vân anh pro
Thành viên-
Số bài viết
5 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Điểm
0 NeutralVề vân anh pro
-
Xếp hạng
Cấp bậc:
-
RẤT MONG ĐƯỢC MỌI NGƯỜI GÓP Ý
-
vân anh pro tham gia diễn đàn
-
Chiều nay được tin anh Mà tim em rã rời Lòng như se sắt lại Bởi một điều đâu nhói. Giọng anh như lạc đi Giọng em buồn hẳn lại Vẫn còn thương nhớ lắm Sao không thể sẻ thương? Muốn đắp anh chăn ấm Muốn xoa anh chút dầu Làm vơi cơn sốt cúm Mà sao xa tít tắp. Điệu tình anh.Tình em. Giờ anh có người khác Người ấy hơn hẳn em? Người ấy chăm anh mát Chắc gì giống như em? Chỉ mong anh bình phục Kẻo em xa em xót Kẻo em thương em nhớ Những ngày xưa anh đau! “txcc”
-
Đại Học Quy Nhơn: Viết Ký ức Xa Gửi Cho Bây Giờ
một bài viết của blog đăng vân anh pro trong tocxoancongchua',s Blog
Thời gian dù có trôi xa, tôi dù có đi đến đâu cũng không sao quên được những ngày được ở Quy nhơn, được đi trên đường Ngô Mây bảng lảng trời chiều, được chạy dài qua đường An Dương Vương để rồi ào ạt xuống biển với những dãi sóng bạc đầu. Tôi nhớ mãi những đêm hò hẹn ngắn ngủi của mình với ánh trăng ngày hè trên bờ biển vắng. Những lúc đó chỉ có tôi với tôi sao lòng ấm áp lạ. Đến bây giờ đã gần thập niên trôi qua mà lòng tôi còn nhớ mãi. Cách đây 8 năm về trước, tôi đã đăng ký và dự thi vào trường Đại Học Quy Nhơn (ĐHQN), điểm của tôi cao nhất trong 10 người cùng đi thi đợt đó nhưng vẫn bị thiếu nữa điểm mới được vào khoa Sư phạm Địa lý. Giấc mơ đến với vùng biển nắng gió nơi con người mang đằm đặm vị biển không mặn mà rất ngọt ngào, được học dưới mái trường khoe mình trước biển xanh tan biến như bọt biển chạm bờ. Nhưng chắc tôi có duyên nợ với nơi đây nên đã có nhiều cơ hội để nghĩ để yêu thêm cái thành phố biển đẹp không ồn ào này. Nhớ như in người đàn ông dong dỏng cao đi giữa đêm khuya (2 giờ sáng) mua xôi về cho gia đình. Gặp tôi. Một cô bé xứ Nghệ đang dọi mình dưới ánh đèn đường để coi lại bài ôn lần cuối. Chú đã không ngần ngại để lại bên cột điện, nơi tôi ngồi nắm xôi ấm nóng và bảo ”cháu ăn lấy sức mà thi cho tốt”. Rất lạ, đáng lý ra tôi phải sợ như người ta vẫn thường sợ người lạ đặc biệt là đàn ông trong những lúc đêm khuya như thế này. Lúc đó tôi thì không, tôi chỉ thấy dâng lên niềm xúc động vô bờ giữa tình cảm đồng loại của người dân xứ Dừa. Khi nhớ quay lại cảm ơn thì chú đã xa khuất. Vậy là tôi nợ nơi đây một lời cảm ơn. Có lẽ cũng vì nắm xôi ngày ấy mà mỗi lần nhắc về Quy Nhơn là dấy lên trong tôi bao nỗi niềm thương mến và một bến ấm áp. Tôi lại nhớ đến “bát cơm phiếu mẫu” trong điển tích. Nắm xôi giữa đêm khuya đã giúp tôi ngày càng sống NGƯỜI hơn! Không những có thế mà tôi ấn tượng về đất Tây Sơn, đó còn là Bình Định một thời anh em nhà Tây Sơn gây dựng đất nước. Con người ở đây thật thà chất phác như rặng phi lao trước gió, như “ngã ba đầu làng mỗi bận anh đứng chờ em”. Quy Nhơn bây giờ tôi không được chiêm nghiệm nhưng ký ức trong tôi Quy Nhươn bao đời vẫn thế, rất đẹp. Bảy ngày ở đất này, tôi đi gần như khắp đường lớn hẻm nhỏ, lúc sáng sớm cho đến lúc đêm khuya tịnh không có chuyện ăn cắp ăn trộm. Người dân để xe cộ ngoài sân, đi ngủ không cần cài then chốt cửa mà vẫn có một giấc ngủ ngọt ngào. Đã đi thi đại học thì các bài thơ nổi tiếng một lần được đọc qua, Hai sắc hoa tigôn của T.T.K. thì tôi có biết nhưng ”hoa giống như tim vỡ” ngoài đời thì tôi chưa từng biết qua. Ngày ấy , tôi đi thi và được anh con bác tôi đang học năm cuối ở ĐHQN đưa tôi về dãy trọ anh ấy ở. Xung quanh nhà, dọc con hẻm ấy không biết cơ man nào là hoa, không phải là bông, là búp, là cành mà là những tràng hoa, những dãy hoa trăng trắng, hồng hồng, tim tím, đo đỏ leo khắp các hàng rào. Những tràng hoa ấy buông mình với nắng như vừa khoe sắc đẹp trời ban vừa làm ô màu chê nắng cho con người. thật ký diệu. Nghiêng mình, áp má vào chùm hoa gần nhất. Càng nhìn tôi càng thấy vẻ đẹp buồn man mác, đẹp