Jump to content
Nguyễn Thành Sáng

Thao Thức

Recommended Posts

images?q=tbn:ANd9GcRr7CMaqRJes0wBvkm7mYi

 

NỖI LÒNG


Đêm đen buốt lạnh, rít từng hồi
Vạn bọt trắng sầu rụng rải nơi
Gom rét không gian về một cõi
Phủ lên se sắt, tái lòng tôi!

Đường rộng thênh thang trải bạt ngàn
Người lui, kẻ tới, chuyến đò ngang
Sao ai ấm áp hoa đời mộng
Còn cánh hương nầy lụy héo hon

Nửa độ âm ba gờn gió lộng
Lắc lư ngày tháng lượn hồn sông
Khi yên, khi gợn, khi cuồng nộ
Để chiếc thuyền nan lắt lẻo dòng

Sắc hồng thoáng chốc chuyển màu thu
Ảm đạm dang tay thả mịt mù
Rút bóng, bao hình nhìn lá đổ
Thôi rồi! Mộng ước biến phù du!

Ngặm đắng nuốt cay tiếc một thời
Lắm khi hờn tủi tự mình thôi
Phải chi chim cú buồn canh vắng
Hơn chốn trùng khơi, bị cá rồi

Ngấn lệ đong đầy nghẹn dưới đêm
Khát khao nghe được tiếng đàn êm
Ru mơ bảng lảng về trăng mộng
Một khắc sâu chìm tận trái tim…

Thấy nhớ, thấy thương tự thuở nào
Chim xinh nho nhỏ, ngọn lao xao
Cành cây đứng đậu xoè theo gió
Vụt cánh bay tìm bạn ở đâu!


Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

images?q=tbn:ANd9GcTFHwUGqADnJvpnDzwW28S

 

LỜI CHA NÓI VỚI CON

 

 

Đường diệu vợi gập ghềnh, sương tuyết lạnh 

Bước chân đi vững mạnh, lửa lòng nung 

Con ơi! năm nào hùng khí đấu tranh 

Nay sắp thuở cây xanh đơm trổ nụ 

 

Mười mấy năm dãi dầu trong cuộc sống 

cảnh nhà ta trầm bóng dưới vầng dương 

chiếc thuyền đời thẳng đường trong gió động 

Vượt ngàn khơi lồng lộng của trùng dương 

 

Có những lúc biển sương mờ u tối 

Ta âm thầm vun xới chí, hồn ta 

Và vẫn tiến, gần, xa cơn sóng dội 

Trọn một lòng đi tới, cuộc xông pha 

 

Những đêm sâu, trăng ngà chênh chếch bóng 

Gió mây ngàn khuấy động ánh trăng xanh 

Đẩy thuyền ta tròng trành theo cơn sóng 

Làm đảo chao chuỗi sống chẳng an lành 

 

Ta cố gắng xoay nhanh trong biển loạn 

Lái con thuyền hướng chọn để tìm đi 

Đường xa xôi mãi ghì trên sóng gợn 

Hết sức mình, từng đoạn, chẳng suy vi 

 

Có những lúc phải đi trong nắng lửa 

Làm khô cằn, héo úa mảnh hồn ta 

Dẫu thịt da rỉ ra từng giọt nước 

Vẫn nén lòng mỗi bước để vượt xa... 

 

Thắm thoát đã trôi qua mười chín năm 

Đường hải lý xa xăm đầy gian khổ 

Bến đầu đời tạm đổ đã hiện dần 

Thuyền sắp đến, dưới vầng trăng sáng tỏ 

 

Ngày hôm nay, ta rõ cuộc hải trình 

Và cũng thấu nỗi tình thuyền với biển 

Thuyền một kiếp gắn liền không yên tỉnh 

Cũng như người mãi định với truân chuyên 

 

Tới đây tạm bến ghé thuyền 

Hải hành vạn lý, rồi thuyền vẫn đi 

Con ơi! hãy nhớ khắc ghi 

Lửa lòng nung nấu, xá gì gió giông!

 

 

                   Nguyễn Thành Sáng

 
 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcT7UveiRgYej3eIsRRlnaP

 

NỖI LÒNG NHÌN TRẺ BÁN VÉ SỐ DẠO


Tay cầm vé số gọi mời mua 
Tuổi cháu chưa qua cái tuổi mười 
Gió bụi sớm hằn trên mặt trẻ 
Cuộc đời như thể chẳng ngày vui! 

