-
Số bài viết
10 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Lang Du Ca
-
-
Đừng!
Đừng hỏi!
Em là ai?
Đừng nhớ!
Buổi chiều vàng.
Lần đầu ta gặp mặt.
Em đang kiếm tìm trong nắng.
Chiếc lá vàng em đã đánh rơi.
Anh nhẹ đến
Kiếm gì cô bé
Em ngước nhìn; Ôi ánh mắt trong veo!
Anh thảng thốt chạm mắt em thèn thẹn
Nhặt chiếc lá vu vơ: Có phải em tìm?
-
Thay đổi
Anh chẳng thể dặt dìu khèn lá.
Bởi vì em còn hát "lượn" nữa đâu!
Dòng Nậm Na vẫn chuyển mình tha thướt.
Con suối nào xưa em tắm lúc chiều buông?
Anh xuôi Nậm Na!
Lai Hà giờ không còn cầu cũ...
Anh ngược sông Đà.
Mường Mô rồi đây sẽ thành hồ!
Đất nước chuyển mình tiến lên.
Nhân dân dần dần khấm khá.
Em chẳng còn che ô dắt ngựa.
Anh chẳng còn mềm men sắn lưng đèo.
Em đã xuống phố thị giăng đèn hồng.
Anh lạc bước nơi phồn hoa đô hội.
Quên nắng sạm vai lưng rẫy.
Quên chân đỏ vắt mùa măng.
(Em hãy điền nỗi lòng mình vào đây nhé. Anh chẳng thể viết hơn được nữa rồi.)
Thèm nghe Bìm Bịp tìm nhau buổi tối.
Thèm nhìn rừng chuối trổ đỏ tươi.
Thèm hương Mắc khén tẩm trâu khô.
Thèm vị Mông Kê nồng nàn sâu đậm.
-
Bên bếp nhà sàn(Kỷ niệm về chuyến đi Tây Bắc tháng 4/2011)
Tháng ba hoa trẩu* trắng đèo hoang
Gió núi xua mây đuổi nắng tàn
Thác cố quặn mình vang vách đá
Sương đang giăng cánh phủ trên ngàn
Hững hờ khói mỏng choàng bên suối
Giục giã chày khuya đọng cuối sàn
Chén rượu San Lùng vừa uống cạn
Lửa hồng trên má Noọng** chưa tan.
Ghi chú:
* Một loại hoa hoang dã vùng Tây Bắc
** Noọng Sao: Em gái
Rất vui vì đã gặp 1 lãng du khác nơi Tây Bắc sâu xa!
-
Ngẩn ngơ chả muốn về.
Thờ thẫn giữa thung sâu.
Ngỡ ngàng lạc bước nơi rừng thẳm.
Đê mê khi trời đất giao hòa.
-
Lạ lắm ...Yêu gì lạ lắm ...yêu trong ảo
Chưa gặp bao giờ đã vội thương
Chả biết vì sao vương vấn quá?
_Tại thơ người ấy ngọt như đường
Tình gì lạ lắm... tình trong mộng
Không hẹn không hò cứ đợi mong
Trang web hư vô ngồi ngóng mãi
Hôm nay người ấy có thơ không?
Duyên gì lạ lắm... duyên hư bóng
Nợ mối tơ hồng thơ với thơ
Hay đã nợ duyên từ kiếp trước
Kiếp này chung bước ở trong mơ
Nhớ gì lạ lắm... nhớ người dưng
Đã bảo tim ơi chớ đặng đừng
Chỉ nghĩ ngày sau xa cách mãi
Chưa gì mà lệ đã rưng rưng
Hơ hơ! Giật mình đọc rồi giật mình cuời vu vơ... :iu:
-
...Tôi cũng muốn một ngày tất cả chỉ hư vô
Không ai nhớ đã một lần lầm lỡ
Không ai biết một chuyện tình dang dỡ
Tôi quên mình đợi chờ…
Em về lại với dòng sông…
Em đã về thăm lại bãi sông xưa
Cỏ may bạc xác xơ chiều đông lạnh
Ơi lái đò! ... Mái tóc đã hoa râm!
Em lặng lẽ nhìn con đò lặng lẽ
Chuyến đò đầy tuổi đôi tám nào xa
Em về đây ghé lại bến sông xưa
Trả tơ hồng cho đuờng đời nhẹ gánh
Ơ lái đò! ... Chiều muộn vẫn chưa sang!
