Hạ Thao Quảng Trị Bom nổ pháo rung tăng gầm đạn thét... Ngày lại ngày giờ lại giờ bão lửa xé trời dồn chen xác chết. Những tên lính thuỷ rằn ri những lũ “Trâu điên” những thằng biệt kích ... những kẻ bán linh hồn cho Thần chết ! Khói đen đặc trời xanh máu chảy ngập đất đồi hoang lửa đốt đùng đùng lá đỏ... Anh vẫn lặng im trong chiến hào vỡ lở tát cạn nước hầm. Một phút buồn xanh đồng đội của anh... anh quỳ xuống rưng rưng nước mắt anh quỳ xuống hôn lên mảnh đất Bom đạn tạm dừng khói súng còn vương miệng hố bom đen đất lầy lên nham nhở vai sát vai nguyện cùng Cờ đỏ hàng nghìn người hàng trăm người còn chục người dẫu chỉ một người ta quyết giữ tường thành phố cổ ! Đồng đội cũ ra đi đồng đội mới ra đi có đồng đội chưa kịp nhìn rõ mặt ! Tám mươi mốt ngày đêm oanh liệt một mảng thành xưa vẫn còn kỷ niệm bom đạn khắc dày. Vẫn còn đây những Ái Tử, La Vang, Đông Hà, Cồn Tiên, Dốc Miếu những Triệu Hải, Gio Linh, Cam Lộ... Dòng Thạch Hãn đục ngầu máu đỏ Khúc hát Binh Trị Thiên khói lửa còn mãi với thời gian. Miệng hố bom xanh lá tàu bay run rẩy Một loài rau mọc tự tro tàn ./.