LE HUNG TIEN
Thành viên-
Số bài viết
4 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Điểm
0 NeutralVề LE HUNG TIEN
-
Xếp hạng
Cấp bậc:
-
LÊ HƯNG TIẾN CON TÀU ĐỊNH MỆNH Cảm thức sau con mắt Lội ngược về dòng sông Đôi khi biên độ vẫn là mỏng mảnh vô biên Định mệnh con tàu lại giăng võng mạc lên cao Theo tiếp tuyến thì não bộ cũng bắt đầu chao đảo Vô thức lại nảy nở sinh tồn Các thực thể trở về như một giấc mơ Từ đó Cảm thức sau con mắt Lại lội ngược về nguồn cội Vết đau vẫn nằm thinh trong bóng tối Thời gian như thể hoá mình thành dòng sông cuốn theo các tia tử ngoại. Đến lúc con mắt nổi cộm lên những lốm đốm màu đỏ đỏ Cảm thức lại bất chợt vỡ oà trên con tàu định mệnh. Và một lần nữa Vô thức lại bắt đầu nảy nở sinh tồn Các thực thể trở về như một giấc mơ. XUÂN TAM THỂ Treo hờ những ý tưởng lên sương Mèo tam thể làm cánh diều gieo neo Chiều khong khỏng khong khỏng khong khỏng Xuân thoi thóp nảy lộc Âm sắc leo nheo bậc thang Meo meo Meo Mèo mèo Mèo Những ý tưởng thành cường độ tam thể. Khi con quay đến ngã ba thời đại Xuân tam thể nhảy cóc từng bậc âm sắc ong ong ong Mèo con chạy trốn những ý tưởng vập mồi Tất tả bình dị Mỗi âu lo làm ý tưởng rơi chiều chiều chiều Xuân tam thể thành chấn tích của con vờ.
-
CHÙM THƠ LÊ HƯNG TIẾN THƠ NHÌN NGHIÊNG Cái bóng đen bị đèn đỏ đỏ đỏ chụp mũ Ngôn từ rỗng nắng và bị vàng hớ Những dấu chân xanh trùi trụi không ai Bài thơ chưa đủ mày mạy làm tắt mắt Có những mày râu rẽ trái về sau Họ đi đâu.Đến đâu.Không biết Chỉ biết ngoài hiên gió ngổn ngang Có khi họ mang những câu thơ về rợp lại ngói hồng Người thiếu phụ dửng dưng rẽ phải Cái bóng đen xâu xé mặt trưa rát rạt Đèn đỏ đỏ bỏ ngỏ nhấp nháy Câu thơ rỉ tối Những cụ cao niên thăng thẳng một đường thẳng Câu thơ rù rì lên khói Đến ngã ba tam giác Có cụ lung lạc thơ mấy độ vuông chằn chặn Ngày cong đêm Lối em mơ mớ thành ý tứ Con đường rất thèm bóng rao vang Như đèn đỏ đỏ bật câu thơ điểm chỉ. THỰC ĐƠN TÔI Lật dở thực đơn nằm bàn tay Thèm chút ai đong đo dạ dày Tháng ngày trôi có khi củ cải đất Có khi quê mùa côi cút giàu sang Bật nhớ món dưa chuột nhồi nhét Bỏ tiêu bỏ ớt bỏ hành lên hương Bỏ lâu không khí thành men quả Có khi cuộc đời bỏ thành rượu hoa Tối ngày bưng bày tôm thịt cá Thêm trứng thêm chả thêm sò nghêu ngao Buồn vui điếu thuốc quên mùa nhớ Có khi tỉnh giấc sực chiều lên cao Lúc lủi thủi nhai mòn sự sống Phì phào hơi thở thiếu đủ ưu tư Tôi ăn tôi chút lãng phí thời gian Tôi uống tôi chút không gian mạn sầu Có khi gặp bạn miền sâu bóng Cà-phê đen đắng ngọt phận người Lại lật dở thực đơn nằm bàn tay Thèm chút ai đong đo dạ dày SỰ VIẾT HOA Chân chim viết hoa Sự đời mệt lử những cô hồn con chữ Đường lên gân tái nhợn Ý niệm viết hoa Bản thể đã nhiều lần đánh cắp tư cách Đêm lẩm nhẩm cái lục lạc leng keng Bài thơ viết hoa Đám mây rủ rỉ bầy trâu tơ về làm mưa Mỗi hạt lúa hoang hoải chờ mùa Người ta viết hoa Mỗi khi thổi hồn em bằng giao cảm tích tịch tình tang Trầm ca mênh mang tìm nguyên chất Không ai viết hoa Trần gian chẳng có huyền thoại Adam và Eva Lịch sử chỉ là nguyên thuỷ Ai không viết hoa Những viên Cuội đè nặng giấc hôm Bình minh rối rít thở hồng hộc hồng hộc.
