ngochavlm
-
Số bài viết
19 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi ngochavlm
-
-
TÂM HỒN TÔI
Tâm hồn tôi
ngã sóng soài giữa phố
trước những người đi qua, những người chưa biết cái tên
phố đưa tay
đỡ tôi đứng dậy
trố mắt cười
gã nhà quê
Tâm hồn tôi
đạp qua vất vả mưu sinh
đồng tiền làm ra theo đúng nghĩa : LAO ĐỘNG ,
đúng nghĩa của mồ hôi , nước mắt
Tâm hồn tôi
cay xè
giọt hạnh phúc
đưa tay hứng lấy mừng vui
vứt bỏ nỗi buồn
một niềm tin
đi lên !
HẠ NGUYÊN ( N..T.N.H )
-
HOA MUA
Hoa mua rụng tím vườn nhà
Mẹ ngồi dõi mắt lệ nhòa vì cha
Mười năm mười ngón tay ngà
Bao nhiêu hoa rụng xót xa câu chờ .
Mẹ còn giữ một bài thơ
Ngày xưa cha viết gởi nhờ lời thương
Hoa mua nở tím lạ thường
Cha không trở lại nỗi buồn mẹ mang.
Thế rồi câu hát bẽ bàng
Chắt chiu thương nhớ lỡ làng duyên xưa
Ngoài vườn tím cánh hoa mua
Thương cho đời mẹ mấy mùa đợi cha .
HẠ NGUYÊN ( N.T.N.H )
-
CHÙM THƠ : LỤC BÁT TÌNH
SỢI TÓC THỀ
Sợi tóc thề , em tặng anh
Tình yêu mở ngỏ để dành cho nhau
Vô tình cơn gió qua mau
Tóc thề lạc lối chiêm bao ...em về !
CHUYỆN VẦNG TRĂNG
Đưa tay anh nhặt vầng trăng
Tặng em cài tóc cho bằng người ta
Hình như trăng cũng hiểu là
Vì anh nghèo quá tặng quà ...vậy thôi !
GIẤU
Giấu em vào ngực của anh
Thơm hơi thở ấm lan dần mắt môi
Đêm rơi thủ thỉ một lời
Câu yêu cháy bỏng trọn đời cần nhau!
-
CHỢ ĐÊM
Chợ đêm chầm chậm qua tôi
Cô hàng bẽn lẽn khoe đôi môi cười
Vẫy tay gọi khách chào mời
Bán mua mấy lượt ngọt lời rao duyên
Chợ đêm trút hết muộn phiền
Vào ra mua hết gói tiền cầm tay
Giật mình như tỉnh cơn say
Chợ đêm tàn cuộc ngất ngây lối về !
HẠ NGUYÊN ( N.T.N.H )
-
NGHIÊNG
Nghiêng vai gánh bóng cuộc đời
Thấy màu tóc mẹ trắng trời hoa mưa
Bây giờ nhớ luống cà, dưa
Nuôi mình khôn lớn cũng vừa mười năm
Nghiêng vai gánh bóng nhọc nhằn
Đổ dài dáng chị vết hằn thời gian
Qua thì con gái lỡ làng
Tóc dài thôi xõa bẽ bàng duyên xưa
Nghiêng vai gánh bóng đò đưa
Tay chèo chưa vững để đưa em về
Tơ hồng mắc nợ trăng quê
Yêu nhau xin trọn câu thề ...người ơi !
HẠ NGUYÊN ( N.T.N.H )
-
VŨNG LIÊM QUÊ EM
Mời anh ghé lại quê em
Vũng Liêm tên gọi thân quen dễ gần
Qua đây anh nhớ dừng chân
Tham quan di tích sử vàng đặt tên
Tượng đài hào khí tiến lên
Nguyễn Giao , Lê Cẩn chí bền ngàn năm
Mời anh thăm xã Trung Thành
Ăn chùm nhãn chín ngọt lành đầu môi
Cù lao Quới Thiện chào mời
Vườn cây trĩu quả mấy đời tiếng tăm
Đêm về ngắm ánh trăng rằm
Sáng soi muôn nẻo thương thầm đường quê
Đi xa hãy nhớ quay về
Vũng Liêm em đợi , câu thề không phai .
