Jump to content

quangnhac

Thành viên
  • Số bài viết

    55
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Bài viết được đăng bởi quangnhac


  1. NGHĨ

    kính tặng hương hồn ba(nhân lễ tuần 50 ngày)

    Còn đâu nữa,tìm đâu cho thấy được

    Người cha già, bóng dáng quá thân yêu

    Nhớ làm sao,cứ mỗi lúc về chiều

    Tay chống gậy;bưng bô, ba lần bước

     

    Còn đâu nữa,mỗi ngày con nấu nước

    Đễ cho ba,nhưng lại hết mất rồi

    Ôi ! Đau đớn sao,từng chút nước sôi

    Ba dành dụm,lo rằng không ai nấu

     

    Ba kính mến,suối vàng ba có thấu

    Trên dương gian,chua xót nhớ ba hoài

    Tái tê lòng,con day dứt đắng cay

    Hồi im vắng,con chạy về kỹ niệm

     

    Ôi ! Dỹ vãng,lại dâng tràn ngọt lịm

    Bóng hình ba và nguồn sống thuỡ nào

    Đến hôm nay,ôi ! Đau đớn làm sao

    Ba vĩnh biệt...con tìm đâu thấy được...

     

    Ngày 25-3-1981

     

     


  2. NGÔI SAO ĐƠN

    Đêm đen đặc,ngôi sao già đơn lẽ

    Tõa sáng lòa,nhấp nháy sáng lung linh

    Đứng hiên ngang nhưng quạnh quẽ một mình

    Ôi!Ông bố,ba trỡ thành sao sáng

     

    Ngôi sao đơn lấp lánh giữa vạn ngàn

    Một trời sao,ba tõa ánh hào quang

    Con mãn nguyện thấy ba về tiên cãnh

    Đêm đen xuống,sương nhiều con thấy lạnh

     

    Dõi mắt tìm ba,ngôi sao sáng rực

    Lòng thấy nhẹ lòng,thương xót thân con

    Bóng hình ba,con thương nhớ mõi mòn

    Con đau đớn vì ba không còn nữa

     

    Đứng dưới sương rơi,không gì đễ tựa

    Nhìn bóng ngôi sao,ứa lệ thương ba

    Mới ngày nào còn chung sống một nhà

    Nay ba đã thành ngôi sao đơn lẽ...

    Năm 1981


  3. ĐÊM

    Đêm ụp xuống,là màu đen ghê rợn

    Là tịch liêu,con day dứt về ba

    Là không gian như cô đọng trong nhà

    Là thương xót,đớn đau về một lúc

     

    Ba lên thiên đàn,lánh xa thế tục

    Con ỡ trần gian,thôi thúc nhớ ba

    Đêm ụp xuống là màu đen kỳ lạ

    Là mưa rơi, gió rít,lạnh ghê người

     

    Nước từ đâu,rịn mãi chỗ đôi ngươi

    Con không khóc,đêm về buồn như thế

    Nỗi sầu thương,làm trai ai dám kễ

    Nhưng thương ba,giòng lệ ướt như sương

     

    Đêm đen về,mưa lạnh quá bất thường

    Như lòng con đang đau khỗ xót thương

    Vì ba mất,con một mình bương chãi

    Nuôi mẹ già,mong đễ lại tiếng thơm...

    Năm 1981


  4. CƠM BỮA

    Ba chén cơm,mỗi lần trưa và tối

    Đốt nhang đèn,tôi cúng lạy ba tôi

    Là hết rồi đâu còn nữa cũa tôi

    Ba đã chết,nghìn năm không tìm thấy...

     

     

    TUẦN THẤT NHẬT

    Sầu thãm quá,bãy ngày qua hoang vắng

    Ba từ trần,nay lễ cúng đầu tiên

    Bãy ngày qua,trong đau khỗ ưu phiền

    Nay cúng lạy,nghe lòng sầu tê tái...

