Hạ Kiều Giang
Thành viên-
Số bài viết
23 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi Hạ Kiều Giang
-
Kiếp trước. HKG: 28/09/2009. Kiếp này trả nợ cho kiếp trước. Bởi vì không biết lên oán than. Trách chi số phận là như vậy. Trả nợ cho đời nợ kiếp sau.
-
Với anh? HKG: 28/09/2009. Có thể với em anh chỉ là vô nghĩa. Chỉ là cỏ dại hoang tàn chiều mưa. Là hạt cát trong đại dương bát ngát. Là chiếc lá vàng trong cánh rừng trái tim em. Nhưng với anh em mãi không tên. Như chỉ là một phần cuộc sống. Em là định nghĩa anh không hiểu tận. Em là tất cả thế giới cuộc đời anh. Thế mà một ngày kia anh tự buộc mình. Phải quên đi hình bóng một thời. Để rồi ôm sầu trong tim heo hắt. Để rồi đêm về ngơ ngẩn cùng trăng. Em ra đi không xa xôi vạn dặm. Mà ngay trước mặt với người em yêu. Tim ta đau trước hạnh phúc nhiệm màu. Mà em có với người yêu dấu. Nhưng em ơi với mối tình đầu. Anh ôm chọn hình bóng không tỏ. Vì với anh em mãi là tất cả. Như biển bao la vẫn rất hiền hoà. Với anh em mãi là tất cả.
-
Giả tạo. HKG: 28/09/2009. Lại giả vờ để rồi cố ý. Lãng quyên đi nỗi buồn, cô đơn. Thà để lệ rơi tràn mi mắt. Còn hơn để thấy lòng cô quạnh. Ngày qua ngày sống trong giả tạo. Với mọi người, với chính bản thân ta. Để một lần thấy tâm hồn chai sạn. Chẳng đắn đo khi giả tạo đôi lần. Thêm nữa đi, thêm một lần nữa đi. Dù ngày mai có vô tình phiêu lãng. Cũng thấy lòng ta đã quá vẩn đục. Giả tạo vô cùng. Hãy giả tạo nữa đi
-
Đày đoạ. HKG: 24/09/2009. Từng ngày, từng ngày và như thế. Từng đêm, từng đêm và như vậy. Ta bó gối, trầm tư rồi lặng lẽ. Men rượu cay nồng du những giấc mơ. Ta đày đoạ đời bên những trang thơ. Bên những giấc mơ không đầu, không cuối. Trên đường đời sẽ chẳng ai đứng đợi. Một kẻ như ta điên điên dại khờ.
-
Thực tại và những xót xa. HKG: 24/09/2009. Có những giây phút ta đánh mất mình. Vĩ những lý do không tên, không tuổi. Để khi đêm về ta chợt nhận thấy. Cuộc sống bây giờ chỉ là dối gian. Ta thấy hoang mang trước đời thực tại. Trước những xô bồ, bụi bặm trần gian. Ngày mai khi sáng ta bàng hoàng tỉnh dậy. Thấy cuộc đời đã quay mặt với ta. Ôi cuộc đời với những xa hoa, lừa lọc. Đến bao giờ người thật lòng với nhau. Để cuộc sống không còn khổ đau. Người đến với người bằng tình yêu chân thật. Nghĩ như vậy đời chẳng cho như vậy. Cứ bắt người ta thành kẻ phụ tình. Lấy đồng tiền để mua sự thật. Mua cả tình yêu những trái tim khô. Thực tại và những xót xa. Đau lòng quá cho người trai trẻ. Những mơ mộng và một trời lãng mạn. Sụp đổ mất rồi hỡi số phận ơi. Ngoài kia cơn gió lớn xô đổ niềm tin. Để con người sống bằng linh hồn của quỷ.
-
Đôi tay ai một lần đã hứa? HKG:23/09/2009. Đôi tay ai một lần đã hứa. Cùng bàn tay tôi đan chặt khi đông về. Mà giờ đây khi đông giá lạnh. Bàn tay này chỉ biết sỏ găng.
-
Nước mắt kẻ cô đơn. HKG:23/09/2009 Nước mắt đêm nay kẻ cô đơn. Tựa cửa trông trăng chẳng mạn mà.
-
Vô đề. HKG: 22/09/2009. Thu đã về ào ạt không nhẹ nhàng nữa, đúng thu rồi. Thu về trong đêm hai ba tuổi. Hạnh phúc biết bao vui sướng thế nào. Mà quên không mời gió vào dự tiệc. Bữa tiệc đêm tàn có ta và rượu. Buồn và chút tình nghĩ ngợi gì đây? Gió ơi gọi mây về đây cùng uống. Cho thắm môi hồng, cho sầu cạn vơi. Để lòng hiu quạnh trông trời sắc đỏ. Để gió vô tình làm bạn với ta.
-
Mưa rồi đó. HKG: 31/08/2009. Mưa rồi đó, ai có biết chăng. Mưa đến muộn còn hơn không đến Dưới con đường đầy lá vàng rơi. Mưa cuốn trôi tất cả bụi đời.
-
Tuổi đôi mươi! HKG: 31/08/2009. Trong vỏ bọc của chàng trai đôi mươi. Sao tôi thấy đời không nhựa sống. Những khao khát đam mê cháy bỏng, Giờ chẳng được một nhúm lửa tàn đông Có phải thế do tôi quá phiêu bồng. Đánh mất rồi mục đích của cuộc sống. Hay tại tôi quá tin vào số phận. Nên phó mặc tất cả cho ông trời. Rất có thể do tôi vô ý. Hoặc lãng du lên bỏ mặc cuộc đời. Chính vì thế bây giờ tôi mới thấy. Tuổi trẻ qua đi cứ lặng lẽ vô hồn.
-
Thật vậy đó. HKG: 31/08/2009. Giữa dòng người xa lạ đông đúc. Ta cảm thấy đời chỉ có ta. Giữa những con người vì danh vì lợi. Ta chẳng biết vì gì ta đi. Ta lạc lõng, ta xa lạ. Với tất cả ta tưởng là thân thuộc. Ôi đất trời rộng lớn. Có nơi nào đủ rộng để hồn ta sống. Để hồn ta chìm đắm khát khao. Giữa dòng đời hôm nay. Ta nhỏ bé vô cùng và cô đơn khôn tả. Hỏi mây, hỏi gió xem đến khi nào. Hồn ta được sống được mộng và mơ. Thật vậy đó!!! Giữa dòng người tưởng như thân thuộc. Ngày hôm nay ta cảm thấy cô đơn
-
Đêm mưa mùa thu ta buồn ngủ. HKG: 28/08/2009. Buồn ngủ quá Mà trời lạnh giá lòng ta. Tiếng mưa rơi cuối hạ. Đớn đau cho thân cỏ gầy. Đợi ngày mai thức dậy Cỏ non tơ sẽ thấy. Mưa là mẹ của sự sống muôn loài. Ta yêu mưa đêm mưa ngày. Yêu cả đêm mưa khi ta buồn ngủ. Hay khi ta sầu bi tráng thời đã qua. Mưa không ngủ hay sao ý nhỉ? Mà cả đêm rơi tí tách bên thềm. Có ai đó đêm nay thức giấc. Tưởng bóng ai về làm động lá vừa rơi. Buồn ngủ quá mắt ta đã nhắm. Mà sao lòng vẫn còn vấn vương. Vương bụi trần gian. Vương bụi tình ái xa xăm đau khổ. Vương chút mơ hồ một thủa điên điên. Ngoài kia đêm đến thu về Mà sao lòng thấy tái tê trong lòng. Dẫu biết rằng đời là bể khổ. Mà vẫn yêu đời có ghét bỏ đời đâu. Chớ có xa nhau hỡi mưa và nỗi nhớ. Chớ có vội quên hỡi thu và tình. Mưa thu về khi ta buồn ngủ. Đành để thu rơi bên mái hên nhà.
-
Mùa thu và nỗi nhớ! HKG: 28/08/2009. Thu đã đến trên nhành cỏ dại. Thu đã về bên những lá non tơ. Ta xao xuyến thấy chân trời rộng mở. Và lắng nghe tiếng chim hót trong vườn. Là thế đấy thu đã về gõ cửa. Một mùa lá rơi một cuộc tình buồn. Thu là để cho người ta hạnh phúc. Còn với ta thu chỉ là hư vô. Hư vô đấy và lơ đãng đấy. Mà ta vẫn mơ đến lúc thu về. Sẽ có ai đưa bàn tay rộng mở. Nắm lấy tay ta truyền hơi ấm yên lành
-
Hết rồi!!! HKG: 28/08/2009. Tĩnh lặng lại để ta còn viết. Những trang thơ yêu dấu gửi cho người. Những trang thơ có cả niềm thương nhớ. Đượm chút buồn, một chút oán than. Em ở đâu giữa bốn bể gió ngàn. Theo chân chồng em về nơi gió thổi. Nơi cát trắng, rừng hoang xa vắng. Hay về nơi phố thị phồn hoa. Em còn nhớ những tháng năm thủa nhỏ. Ngày dắt tay nhau đi trên lá thu vàng. Em còn nhớ những tháng mùa thi. Em tất bật còn tôi lơ đãng. Những bài thơ đầu tôi viết cả cho em. Rồi những chuỗi ngày với bao nỗi lo toan. Em xa trường và tôi xa lớp. Mỗi người đi chọn riêng một con đường. Tưởng như rằng chẳng bao giờ gặp lại. Bài thơ tình tôi cất tặng riêng tôi. Thế rồi em ơi em còn nhớ. Buổi bình minh tôi bất chợt gặp em. Bao hình ảnh và vần thơ lẵng mạn. Cứ như thế tôi bắt đầu yêu em. Nhưng có khi nào ông trời xe duyên. Cho tôi và em trên một chuyến tình. Em sang sông và em bỏ lại. Kẻ khù khờ mơ mộng lại là tôi. Dẫu đã định thôi thì là duyên kiếp. Sẽ quên đi cho hết nợ tình. Mà sao đêm thấy bóng hình trên vách. Biết là mơ mà vẫn ngỡ là em. Quay về đây và đợi tôi thức giấc. Cùng đón chờ một buổi bình min
-
Một chút thôi ta tạ ơn đời HKG: 31/07/2009. Một chút thôi ta tạ ơn đời. Một chút tình và một chút phiêu linh. Hãy ban cho ta những giây những phút. Để được yêu được sống yên bình. Một chút thôi ta tạ ơn đời Hãy để mặc cho ta ướt át. Dưới cơn mưa đêm lạnh lẽo hoang vu. Một chút thôi ta tạ ơn đời. Mang đến cho ta một phút nghỉ ngơi. Khi con tim ngừng đập quên đời. Để ta thấy cái đời đâu đáng sợ. Một chút thôi ta tạ ơn đời. Để ta sống như ta đã ước. Rồi chết đi tâm thấy bình an.
-
Cuộc sống ơi ta buồn. HKG: 22/07/2009. Chúa có thật hay không? Thiên đường có thật hay không? Mà sao đưa lối ta ra thế này. Ta đâu ước vọng xa xôi. Ta chỉ muốn làm trọn vẹn kiếp người.
-
Ta muốn quên đi HKG: 21/07/2009 Ta uống rượu để qên đi tất cả. Mà uống rồi mới thấy mình dở hơi. Rượu uống rồi say rồi lại tỉnh. Buồn lại về buồn càng buồn hơn.
-
Thiên đường hay địa ngục HKG: 18.07.2009 Ở thiên đường hay ở dưới địa ngục. Hãy cho ta biết hỡi vị thần tình ái. Để ta đi tìm cho được một tình yêu. Nếu tình yêu ở mãi tận thiên đường, Thì tôi chết sẽ chẳng xuống địa ngục. Nếu tình yêu lại ở dưới địa ngục. Thì thân tiên cũng chẳng muốn tôi lên. Bởi thiên đường vắng em cũng chỉ là đĩa ngục. Ta thèm một tình yêu như thế. Để trái tim tôi rung động hằng ngày. Để cõi lòng tôi không hoang vu lạnh giá. Để địa ngục cũng có cỏ và hoa. Nhưng tôi biết số phận tôi là thế. Chẳng bao giờ có được một tình yêu. Bới yêu tôi sẽ chẳng ai có được Một thiên đường đúng với ai đau. Đến với tôi sẽ như là địa ngục . Bởi số phận tôi đen bóng lắm rồi.
