BÔNG TẦM GAI ( Tặng anh Tuấn Anh cùng thi tập Giấc mơ không nơi cư trú) Em giấc mơ không nơi cư trú đời anh gọi chiều xuống tắm hoàng hôn đời người vắt vẻo hạnh phúc dậm chân ngay ngưỡng cửa cuối năm. Em vắt cạn tháng người dốc cạn năm em hốt trọn thăm thẳm mở chốt giấc mơ còn nhảy nhót người mơ hồ chùng chình ngân ngấn bấm nút hoa thị bằng đốt tay tốc tốc cài lên mái hiên cuối dốc. Em ken nắng người đổ mưa làm lại giấc mơ định sẵn heo may giả vờ tĩnh lặng để buổi chiều thất thiệt phẳng phiu trực diện cho đi. Anh không nói anh không học cách hi sinh không học cách để tìm lối cho con tim ngự trị thoai thoải nghi ngại cạn mức em tân trang sao được em đánh bóng sao được cây hoa giấy đời anh giấc mơ không nơi cư trú đời anh. Em một góc mân mê tự nhiên,mặc nhiên mãn nguyện lối xưa bông tầm gai gọi về...