Thoáng mừng được khách mua vài vé 
Xụ mặt buồn so khi chẳng mua 
Chân trẻ bước dài qua khắp nẻo 
Tìm phần sống mọn cảnh đò đưa! 

Có lúc trên đường đi kiếm sống 
Cháu dừng chỗ nhóm trẻ bu đông 
Mãi mê nhìn chúng đùa vui thích 
Thoáng chút hân hoan, cháu trải lòng 

Rồi chợt vội vàng, chân hối hả 
Tìm người mời gọi, khẩn mua qua 
Kẻo chiều bóng xế còn vài vé 
Thì cháu làm sao với mẹ cha! 

Nhìn cháu lăng xăng trước cảnh đời 
Gầy gầy, mét mét, bước chân trôi 
Chạnh lòng thương cháu đời cơ khổ 
Tuổi dại mà nay sớm tả tơi! 

Không biết mẹ cha cháu ở đâu? 
Cảnh nhà của cháu ra làm sao? 
Để đời quá nhỏ đang mầm lá 
Phải sớm đẩy ra cuộc bể dâu! 

Cây non bóng mát để nuôi trồng 
Lứa tuổi trăng thanh phải ấm lòng 
Sao lại hôm nay còn quá nhỏ? 
Thơ trăng của cháu bị trôi dòng! 

Chim trời cánh rộng để bay xa 
Đủ sức nhẹ nhàng không yếu ngã 
Còn cháu! chim nầy quá nớt non 
Vì sao vùi dập trước phong ba! 

Thế sự hôm nay lắm bi thương 
Cảnh đời bươn chải khắp con đường 
Trầm mình thao thức dòng nhân thế 
Lòng thấy dạt dào bao nỗi thương! 

Tôi chợt thấy lòng như rắn lại 
Cay cay ánh mắt cuộc trần ai 
Cuộc đời vạn nẻo muôn màu sắc 
Kẻ ấm chăn êm, kẻ khổ thay! 

Thương cho tuổi ngọc thuở trăng xinh! 
Chịu cảnh gian lao, trước sự tình 
Giông bão phũ phàng vùi dập cuốn 
Tuổi thơ tan nát mảnh hồn xinh!


Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcQVuVKk_ChHU3MvLh59iCc

 

ÔNG MÓC BỌC


Chân đen, mặt rám, đường rong ruổi 
Áo vá phong sương phủ bụi đời 
Móc sắt tay cầm, vai quảy túi 
Đầu ngang, lủi thủi, mắt tìm bươi 

Phận bạc tận nghèo nay đổ xuống 
Tấm thân hèn mọn thế thời buông 
Khung trời bó gọn nơi thùng nhỏ 
Mặc cõi nhân sinh, mặc tỏ tường! 

Hai buổi mỗi ngày, ông kiếm sống 
Xác xơ, vàng võ buổi chiều đông 
Âm thầm lặng lẽ trong cô quạnh 
Nẻo vắng tâm tư chẳng sắc hồng! 

Mắt nhão loé mừng khi vật có 
Mũ vàng, bịt nhựa của trời cho 
Tay khều, tay lượm đưa vào túi 
Chốc chốc ngừng hơi tránh uế bò! 

Rồi lại trên đường theo cát bụi 
Thân gầy nho nhỏ tiếp đi thôi 
Ai ơi! Mặc kệ đời nhân thế 
Một tấm thân ta lủi khắp trời! 

Có bửa nặng nề vui chẳng thấy 
Chỉ nghe rạo rực lúc vung tay 
Đỏ vàng trắng xám rơi đầy đất 
Vạn thắng là đây! Giây phút nầy! 

Rồi lại hôm nào chân trĩu nặng 
Hôm nay ế ẩm, quá băn khoăn 
Cơm, tiền đâu để nuôi thân mạt 
Bó gối hắt hiu, một trở trăn!... 

Ông ở nơi nào? Gần hoặc xa? 
Vợ con ông có? Có căn nhà? 
Hay đời cô quạnh, bao buồn tẻ! 
Dưới dạ cầu cao thế cửa nhà! 

Khúc ca bi thiết, đời vô nghĩa 
Quạnh quẻ, đủi đen gịt lối về 
Gió lạnh canh thâu sầu bóng chiếc 
Trần ai khổ khắc, chuỗi lê thê 
Hỡi ơi! Một kẻ chẳng đường về!...


Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcShOS3cxF06f348dClHn99

 

Nỗi Lòng Dưới Hoàng Hôn


Hôm nay thao thức dưới hoàng hôn 
lòng thấy nao nao một nỗi buồn 
kỷ niệm, thâm tình, bao ý sống
nghe như xao xuyến cõi tâm hồn!

Vầng dương mới sớm dưới chân đồi
toả ánh ban mai, ửng sáng trời
cứ thế lên dần rồi khuất lặn 
một vòng luân chuyển mãi ngàn đời 

Nắng sớm, mưa chiều luôn đổi bóng 
bốn mùa xuân hạ lại thu đông 
cuộc đời nhân thế, vòng trôi mãi 
thoáng chốc hoàng hôn trải ngập đồng!

Hoàng hôn phủ xuống một hoàng hôn 
bóng nhạt chiều thu quyện héo hon 
trĩu nặng tâm tư, niềm thổn thức 
ánh tà lay động dậy từng cơn 

Chim bay mỏi cánh quay về tổ 
người tuổi hoàng hôn thấy mịt mờ 
mưa nắng bốn mùa tô sắc thắm 
còn người xế bóng lại chơ vơ!

Tôi đã qua rồi mơ với mộng 
cuộc đời quá nửa một dòng sông 
biết bao cảm xúc, bao trăn trở 
dẫm nát hồn tôi những xế đông 

Cũng bởi suy tư giữa cuộc đời 
mà sao cứ mãi thế mà thôi 
như vầng lam khói trôi theo gió 
một cánh chim trời sớm tả tơi 

Tôi biết đời tôi đã lỡ làng
con thuyền, biển rộng với thênh thang
một chiều thu cũ cuồng phong đến 
thuyền quá mong manh với phũ phàng 

Vó ngựa, quan san, hồn sĩ khí 
chùn chân, ngựa hí, nỗi ai bi 
thuyền duyên, mộng sống, thôi tan vỡ 
một sớm phai phôi, sớm biệt ly! 

Để rồi cuộc sống đành ôm phận 
như cánh bèo trôi theo suối ngàn 
như áng mây trời trôi lãng đãng 
dòng đời, ý sống thoáng phù vân!... 

Hoàng hôn dưới bóng của hoàng hôn 
tôi mượn thơ văn để trải hồn 
rồi thấy lòng mình như mãnh liệt 
vì tình, vì nghĩa, có gì hơn! 

Nguyện sẽ âm thầm, dạ sắt son 
tình gia, ân nghĩa gắng vuông tròn 
trọn đời giữ phận, rèn tâm đức 
cánh hạc bồng bềnh cõi núi non

            Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcRElwfJ3fFkdQTrOrD2HEo

 

TẶNG CON MỘT CHỮ KHEN


Giảng đường buổi sáng nắng hanh vàng
Cha Mẹ tâm tư thấy rỡ ràng
tham dự cùng con, con nhận bằng
Cử nhân xuất sắc được trao sang

Tên con đậm nét trên bằng sáng
đậm tháng, đậm năm, đậm tuổi trăng
mười mấy năm dài, con lập chí
hôm nay chẳng phí uổng thời gian!

Nhìn con hớn hở, lòng cha ấm
ấm nghĩa cha con, ấm tháng năm
khốn khó cuộc đời, vai gánh nặng
hôm nay hoa đã nở trên cành

Cha nhớ chuỗi dài gia cảnh ta
dòng đời khốn khó bởi phong ba
mây giăng khuất bóng, đường phơi sỏi
nẻo vắng hắt hiu, phủ bóng tà

Lòng cha canh cánh niềm lo lắng
đêm lặng suy tư với khó khăn
thương trẻ đầu xanh, thương tuổi ngọc
chỉ thầm trằn trọc với thâu canh

Gian khổ, ưu tư với nhọc nhằn
nặng thương con trẻ tuổi trăng thanh
vầng trăng con sáng tình cha mẹ
thì dẫu phong sương, cha chẳng màng!

Thời gian thắm thoát cũng trôi xa
con lớn theo dần với mẹ cha
thương mẹ, thương cha, con chịu khó
sách đèn chăm chỉ tháng năm qua

Vắng lặng canh khuya bên sách đèn
âm thầm con trẻ với đêm đen
lòng cha thương quá! con tôi đấy!
dựng chí, ươm trồng trước bóng đêm!