HẠ NGUYÊN ( N.T.N.H )
-
[b] VỀ
Xa quê
Đã quá mấy mùa
Phượng thay áo mới
Trường xưa thay người
Dư âm
Lời giảng
Tiếng cười
Trả bài
Thầy
Tặng
Điểm mười đỏ au
Trống trường
Ai
Gõ
Hôm nào
Gói trong trí nhớ
Đi vào đời con
Đôi tà áo
Vướng
Tuổi son
Lớn lên từ buổi học còn vô tư
Nay về
Hái
Đóa tạ từ
Nhờ
Đôi ve nhỏ
Gửi thư dâng Thầy
Thưa rằng : Hạ đến rồi đây
Con về
Thăm lại
Dựng xây hương đời
HẠ NGUYÊN ( N.T.N.H)[/b]
-
GIẤU
Giấu trong ánh mắt
Là một cái nhìn
Cô nàng mười bảy
Xinh thiệt là xinh
Giấu trong tiếng nói
Một chút dông dài
Cho người ta hỏi
Nói gì mà dai
Giấu trong nhịp guốc
Câu đợi tan trường
Song đôi đi nhé
Mắc cỡ mà thương
Giấu trong hờn giận
Chỉ vài bài thơ
Sai vần lỗi nhịp
Bắt đền riêng ai?
HẠ NGUYÊN ( N.T.N.H)
-
BẺ ĐÔI NỖI NHỚ
Bẻ đôi nỗi nhớ quê nhà
Gửi về dành tặng mẹ già ,em thơ
Chân phèn lấm vết bùn nhơ
Cả đời lam lũ như thơ giữa dòng
Ở đây thành thị người đông
Mưu sinh mấy lượt nghẹn lòng thương quê
Ngoại còn hát lí xàng xê
Là còn nhắc cháu chưa về chung vui
Củ khoai , cây mía ngọt bùi
Đong , đo , đếm lại đủ mùi trần gian
Ráng chiều ai nhuộm sắc vàng
Câu thơ rụng xuống ngổn ngang bên đời
Bẻ đôi nỗi nhớ nửa lời
Thấy trời hửng nắng gọi mời về quê
Trăng còn núp bóng câu thề
Đón con trở lại đuề huề cùng quê
HẠ NGUYÊN ( N.T.N.H )
************************************
-
Chào Lối Thu Xưa !
Mọi người bảo bạn mắc nợ nhiều quá làm mình nhớ đến bài thơ Mắc nợ của mình .Gởi tặng bạn như một món quà làm quen .
MẮC NỢ
Tìm em bên nắng thu vàng
Vẫn thừa nỗi nhớ ngỡ ngàng trong nhau
Vẫn ấm áp một câu chào
Tình ta mắc nợ trầu cau cả rồi ?!
Thân mến !
NGỌC HÀ
-
Cảm ơn bạn Lối Thu Xưa !
Bài thơ bạn còn tuyệt hơn của mình đấy chứ ! Rất vui được bạn chia sẻ .
Trân trọng !
NGỌC HÀ
-
TẠI.... MƯA
Tan trường , trời nhỏ giọt mưa
Không mang theo áo ta đưa nhỏ về
Sau lưng tà áo vân vê
Nhỏ cười nửa miệng như ..mê ta rồi ?!
Mưa rơi lạnh tím bờ môi
Nhỏ ơi xích lại ta ngồi gần hơn
Bàn tay đâu biết dỗi hờn
Thử vòng ôm lỏng bồn chồn lòng ta
Bây giờ mưa tạnh đã qua
Cớ gì mắc cở thở ra ....cười khì
Ta thì cũng đấng nam nhi
Nhỏ chê ta ốm làm chi ...ta buồn !
NGUYỄN THỊ NGỌC HÀ
-
HOA GIẤY CHẲNG CÒN RƠI
Mẹ đợi cha đã ba mùa hoa giấy
Tóc đổi màu theo ngày tháng không tên
Nhưng một điều mẹ không thể nào quên
Là dáng cha của ba năm về trước
Nhiều khi đâu phải cần là được
Nên thời gian lại rửa mặt rồi qua
Đời mẹ đợi cha như ánh chiều tà
Cũng đủ tiễn cha đi về bên ấy
Rồi sáng nay giật mình mẹ thức dậy
Kể giấc chiêm bao còn ấm bụi đời
Mẹ gặp cha nói chẳng được thành lời
Khi nghiệt ngã níu đời cha xa mẹ
Con chắt chiu những tháng ngày chẳn lẻ
Để đón cha về bên mẹ ...Cha ơi !
