-
Số bài viết
4 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi dkd
-
-
Bằng lăng tím cả con đườngTím trang vở, tím mái trường mùa thi
Phượng hồng rạo rực lối đi...
__________________________________________________________
(Mạn phép điền thêm) - ĐKĐ
Bằng lăng tím cả con đường
Tím trang vở tím mái trường mùa thi
Phượng hồng rạo rực lối đi
Ngày sau xa cách biết khi nào về.
Từng hoa phượng rụng bên lề
Nhìn nhau thắm đẫm tràn trề yêu thương
Sau này kỉ niệm còn vương
Thì xin nhớ mãi con đường hôm nay.
-
(SAO EM BỎ ANH VÀ HEO CON 2)
VÌ SAO HEO BUỒN - ĐKĐ
Buồn trông ánh nắng tà dương
Buồn trông phố vắng, con đường năm xưa
Buồn trông chiếc lá chiều mưa
Buồn trông ghế đá, hàng dừa xa xăm.
Vì ai mà phải cà lăm
Vì ai mà phải trầm ngâm những chiều
Vì ai mà phải quyết liều
Vì ai mà phải làm điều trên mây.
Em giờ nào biết nào hay
Em giờ chỉ biết vui say bên người
Em giờ vẫn mãi tươi cười
Em giờ chỉ biết một người mà thôi.
Thôi thì ngậm đắng mình tôi
Thôi thì quạnh vắng, đơn côi riêng mình
Thôi thì bôi xóa ân tình
Thôi thì như đóa lục bình lênh đênh.
-
(SAO EM BỎ ANH VÀ HEO CON 1)
HEO CON VỀ ĐÂU - ĐKĐ
Bao năm như bóng với hình
Giờ sao em nỡ dứt tình mà đi
Có ngờ đến phút phân ly
Lòng anh vẫn cứ tình si dâng trào.
Còn đâu giây phút ngọt ngào
Sáng đưa chiều đón, dạt dào tình thương
Làm sao để hết vấn vương
Dù anh vẫn biết người thương không còn.
Ngàn năm sông cạn đá mòn
Tình anh thì vẫn vuông tròn như xưa
Giờ thì kẻ đón người đưa
Hỏi em còn nhớ heo xưa hôm nào.
Từng đêm heo cứ thét gào
Nỗi thương niềm nhớ nghẹn ngào nào nguôi
Sau này mưa nắng ngược xuôi
Tìm đâu cho thấy nụ cười ngày xưa.
Sao Em Bỏ Anh Và Heo Con 5
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
(SAO EM BỎ ANH VÀ HEO CON 5)
CÒN NHỚ CHĂNG HEO - ĐKĐ
Còn nhớ chăng ai phút ban đầu
Lặng nhìn xao xuyến thật là lâu
Bùn văng lên má em sợ xấu
Ma nữ xứ dừa có đẹp đâu.
Còn nhớ chăng ai lúc trên phà
Anh ngồi nói chuyện với người ta
Nhìn anh em muốn sang chọc phá
Rắn mắt trêu đùa kẻ đào hoa.
Còn nhớ chăng ai những ngôi trường
Ta cùng chung sức góp tình thương
Hè xanh vất vả cực mà sướng
Để lúc đi về khóc vấn vương.
Còn nhớ chăng ai đóa lục bình
Anh từng hái tặng đến người xinh
Tình hoa e ấp và thầm kín
Có biết chăng lòng hỡi bé xinh.
:pig: :pig:
Còn nhớ chăng ai lúc quen nàng
Kỳ Đồng anh đứng chốn hành lang
Đôi khi thầm nghĩ sao hơi ngán
Đến lúc gặp nàng chẵng dám than.
Còn nhớ chăng ai lúc ghen tình
Gương mặt em nhìn thật là xinh
Giận anh dỗ mãi không hề nín
Phải nói sao nàng mới chịu tin.
Còn nhớ chăng ai những cánh diều
Em thường hay ngắm mặt buồn hiu
Diều bay theo gió em càng mếu
Bất giác trong lòng thấy đáng yêu.
Còn nhớ chăng ai những con đường
Anh thường đi bộ dọc bờ mương
Tìm tăm hơi cá câu về nướng
Nướng cá xong rồi thiếu nước tương.
:pig: :pig: :pig:
Còn nhớ chăng ai đêm Châu Thành
Anh ngồi trong gió một mình anh
Bàn tay cầm mãi một bịch bánh
Đợi Thánh Cô về ăn với anh.
Còn nhớ chăng ai trái sầu riêng
Cuộc đời sinh viên có bao tiền
Chuyền tay chia sớt nhau từng miếng
Ăn lấn sang phần vẫn thản nhiên.
Còn nhớ chăng ai những đêm buồn
Đi về qua bến phà Hàm Luông
Chia tay dù vẫn không hề muốn
Mai rước nghe chồng chớ nói suông.
Còn nhớ chăng ai ở Vũng Tàu
Gió lùa vai lạnh sát vào nhau
Tình em ấm áp sâu vào máu
Đường về đêm vắng ngắm trời sao.
:pig: :pig: :pig:
Còn nhớ chăng ai những thân dừa
Anh thường hay dựa buổi hè trưa
Dựa cho kiến cắn chi rồi ngứa
Có biết chăng trời sắp có mưa.
Còn nhớ chăng ai những cánh đồng
Người người đi cấy thật là đông
Nhìn sao ra giống con gà trống
Hết biết em rồi có biết không.
Còn nhớ chăng ai những căn nhà
Chiều về thấp thoáng mịt mờ xa
Nhà ai sao giống gian nhà lá
Chắc hỗng phải nhà của chúng ta.
Còn nhớ chăng ai những trưa hè
Em thường hay ngó những chùm me
Trèo lên anh hái nhưng trợt té
Cũng đáng cho vừa nói hỗng nghe.
:pig: :pig: :pig: