thoáng dáng ai ngong ngóng đợi chờ Làm sao lòng hết bơ vơ ? Thuyền đang xuôi dọc bến bờ nhân gian. Đất trời rộng trăng, sao, mây, núi Ngậm ngùi thay tiết nuối đã rồi Người nay lặng lẻ đơn côi Vần thơ câu chử lên ngôi ý tình. Chờ và đợi nghe chừ quen lắm Bổng tâm tư đầm thắm miền mơ Nối vần bắt nhịp cầu thơ Kịp thời đúng chuyến chuyển ngơ hết khờ.
-
Nhớ thương Nhớ thương đêm lại chóng qua Nhớ thương trằn trọc tiếng gà gáy vang Nhớ thương tựa gối quay ngang Nhớ thương hương thoảng gió mang hôm nào Nhớ thương buổi sớm ngọt ngào Nhớ thương hình dáng thắm màu yêu đương Nhớ thương cười nói bình thường Nhớ thương ghi tạc trí cường trẻ trung Nhớ thương lối sống tình chung Nhớ thương mở lối mơ vùng tương lai Nhớ thương khi nói có vài Nhớ thương tình thiệt thì dài lắm nha !
-
Hết sức Hạ đã về rồi ngóng trông mưa Như đón chờ người ở chốn xưa Gió hanh lạnh nhẹ thêm tin tưởng Mang nước trên mây tưới ướt thừa. Cánh diều người thả quấn quít mây Chuyện trò sinh thể sống nơi đây Cũng vì trẻ thơ nên chìu chuộng Bay tận tầng mây ước mơ đầy. Dưới mưa cùng trẻ chạy lanh quanh Mát tươi, đùa giởn dáng nhỏ nhanh Nghĩ đến khó khăn thời còn bé Hết sức làm sao trẻ công thành.
-
Thơ Tứ tuyệt 012 Hạnh phúc Hạnh phúc làm người khó tìm riêng Hình như là gắn bó thiêng liêng Người thân ruột thịt cùng chia sẽ Có – không hoàn cảnh thiếu – thừa tiền. Nghĩ Nhiều chuyện quanh ta nghĩ cho thâu Có lúc thời gian phải chờ lâu Làm lòng tỉnh mịch thêm cô quạnh Cứ thế tim thân nghĩ quên sầu. Ơn Ơn đấng sinh thành dưởng nuôi ta Ơn thầy, ơn bạn sớm nhận ra Ơn trong xã hội đường lựa chọn Ơn mang ý nghĩa giữ thật thà.
-
Giấc mơ vô thường Không trung khoảng lặng bình yên Tâm hồn bay lượn công viên khoảng trời Thấy chăng trên cỏi thiên thai Những gì mơ ước của ai dương trần. Có đây những cặp tình nhân Sáng trong thanh bạch như vầng thái dương Trăng, sao chỉ lối đưa đường Tình duyên đẹp thắm vô thường hiển linh. Yêu thương như bóng với hình Đi, về nhả nhặn ân tình thắm trau Có đâu cuộc sống thấp, cao Với tâm đạm bạc sáng màu tình chung. Vô thường một giấc không trung Lạc vào hư ảo muôn trùng đẹp ngơ Trên đời lắm lúc như mơ Thế nhưng có lúc mắt mờ vì đâu ?
-
Cà phê Cà phê tuổi trẻ nào quên Khắp nơi quán xá khi hên gặp người Cô hàng vui tính cười tươi Ly cà phê đắng đậm mười tuyệt ngon Trầm ngâm thưởng thức lạc hồn Du dương theo nhạc, lặng chôn giấc ngày Giờ thêm có võng đưa lay Như quên tất cả thân cày sớm hôm Có lúc bè bạn như gom Tha hồ bày tỏ áo cơm, duyên tình Cà phê quán chợ lắm tin Nào là đủ chuyện được in trong đầu Cảm thích thì vẫn ngồi lâu Sẳn thêm trà, tẩy mà đâu tính tiền Việt Nam quán nước khéo kiên Bình dân, quán cóc, sang nghiêng ai giàu Quán xá nơi để trau nhau Nào là đủ việc, lời chào cà phê.