     

     

    NHANH

    Nhanh quá,mới ngày nào nay nữa tháng

    Ba mất rồi,tôi còn lại thỡ than

    Mới ngày nào trong cuộc sống cơ hàn

    Nay ba chết;ôi!Lòng con tan nát...

     

     

    HẠT LÚA

    Lúa đã gặt,tới mùa rồi ba ạ

    Con gặt về, lòng quằn quại buồn đau

    Mất ba rồi,đời không chút sắc màu

    Nhìn hạt lúa,con thương ba mòn mõi...

    Tháng 02-1981


  5. KHĂN TANG

    Chiếc khăn trắng,cuộn tròn trên mái tóc

    Là khăn tang,là vô tận đau buồn

    Là đớn đau, là ngấn lệ sầu tuôn

    Là day dứt,là vô cùng thãm não...

     

     

    SẦU

    Chiều buông xuống,nắng vàng trông nhợt nhạt

    Trông nhờn nhờn,nhầy nhụa cũa mùa xuân

    Má sắm đồ, đễ mai lại cúng tuần

    Sầu ghê quá,vết thương lòng nứt nẽ...

    Ngày 09-02 1981


  6. NGÀY BA MẤT

    Trời đang khóc và mẹ tôi cũng khóc

    Ba chết rồi, còn đâu nữa cũa tôi

    Phút giây nầy, tôi đau khỗ lắm rồi

    Lòng đau đớn, xót xa đầy cay đắng

     

    Ba tôi chết, người nằm yên ngay ngắn

    Mặt sáng ngời, da dẽ vẫn tươi xinh

    Người nằm yên, bất động cã thân mình

    Ôi ! Chua xót, cõi lòng tôi tan nát

     

    Ôi ! Trời hỡi; sao đời tôi bi đát

    Một cuộc đời, quằn quại mõi mòn đau

    Chừ ni đây, là biền biệt xa nhau

    Còn đâu nữa ,tiếng vui cười la nói

     

    Còn đâu nữa, tiếng vui cười kêu gọi

    Tiếng la ngầy và tiếng nói bi bô

    Còn đâu nữa, trời ơi ; tôi đau khỗ

    Lòng chua cay, đau đớn, xót xa hoài

     

    Một nỗi buồn, đầy cay đắng dứt day

    Ôi ! Thãm đạm, nghe lòng buồn não nuột

    Nghe tê tái, đứt ra từng đoạn ruột

    Trái tim nồng đang rĩ máu chung quanh

     

    Ôi ! Đã hết, từ đây ba đã chết

    Là từ đây, không thấy bóng hình ba

    Là từ đây, không nghe tiếng rầy la

    Không nhìn thấy, thân hình ba tiều tụy

     

    Không còn nghe lời buồn và tiếng quí

    Tiếng rên than rồi bực tức la ngầy

    Còn gì đâu, tôi biết nói gì đây

    Trong tức tưỡi, nghẹn ngào và chua chát

     

    Ơi ; ba hỡi, lòng con đang tan nát

    Đang não nùng, tê tái cháy tim gan

    Biết không ba ? con đau đớn vô vàng

    Con sầu não, con buồn không kễ xiết

     

    Biết không ba ? suốt đời con thương tiết

    Bóng hình ba và tiếng nói thân yêu

    Sắp chết rồi, ba dò dặn đũ điều

    Ôi ! Đau khỗ, khi từ trần ba nói

     

    Những yêu thương tha thiết nhất cũa người

    Ba chết rồi, khuôn mặt vẫn xinh tươi

    Vẫn yên lặng, hồng hào như giấc ngủ

    Người bất động, nằm yên như quyến rũ

     

    Hút người thân chăm sóc suốt bên mình

    Hỏi gì ba, ba cứ mãi làm thinh

    Nghìn năm nữa, bao giờ ba nói được

    Thôi đã hết, chiếc quan tài ; bàn lượt

     

    Hơn trăm người cùng đưa tiễn ba đi

    Đau gì hơn trong tình cãnh chia ly

    Hồi trống lớn, giục luôn hồi trống nhõ

    Hàng cờ đó, với hai cây bố tín

     

