vhoangson239
Thành viên-
Số bài viết
10 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Điểm
0 NeutralVề vhoangson239
-
Xếp hạng
Cấp bậc:
-
THU XƯA Thu giết tôi rồi em biết không , Hôm qua đưa đám lá thu vàng , Nay lá đưa tôi vào dĩ vãng , Lá xanh lỡ khóc lá vàng phai Thu vắng tôi rồi em với ai , Cứ mơ ,cứ đắp mộng lâu đài , Cung điện nguy nga và tráng lệ , Đón người trinh tiết đã theo trai. Tôi đắng cay à? thưa rằng không? Ai đi mặc cả với tơ hồng , Trách duyên ,duyên mặc ,thưa với phận , Phận bảo tôi rằng số đã xong ! Ủi an định mệnh cho tôi biết , Ngày mai rồi gió sẽ thu phong , Em đi trẩy hội dưới tơ hồng , Lá vàng sao cứ vàng sâu đậm , Rùng mình tôi bảo Thu liêu trai. Em ơi ,thuyền đã về bến dại , Còn khôn tôi khóc vơí thu tràn , Ai hay khôn dại trong tình ái? Ai khóc người yêu cả kiếp trai? Nghĩ thế tình tôi ngã sóng soài Cả cười tôi gượng bước chơi vơi , Tôi cười to nữa ,gào to nữa , Lá lấp cửa rừng ,tôi lấp tôi , Thu rơi sang sảng tiếng tôi cười, Vàng Thu sực tỉnh ,nhìn tôi khóc , Muôn nghìn chiếc lá bẽ bàng rơi. Thu này ngồi nghĩ chuyện THU XƯA, Người gái trinh nguyên đã có thừa , Dăm đứa con ngoan ,cu với hĩm , Bên chồng quên quét lá vàng mưa. Vũ Nguyên
-
Vũ Nguyên (vhoangson239) kính chào ra mắt
một chủ đề đăng vhoangson239 trong Giao lưu, gặp gỡ thành viên
Thưa các anh chị em , Rất hân hạnh và vui mừng trở thành thành viên của thotre.com,hy vọng có nhiều tình bạn nơi đây và đóng góp được nhiều sáng tác ,chúc các anh chị em viết tốt và vui khoẻ .Vũ Nguyên (vhoangson239) -
SAY Thượng nguyên nhấp chén một mình , Thinh không nhẹ hẫng bóng tinh khôi về , Là em đấy hả đam mê? Sao khi không bỗng nặng nề bước chân? Trông xa bỗng hoá ra gần , Nụ đào mới nở kệ cần bên ta. Ngồi trông nương tử bước ra , Không! Không ai cả thì ta lại vào. Vào trong một cội Bích Đào , Ánh trăng nguyên thuỷ chợt xao xuyến lòng. Ta người đi kể chuyện rong, Chuyện riêng thôi kể ,mộng lòng khoan trao. Dung ơi tha thứ đi nào , Chén này vào nữa duyên nào sẽ khơi? Nếu em chẳng chịu thời thôi , Ta say lại kể chuyện đời ta chơi. Rằng ngông ta rất ngông đời , Vì chưng Người chẳng một lời với ta? Vũ Nguyên
-
BÀI TÌNH CHO DUNG Em có lần tuyệt vọng , Anh nhiều phen bon chen , Yêu thương như đánh trận , Giữa ưu phiền hơi men. Anh không phải thánh hiền , Đứng chờ em thiên thu , Không thốt lời oan cừu , Trầm mặc như Giê su. Anh chỉ quen vai buồn , Trong những tuồng tích cổ , Khó làm em rúc rích , Hay buông nụ cười suông. Tóc mây em thích vương , Nhịp điệu nào buông thả , Nhân ngãi nào suồng sã , Xa lắc trời vô vi. Còn anh nặng lòng thiền , Vô tình ôm hệ lụy Từ caí nhìn đầu tiên. Hôm ấy Giàn Tóc Tiên Chợt hồng hoa trước ngõ , Hôm ấy em buông tỏ , Lời yêu đầu cho anh, Gìơ anh gõ giầy đêm , Vào hẻm tối không đèn , Không gian chừng lỗi giấc , Tìm cho mình lối riêng. Bầy dơi đêm ngơ ngác , Chuông xa đổ mấy hồi , Ở giũa đêm bát ngát , Anh ngồi làm thơ thôi. Thơ anh là tiếng lòng Của tình yêu trễ hẹn , Xin chọn mộ chí trên Nghìn sau là tiếng sóng. Vũ Nguyên
-
MIÊN TRƯỜNG Xin chào nhau giũa con đường , Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau". (Bùi Giáng) Bỏ góc phố ,quên những cành Sầu Đâu , Anh đội mưa băng suối nguồn vội vã , Anh đi mãi nghe tim mình đói lả,, Lời ân cần ,thăm hỏi của mùa sau. Cơn mưa xuân chưa ướt mắt huyền đâu, Em trao nhầm những ân tình chát đắng , Cho kẻ yêu như một vì tử đạo , Chỉ cho thôi chưa lấy lại bao giờ. Đời còn dài em sẽ biết ăn năn , Tóc hát ru góc trời anh vừa đến , Đây Paris là thủ đô ánh sáng , Mirabeau dòng nước vẫn dập dềnh Dưới chân cầu ,lời đôi lứa thiên niên , Còn vọng đọng mấy mùa thề thốt cũ , Anh nghe lạnh biết bao mùa xuân ngủ , Ở trên vai ,thần thoại khóc ngoan hiền. Xuân Paris con nắng cứ chợt phai , Ngày ướp đẫm nụ tầm xuân trắc trở , Ai bảo tết phương này hơn trời nọ , Nếu xuân đây túng thiếu nét hoa mai Tháp Effeil còn dưỡng giấc mơ dài , Soi mói mãi ngàn niềm đau viễn xứ. Anh có nhắn tên em cho di xứ Chở chút tình mê hoặc bến quê nhà Xem em còn rung động cuối xuân phai? Hay mây đã qua cầu từ xuân trước, Hay em đã nhẫn tâm và ngạo ngược Quên miên trường còn đứng đó sau lưng Nơi lưu giữ trùng trùng bao kỷ niệm , Giữa đôi ta hay cũng giữa đôi bờ , Thơ Quang Dũng ,anh mang trong túi áo , Mắt Đông phương buồn dìu dịu ,bơ vơ... Vũ Nguyên
-
THƯ CHO DUNG Hãy nghe ta ,nghe ta, Ngày còn ấm cung đàn , Đêm còn đều nhịp thở , Dòng tango ngang tàng , Rót vô đời phù phiếm , Cuộc chơi này chưa tan , Sao em chưa cởi mở , Thôi đóng trò ngây thơ? Hãy nghe ta ,nghe ta , Thả ảo vọng thật thà , Vào tim người trí trá , Ném hết tình dại khờ, Trả điêu ngoa mòn sáo , Ân tình trong thơ ta , Sẽ không còn lảo đảo, Sẽ thôi ngừng phôi pha , Giữa chuỗi ngày áo não, Xa nhà ,xa Quê Hương, Vạn khối tháng chán chường , Sẽ hôn ngày phiền não , Vạn đứa bạn văn chương , Giúp ta tìm bản ngã , Sẽ gặp ngay thôi mà. Hãy nghe ta đi Dung, Ngày ấy ta bao dung , Cúi hôn từng gốc mạ , Dìu em về mái lá , Hát lời cải lương ngoan, Dỗ em giấc rất hiền , Trên Quê Hương thanh vắng, Như chỉ còn đôi ta. Bỏ phận đời tha lữ, Bỏ những ngày bê tha , Bỏ phố thị xa hoa , Ta ôm đàn hát dạo , Từng phím lõm ân cần , Vang lên bài tân cổ , Để chúc mừng kỳ ngộ , Giữa mình ,ta với ta. Vũ Nguyên
-
NGŨ NGÔN HUYỀN THOẠI Chẳng còn gì sót lại , Trên vai gầy em tôi , Chiều nhắn lời tê dại , Cuốn hồn em mất thôi. Em yêu Trinh nữ chiều , Xếp mình âu yếm trao , Một nỗi gì riêng lẻ , Thu phong đã bước vào. Vào ngày mười tám tuổi , Mắt em buồn hơn sao. Vầng mi em thánh thiện , Ngủ ngoan trong tóc chiều. Em bao giờ mới hiểu , Lời tình tôi liêu xiêu , Linh hồn tôi cuốn chiếu , Những ngôn từ thương yêu. Khi em tuổi biết buồn , Mái đầu tôi sương tuyết , Trăm bài thơ tôi viết , Chẳng ý ,từ nào suông. Tôi gồng tay cự tuyệt , Tuổi già xồng xộc theo. Chân chồn không khôn khéo , Mối u tình cứ đeo. Khi em tuổi biết sầu , Tôi nằm dưới mộ sâu , Thiên Di về đau đáu , Một niềm đau lo âu. Tội tôi ,ai sẽ rửa? Ngoài mắt bồ câu xưa. Vũ Nguyên
-