Mười chín năm trôi, thoáng chốc thôi
lòng cha với mẹ quá mừng vui
mừng cho con trẻ nay khôn lớn
mạnh mẽ, hiên ngang trước cuộc đời!

Chim nhỏ năm xưa, nay trưởng thành
rồi đây cánh gió sẽ tung hoành
chân trời, góc bể, khung lồng lộng
hãy nhớ nghe con! chuỗi ngày xanh!

Khó nhọc công con với sách đèn
lòng cha với mẹ thật êm đềm
thương con, vật chất như chưa đủ
tận tấc lòng cha TẶNG CHỮ KHEN!

         Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcRy9vfHY9SSDelgNNmJcbz

 

KHẮC GHI ÂN NGHĨA THẦY


Ta đã nguyện một lời son sắt
Kể từ ngày gánh Tiểu Giang San
Dẫu cho cảnh sống phũ phàng
Tinh thần rắn rỏi, kiên gan đối đời!

Vẫn biết rõ đầy vơi bão tố
Phả sóng ngàn, nhấp nhố đại dương
Trăm đường, vạn nẻo bi thương
Trải phơi đá sỏi trên đường ta đi

Có những cảnh suy vi, cay đắng
Những nỗi buồn nằng nặng vành mi
Cùng bao nghịch cảnh lâm li
Giăng chờ, rước đón bước đi cuộc đời!

Có lắm lúc chơi vơi hụt hẫng
Khúc tiêu sầu thấm đậm trong tim
Tâm tư trĩu nặng xới tìm
Con đường tiến thoái, cánh chim giữa trời

Có giây phút bùi ngùi nhung nhớ
Thấy lòng đầy tư lự, bâng khuâng
Chỉ mình than thở cùng trăng
Đêm sâu mờ mịt, trào dâng nỗi niềm!

Có những cảnh lim dim, gù gật
Gió heo may phần phật ru hồn
Nỗi niềm khắc khoải, héo hon
Cuộc đời, cảnh sống chập chờn, nguy nan...

Ngọn lửa đỏ trên sàn đá dắn
Thuở năm nào uốn nắn hồn ta
Tiểu Gia một gánh san hà
Cũng nhờ lửa đó vượt qua cảnh đời

Nhờ những buổi sao trời lấp lánh
Nghĩa Đệ Sư trầm ấm canh khuya
Tâm cơ, Võ Đạo chẳng lìa
Có Thầy giáo huấn, sẻ chia với trò...

Bốn bốn năm, con đò xa bến
Niềm luyến lưu, lởn vởn tháng ngày
Hôm nay tâm sự vơi đầy
Tấc lòng tưởng nhớ, chuỗi ngày còn đây!

Ân sâu, nghĩa nặng tình Thầy!


              Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcSbuW_oUZ-hLpjjuHtaUGq

 

BIỂN-THUYỀN-ĐỜI-NGƯỜI


Biển cả mênh mông lắm hãi hùng
Nhịp nhàng từng đợt sóng trùng trùng
Khung trời đây đó, ngàn cơn gió
Một chiếc thuyền đi giữa trập trùng

Hải hành vạn lý tận xa xôi
Bỗng gió trên cao rít mãi hồi
Sóng biển nhấp nhô, từng nhịp dập
Con thuyền chao động cõi chơi vơi

Giữa biển con thuyền như chấm nhỏ
Đại dương chuyển động, sóng thì to
Bầu trời mây xám giăng mù mịt
Vượt dãy điệp trùng lắm rủi ro!

Thuyền,biển,gió,mây...chuyện hải trình!
Đêm nay trăng sáng, ánh lung linh
Ta ngồi ngẫm nghĩ đời nhân thế
Có giống thuyền kia, cuộc tử sinh!

Một cảnh chạnh lòng, thấy quá thương
Ai kia ngã gục ở bên đường
Tấm thân vò võ, bơ phờ quá...
Chấm nhỏ, biển khơi, khúc đoạn trường!

Lại thấy nỗi lòng như thấm đau
Nhìn ai khắc khoải, tấm thân sầu
Vì đâu nên nỗi đời như thế
Để phải sự tình... bởi tại sao?

Rồi thấy một người đang héo hon
Tấm thân vàng võ, dạ u buồn
Cuộc đời trôi nổi, thôi! thôi mặc!
Phận số an bày, chẳng biết hơn!...