    Đằng sau ba ; con cháu khóc lu bù

    Mẹ tôi già nhưng khóc lớn hu hu

    Đằng sau nữa rất nhiều người đưa tiễn

    Ba ơi hỡi ; từ đây ba vĩnh viễn

     

    Tách rời con và mãi mãi xa con

    Hồi trống dài, chiếc hòm đõ không còn

    Ba yên nghỉ dưới lòng sâu đất lạnh

    Đau khỗ quá, cuộc đời con bất hạnh

     

    Con đứng nhìn người đắp mộ cho ba

    Đã xong rồi, một ngôi mộ trắng nhòa

    Con điên tiết, đi vòng quanh mộ bố

    Còn đâu nữa, ba thành người thiên cỗ

     

    Con một mình trong lẽ sống khỗ đau

    Ba ơi ba, con đang thấy muôn màu

    Vua đau khỗ trị vì con đó bố

    Thôi đã hết, ba chĩ còn nấm mộ

     

    Và thân con, con thui thũi một mình

    Một mình con, trong yên tĩnh quạnh hiu

    Trong hoang vắng, tiêu điều và thê thãm

    Tim rĩ máu...Chuỗi ngày dài ãm đạm...

     

    Ngày 04 đến 09 tháng 02-1981


  7. BỐ ĐI MÃI MÃI

    Chua xót quá, từ đây tôi đã mất

    Cha thân yêu đã từ biệt cõi đời

    Tâm lòng tôi ngơ ngác lững lờ trôi

    Tôi thui thũi sống cuộc đời trơ trọi

     

    Đau đớn lắm, đâu còn gì đễ nói

    Ba mất đi, con đơn lẽ trên đời

    Giữa biễn đời, con trẽ chịu mồ côi

    Ba cùng con thương khó cũa một thời

     

    Nay ba mất, con một mình bương chãi

    Thời vô sãn, không có gì đễ lại

    Con một mình len lộn sống qua ngày

    Đời mồ côi sao lắm nỗi đắng cay

     

    Sức bé nhõ hằng ngày lao động suốt

    Nuôi mẹ già, cơm thuốc ốm đau luôn

    Tuỗi thanh xuân sao lắm nỗi đau buồn

    Ôi ! Có phãi cuộc đời là ((số phận))

     

    Ba mất đi, là nỗi buồn vô tận

    Là bơ vơ, là khỗ hận ngậm ngùi

    Là khỗ đau, là thương xót không ngui

    Con sống tốt, bố cười nơi chín suối...

    Năm 1981


  8. NGÀY XUÂN MẤT BỐ

    Cái cay đắng, đau buồn, sao ác quá

    Mùa xuân về tàn nhẫn phũ phàng tôi

    Ba mất rồi, tôi thân sống mồ côi

    Đau khỗ quá, ôi ! Cõi lòng tơi tã

     

    Ngày mùa xuân sao đời tôi buồn lạ

    Hoa đũ sắc màu, bố phãi đi xa

    Ngáy tết vui đời, tôi lại mất ba

    Ôi ! Đau khỗ, ngày xuân trong chua chát

     

    Mấy lá cờ tang, nắng vàng nhợt nhạt

    Người vui xuân, tôi tan nát cõi lòng

    Cãnh sắc u buồn, người tới thăm đông

    Tôi chua chát quặn lòng, rơi ngấn lệ

     

    Ngày mùa xuân mà lòng thấy tái tê

    Đời cay nghiệt, biết bao điều không thễ

    Ngày mất ba, lại ngày cũa mùa xuân

    Thiên hạ reo vui, mình lại rưng rưng...

     

    Nướt mất tận đâu, ướt mãi không ngừng

    Vì mất bố, tôi một mình thui thũi

    Ôi ! Đau đớn cho ngày xuân buồn tuỗi

    Đễ yên lòng, con sống tốt ba vui...