-
Tìm lại chính mình Có những lúc đi lang thang lạc lối Giữa muôn trùng đời trôi nổi bon chen Mê lợi danh lo vun vén thấp hèn Sống buôn thả với bao phen cám dỗ. Những lúc ấy lòng muốn vồ tất cả Cho bản thân hành động chả nghĩ gì Cứ mãi mê sung sướng phí tứ chi Quên bỏ lãng đầu óc ghi đã hứa. Về quá khứ tự dưng vừa đúng lúc Hiện tại giờ qua hẳn chút xưa cơ Có được nay là nhờ có chí mờ Nên giữ vững khi có cơ thẳng tiến. Đúng là vậy, giờ đầu tiên phải biết Tự mình làm, mình chịu thiết chi ai Nuối tiết chi cay đắng chỉ một vài Tâm quyết thắng, tấm thân cai đủ thứ. Đâu còn nhỏ để được như chìu chuộng Sống ân tình chưa quá muộn từ đây Xưa khó khăn một thuở ấy như đầy Tìm thấy được chính mình nay thêm hiểu.
-
Vùng nhớ ? Một vùng xưa cũ chốn xa xôi Nào hương, mây phủ cả ngọn đồi Đến đây chợt nhớ về đôi chuyện Không biết làm sao lại bồi hồi. Thỉnh thoảng đi về với cánh chim Như theo tiếng gọi của trái tim Để mà tìm lại gì ngày đó Để lâu không ghé sợ sẽ chìm. Nói vậy nhưng quen thói thờ ơ Thường đi khi cảm giác bơ vơ Có đâu nào biết là vùng nhớ ? Lúc về mới cảm thấy ngẩn ngơ.
-
Thơ gữi tặng Có những lúc biết đâu ai chợt nhớ Chuyện đã qua như muôn thuở tự nhiên Trong tâm tư trầm lắng chuyện buồn phiền Quên nhưng vẫn muốn tìm miền trông đợi. Trong hoàn cảnh nhiều lúc hơi mường tượng Dáng hình ai gần lắm tưởng người ta Con tim run nhịp đập quá thiệt thà Nếu tiếp cận ngỡ như va tình ái. Khi đơn lạnh nghĩ về vài tâm sự Với chính mình với nhiều thứ xung quanh Khóc tủi thân, vui thích cảnh yên lành Chỉ mình ên mà mong manh chờ đợi. Nguồn sinh thơ giống lời mời trong cuộc Để hồn trau cho tiếp bước phiêu du Mặc bảo giông, nắng, rét, phủ mây mù Thơ nói hộ tâm tư từ sâu thẳm. Mượn vầng trăng gởi tình thầm mong ước Để con thuyền sao ghé được bến mơ Nối duyên tơ để không lở dịp chờ Dệt dòng chữ cho nên thơ gữi tặng.
-
Tiếng tơ lòng Đôi lúc bâng khuâng thấy như buồn Chẳng biết làm sao giống y khuôn Đường tình rộng mở đang chào đón Ghép đôi chung dạ sớm tròn vuông. Can đảm hỏi người có đường tình ? Rộng đường hay khép để làm tinh ? Để tôi đây biết mà chuẩn bị Trọn kiếp tình duyên hợp ý mình. Thao thức tương tư đến ngóng trông Nhớ người mơ tưởng cả trời không Vơi sao hết dáng người trong mộng ? Chỉ có người thôi bớt nảo lòng. Một hôm tha thướt dáng sao quen Ai nhìn có thể cảm giác ghen Tính tình, vóc dáng là nổi bật Tôi thì gần lại tấm tắc khen. Hỏi lòng, lòng nói chẳng gì đâu ! Với người cũng chỉ được vài câu Thế nhưng tim đủ men lên tiếng Tơ lòng đang rối gở phải lâu.
-
Thơ Tứ tuyệt 011 Lúc đầu hò hẹn Người ơi cho xin chút ngọt ngào Ngày đêm ôm ấp ước, ôi chao ! Duyên thắm tình trau ngày hò hẹn Hớn hở, tươi vui phúc giây nào ? Tình yêu ? Tình đến rồi đi tựa sớm chiều Những ai trong cuộc sẽ biết yêu Là gì thế gian nhiều người muốn ? Có qua mà cảm thấy lắm điều. Gần và xa Cái gần bên đấy vẫn thấy xa Nơi biệt mù khơi thoảng lân la Gần, xa khoảng cách người tự cảm Bao lâu, dài – ngắn chỉ thế mà.
-
Thơ gặp ? Đêm trời khua lạnh gió hơi sương Thẩn thơ nhung nhớ những dặm trường Qua rồi thuở ấy vui, buồn, tủi Càng dấu yêu đời những mến thương. Tâm trạng người ơi có giống ta Hay đang vui hưởng chốn phồn hoa Dù là thế nào đây cũng chúc Hạnh phúc thắm tươi mãi mái nhà. Mộng mơ phiêu dạt chốn nơi nao Mà nghe đầu óc bổng xốn xao Lắng đọng con tim từng nhịp đập Cứ ngỡ nơi đây đã bước vào. Gió hởi đưa mây nhắn giúp tôi Rằng tôi chờ đợi đến đơn côi Nếu không gặp được là đợi mãi Cho đến khi nào hết lẻ loi. Có thể ta, người sẽ gặp nhau Cùng chung mơ mộng nối thơ trau Mượn chử ghép vần thơ thật, ảo Tương phùng thơ gặp đến lúc nào ?
-
Thơ đón mùa Mơ rồi mộng, mộng rồi mơ, say đắm. Theo tháng năm, cuộc sống mãi an lành Cho thương nhớ tri ân thành tiên cảnh Nơi ngút ngàn thu hết lãnh chờ đông. Thiên nhiên ban bốn mùa trong quy luật Đến với mùa như thể thật vô tư Vậy với thơ vun vén chớ ngần ngừ Mà chậm trể sẽ làm hư mùa đợi. Cũng nuối tiết để dành nơi mà hẹn Đến mùa sau được trọn vẹn vấn vương Có gì đâu chỉ trọn vướng yêu thường Thu mùa đẹp với nhiều phương tình ái. Mùa đi đến thơ nối vài câu chữ Đâu có tàn nhưng giao giữ bước chân Có trước sau thêm vương vấn điều cần Mơ rồi mộng, mộng rồi mơ, say đắm.
-
Thơ chờ Đa số thời nay thích nghe nhìn Đi tìm để đọc vẫn lặng thinh Huống hồ là thơ mơ tưởng tịnh Quanh năm suốt tháng nằm chình ình Gởi làm diễn dàn thêm lỉnh kỉnh Đợi người nào thích đến mà rinh Thoải mái tâm tư nào toan tính Người đến nơi đây giống như mình.
-
Thơ bồi bổ Không buồn bả, mà chả thèm than trách Cuộc đời mình bao ngỏ ngách bon chen Xem như đang bương trãi vẹn kiếp hèn Mọi thử thách với bao phen vấp phải. Giờ một chút để đôi vai ngơi nghĩ Lượm nhặt vài con chử ý thành thơ Ghi câu văn trang trọng chớ thẩn thờ Để khi nghĩ là vẫn chờ thơ mới. Có những lúc đưa đến nơi mộng mị Đở mệt nhoài lại được ví người mơ Cho thân tôi cho người mớ thơ chờ Được thêm hiểu và yêu thơ chút xíu. Vòng quanh quẩn, lang thang vì tâm trạng Giữ nhịp an giữa chốn vạn đời tranh Kiếm cơm canh qua bửa, tránh tranh dành Thơ bồi bổ trí thời ngành công nghệ.
-
Thơ Tứ tuyệt 011 Lúc đầu hò hẹn Người ơi cho xin chút ngọt ngào Ngày đêm ôm ấp ước, ôi chao ! Duyên thắm tình trau ngày hò hẹn Hớn hở, tươi vui phúc giây nào ? Tình yêu ? Tình đến rồi đi tựa sớm chiều Những ai trong cuộc sẽ biết yêu Là gì thế gian nhiều người muốn ? Có qua mà cảm thấy lắm điều. Gần và xa Cái gần bên đấy vẫn thấy xa Nơi biệt mù khơi thoảng lân la Gần, xa khoảng cách người tự cảm Bao lâu, dài – ngắn chỉ thế mà.
-
Thầm mơ Năm mới thầm mơ vạn cát tường Sống đời bương trãi dựa nhau nương Góp tay chung sức cùng hiệp lực Địa phương sinh sống, công sở cường. Năm mới thầm mơ phát minh thêm Giá cả hàng hóa chất lượng mềm Người dân khổ, khó nhiều cơ hội Mua sắm, tiêu dùng bụng dạ êm. Năm mới thầm mơ Đất Trời hiền Chớ đừng nổi giận sóng gió nghiêng Yên ổn tăng gia cùng sản xuất Đi lại, vui chơi khắp mọi miền. Năm mới thầm mơ Lão Nguyệt Hồng Nối chỉ se tơ những ai trông Duyên tình có dịp đôi lứa kết Nhẩn trau tình thắm cưới vợ chồng Thầm mơ nhiều lắm không hết đâu Vậy thì thêm nhé người tiếp câu Cầu mong những ngày đầu năm mới Ghi nhớ trong đầu giữ bền lâu.
