-
Số bài viết
19 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Windy_01
-
-
Ôi, ai cũng bảo cô bé xinh sao mình chỉ thấy 2 con ếch vậy nhỉ B) ?
-
....:trái tim trong lồng ngực chị
có phải của chị chăng?
Chị vẫn sống từng ngày
để xin nó thứ tha!.
Con chim nhỏ trong lồng
của ai chăng?
Khi bị giam giữ, tiếng hót k thuộc về nó
nó đang chết từng giờ.
Bài thơ của tôi
k nhịp đập, k lời ca
dù mai tôi chết
nó vẫn sống khi người còn sống.
Chị vẫn sống từng ngày
Với trái tim tan vỡ
Mười năm rồi cứ ngỡ...
Như mới vừa hôm qua.
Nhớ ánh mắt thiết tha
Nồng nàn từ người ấy
Nhớ nụ cười bừng cháy
Như lửa tình trên môi...
Lòng tự nhủ sẽ thôi
Không nhớ về ngừơi ấy
Nhưng biển cuồng sóng dậy
Cuốn chị vào cơn mê...
...............................
-
lỡ chữ hiếu! Mẹ già rơi nước mắtnợ chữ tình! Siết nợ thắt trái tim.
Cảm ơn nguồn cảm hứng của tôi !
Nợ tình
Nợ người một đóa pansé
Ngày xưa ta hứa khi về với nhau
Sẽ trồng hoa ấy bên rào
Nhưng ta nỡ bỏ vườn sầu bơ vơ.
Nợ người một đoạn tình thơ
Ta làm dang dở khi chờ người sang
Hẹn thề trọn kiếp bên chàng
Nhưng tình kia đã ly tan mất rồi.
Nợ người một áng mây trôi
Gửi thương và nhớ xa xôi đến người
Từ lâu cách biệt phương trời
Mây sầu rũ bóng chơi vơi cõi trần.
Nợ người một tiếng chuông ngân
Người đi khuất nẻo... trong lần áo nâu
Cổng chùa khép lại từ lâu
Bùi ngùi ta đứng cúi đầu ăn năn...
Người ơi có hận ta chăng ?
Nợ người ta gánh nặng oằn đôi vai
Đạo_đời không thể chung tay
Tình đầu tan vỡ chia hai lối về.
Ta còn trong chốn u mê
Người đà thoát tục yên bề đường tu
Nợ người một kiếp phù du
Kiếp sau xin trả... cho dù chẳng vay...
-
Nỗi niềm
Ngày vu quy con quỳ bên gối mẹ
Khóc thật nhiều cho vơi bớt niềm đau
Khoảnh khắc này lòng buồn tủi biết bao
Mai xuất giá con về nơi xứ lạ
***
Hai lạy này con đáp đền ơn cả
Công sinh thành mẹ vất vả vì con
Tháng năm dài hình bóng mẹ héo hon
Nay khôn lớn con lìa xa áo mẹ.
***
Con đi rồi chắc nhà mình quạnh quẻ
Mẹ vào ra hôm sớm có một mình
Vắng xa con mẹ hãy gắng giữ gìn
Khi ốm đau con không còn chăm sóc.
***
Mẹ kính yêu, xin cho con được khóc
Được vỗ về trong lòng mẹ yêu thương
Rồi mai này phiêu bạt ở mười phương
Con ngơ ngác tìm đâu vòng tay mẹ.
***
Lên xe hoa giã từ thời thơ trẻ
Lời mẹ khuyên con ghi khắc trong lòng:
Phận thuyền uyên con đã bước sang sông
Phải nhớ câu tòng phu khi xuất giá
***
Con xa mẹ vì cuộc đời tạo hóa
Nhưng lòng con ray rứt mãi không nguôi
Về bên chồng con hạnh phúc tươi vui
Riêng mẹ sống với nỗi buồn lặng lẽ.
***
Chữ hiếu thân con chưa tròn với mẹ
Sao nỡ lòng sánh bước với lang quân ?
-
Trả lại anh
Tôi xin trả lại anh , vâng tất cả
Những ân tình chưa phai nhạt trong tôi
Về đi anh khi tình đã chia phôi
Đừng lưu luyến cho bẻ bàng duyên nợ
***
Trả lại anh mảnh linh hồn rạn vỡ
Bởi vì yêu nên nức nở thương đau
Ngày chia li hai đứa vẫy tay nhau
Thôi vĩnh biệt mối tình đầy hoa mộng.
***
Trả lại anh giọt lệ hồng nóng bỏng
Đêm nghẹn ngào tôi khóc ướt vai anh
Sợ nỗi buồn làm héo úa tuổi xanh
Sợ dang dở đoạn trường thân con gái
***
Trả lại anh phút giây nồng ân ái
Nụ hôn đầu thiêu cháy cả hồn tôi
Dấu vết xưa còn in đậm vành môi
Tôi xin trả lại anh không hối tiếc!
-
Chào Lối Thu Xưa !Mọi người bảo bạn mắc nợ nhiều quá làm mình nhớ đến bài thơ Mắc nợ của mình .Gởi tặng bạn như một món quà làm quen .