Em lặng lẽ nhìn lái đò lặng lẽ
Chuyến đò đầy giờ chỉ chở thời gian
-
THÁNG NĂM BỨT CỌNG CỎ MAY …
Tháng Năm bứt cọng cỏ may
Xâu chùm kỷ niệm thả bay lên trời.
ĐCĐ
Đọc từ tối đến giờ những vần thơ của bác! Nhiều cái hay nhiều cái lạ nhiều cái như đường đời mình đã qua.
Đúng là lắm lúc phải: "Xâu chùm kỷ niệm thả bay lên trời."
-
Một lần công tác tại huyện lỵ 1 tỉnh trên Tây Bắc:
A: (Mượn thơ 1 người trên mạng)
"Tôi không biết trời mưa hay nắng.
Vắng một người tôi cảm thấy cô đơn.
Vắng một người đời tôi như vô nghĩa.
Vắng một người tôi không phải là tôi!"
E:
Đất T.U. hôm nay không nắng.
Nhưng trong lòng sao thấy cằn khô!
A:
Thị xã về đêm lạnh, buồn và hiu quạnh.
Lòng quặn đau tim thổn thức nhớ T.U!
E:
Đêm thị xã lộng lẫy đèn hoa.
Nhớ làm chi đất T.U. vắng lặng.
Lòng đau chi khi nhớ về người cũ.
A:
T.U. ơi!
Nơi nào khô cằn sỏi đá?
Anh sẽ về mang dòng nước ngọt mát trong lành.
Để hoa lại cười nơi hoang mạc xa xôi!
E:
...
A:
Chẳng phải đâu đất chè màu mỡ lắm!
Hoa vẫn cười nơi sườn dốc lung linh.
Anh muốn mãi ngắm nhìn hoa nở muộn.
Hương ngạt ngào ôi sơn cước về đêm!
E:
Thật bất ngờ tôi gặp chàng thi sĩ.
Lời ngọt ngào chứa nhiều điều bí ẩn.
Nếu là bạn hãy nói thật là bạn.
Đừng làm thơ tôi không thể đáp lời.
A:
Vừa gặp mặt đã tưởng cố nhân xưa.
Em chợt đến rồi nhẹ nhàng ẩn khuất.
Để tôi tìm trong giá lạnh T.U.
E:
Trời ơi!
Là ai đó làm tôi thơ thẩn cười.
Là ai đó làm ơn cho tôi biết!
A:
Là ai ư?
Đã gặp nhau thì thành bạn của nhau.
Đã gặp nhau thì đã thành người cũ.
Cho tơ trời vương vấn đất T.U.
Cho tơ trời trói lòng tôi lại!
E:
Không làm thơ nữa nhé!
Anh làm em nhầm lẫn loạn lên rồi.
Nếu không nói là ai thì thôi vậy.
Những lời kia là vô nghĩa nhé anh!
A:
Tôi chúc em: Ngủ ngoan em nhé.
Em cười cười: Anh chạy trước thời gian!
Tôi chúc em: Ăn ngon em nhé.
Em lại cười: Anh chạy trước thời gian!
E:
...
A:
Tưởng rằng không nhận ra nhau.
Khách đào hoa hay còn ai khác nữa?
E:
Anh làm em cười suốt anh biết hay không?
Em biết rằng đó là tâm sự thật.
Hoa đã nở nên không ngào ngạt nữa.
Nhớ làm gì nơi sương gió T.U.
A:
Hoa nở muộn ấm lòng người chờ đợi.
Như Quỳnh hương e ấp giữa đêm thâu.
Như dạ lan ngạt ngào sườn dốc đỏ.
Anh lại chờ mong sơn cước về đêm.
PS:
Đó là những dòng tâm sự thật. Anh mạn phép rút bớt vài lời, vài câu trong đó. Đoạn cuối anh chưa gửi cho em. Mong rằng em sẽ đọc được trên này. Được như thế thì đúng là duyên kỳ ngộ.
Em đã nhầm tôi với 2 người. Tôi đã gợi lên trong em hai kỷ niệm. Kỷ niệm này hy vọng đẹp trong em!
Chúc em hạnh phúc! Sơn nữ của lòng anh.
Tây Bắc Mơ
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Dại quỷ
Lặng thầm đi giữa dương gian.
Dại quỷ trong em vừa chiến thắng.
Nỗi day dứt một thiên thần áo trắng.
Vụt bay qua làn mây xám u hoài.
Em tan biến trong anh.
Em hóa thành dại quỷ.
Đau đớn thay!
Một thiên thần lạc lối.
Em cháy trong anh.
Em tàn thành tro bụi.
Thượng nguồn nào.
Gột rửa trần ai!