    Năm 1981


  9. PHÚT LÂM CHUNG

    Ôi ! lạnh lẽo, tiêu điều và hoang vắng

    Đêm cuối đông, lòng trống trãi vô cùng

    Người cha già đang chờ phút lâm chung

    Tôi và mẹ, ôi !Lòng buồn não nuột

     

    Bao đêm rồi, tôi bên ba thức suốt

    Lệ ươm ươm, nhìn dáng bố hao gầy

    Bố sắp từ trần, tôi biết sao đây

    Cơn gió lạnh thấy tim lòng quặn lại

     

    Vì con biết bố ra đi mãi mãi

    Đau gì bằng khi con bố chia tay

    Tận tụy bê ba, đau xót từng ngày

    Ướt làm sao, con thế bố đi thay

     

    Đễ bố sống cùng mẹ con hạnh phúc

    Nào có được, bố yếu lần từng lúc

    Từng cơn mê, bố nho nhõ đôi lời

    Trái tim tôi , thắt lại chẵng còn hơi

     

    Tay ôm bố, lắng nghe từng nhịp thỡ

    Bố nói thều thào, mặt còn rạng rỡ

    Tôi nghẹn ngào, bố cười mĩm đi luôn

    Bố im hơi, tôi ngấn lệ sầu tuôn

     

    Thân rũ riệt, thấy lòng đầy đau đớn

    Lần nầy đây là khỗ đau giữ tợn

    Là chia xa mãi mãi bố thâm tình

    Lau nước mắt, tôi một mình thương xót

    Tháng 01-1981


  10. BÊN BA NGÀY ỐM

    Trời u ám, chung quanh vườn ãm đạm

    Mưa giăng giăng trùm phũ cũa thê lương

    Ba không ăn, hơi thỡ cũng bất thường

    Ôi ! tê tái, thấy đời mình mất mát

     

    Ba có biết, lòng con đang tan nát

    Vì biết ba không còn sống trên đời

    Ba mất đi con thui thũi mồ côi

    Đi giữa biễn đời không người che chỡ

     

    Nén tiếng khóc, con nghe từng hơi thỡ

    Từng chữ dặn dò yếu ớt cũa ba

    Ba không có, con tự làm tất cã

    Sống nên người như thiên hạ nghe con

     

    Con hiễu rồi dù ba mất chẵng còn

    Con vẫn sống, vẫn đứng lên vững chãi

    Nuôi mẹ già, len lộn kiếp lầm than

    Dù đắng cay, con không chút phàn nàn

     

    Vì con hiễu đời người là như thế

    Phãi cãnh ngặt nghèo, khỗ thêm thế hệ

    Con phãi vươn lên không đễ thế nầy

    Bố yên lòng, con xây dựng từ đây...

    Tháng 01-1981


  11. TIỀN

    Tiền là giấy, trên tay ta cầm nó

    Ôi ! thật buồn; vì tiền hóa súng dao

    Vì đồng tiền mà tiều tụy xanh xao

    Trong héo úa, mõi mòn đi đến chết

     

    Đời không tiền sống lôi thôi lếch thếch

    Xoay được đồng tiền, con người quá mệt

    Quá nhọc nhằn, rồi cực khỗ đắng cay

    Kiếm được tiền, gầy rộc cã đôi tay

     

    Tiền làm nông là quần quật suốt ngày

    Là nước mắt, mồ hôi đầy sương gió

    Vét kiệt sức người không có đũ tiêu

    Đời nông dân sao khốn khó đũ điều

     

    Làm vất vã nhưng tiền thu ít quá

    Tạo hóa bày chi, lớp người khỗ lạ

    Công việc nhọc nhằn, tiền kiếm chẵng ra

    Tiền ơi ! sao mi làm khỗ đời ta

     

    Tiền ơi tiền ;ngươi là quĩ hay ma

    Mà ngươi bắt người đời khỗ hận

    Biết bao kiếp người long đong, lận đận

    Cũng chĩ kiếm tiền ,đắp đỗi nuôi thân...