-
PHÁC THẢO VỀ SỰ HIỂN NHIÊN Lê Hưng Tiến Cái vân tay chôn vào mộ Sự hiển nhiên chỉ là đồng bóng của niềm tin Khi phía trước chẳng có kẽ tóc dăng dăng thời vận Nói chi giặc cỏ bất lực mùa gio gió. Gỉa dụ Con hói đang nằm chờ thời thời thời Những sợi nghĩ thả vóng từ cánh đồng thơ Đến mùa thung lũng thu Hoạch những ham hám bằng biểu hiện điền viên Chẳng lẽ con hói bị ngả mầu chữ Nãi cái mặt chủ thể Hoặc Những bài thơ chưng cất vào lọ người Tong tả con men lên chầu Rượu hầu bao cánh hẩu Đến mùa thung lũng thu Hoạch lại những phần hồn sức trẻ Con men bởi rởi thời vận. Muộn về tênh hênh Nghe con hẻo lỏn lẻn ngoài hành lang trí não Nghiêng ngửa ngửa nghiêng ước ao ướt áo Mặc cái vân tay chờ phiên bản Tẩn ngẩn tần ngần Tẩm ngẩm tầm ngầm.
-
chùm thơ lê hưng tiến NGỤ NGÔN CỦA DẾ Dế con đội gánh từng sợi đêm Treo ngược thời gian Rao rảo những bước cao vô vọng Khản cả vầng trăng Có nghe thút thít từ trong lòng đất Tiếng xưa trở dạ lót mềm bóng mây Dế con lốc vào lũ ăn mày Vỡ lòng bài đồng ca Khai nhịp thời không gian Nơi tồn tại những ý nghĩ phù du Có thể nảy ra chân chân cần mẫn Tay tay lùi lụi trong tĩnh tĩnh động động Vêu vao mũi mũi mắt mắt Sự sống hình hài ngón ngón thon thon Be bé hòng họng Cuộc chiến bản năng mất mất còn còn Chùng lên những linh hồn vếu váo phù du Treo ngược sợi đêm Dế con lui cui từ trái tim thoát hiểm Khi bình minh đo đỏ Dế con chưa nghĩ được điều tối tăm tội vạ. MẢNG PHỐ Phố con thiếu một góc nhớ Dẫu hồn cỏ vẫn nhiều bước hoa Xanh thêm lối đi đi về về Phố con thiếu một góc nghĩ Dẫu vàng rơi rụng mùa yêu Lá thu bỏ ngỏ Gió ùa ùa sang Phố con thiếu một góc nhìn Chiều đông người Ai không ai ai hoài tìm ai ai tìm Dẫu sợi tím thêu thùa nét mi cong Phố con thiếu một góc buồn Gói mây hơ hác Lũ trẻ bỏ quen kỷ niệm vào sương khói Dẫu đất trời đo đỏ mắt môi Phố con thiếu một con phố Người cha tìm kiếm Người mẹ đau đáu Người con lầm lụi Dẫu cội thức xám xịt tơ vò. THƠ VĂN CẦM HẢI ,CẢM VÀ LUẬN Khi cái bắt đầu xanh xưa giấc tạm Hơi thở lớn lên hồn cỏ Hoa khôi cũng lớn lên thần hôn. Chân chân vực dậy Tay tay mở khoá nụ cười Anh điểm danh từng con chữ trên thế cờ tàng La-tinh xem có còn thiếu cái A cái B hoặc cái C siêu tưởng gì không. Cuộc khai thác bắt đầu dò dẫm dấu hỏI chấm mênh mông Điểm đích đích thực mạo hiểm, ưu tư Nên mặt trời còn chưa thể tìm được con chữ in nghiêng của mình Lấy đâu nụ hồng hồng hào sâu tưởng Và tinh mơ dậy thức miền hoa. Anh lầm lụi sự tồn tại có có không không Anh bắt đầu di sản cuộc đời mình Rồi khai quật lên con chữ bảo tàng (dù ở xứ sở xa xôi) Triển lãm trước số phận. Thế giới vô hình cái khổ cái đẹp Triệu triệu người ngườI điêu khắc vào nhau Có khi cơ thể con chữ dị tật, mất mát rồi uốn éo cheo veo Có khi cơ thể con chữ thừa thải nét vui vầy trần trụi Có khi cơ thể con chữ vừa đủ làm cuộc hành trình xuyên thế kỷ A B C... Mâu thuẫn nội tạng Anh trở thành tác phẩm Ngữ Ngôn kinh viện Trong thơ phù điêu siêu tưởng. DONG DUỖI QUA MIỀN KHÔNG TÊN Đi tìm mắt lá che xanh những ngày bỏ chợ dong duỗi Bon chen ta nào tìm tro tìm khói làm lành khuôn mặt kỷ niệm Một tí gan ruột phơi trần mùa dã ngoại Phía trước sau thủng một lỗ cơ thể chọc trời. Nắng lên tím vựa cánh đồng hoai hoải gió Không kể chiều làm tiếng chuông sủi bọt nước rồi bốc không gian đỏ ngói lặng thinh Chỉ khi trái tim đun sôi chín độ nhạy cảm Ta gõ vào tên tuổI từng ấy bao dung Mặc thời gian kiệt quệ ý thức. Ôi! Những ước vọng sau mỗI giấc ngủ bại vại phiêu linh Ta đem trái sầu giấu lòng riêng ai Trụ lại bàn chân đốt đèn kiên hãnh Ta gõ vào tuyệt vọng bằng nỗi cháy khát chông chênh. Kể lại con số một sáu, một bảy, một tám rồi một chín Không thể thời qua cái tuổi đòng đưa như thổi Ta đòi gánh nắng, gánh mưa bỏ tên chợ dong duỗi Thoai thoải con số hai không, hai một, hai hai rồi hai ba Thoai thoải con số hai bốn, hai năm, hai sáu rồi hai bảy Ta đành đong đếm từng ngón hồng rong ruổi đa mang.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.