Mời quý đồng đạo thưởng lãm. Hịch y bất chi nhân Trong ngàn năm lịch sử Kẻ quân tử đâu cần áo đẹp Người tài năng đâu đếm xỉa vẻ ngoài. Nhưng lắm thay thứ tiểu nhân bôi trò khích bác Lấy lòng dạ tiểu nhân đo bụng người quân tử Lấy sự áo khăn mà so kẻ anh tài. Mở mõm áo, khăn, há mồm quần, mũ… Thử hỏi xưa nay trí anh hùng nào đo ba thước vải. Quân tử dùng tâm, anh hùng dùng trí Há lấy vẻ ngoài mà so việc chính nhân. Người quân tử đời nào chịu nhục Phận kẻ hèn che nhục bởi áo, khăn. Xưa có Quản Trọng, Thúc Nha, áo vải mà người người đều phục Nay có Racha (Gôban) cục mịch, nhu mì mà nổi danh Đông Nam Á Có ai khen Giám Sinh áo quần bảnh bao mà bám váy đàn bà. Còn ai nhớ Tương Công ngập trong lụa là mà mất nước. Ấy nên kẻ sĩ đâu trọng việc áo quần, Người hiền tài đâu đi khinh kẻ khác Hiềm được sống hãy tôn lên nhân cách Tránh quá đề cao sự khăn áo bề ngoài. Ấy vậy mà. Có kẻ buông lời khinh mạt Giễu bạn bè áo cũ, quần nhau. Có khác chi tự chửi thân mình, Trí mọn tâm hèn lắm thay. Thế nên con dân trong thiên hạ Hãy ngẫm xem mình đã đủ đức, tài?! Đừng đua đòi khoác vài ba mớ vải Phận quạ đen đừng lố bịch thiên nga. Nay ta viết hịch này Trước dậy muôn dân, sau truyền muôn sử. Chỉ đường kẻ bất nhân, khai sáng người có trí. Biết trọng nhân tâm, biết khinh điều phù phiếm. Kính bút tại đây