    Năm 1980


  12. EM LẠI ĐẾN

    (Tặng KHANH <lần em tìm đến thăm tôi;

    sau năm năm xa cách>)

    ***

    Em lại đến với nỗi niềm mừng rỡ

    Thật bất ngờ anh nhớ lại thuỡ yêu

    Năm năm rồi anh thương nhớ em nhiều

    Lòng nhớ mãi ,như chưa hề quên thật

     

    Năm năm rồi từ khi anh đễ mất

    Đến bây giờ, em lại đến thăm tôi

    Mấy ngày nay anh cãm thấy bồi hồi

    Lòng sung sướng nhưng tình xa lâu quá

     

    Em lại đến, tìm tôi ,ôi !Mát dạ

    Vẫn bên em, anh trò chuyện hẹn hò

    Mấy hôm rày ,anh cứ mãi đắn đo

    Lòng anh quyết ,thôi thì nên ly biệt...

     

    Phãi xa em là một điều thương tiết

    Năm năm rồi ,anh đâu biết về em

    Ngày quen nhau ,anh yêu em nhiều lắm

    Bỡi cách xa nên đành phãi chia lìa...

    Ngày 17-6-1983


  13. ĐỌC THƠ

    Giòng thơ, ôi ! đọc lại những giòng thơ

    Những ngày xưa ,ôi ! là cũng bây giờ

    Là đau đớn, là đắng cay buồn tuỗi

    Ta và thơ, vướng nợ đời đeo đuỗi

     

    Ta đọc nàng đễ buồn biến thành vui

    Có những vần thơ, ướt lệ ngậm ngùi

    Có những vần thơ, oai hùng oanh liệt

    Có nhũng vần thơ, thương yêu thắm thiết

     

    Có nhũng vần thơ, vĩnh biệt chia xa

    Có những vần thơ, uẫn khúc ly ca

    Có vần thơ, lệ nhòa không xóa nỗi

    Ôi ! giòng thơ, ta yêu nàng giữ dội

     

    Chĩ có nàng, tâm sự được cùng ta

    Ta đọc nàng với giòng chữ ngọc ngà

    Hòa tâm trạng đễ buồn vui chia xẽ

    Ôi ! giòng thơ, ta yêu nàng lặng lẽ...

    Năm 1983


  14. TRĂNG VỚI NGƯỜI YÊU

    (Tặng UYÊN) bài thơ viết kỹ niệm lần đầu

    yêu và được yêu trong đời và trọn đời <là vợ>

    ***

    Trăng sáng tõ, mùa thu trăng rất đẹp

    Nhã sợi vàng óng ánh, mượt như nhung

    Đường quanh co, bên thữa ruộng bờ vùng

    Anh sung sướng, đứng bên em tình tự

     

    Anh đã yêu em, cuộc tình thật sự

    Cã cuộc đời và cã một ướt mơ

    Một cuộc tình trong trắng với ngây thơ

    Đầy đẹp đẽ và nhớ thương bất tận

     

    đã qua rồi bao tháng ngày lận đận

    Đến bây giờ, anh có được em yêu

    Dưới trăng thanh, ta tâm sự đũ điều

    Đầy vui vẽ và nghe lòng ấm hẵn

     

    Bao năm rồi, hồn anh trong trống vắng

    Cho đến bây chừ; hồn ấm vui tươi

    Trăng dịu hiền, soi sáng cã muôn người

    Trăng đẹp quá, tình yêu ta đẹp quá

     

    Tình yêu đến, tình yêu, ôi !kỳ lạ

    Là như trăng, sáng rực cã lòng ta

    Vui gì bằng, gần nữa cuộc đời qua

    Tình mới đến, lần đầu tiên yêu đấy

     

    UYÊN yêu quý, hõi lòng em có thấy

    Mối tình đầu, anh trọn vẹn trao em

    Đã yêu rồi, anh thao thức thâu đêm

    Anh tự hứa, trọn đời yêu mãi mãi..

     

    Ngày 10-10-1983.