QUA CƠN MÊ Ngây thơ gì con người ấy ,anh ơi? Nàng chỉ đến như trời ban lễ lộc , Miệng cười mỉm khi hồn tôi gió lốc , Mắt thơ xanh không tiếc dịp mồi chài. Nếu lửa tình thiêu rụi cả đời trai , Tôi thà chết trong phong trần mệt lữ , Bước ngao du ,hoa tuyết ghẹo trên đầu , Suốt bốn mùa chẳng thiết hỏi vì đâu , Thiên hạ khóc vì duyên tình ngang trái ! Tôi chẳng đoái hoài lều rơm hay vách lá , Miền thùy dương nắng cháy đốt da người, Chỉ vui rằng chân này sống còn đi , Khắp Quê Mẹ là suối nguồn an ủi. Trên sỏi đá thắp niềm vui mệt mỏi , Nhưng tươi cười vì thêm hiểu nhân gian. Này em nhớ đốt tình thư anh bỏ ngỏ , Hay cứ đem phô diễn chốn chợ đời , Hoặc giữ làm thành tích tuổi ham chơi , Chiếc trâm cài cũng đánh rơi ngoài ngõ. Để sớm mai có người trao lại nó , Dưới chân em ngoan ngoãn ,gối quỳ co , Tay khúm núm hiến dâng tình muôn thưở, Mắt run run dưới ngôi sắc Nữ Thần. Anh bây giờ thôi tuổi mộng bâng khuâng , Ném sân si vào đáy sâu dĩ vãng , Anh bây giờ sắm bóng hình phiêu lãng , Đã siêu sanh những vọng đọng tình đầu. Lời ngọt ngon thôi vọng đọng đầu môi , Đi gom nhặt những lá Bàng thu cuối , Cả bài hát tỏ tình trao rất vội , Nhen bếp hồng ,châm lửa vỗ tay ca. Em cứ theo những đốm sáng dại tình , Bay quanh mình sáng rực bóng lân tinh , Em cứ thản nhiên bồng xuân thì còn lại , Bước qua hồn những mặc khách ven sông. Khoe răng khễnh để tàn tro khép lại , Chuyện chúng mình ngày ấy đã tang bồng , Theo vó thúc của thời gian tàn nhẫn. Anh chắc lòng chẳng thấy chút xốn xang. Vũ Nguyên
-
VHOANGSON239 tức là Vũ Nguyên (bút hiệu )xin chào BAN QUẢN TRỊ và các ĐIỀU HÀNH VIÊN cùng các THÀNH VIÊN thân ái ,xin được gửi đến các bài thơ của Vũ Nguyên ,vốn là nick vhoangson239 ,sáng tác . Chào thân mến . KHÓI THUỐC Anh biết khói làm cay mắt huyền , Làm lời anh nói chỉ buồn thêm , Mà sao đây nhỉ ,đời không khói , Như những người em chẳng làm duyên. Khói thuốc chạnh lòng thương xót ai , Mà lan ,mà toả gót trang đài Em đi tóc ngả màu chua xót , Tắt lịm chân trời đoá sao Mai. Tôi biết từng đêm khói sẽ vây , Lồng ngực nặng đong tháng với ngày , Tay rã rời tìm ,thơ với ý , Dạ xót xa chìm ,tỉnh với say. Em tên tóc rối từ xa cách , Muôn nẽo đường đời ,khói vẫn bay. Khói tên nhung nhớ từ ngăn trở , Râu nhuốm màu sương ấy đục mờ. Anh hút vào hồn anh trống vắng , Hút tràn mộng mị ,hút chiêm bao , Còn lần nào nữa trên trần thế? Phố nào ,ta lại chạm môi nhau ? Vây quanh là khói xanh ân ái , Khói vui xum họp ,khói xanh mơ , Anh đốt đời anh chỉ để chờ , Một lần em nghĩ chuyện ngày xưa. Vũ Nguyên
-
LỤC BÁT XANH Từ trong dâm bụt tôi về, Ra em dâm dục lề mề đấy thôi . Quê rau muống đặc ao rồi, Tình quân nào dại nhặt lời dỗ ngon . Em trồng một cội tình con, Nào đâu nóng rát lên cồn cát yêu . Hởi em , người đẹp cao kều, Chớ đem khiêm nhượng mà khêu dạ người . Về này giữa kiếp buồn ơi , Ai tao nhân lại đi cơi lửa lòng? Em là một bến không chồng, Vô duyên cả kiếp má hồng ghẹo trai . Tôi canh ngắn lại đêm dài , Theo em mà bảo triệu lời hư vô . Không chồng ta cứ mặc không , Hơi đâu chuốc những tang bồng say sưa . Tôi tên khờ dại bông đùa, Mới theo em đến nghìn xưa má hồng , Để rồi một kiếp ruổi rong, Chung thân từ độ tang bồng thôi say .
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.