Đánh người đi ai đánh người trở lại
Cho mẹ cười hoa giấy chẳng còn rơi....
NGUYỄN THỊ NGỌC HÀ
-
TRỘM TÌM DUYÊN CON GÁI
Trộm tìm nét thơ ngây
Trên đôi lúm đồng tiền
Có phải là nét duyên
Em trói buộc đời tôi?
Trộm tìm ở đôi môi
Cánh hồng tươi e ấp
Hôm qua vừa bắt gặp
Cười một mình... vu vơ
Trộm tìm cái tuổi khờ
Em giả vờ giấu mất
Ừ thì ...cho tôi nhặt
Mang về làm của riêng
Trộm tìm một trái tim
Để hòa chung một nhịp
Chiều nay chờ có dịp
Tôi tỏ tình ...bâng quơ ...
NGUYỄN THỊ NGỌC HÀ
-
XUÂN THÌ
Gặp anh giữa lúc xuân thì
Câu thơ chín mọng nhâm nhi men tình
Thế mà....
anh nỡ làm thinh
Cơi trầu giận dỗi một mình vào em !
NGUYỄN THỊ NGỌC HÀ
-
Xin chào bạn Đặng Thành Vinh !
Cảm ơn bạn đã có góp ý cho bài viết của mình .Rất vui được làm quen với bạn và các bạn thơ trên diễn đàn .Nhân đây , Ngọc Hà xin gởi lời cảm ơn sâu sắc đến Thơ Làm Vườn .Hy vọng , chúng ta sẽ có ngày tái ngộ .Chúc sức khỏe mọi người .
Trân trọng .
Ngọc Hà
-
QUÊN
Em quên chiếc áo hạ vàng
Mẹ may từ thuở tóc ngang vai trần
Để cành phượng vĩ ngoài sân
Dùng dằng mắt ngó mấy lần em sang
Trống trường gọi bạn xếp hàng
Mùa thi gõ thước qua trang vào đời
Góc bàn cuối lớp chỗ ngồi[
Cái nhìn dang dở mất rồi không hay
Em quên giọt nắng hao gầy
Mang mùa hạ đến ươm đầy trang thơ
Quên luôn có một chàng khờ
Xếp tư tờ giấy gởi nhờ lời thương
Em quên tóc mật còn vương
Mùi hương bồ kết mấy đường ngôi yêu
Anh về nhắc khói lam chiều
Đưa em ngồi nhớ mĩ miều ...ngày xưa
-
BÀI THƠ : VIẾT CHO CHỊ
Em tặng chị bài thơ
Đã qua thời con gái
Đã qua thời vụng dại
Chị còn chờ ...người dưng
Mẹ mong uống rượu mừng
Ngày chị về bên ấy
Nhưng sau giàn hoa giấy
Chị lắc đầu ...buồn hiu
Rồi có một buổi chiều
Người ta về chạm ngõ
Tặng chị vòng nhẫn cỏ
Chị gối đầu mỗi đêm
Nhưng ai biết nỗi niềm
Chị giấu trong đôi mắt
Và đêm về góp nhặt
Cái hạnh phúc vu vơ
Chị ơi ! Quá đơn sơ
Mà cả đời không được
Chị lỡ thì ...mất lượt
Tháng năm hoài tương tư
BÀI THƠ : CÂU NGỎ
Chỉ là một cái nguýt thôi
Sao trái tim bỗng bồi hồi xốn xang
Người ta đâu phải họ hàng
Trông quen hóa lạ ngỡ ngàng ...câu ơi
Lối về giận dỗi xa xôi
Trách chi câu ngỏ để rơi ...mất rồi ?
Một góc tâm hồn
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Chào Đặng Thành Vinh !
Bấy lâu nay đọc thơ của Vinh trên diễn đàn khá nhiều nhưng chính hôm nay đọc bài thơ này mới cảm nhận được bạn . Chưa biết tuổi Vinh nên tôi cũng không biết xưng hô thế nào . Nếu có thể hãy gởi mail đến tôi ( ngochavlm@gmail.com ), mình sẽ trao đổi nhiều hơn nhé !
Chúc Vinh vui, khỏe và sáng tác ngày càng hay !
Trân Trọng .