  15. QUA GA HÒA VINH

    (Tặng khanh)

    Hòa vinh tây, không thễ nào quên được

    Đường Đức Hiệp, quanh co anh giẫm bước

    Cùng em tôi, đã lắm lượt cùng đi

    Qua hòa vinh, lòng triễu nặng điều gì ?

     

    Đầy thương nhớ, em ơi; nào có biết ?

    Giòng song vệ, nước màu xanh chãy xiết

    Anh bâng khuâng thương tiết một cuộc tình

    Yêu nhau rồi nhưng cứ phãi lặng thinh

     

    Đâu có gặp, bỡi vì không đến được

    Đời cay đắng, tình yêu không đi trước

    Anh bận nhiều, đâu dễ được yêu em

    Qua hòa vinh lòng xao xuyến tăng thêm

     

    Anh cãm thấy lòng mình yêu em quá

    Chiếc tàu lữa kéo còi qua hối hã

    Ngẫn ngơ lòng ,thương tiết cuộc tình qua

    Không tội tình gì ?cũng phãi chia xa...

    Năm 1982


  16. NÓI

    Không nói kịp, vạn ngàn câu muốn nói

    Đứng bên em, giờ phút ngắn vô cùng

    Nói cùng em lời thệ ướt thũy chung

    Lòng rung động, tình yêu lên tiếng nói

     

    Yêu nhau rồi, khi trái tim đang gọi

    Muôn lời hay ý đẹp đễ cho nhau

    Mặc gian lao, hay địa vị sang giàu

    Đều chối bõ chĩ cần yêu thật sự

     

    Bên nhau rồi, biết bao điều nói chứ

    Trời đất đỗi thay ta vẫn một lòng

    Dù gian truân, bão táp giữa đêm đông

    Anh vẫn nói mình yêu nhau mãi mãi

     

    Những câu nói còn đơn sơ vụng dại

    Mà âm vang lãnh lót, ngọt vòng tai

    Đêm quá ngắn thời gian như ít lại

    Hẹn ngày vui, anh nói mãi yêu em...

    Năm 1982


  17. ĐẾN

    Tình yêu đến, lần đầu anh thương mến

    Lòng nhớ mong anh tìm đến thăm em

    Gặp nhau rồi, ôi ! giây phút êm đềm

    Tim hồi họp phĩ nguyền lòng mong nhớ

     

    Bên em rồi nhưng anh còn run sợ

    Bỡi tình đầu nên lẫm bẫm cùng nhau

    Đến cùng em không phân biệt sang giàu

    Mà chĩ biết có tình yêu tha thiết

     

    Đến cùng em với tình yêu mãnh liệt

    Một tình yêu da diết chẵng xa rời

    Cho mãng nguyện đã bao lần mong đợi

    Đã bao lần mơ đến một tình yêu

     

    Gặp em đây là thiếu nữ diễm kiều

    Anh lại đến và yêu em mãi mãi

    Yêu suốt cuộc đời khi anh tồn tại

    Hơi thỡ anh còn ,anh lại yêu em...

    Năm 1983


  18. HẸN

    Trời đầy sao, anh cùng em hẹn gặp

    Phút đợi chờ sao lâu quá là lâu

    Gặp em rồi, ôi ! phép lạ nhiệm mầu

    Sung sướng quá, nhìn nhau trong im lặng

     

    Anh và em giữa đêm trời thanh vắng

    Trao gữi cho nhau lời nói ngọt ngào

    nguyện ướt chân tình, nhân chứng là sao

    lòng vui sướng khi chúng mình hẹn gặp

     

    Là hân hoan cho yêu thương đầy ắp

    Cho lòng buồn bỗng chốc đã thăng hoa

    Ánh mắt nhìn nhau lời nói thật thà

    Đầy ấp ũ cho mong lần hẹn gặp

     

    Những câu nói xếp đầy đều ngăn nắp

    Gặp em rồi đão lộn chẵng còn nguyên

    Em cũng vậy nên chẵng cần nói nữa

    Ánh mắt đắm say ngây ngất tình đầu...

