Đêm buồn thao thức canh dài Mưa rơi lất phất, gió ngoài ru êm, Đèn khuya hiu hắt bên thềm Lá vàng xao xác êm đềm buông lơi… Buồn thay hai chữ tình đời Buồn thay ai biết, đất trời ai hay Thế gian con tạo chuyển xoay Đời ta nào để rủi may xoay vần… Nam nhi định quốc yên dân Giang sơn tứ hải thân gần chí xa Ví như quanh quẩn đàn bà Thu thân góc bếp há là nam nhi. Một thân tranh buổi phân kỳ Lưu danh muôn thưở sợ gì phong ba Chiến trường bão táp xông pha Thế thời loạn lạc xuất ra anh hùng… Một phen trời đất bụi tung Hai hàng lệ nhỏ anh hùng sa cơ Thắng thua chỉ một nước cờ Xe đi lỡ bước tốt chờ dương oai Thế nhân tâm một lòng hai Mãnh hổ xuống núi sợ oai quần hồ Chí cao há chỉ một bồ Quyết tâm dựng lại cơ đồ giang san “Múa gươm rượu tiễn chưa sàn Chỉ ngang ngọn giáo vào ngàn hang beo” Chí cao vươn cả núi đèo Tâm theo Vương tử, dạ theo Thánh hiền Vươn tay bẻ ngọn tuyết liên Vung chân khuấy đảo khắp miền biển Đông Lên cao muốn chém đầu rồng Xuống sâu muốn hạ biển Đông cá kình Oai danh khắp chốn đểu kinh Tưởng rằng thiên hạ thái bình từ đây Tưởng rằng danh ngất đường mây Tưởng rằng thế sự từ đây yên hòa Tưởng rằng hoa lại đơm hoa Tưởng rằng thỏa chí là ta anh hùng Ngờ đâu thế sự trùng trùng Dây leo đắc thắng, bách tùng than van Một cơn vận đổi mệnh tràn Tiều nhân vung kiếm chém tan chí hùng Tuôn rơi lệ đẫm áo nhung Chiến bào rách nát, đao cùn bỏ đi Khó khăn nào quản việc chi Hoàng Thiên sao nỡ bỏ đi nhân tài Buồn đau chẳng biết trách ai Lòng này tan nát tim này phân ưu Lòng buồn chẳng muốn báo cừu Tim buồn chẳng muốn danh lưu sử vàng Chiến trường một chốn tan hoang Thân này một kẻ cái bang khốn cùng Lòng trung vẫn biết rằng trung Biết rằng ơn nước vô cùng bao la Biết rằng vua vẫn mong ta Báo đền ơn nước lại ra chiến trường Xưa kia cầm vững ngọn thương Mà nay thành kẻ chán chường vô tâm Vua ban cho những đặc ân Miễn cho tội cũ mấy lần bại binh Xót xa hậu cũng thương tình Thắng thua là chuyện nhà binh vẫn thường Nam nhi trải gió dầm sương Chịu cam bại trận là phường nhược phu Rùa già gặp biến đầu thu Nam nhi gặp biến báo thù mới cam Trượng phu chí lớn vô vàn Bại binh phục hận chí tràn dâng cao Ban cho bảo mã bảo đao Tìm lại dũng khí anh hào năm xưa. Bấy giờ vua gọi vào trong Vua treo giải thưởng khích lòng nam nhi... Khó khăn nào quản việc gì? Xách đao lên ngựa tức thì giật cương Một hơi chạy đến biên cương Ngựa không nghỉ bước dặm đường qua nhanh Quyết tâm lo việc chiến tranh Rèn gươm cho sắc, đắp thành cho cao Cắt tay nhỏ giọt máu đào Ăn thề uống máu hô hào ba quân… Bao năm chinh chiến gian truân Thắng thua vinh nhục muôn phần đã qua Năm nay một trân quyết là Phải phân thắng bại, sơn hà phải chia Bao năm nào có việc chi Ai ngờ năm cuối tức thì ăn chơi Phải đâu không hiểu sự đời Phải đâu vua hậu không lời khuyên ngăn Phải đâu bạn chẳng bào ban Phải đâu ngu dốt si đần không thông Chỉ là tư tưởng cạn nông Chỉ là bảo thủ không hòng nghe ai Chỉ không phân biệt đúng sai Chỉ là ngạo mạn nhân tài bỏ đi Lữ Bố gặp trận Hạ Bì Chui đầu vào lưới trách gì nữa đây Trách chăng cũng trách thân này Coi trời ba thước, đất tày ba gang Lại thêm cái sự chủ quan Xem thường địch thủ chẳng màng quân cơ Mưu nhiều lại cứ chần chờ Dây dưa không quyết để cờ tuột tay Bây giờ lệ chảy nào hay Phụ lòng vua hậu mặt mày buồn trông Ngoảnh nhìn trời đất mênh mông Giang sơn thiên hạ giờ không tung hoành Quan Vũ giữa trận Mạch Thành Từ đây chấm hết dưới vành Long đao …