-
Thầm hiểu niềm tin Niềm tin nuôi dưởng từ lúc xưa Đôi khi thấy chán, có lúc ưa Thế nhưng phải có nuôi hi vọng Nâng cao ý chí để cày bừa. Niềm tin mỗi người có khác nhau Tùy vào hoàn cảnh để thân trau Có chung điểm đến là mơ ước Cuộc sống ngoài đời có tầm cao. Niềm tin lưu lại những vần thơ Có khi tác giả phải ngẩn ngơ Ráng sức gồng mình thôi chấp nhận Biết đâu sau này được điều mơ. Niềm tin đạt được từ nơi đâu ? Có phải từ ta phải dãi dầu ? Trãi qua thời gian dài gian khó Ai mà nghiệm lại cũng vài câu.
-
Sinh lòng mong ngóng Hình như lạc vào nơi nào đó Với hương, màu đủ thứ ở đây Thật hay mơ bổng thấy tràn đầy Lòng bổng ấm lửa hồng nho nhỏ. Chốn xưa ấy còn không chờ đợi ? Đã bao mùa kết trái cho hoa Quay lại đây mắt cứ lòa nhòa Nhìn mọi thứ cứ như điều mới. Kỉ niệm cũ còn đây câu chử Kết vần thơ đọc đến thẩn thờ Men hư ảo sắc màu hoa nở Vết thời gian khó xóa riêng tư. Gió, nắng qua gởi lời thơ mộng Chợt ấm nồng tim lạnh từng phen Thêm hương quê chút vị đường phèn Ai chợt nhận sinh lòng mong ngóng.
-
Quán Vô Thường Đã hơi lâu không ghé quán Vô Thường Nơi dừng nghĩ qua bao đường hư ảo Vào để uống những thứ nào chao đảo Ăn món ăn nhằm thêm máu tình thơ. Người chủ quán Vô Thường như tên quán Đón khách vào để tiếp bước đường xa Tiền trả quán, nắng mai xoa vườn nhà Thêm tươi tắn, xinh tươi qua thơ mới. Dăm ba chuyện theo đôi điều sâu lắng Cùng nhiều người. với chủ quán bằng thơ Vội quảy bước tiếp đường mơ vay nợ Bao luyến lưu nào đó ở trong ai ? Quán Vô Thường còn đây bao kỷ vật Khách ghé thăm lời ngọt mật nhà ai Chút rực rở, không hề phai, còn mãi Làm ấm êm quán nhỏ hảy ghé vào. Lòng hân hoan hiện trong lòng chủ quán Cửa Vô Thường đâu nào quản chi ai ?
-
Nhớ Nhiều khi suy nghĩ chuyện uyên thuyên Nhớ lắm khi xưa hệt bến thuyền Nhớ kỷ niệm xao người yêu nhỏ Nhớ đôi môi đó má lún tiền Nhớ mãi bé thơ thời chịu khó Nhớ ráng làm sao để được quyền Nhớ đến như ghi nhiều học hỏi Sống với mọi điều khỏi sợ nghiêng.
-
Vô thường xét suy Cuộc sống quanh quẩn đời ta Gian nan khốn khó mới là vươn cao Bình thường thuận lợi ra sao ? Thì trước đây đã quá hao sức mòn. Cuộc sống lắm cuộc tình duyên Người thì lở bước người yên phận mình Đón đưa, ăn ở tiếp nghinh Vì xưa chăm chỉ, học vinh thân nào. Cuộc sống trong thể gia đình Công ơn cha mẹ như tình Thái Sơn Nhà cao cửa rộng mái voan Qua thời gian phải chịu can nhọc nhằn. Cuộc sống là chốn bể dâu Đời người giả kiếp biết đâu mà lường Thôi giờ mở rộng tình thương Với tâm thiện ngã vô thường xét suy.
-
Nối tình cho thơ Vài dòng vần điệu nhịp vấn vương Ta cùng nhân thế sáng tình thương Thế gian, vạn vật, người chung sống Điều này thì khó chỉ vô thường. Mượn chử cho thơ mất gì đâu Chỉ là mơ tưởng để bớt sầu Mộng đẹp sống đời thêm ý nghĩa Có dịp thư thả nối vài câu. Chân lý hư vô mãi đi tìm Đến khi lắng đọng mỗi con tim Tâm tư, xúc cảm lòng trổi dậy Có thể làm ai phải bị chìm. Cũ, mới người cảm cũng vậy thôi Biết trước, quen sau thế cho rồi Cuộc sống muôn màu muôn vạn nẻo Bình thường mà sống cuộc đời trôi. Than thân tự mảng ai giúp cho Cuộc đời quan trọng chính mình lo Quyết tâm đạt được dù gian khó Động lòng người cảm giúp nguyên do.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.