nguyenhiepgvnguvan
-
Số bài viết
3 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi nguyenhiepgvnguvan
-
-
VÙNG QUÊ TÔI SINH RA
Tôi sinh ra giữa một vùng quê
Giăng trắng cánh đồng cơn mưa mùa lũ
Chồng cố vịn tay chèo qua cuộc sống
Vợ ru con bềnh bồng hoàng hôn.
Những ngọn tràm không biết từ đâu
Mà mọc lên cùng củ năn, củ lác
Những đóa hoa sen trồi bùn, đạp đất
Đã hóa thành nét quê hương…
Vùng quê ấy tôi sinh ra
Cho tôi biết giọt mồ hôi mặn đắng
Biết yêu thương từng ngọn lúa
Biết làm người…
Mùa xuân về
Quê tôi thêm một năm thành phố
Con trai, con gái
Giờ tan ca…
-
MÌNH RIÊNG
Có những điều không phải của riêng tôi
Nhưng cứ đuổi cho đến chiều vụt tắt
Phía không yêu cho nỗi lòng quay quắt
Làm việc gì sao cũng thấy ngày xưa…
Bao thế hệ con người cũng nắng, cũng mưa
Cũng hoá đá những nấm mồ đơn lạnh
Chết đi rồi mà vẫn còn nặng nợ
Khổ vô cùng cho cái của mình riêng
Lại xót xa, đau đớn triền miên
Và như thế sẽ về đâu tôi nhỉ !?
Người ta chết nghĩa là yên như thế
Hạnh phúc một mình là ích kỉ, vô tâm !
Trái tim trong như ánh trăng rằm
Dẫu lí tưởng ai cũng bảo rằng chân lí
Nhưng có lúc cũng trở thành vô nghĩa
Khi cuộc đời chẳng phải một chiều xuôi…
Hãy bình yên một nửa của tôi ơi!
Một nửa khác sẽ bình yên hơn thế…
NÓi VỚi Em
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
NÓI VỚI EM
Dẫn em đi cưới mua thu
Giữa ngàn nỗi nhớ đánh đu trăng rằm
Ta không còn tuổi mười lăm
Trong như giọt suối, tay cầm đêm mơ
Xua tan đi những dại khờ
Mà ngây thơ lắm từng giờ bên nhau
Yêu thương cho đến mùa sau
Dịu dàng em thích gối đầu vai anh
Em từng khoảnh khắc mong manh
Như anh một thưở không thành tình yêu
Em bảo anh thế cũng nhiều
Nơi anh không có bao điều khác anh...