hoai.truongthingan
-
Số bài viết
4 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi hoai.truongthingan
-
-
Mưa vẫn nhẹ nhàng
Vỗ vào mái ngói
Cho rong rêu
Hoan hỉ
Xanh ngời.
Mưa vẫn rộn ràng
Gõ vào trái tim em
Cho thổn thức
Dâng lên
Như lũ cuốn.
Ước gì anh là mưa
Vẫn cứ đi rồi về
Dù không hẹn trước.
Em nguyện làm rong rêu
Một đời
Hoan hỉ
Đợi anh.
-
Hoài xanh
Thuở ấy ta yêu nhau nhiều lắm
Sớm Mai về, ong bướm hát râm ran
Sân trường đẹp như Công viên ngày nắng
Trong veo mát rượi giọt sương tan.
Đã bao giờ anh chợt thấy mùa Xuân
Hay chỉ mỗi mình em và thổn thức
Trái tim Hồng ngày đêm rạo rực
Như mặt trời hăm hở trước bình minh.
Có Nghĩa gì mà mắt cứ Long lanh
Anh Toàn hứa mà bao giờ anh đến
Những Dự Định một mình em giấu kín
Sợ bạn bè trêu chọc cái ngu ngơ.
Có bao giờ anh biết em làm thơ
Từng cánh Thư em giấu vào trong giấy
Câu biệt Ly, lời Phong lưu, khắc khoải
Đêm đêm mơ Nguyệt với Hương hoa.
Thuở bên nhau sơn Thủy bỗng Hiền Hòa
Cỏ gai dại bỗng trổ hoa Phi Yến*
Trong mắt ai Hoàng hôn xanh màu biển
Chung đường về anh cứ hát Dung dăng…
Em từng thấy dẫu cùng Tân,hay Ruy, Việt, Quốc…
Không hẳn là em chỉ biết vui đâu.
Em đã thấy dẫu giữa đường đông đúc
Những con mắt nào cứ kiếm tìm nhau.
Ôi bây giờ đôi mắt đó về đâu
Phải chăng vì Tiền và vì Danh anh nhỉ?
Ôi những tiếng “ta – Mi” Thân thương biết mấy
Tan trường cùng Ca Hát A ê.
Anh bây giờ đi xa quá tầm tay
Mùa Đông này mưa vẫn Lâm râm thế
Đôi lần bắt gặp anh nhìn em lặng lẽ
Dẫu Phương nào vẫn nhớ phải không anh?
Đối với em ngày ấy là ngày xanh
Dẫu lời sắt Son anh chưa từng nói
Dẫu ngày ra đi anh quay lưng thật vội
Em bây giờ Nhung nhớ còn quẩn quanh.
Có nghĩa gì em vẫn gọi tên anh
Trong mộng mị một Ngàn lần hơn nữa
Có nghĩa gì bước chân em lần lựa
Trước ngưỡng cuộc đời Tâm tưởng cứ đong đưa.
Em về Giang tay hứng những Vi vu xưa
Gom cả những xào xạc vào trong hồn anh nhé
Em sẽ sống như mặt trời của Thái dương hệ
Sưởi ấm đời bằng tất cả yêu thương.
Em về xin gửi lại những vấn vương
Đà nẵng, sông Hàn, Sơn Trà xanh ngắt
T20 có sóng tràn dào dạt
Ở trong em những cái đó vĩnh Hằng.
Em đã về bầu bạn với sông, trăng
Với Lan, cúc, cỏ cây và đồng nội
Có gì đâu mà trách một đời nông nỗi
Có gì đâu. Có gì đâu anh ơi.
Em về cho thôi khao khát bờ môi
Cho yêu thương như bóng Thùy dương trải xuống
Cho nhớ Nhung nguyên Lành như giọt sương mỗi sớm
Cho hân hoan cao vút như trăng đêm
Không còn gì nữa để gửi trao thêm,
Bốn phương trời cũng đừng quên anh nhé
Em … và một thời tươi trẻ…”
*phi yến: tên một loài hoa biểu tượng của nhẹ nhàng, thanh thản; Ca Hát A = Kha.
-
Nhẹ nhàng như gió mây bay
Nhẹ nhàng như nắng dạo chơi trước thềm
Đêm qua hơi thở còn êm
Đêm nay tiếng gió giữa đêm giật mình.
Thôi anh đừng nhắc chuyện mình
Bay lên ta trải cuộc tình trong veo
Thôi anh đừng dõi mắt theo
Bay lên sẽ thấy trong veo linh hồn.
Buồn là nắng rụng chiều hôm
Buồn là gió chướng giữa đêm...
Nhẹ nhàng.
Trang thơ hoai.truongthingan
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Mưa vẫn nhẹ nhàng
Vỗ vào mái ngói
Cho rong rêu
Hoan hỉ
Xanh ngời.
Mưa vẫn rộn ràng
Gõ vào trái tim em
Cho thổn thức
Dâng lên
Như lũ cuốn.
Ước gì anh là mưa
Vẫn cứ đi rồi về
Dù không hẹn trước.
Em nguyện làm rong rêu
Một đời
Hoan hỉ
Đợi anh.