-
Hạnh phúc là gì. HKG: 17.07.2009 Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc là khi ta được sống, Là khi ta cất tiếng khóc chào đời. Đã có bố, có mẹ nâng niu. Là khi ta ba tháng biết lẫy, Bảy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi. Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc là hôm nay ta được ăn bát cơm đầy. Thì ai đó còn phải nhịn đói. Là hôm nay ta được cắp sách đến trường. Thì ngày mai có em nhỏ ra đường kiếm sống. Đôi khi ta ngước nhìn hạnh phúc. Từ phía dưới với ánh mắt trông lên. Để rồi tự trách đời ta đâu hạnh phúc. Nhưng ta không biết đằng sau ta một bước. Có bao người cũng đang ngước nhìn lên. Hãy giứ lấy hạnh phúc khi ta có. Đừng đi tìm những hạnh phúc xa xôi. Để rồi vất bỏ hạnh phúc ở bên mình. Từ những gì đơn sơ thân thuộc nhất. Hãy sống tốt cho hôm qua và hôm nay. Để rồi ngày mai ta thấy ta hạnh phúc. Dù có ngày ta buộc mình nhắm mắt. Thì vẫn biết rằng đời ta luôn hạnh phúc. Hãy thử hỏi hạnh phúc ta là gì?
-
Công chúa mưa. HKG: 16/07/2009. Công chúa mưa đến rồi lại đi. Chẳng ở lại bên ta dù một chút. Để rồi ta ôm gối tựa trăng sầu. Mưa ơi mưa, mưa có thấu lòng ta. Một kẻ sy tình đang sống phiêu linh. Bỏ mặc bên ngoài những chuyện trần thế. Để tối mơ về ta sống nồng say. Ta mơ mộng về một ngày mưa đến, Cuốn hết buồn phiền trong trái tim ta. Và rồi ta biến tan vào nước. Chảy đi muôn hướng cho đời thêm vui. Công chúa mưa ơi có hiểu tình ta. Có hiểu được những gì ta muốn . Và hơn thế hãy nói cho ta biết. Ta phải làm gì để níu kéo đời ta.
-
Một ngày trôi qua. HKG: 15/07/2009. Một ngày trôi qua trong mộng mị, Đợi đến ngày mai liệu mộng mị có tan, Liệu cuộc đời ta có được thấy huy hoàng. Của trời biếc và cao nguyên lộng gió, Của biển xanh và cát trắng bao la. Để cơn gió bay nhảy khắp trần gian. Ta hoà tan vào bóng núi chiều tà. Bay đi xa hỡi linh hồn phiêu bạt. Ta chẳng cần những bến bờ xa xôi, Khi quanh ta là một rừng hoa cỏ. Có ánh hoàng hôn của nắng chiều nhạt nhụa. Này có ai đó níu kéo linh hồn ta. Ở nơi cỏ hoa không tên không tuổi. Có ai đó đặt một nụ hồn nồng. Nên đôi môi của một kẻ lãng du. Ta chẳng đa tình ta cũng chẳng hữu ý. Cho số phận ta hẹn một kiếp tang bồng. Thế cũng hay ta thấy đời hạnh phúc, Cứ tự do yêu và tự do hò hẹn, Cùng với gió với trăng và với sao. Chẳng phải sợ làm buồn lòng người khác. Và nếu có thể có một nàng công chúa. Hãy níu giữ chân ta tại nơi hoa cỏ. Để ta bớt phiêu du, bớt chút điên cuồng, Để ta sống bên cạnh người ta yêu quý. Chẳng thể xa nhau cho đến khi trăng tàn. Chẳng thể xa nhau cho đến khi bạc phận. Nhưng bây giờ ta đợi đón ngày mai.
-
HKG: 15/07/2009. Mưa đấy nhé, chẳng phải ta khóc đâu. Bởi con trai đâu dễ gì mà khóc. Cũng chỉ tại mưa về bất chợt, Khiến ta buồn nên nước mắt tràn mi.
-
HKG: 15/07/2009. Mưa đấy nhé, chẳng phải ta khóc đâu. Bởi con trai đâu dễ gì mà khóc. Cũng chỉ tại mưa về bất chợt, Khiến ta buồn nên nước mắt tràn mi.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.