Anh cứ ngỡ mình rồi không yêu nữa Con tim đau lạnh lẽo hóa thành băng Kỷ niệm nào cũng vùi nẻo xa xăm Mộng ước cũ tàn dần theo năm tháng Anh vẫn sống qua những ngày ảm đạm Không hương hoa chỉ có rượu men nồng Ngày lại ngày lạc lõng chốn hư không Lòng tự hỏi sao đời vô vị thế ! Những tưởng thế nhưng nào đâu phải thế Cuộc sống này với muôn vạn lạ kỳ thay Đấng thiêng liêng vẫn dõi theo ta từng ngày Người nhận thấy linh hồn anh èo uột Vội vàng sai tiên nữ hạ dương trần Là em đó nàng tiên không cánh trắng Không kiêu sa nhan sắc cõi cung hằng Không huyền hoặc và phép thuật quyền năng Chỉ đơn sơ với nụ cười thắp nắng Sưởi tim băng anh ấm áp từng ngày Hoa lại vàng chim lại hót trên cây Đôi chim sáo chuyền cành ca ríu rít Ta lại hát khúc tình ca bất diệt Lại bâng khuâng thấp thỏm chốn hẹn hò Quên muộn phiền quẳng gánh những âu lo Ôi cuộc sống cuộc sống tuyệt vời quá !!!