Tìm kiếm
Showing results for tags 'Đọc THƠ TẶNG VỢ NHÂN 47 NĂM'.
Found 1 result
-
Đọc "THƠ TẶNG VỢ NHÂN 47 NĂM NGÀY CƯỚI"
một chủ đề đăng hoanggiao trong Nghiên cứu - Lý luận - Phê bình
Đọc "THƠ TẶNG VỢ NHÂN 47 NĂM NGÀY CƯỚI" của Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng Thơ tặng vợ nhân 47 năm ngày cưới Bốn bảy năm, đêm nay bà nhỉ Hai chúng ta làm lễ cưới nhau Bà thì mang tiếng cô dâu Cái áo hôm trước hôm sau vẫn dùng Tôi thì chiếc áo bông cũ kỹ Bạc hết màu, đường chỉ lắt lay Góp vui tưởng có chiếc đài Nào ngờ phút chót đợi hoài vẫn không Tiền đã không một đồng một cắc Quà mừng toàn khăn mặt, chậu men Chiếc giường một chật như nêm Lại là giường cưới trong đêm động phòng Hễ khởi sự nó rung cót két Cứ như là day dứt tâm can Ai kia dãi gió dầm sương Ai kia sinh tử chiến trường đêm nay Nhắc chuyện cũ mong sao bà hiểu Cuộc tình ta đâu thiếu gian truân Lẽ nào ta lại vô tâm Để ngày xưa ấy nhạt dần trong ta Hôm nay xin gửi tới bà Trước là tri kỷ, sau là tri ân… 10.2011 Nguyễn Khoa Đăng Nguồn: http://yume.vn/nguoi...i.35D7BDF6.html LỜI CẢM NHẬN Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng viết nhiều truyện ngắn, tiểu thuyết, viết báo, viết sách, làm thơ cho thiếu nhi. Ít khi ông làm thơ người lớn (tôi biết có 3 bài, hai bài viết về gia đình, một bài về xã hội). Đây là bài thơ thứ hai tôi đọc của ông viết về tình yêu gia đình. Một bài ông viết về vụ Tiên Lãng ở Hải Phòng. Một bài nữa là bài: Điện thoại lúc nửa đêm. Cả 3 bài đều pha chút hài hước, tình cảm và rất hay, đem lại tiếng cười thoải mái cho người đọc. Mà lại rất ấn tượng có tính xây dựng cao. Khi bất chợt đọc được bài thơ này tôi thấy rất tâm đắc vì sao cái đám cưới của Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng lại giống những đám cưới ở quê tôi cách đây 30 năm đến thế. Bài thơ mang phong cách dân giã ngọt ngào, đậm tính nhân văn. Thơ viết theo thể song thất lục bát rất hợp tình hợp lý và hóm hỉnh vô cùng. Phải nói rằng vừa hay, vừa sâu, vừa cảm động, lại vừa làm cho người đọc cười tươi khoan khoái, cười hết cỡ. Một bài thơ tặng vợ nhân ngày cưới tuyệt đấy chứ! Người vợ nào được chồng tặng bài thơ như thế này mà không thương chồng đến nghẹn ngào? Đọc bài thơ mà tôi nhớ biết chừng nào những đám cưới nông thôn miền Bắc ngày xưa đơn sơ mà ấm cúng vui nhộn. Tuy rằng cô dâu trong đám cưới như tác giả nói: Bà thì mang tiến cô dâu Cái áo hôm trước hôm sau vẫn dùng Đúng là như thế đấy. Giống như quê tôi hồi đó những đám cưới vẫn mặc đồ bình thường, do vậy khách đến dự không thể nhận ra cô dâu nếu không được người nhà giới thiệu trước. Câu thơ thật hài hước, có lẽ tác giả khi viết câu này cũng phải cười thầm, hoan hỉ, nhưng sống mắt lại cay cay, chắc bạn đã hiểu vì sao? Chú rể cũng vậy: Tôi thì chiếc áo bông cũ kỹ Bạc hết màu, đường chỉ lắt lay Đố ai nhận ra chú rể đang ngồi đâu trong lễ cưới? Bởi ngày đó không có chuyện cô dâu chú rể đi chào bàn, mà chỉ ngồi một chỗ lẫn vào khách mời. Chỉ có người nhà và người trong xóm biết thôi. Do vậy khách dự bao giờ cũng nôn nao hỏi cô dâu chú rể đâu? Khi biết rồi thì cười rộn lên... Hình minh họa Bây giờ nhắc lại, ghi kỷ niệm vào thơ nhân 47 năm ngày cưới. Tác giả lòng vừa vui, vừa tự hào, vì tình yêu và hạnh phúc một thủa nghèo nàn nay vẫn một màu tím đậm đà hương sắc. Cái áo cô dâu của bà, chiếc áo bông cũ kỹ bạc màu lắt lay đường chỉ càng gợi nhớ, ông càng thương bà hơn. Nghĩ đến những đám cưới tiền tỷ ngày nay thật là tương phản...làm cho trái tim tác giả đắng đắng, giữa đêm khuya ông ngồi dậy viết bài thơ này. Khi tình cảm trào dâng, khi có điều gì muốn nói, ông thường viết ngay không đợi sáng. Hình như nhà văn nhà thơ nào cũng vậy. Bởi chỉ có vậy mới làm nên những tuyệt tác để đời. Tôi nghĩ bài thơ này cũng là một tuyệt tác...Bởi nó nhân bản, bởi nó mang bản sắc dân tộc. Bởi nó tôn vinh vẻ đẹp truyền thồng, nó hướng về cội nguồn, điều mà mỗi con người cần nhớ và ghi sâu. Những món quà mừng đám cưới chỉ là cái khăn mặt, một chậu men, lúa, gạo, chứ không có tiền mừng. Đó là một sự thật mà tôi đã từng là người trong cuộc. Chiếc giường tân hôn của tác giả cũng đặc biệt, cảm động đến nao lòng: Hễ khởi sự nó rung cót két Cứ như là day dứt tâm can Cái tự trào của Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng rất thực, rất hóm, khôi hài và đủ sức lay động một ký ức tưởng đã ngủ yên. Chẳng cần phải dùng những từ ngữ lớn lao, cứ bình thường thôi. Chẳng cần phải ý tứ, chẳng cần phải rào đón vòng vo, cứ tự câu thơ trào ra như cái gì đến phải đến, như tự thân nó thế giữa thanh thiên bạch nhật, nguyên thủy và trào lộng. Những nhịp thơ cứ thế rung lên những cung bậc tình cảm. Càmg ngẫm lại càng hay... Bài thơ như một lời thầm thì tâm sự của ông với bà, của chồng với vợ. Và cũng là lời tâm sự của hàng triệu con người nói với những người bạn trăm năm của mình hãy giữ vững những gì mình đã có, đã tự hào của một thời yêu nhau để ngọn lửa mãi mãi, thấm sâu vào mạch máu, con tim của tình yêu thương tuổi xế chiều. 23/9/2012 Hoàng Giao
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.