MẮC NỢ
Tìm em bên nắng thu vàng
Vẫn thừa nỗi nhớ ngỡ ngàng trong nhau
Vẫn ấm áp một câu chào
Tình ta mắc nợ trầu cau cả rồi ?!
Thân mến !
NGỌC HÀ
Cảm ơn món quà làm quen dễ thương của bạn nha! Mắc nợ trầu cau thì dễ trả rồi, đúng không ?
-
XUÂN THÌGặp anh giữa lúc xuân thì
Câu thơ chín mọng nhâm nhi men tình
Thế mà....
anh nỡ làm thinh
Cơi trầu giận dỗi một mình vào em !
NGUYỄN THỊ NGỌC HÀ
Gặp em giữa độ thu sang
Yêu em từ lúc... trời tàn heo may
Đường tình gió gợn chân mây
Ái ân cho trọn kiếp này nghe em!
Ngẫu hứng vui với bạn, ko ý gì đâu nhé! Bạn làm thơ lục bát tuyệt quá, câu cú chuẩn và tinh tế...
-
không sướng đâu chị. Em lên đó một ngày bị lạnh về viêm phổi nằm một tuần. Tha hồ làm thơ. Hơhơ!Viêm phổi có một tuần mà làm được nhiều bài thơ hay, đáng lắm chứ hihi !
-
bài này chắc gọi là "tình lỡ" vậy! Mà tôi đâu thấy tự do đâu? Ngôn từ chau chuốt và âm vần đủ các ban bệ mà? Cái ni gọi là thơ phá cách thì đúng.Hi, vậy đặt tựa là "tình lỡ" nhé! Cảm ơn bạn
Và thêm một bài thơ "buồn" nữa ạ! Sao mình chẳng làm thơ "vui" được nhỉ ?
Nghẹn ngào
Em nhớ anh như chưa từng được nhớ
Nỗi nhớ nào xé nát cả con tim
Em thấy anh trong giấc mộng từng đêm
Đôi mắt ấy và nụ cười khi ấy.
Anh đi qua cho lòng em sóng dậy
Cho biển cồn cào cơn bão tình yêu
Em yêu anh? Vâng yêu biết bao nhiêu
Nhưng đôi ta phải nghìn trùng cách biệt
Em quay về trong niềm đau dĩ tuyệt
Ôm ấp yêu thương theo năm tháng nghẹn ngào…
-
Hỏi TrăngĐã đến đây rồi…ghé lại chơi
Mở cửa hỏi trăng có mấy người…?
Chủ còn mua rượu mời khách đến
Hình như chỉ có mình trăng thôi…
Đã đến đây rồi…ghé lại chơi
Mở cửa cho trăng…vào với người..
Trăng ngồi đối diện…ngồi đối diện
Uống đi…tri kỉ của tôi ơi…..!
Đã đến đây rồi... ghé lại chơi
Tròn xoe vành vạnh... bóng lả lơi...
Trăng ngồi đối diện... cùng tri kỉ
Má trăng ửng đỏ... rượu càng vơi...
-
Dalat tháng mười:Tháng mười lạnh rúm đường xa
lạnh nên đà lạt ửng bao má hồng
ngại ngùng kéo mảnh mù sương
che cho nhau khỏi lạnh đường cao nguyên
chạnh lòng mây rụng nằm yên
trắng hoa cỏ trắng thành tên đất này
dã quỳ đứng đợi từ đây
hồn hoang sơ vốn cỏ cây đất trời
dại ngây nên chẳng cất lời
để người qua lại nhớ hoài ngàn năm.
Ngâm xong bài thơ này sao muốn đi du lịch Đà Lạt ngay, nơi mình mơ ước bao năm vẫn chưa đến được. Thơ bạn rất hay và trong sáng, ngưỡng mộ lắm đó
-
@: Dị Thanh: Cảm ơn bạn đã khen. Thơ bạn mới hay chứ, phong phú và nhiều chủ đề ko như thơ mình tòan thất tình thôi
@Đặng Thành Vinh: Cảm ơn lời khen của bạn, thơ chỉ là thơ, sao mà chán đời dữ vậy ?
Mình có bài thơ thể loại tự do nữa nè, các bạn góp ý nhé! Chẳng biết đặt tựa là gì nữa
Chiếc lá nào chợt rơi xuống bờ vai
Em giật mình quay lại …
Cứ ngỡ bàn tay xưa … vỗ về ấm áp …
Những lúc em buồn … rơm rớm bờ mi …
Em ngước nhìn lên khoảng trống xanh rì
Mà ngày xưa … anh bảo màu hi vọng …
Rồi mình đan tay …
Vẽ ước mơ vào đấy …
Một ngôi nhà cùng … đôi trái tim ngoan.
Nhưng …
Giấc mộng nào cũng đến lúc vỡ tan …
Cơn mưa vô tình … cuốn trôi đi tất cả
Trên dòng đời ngược xuôi và hối hả
Bức tranh ấy bây giờ … đã mờ nhạt trong anh .