Biển, đời hai cảnh, cùng như ý
Biển sóng mênh mông, lặng mấy khi
Đời lắm truân chuyên, bao khổ ải
Một con thuyền tới! một người đi!...


Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcQIu7tX7iIqnpNCRQuHH4l

 

CÂY-NGƯỜI.


Bầu vũ trụ thật bao la, hùng vĩ
Có suối ngàn, biển rộng, đất mênh mông
Có trăng thanh, gió mát, những dòng sông
Con người sống với hàng cây rợp bóng!

Nơi rừng thiêng có vô số hoa bông
Khoe sắc thắm dưới lòng bầu vũ trụ
Cũng có hoa héo tàn, hoa ủ rũ
Một rừng người khắp chỗ giống như hoa

Biết bao người sắc thắm tợ trăng ngà
Ôi đẹp quá! mặn mà trang mỹ sắc
Nhưng tận sâu trong tim người trầm mặc
Sắc hương kia! có chắc tợ như hoa!

Có những kẻ đầy gấm vóc, lụa là
Với cảnh sống giao thoa cùng mỹ vị
Nhưng biết đâu có bao dòng suy nghĩ
Phú quý kia, có phỉ một trang vàng!...

Gió đâu đây, gió thổi, thổi nhịp nhàng
Hồn ai kia mơ màng theo cánh lộng
Bay theo ngọn đến tận một dòng sông
Nhìn bốn hướng, mênh mông rừng cây lá

Cây lớn, nhỏ, điệp trùng phơi hoang dã
Cây nầy to, bóng cả phủ chân rừng
Còn cây kia, dáng nhỏ, nét ngập ngừng
Cố bám đất, dưới vùng trời rực ánh

Đang nhìn cảnh, nhìn cây, như thấy lạnh
Gió phương nào mành mạnh thổi vầng mây
Xám giăng, sấm chớp, phủ chụp đâu đây
Cơn cuồng nộ phút giây thành bão tố!...

Rừng thiêng, cỏ cây hằng hà sa số
Có cây còn, cây nhổ gốc chơ vơ
Bão qua đi, để lại sắc bơ phờ
Một đời cây! một giờ theo cát bụi

Người, cuộc sống, có giống cây, bão thổi
Cơn gió hờn trụ nổi MỘT LOÀI CÂY
Cảnh cuộc đời trắc trở bủa vây ai
Có thể ngã, lung lay NGƯỜI ĐẠO TRÍ ?!...

               Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcRkS7VmxeDtBlMlf90WOOZ

 

VẪN CÒN BẠN...


Anh đã đi rồi, xa bến trăng
Những chiều xế bóng, vầng dương lặn
Tôi như thao thức dưới khung buồn
Nghe gió đâu đây lời gọi bạn!

Tôi đã lên đường đi kiếm anh
Đường xa thăm thẳm thấy mong manh
Bởi bao thắm thiết, tình tri kỷ
Lặn lội xóm thôn đến thị thành

Bóng chim tăm cá nào đâu thấy
Chỉ thấy lòng tôi nỗi nhớ ai
Diệu vợi đường tìm, mây trắng xoá
Nỗi niềm canh cánh, gió heo may

Trở lại đường quê, chốn cảnh nhà
Âm thầm thui thủi dưới trăng tà
Đêm đêm nhìn cảnh nghe nhung nhớ
Bạn của ngày xưa, ôi thiết tha!...

Thắm thoát qua dần mấy chục năm
Vầng trăng chạnh khuyết tự bao lần
Đêm đêm gió rít đưa trăn trở
Kẻ ở, người đi, cảnh dở dang!

Bỗng có một ngày, anh trở lại
Bến trăng năm cũ, bến trăng say
Thuở xưa đôi bạn từng cung kiếm
Đêm, đếm sao rơi, nghĩ chuyện dài

Bạn thiết gặp nhau dưới ánh trời
Tóc xanh giờ đã muối sương rơi
Tâm tình vẫn vậy, nào thay đổi
Một mối thâm giao, nghĩa sống đời

Đêm nay nơi bến tình trăng sáng
Cung kiếm ngày xưa đã lỡ làng
Ánh nắng ban mai đà khuất bóng
Chỉ còn tay bút với thơ trăng

Vầng trăng lóng lánh tình đôi bạn
Bạn của năm xưa dưới ánh vàng
Ngày ấy ấp yêu nguồn ý sống
Hôm nay nối lại nhịp cung đàn!

              Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...