    Năm 1982


  19. QUEN

    Quen là thế, gặp nhau rồi thương nhớ

    Nhớ thương em, nên tìm đễ gặp nhau

    Trước mặt em, vơi bớt nỗi đau sầu

    Ngồi riêng lẽ, thấy lòng vui ngây ngất

     

    Những câu nói, đơn sơ đầy chật vật

    Nhưng ngọt ngào, đọng mãi chất thương yêu

    Bóng dáng em là thiếu nữ diễm kiều

    Là hình ãnh, anh đem lòng mong đợi

     

    Quen là thế, biết rồi ta nghĩ ngợi

    Ta hẹn hò đễ được ỡ bên nhau

    Gặp em rồi như phép lạ nhiệm mầu

    Ta sung sướng, cùng nhau mừng gặp gỡ

     

    Quen là thế, gặp nhau rồi thương nhớ

    Là miên man, chìm đắm bỡi thương yêu

    Là ngất ngây, sung sướng biết bao điều

    Là hạnh phúc, khi men tình say khướt...

    Năm 1982


  20. NGÂY THƠ

    Hình như đó, tình yêu tôi chớm nỡ

    Nhớ nhung nhiều, những hình ãnh ngây thơ

    Môi ngập ngừng những câu nói đơn sơ

    Sao nhớ quá, người ơi; tình mới đến

     

    Lời lẽ ngây ngô, tràn đầy thương mến

    cữ chĩ vụng về, len lén nhìn nhau

    Ngọn gió nào, quất mạnh phía đằng sau

    Như mách bão ,yêu nhau thì phãi nói

     

    Hồi họp mãi khi trái tim mình gọi

    Một tình yêu anh trao trọn cho em

    Đễ mai nầy ta chung sống êm đềm

    Cho hạnh phúc bỡi tình đầu anh đó

     

    Cho em hết trái tim nầy anh có

    Cho bây giờ và mãi mãi về sau

    Lời lẽ ngây thơ trao tặng cho nhau

    Ta giữ mãi, suốt đời nầy em nhé

    Năm 1982


  21. CHUYẾN TÀU TỪ PHAN RANG

    (Tặng Cúc )phước thiện phước sơn an sơn thuận hãi

     

    Rang hay nướng mà nghe từ ấm quá

    Lòng bâng khuâng anh thương nhớ mông lung

    Ướt làm sao ta được sống chung cùng

    Người con gái, thoáng nhìn trong e ấp...

     

    Một lần thôi, em cùng ta mới gặp

    Cùng đi chung trên một chuyến tàu ra

    Em giãn đơn nhưng sao mà đẹp quá

    Bên tai anh em thũ thĩ bài ca

     

    Bài hát cũ mà lòng anh luôn nhớ

    Bão em ca, em hiền dịu vâng lời

    Một ngày đêm em chăm sóc cho tôi

    Em âu yếm như là yêu nhau đó

     

    Đời cũng lạ, chuyện tình yêu đâu rõ

    Chĩ đồng hành mà lòng mãi yêu em

    Chia tay nhau anh cãm thấy say mềm

    Say ngây ngất, trong men tình kỹ niệm...

    Ngày 21-7-1980


  22. EM NƠI XA

    (Tặng Ca)

    Phương trời đó, hõi em tôi biết được

    Em nơi xa, ôi ! buồn lắm em ơi

    Chuỗi ngày dài thấy lòng luôn mong đợi

    Bỡi đường xa, anh biết được em không ?

     

    Em đi xa, anh vương vấn cõi lòng

    Ngày lại ngày anh khắc khoãi chờ mong

    Trong nhung nhớ, khẽ thầm mong điều ướt

    Anh sẽ ướt, một ngày nào anh được

     

    Anh và em hai đứa trọn tình yêu

    Đầy tươi đẹp, nguyện một lòng chung thũy

    Nhưng đâu dễ, cuộc đời không như ý

    Em đi xa, cách trỡ đã ngăn rồi

     

    Anh vẫn một đời thương nhớ em thôi

    Dù cách biệt hai đứa mình đôi ngã

    Hai phương trời, khi hai đứa cách xa

    Em có nhớ, có chạy về kỹ niệm

     

    Em sẽ thấy, một tình yêu ngọt lịm

    Anh cho em bằng một khúc thơ sầu

    Bằng vần thơ anh viết tặng từ lâu

    Thay nhung nhớ, mỗi lần anh đọc lại...