đến xa xót. Những cánh hoa màu hồng tím đó như mãnh vỡ của hình con cơ mà sau này tôi mới biết là hình trái tim ghép lại với nhau. Tôi chợt nhớ đến bài thơ “Hai săc hoa tigôn”, TTK đã nghiệm thật sâu sắc khi nhìn cánh hoa rơi: Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ/Anh sợ tình ta cũng thế thôi!" Và cũng từ đó tôi biết ti gôn là gì, nó là màu trắng của “chút lòng trong chẳng biến suy”". Là ” hồng tựa trái tim tan vỡ/Và đỏ như màu máu thắm pha”. Và khi tình yêu đẹp tan vỡ người ta lại ví như hoa ti gôn, đẹp nhưng rồi sẽ tàn phai. Sau này khi là sinh viên tôi biết thêm một điều, những người yêu nhau không nên tặng hoa ti gôn và đặc biệt những ai mà đã treo hoa ti gôn trong nhà là xem như cự tuyệt tất cả tình cảm yêu đương! Thật thú vị. Đó là kể chuyện của những năm hai nghìn không trăm lẻ ba. Đến 6 năm sau, mọi sự đã lớn lên, tôi cũng đã chững chạc hơn nhưng cảm giác về Quy NHơn một thời vẫn còn “nóng” lắm. Sau mấy năm học báo chí truyền hình, chưa tốt nghiệp, tôi tiếp tục đầu quân vào trường Đại hộc Vinh, khoa Ngữ Văn. Năm thứ 3 đại học, em gái tôi thi đại học. Nó không giống tôi.Nó thích Hà Nội ồn ào náp nhiệt. Nó thích đại học quốc gia nhưng vì đăng ký vào một ngành mới nên nó không biết phải học 2 năm bên nước ngoài. Giấy báo về, nhà tôi không lo nỗi nên khuyên em đăng ký nguyện vọng 2. Tôi là người ảnh hưởng đêns cuộc sống của em khá lớn. Tôi bảo”em ơi, em đăng ký vào ĐHQN đi. Trường này chị ước ao học mà không được đó” và sau một hồi làm công tác tư tưởng, em tôi đã nhất trí đăng ký vào đại học quy nhơn khoa tâm lý giáo dục và công tác xã hội. Em tôi là Nguyễn thị Đào khóa 32 CTXH. Lúc đầu nó cũng chưa yêu Quy Nhơn nhưng rồi những lần tôi kể về Hàn Mạc Tử, mộ HÀn Mạc Tử, núi chồng núi vợ và về Tây Sơn một thời cùng với sựu trải nghiệm của em trong cuộc sống sinh viên giờ nó đã yêu hơn tình yêu tôi dành cho xứ Dừa! Bởi vì nó yêu cho 2 người. Giờ đây tôi đã đi làm, em tôi bước vào năm thứ 3, tôi vẫn thường xuyên vào website của trường để biết những tin tức về học tập của em tôi,về nơi tôi đã đặt niềm tin. Tôi thấy trường mỗi ngày một lớn hơn về cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.Tôi hy vọng với sự dẫn dắt của thầy hiệu trưởng mới ( PGS.TS Nguyễn Hồng Anh)và đội ngũ cán bộ, giảng viên của toàn trường năng động hết mình, tâm huyết,nhiệt tình vì sinh viên vì một Đại học Quy Nhơn vững mạnh thì trong tương lai không xa trường sẽ xứng tầm với các trường đại học danh tiếng của cả nước và lớn hơn nữa. Bước vào năm học mới, một nấc thang quan trọng của đời sinh viên đại học, tôi cũng dành thời gian để vào website qnu.edu.vn và điều đặc biệt hơn là tôi viết bài này gửi đến với Đại học Quy Nhơn như lời chúc năm học mới, lời tri ân với những cái đã cũ và cầu nối cho một thành công mới. qua đó tôi muốn gửi cho em tôi một chút sức mạnh của người chị xa để tiếp thêm cho em tinh thần của con cá Kình của đại dương để học tập và công tác tốt. Trường Đại học Quy Nhơn là cái nôi niềm tin của tôi giống như niềm tin tôi dành cho em tôi vậy. Hậu giang 26/8/2011 Vân anh -
Trong mê mãi Tôi rời xa.... Về phía con đường ...không có anh Nơi có tuyết trắng tinh... mong manh.... Trong hoang hoãi tôi tìm đến thơ ngọt ngào cháy bỏng Kết thành đôi Hòa thành điệu ... Hạnh phúc không mong manh Chỉ có thơ.
-
Đỗ Ký chàng ơi, dăm bữa nữa Em ghé sang chơi quê của chàng Có ngàn ngọn tháp, điệu tình vời Có con sông xanh tím lục bình. Em đọc thơ chàng lòng đắm say Hỏi ra mới biết Người tên Thắng Rồi ra mới hay cùng xa xứ Cùng người đồng mình miền Trung thương Em là thân gái dặm trường xa theo bước chân đi người Cha cũ Vào đến miền Tây vùng lúa gạo Xin bám nơi đây đất chín rồng Dẫu biết rằng chàng chẳng đôi mươi Mà lòng thơ vẫn còn trẻ lắm lắm Nên nóng lòng em gọi là "chàng thơ" Chàng yêu mến một thời em rong đuổi.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.