Vâng ...! Em ... biết ... rồi …
Hạnh phúc vốn mong manh ...
Đôi tay em vụng về nên không sao giữ đựơc
Chỉ biết nghẹn ngào … âm thầm lê bước …
Bên cạnh cuộc đời , dõi mãi bóng anh đi …!
-
chị này tội nợ nhiều đây!.Cảm ơn bạn đã đọc thơ! Mình cũng đang trả nợ đây ạ! Chắc cả đời mới xong
-
Sang ngang
Thế là em bước sang sông
Đường xuân pháo đỏ, bên chồng sánh đôi
Hồng trần chìm nổi... than ôi!
Còn ai vớt được hoa trôi giữa dòng,
Từ nay trong chốn bụi hồng
Có người thiếu phụ tiếng lòng rưng rưng....
-
Nghẹn ngào
Em nhớ anh như chưa từng được nhớ
Nỗi nhớ nào xé nát cả con tim
Em thấy anh trong giấc mộng từng đêm
Đôi mắt ấy và nụ cười khi ấy.
Anh đi qua cho lòng em sóng dậy
Cho biển cồn cào cơn bão tình yêu
Em yêu anh? Vâng yêu biết bao nhiêu
Nhưng đôi ta phải nghìn trùng cách biệt
Em quay về trong niềm đau dĩ tuyệt
Ôm ấp yêu thương theo năm tháng nghẹn ngào...
-
Hoa Pansé
Người ấy từ lâu cách biệt rồi
Ân tình tôi gửi áng mây trôi
Màu hoa kỉ niệm còn đâu nữa
Héo rũ vườn xưa, nhánh rụng chồi.
***
Tôi biết rằng người cũng như tôi
Xót xa khi thấy cánh hoa rơi
Vô tình tôi vịn cành hoa tím
Làm cánh pansé bay tả tơi.
***
Ai có ngờ đâu mối duyên đầu
Là dòng dư lệ tiễn đưa nhau,
Đường xưa lối cũ đìu hiu nắng
Thoáng bóng người yêu trĩu nặng sầu.
***
Người ấy xa dần trong dĩ vãng
Để lại nơi lòng một vết thương
Tôi luôn ấp ủ cành hoa ấy
Vào trái tim đau lệ vấn vương.
***
Ai đã vì tôi mãi đợi chờ
Thiết tha gìn giữ cánh hoa mơ
Còn tôi trót rẽ sang đường khác
Lưu luyến làm chi? Muộn mất rồi…
-
Bài "Hương thu" na ná thơ của TTKH, hay và não nuột
-
Nhạt phai
Anh có còn yêu em nữa hay không?
Sao nụ cười không tươi như ngày trước
Sao đôi mắt chẳng long lanh ngấn nước
Khi anh nhìn em mỗi lúc vui đùa.
Cánh hoa hồng rã cánh giữa cơn mưa
Như trái tim nhạt nhòa theo năm tháng
Đã xa rồi những cung đường lãng mạn
Dưới mưa thu hai đứa dắt nhau về…
Nhớ không anh đêm ấy dưới trăng thề
Anh khẽ hát em nghe bài “tình lỡ”.
“Nếu một mai chúng mình không duyên nợ,
Anh có chờ và gọi mãi tên em?”
Lời hứa xưa anh còn nhớ hay quên?
“Anh mãi mãi yêu em dù xa cách
Vẫn gọi tên em dù trời quang mây tạnh
Hay bão giông xô đẩy cuộc đời”
Lặng lẽ nhìn em, ánh mắt rạng ngời
Anh mang đến cho em nhiều ước vọng…
Nhưng giờ đây vỡ òa bao giấc mộng
Tình đã sang trang, níu kéo chỉ thêm buồn
Em nghe hồn lạnh buốt giữa chiều buông
Mưa chợt đến và nụ cười vụt tắt…
Tình đầu Dang Dở
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Tim vỡ
Hoa vẫn nở trên con đường kỉ niệm
Tím khoảng trời thương nhớ đã rêu phong
Mười năm rồi từ lúc bước sang sông
Em dửng dưng chưa một lần quay lại.
Nhưng với anh tình này là mãi mãi
Những dấu yêu năm tháng chẳng phai mờ,
Giá ngày xưa trong giây phút tình cờ
Bàn tay anh đừng dắt em vào mộng.
Anh đã yêu bằng mối tình vô vọng
Bằng trái tim tan nát tự bao giờ
Bằng niềm thương và nỗi nhớ vô bờ
Bằng tất cả tấm chân tình tha thiết.
Anh yêu em chưa một lần hối tiếc
Dù em hững hờ… hay cố quên anh
Em bảo rằng hạnh phúc quá mong manh
Đôi tay em vụng về không giữ được.
Mối tình đầu với bao lời hẹn ước
Em nỡ lòng vứt bỏ hết sao em?
Cố nhân ơi! Anh không thể nào quên
Con đường cũ ngày nào ta chung bước.