    Năm 1980


  23. LÀM CÔNG ĐIỄM

    Ngày nắng cháy, anh lao ra đồng ruộng

    Đêm mệt nhừ, lạnh lẽo cã thân gầy

    Buồn làm sao , anh nghỉ ngợi gì đây ?

    Nghe gà gáy, anh chưa hề chợp mặt

     

    Đêm về khuya, thấy thân người lạnh ngắt

    Sờ chung quanh, không một mãnh chăn đơn

    Ôi ! Buồn sao ? trong lẽ sống tuỗi hờn

    Trong cay đắng ,trong việc làm vất vã

     

    Anh cố ngủ, thấy tim mình băng giá

    Nằm cong queo, ôi ! Mộng mị hồi lâu

    Mệt vô cùng, trong cực nhọc tuỗi sầu

    Bừng tĩnh giấc, nghe hồi dài kiễng đánh

     

    Vùng giậc dậy, dù người đau, gió lạnh

    Phãi đi ngay đễ không kịp mọi người

    Rất đông người, nhưng chẵng thấy ai tươi

    Ai việc nấy, mọi người làm hùng hục

     

    Từng nhóm người, chung tay làm nhung nhúc

    Vét sức người đễ lấy một ngày công

    Ghi một công, rồi ta lại về không

    Ngày cuối vụ, chia về ba lạng lúa...

     

    Kỹ niệm đi làm H.T.X năm 1980


  24. SAU LẦN CHIA TAY

    Em có biết đêm đông dài giá lạnh

    Nằm cô đơn anh chạnh nhớ em nhiều

    Ôi !Biết được không, em hỡi người yêu ?

    Nơi hò hẹn anh thương em nhiều lắm

     

    Trên ghế đá bàn tay em anh nắm

    Hình hài em say ngủ giữa lòng anh

    Quên làm sao, trong giây phút yên lành

    Em dấu ái , một lần rồi ly biệt

     

    Em có biết những đêm dài tha thiết

    Mong một ngày anh tìm được gặp em

    Biết bao lần anh cất bước đi tìm

    Nhưng không đến, vì thời gian không đủ

     

    Em có biết, vòng tay anh em ngủ

    là yêu thương, anh đắp cã cho em

    Che chỡ thân em, phận gái yếu mềm

    Rồi ly biệt nên lòng anh nhớ mãi...

     

    Qui nhơn: 26-9-1979


  25. TRONG ĐỜI CÓ NHAU

    Trăng thanh thanh, trời mát gió êm êm

    Nằm không yên, trỡ gót dạo bên thềm

    Nghe lành lạnh, bỗng thấy lòng vương vấn

    Ngẫn ngơ người, nỗi nhớ rộn ràng dâng

     

    Lời yêu đương, muốn nghe mãi muôn lần

    Muốn ôm chặt, muốn ghì em mãi mãi

    Những đêm vắng, anh thấy buồn tê tái

    Nỗi nhớ nhung, quằn quại suốt thâu canh

     

    Mong làm sao, em mãi mãi bên anh

    Đễ san sẽ, bỡi cãnh đời cay nghiệt

    Đời khỗ lắm nhưng tình yêu thắm thiết

    Tay trong tay, vơi bớt nỗi đau sầu

     

    Có nhau rồi, dù thức trọn đêm thâu

    Dù khốn khó hay đói nghèo nghiệt ngã

    Mãi yêu nhau xây dựng một tương lai

    Đầy hạnh phúc cho ngày mai rực sáng...

    Năm 1982

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...