Jump to content
Nguyễn Thành Sáng

Thao Thức

Recommended Posts

images?q=tbn:ANd9GcSzFnO3QKHHEReXB3WyBph

 

Trải Lòng
(Họa lại thơ Liền Âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng)

Gió man mát ngát hương từ cánh phượng
Điệp ve sầu hoạ xướng cạnh mé mương
Đàn bướm trắng, xanh, hường đang chao lượn
Tia nắng vàng cố nhướng phả tà dương

Chiều Chủ Nhật trên giường em nằm nướng
Mẹ xoa đầu mắng gượng “Tiểu cô nương”
Bố dạy bảo: “Nhún nhường con sẽ bướng!
Tánh lanh chanh như vượn lại dở ương.”..

Chợt ngẫm nghĩ bình thường mình đâu sướng
Cũng gian truân ở ngưỡng cửa tình trường
U khắc khoải chán chường hằn sâu trượng
Xác vật vờ vất vưởng thọ độc thương

Phận nhi nữ quật cường chân lộ tướng
Nhưng cõi lòng ngất ngưởng lạc uyên ương
Yêu ngang trái vấn vương tình mường tượng
Quạnh cô phòng vọng tưởng thuở yêu đương

Trách Nguyệt Lão tơ đường se lệch hướng
Hận duyên trời nghiệp chướng tạo nhiễu nhương
Uyên lẻ bạn đoạn trường nơi âm hưởng
Mộng chờn vờn gắng gượng nhạt nhoà gương

Buồn dằng dặc quỳnh tương phôi pha mượn
Đỉnh cao lầu gió rướn lạnh thấu xương
Đơn chiếc bóng in tường sau mành trướng
Tiếng côn trùng miễn cưỡng khúc thê lương

Tình vạn kỷ hồn thương in trí tưởng
Dẫu hiện đời chẳng vướng nợ chung phương
Ngộ chân lý vô thường không cầu cưỡng
Chén tửu quỳnh sân thượng cạn hàn sương.


July 19, 2018
Tam Muội


Trăn Trở Mối Duyên Tình
(Thơ liền âm – Tác Gỉả Nguyễn Thành Sáng)

Chiều thơ thẩn u hoài, nhìn phương ấy
Tận cõi lòng cứ mãi nhớ thương “Ai”
Niềm mênh mang ngập đầy bao khắc khoải
Dưới khung tà nhẹ rải sắc heo may!

Đường tiếp bước chẳng hay hình ảnh thấy
Chỉ biết mình động đậy cả chân tay
Xanh, đỏ, trắng… quanh đây đang rồ chạy
Mà tưởng chừng khoan khoái rượt hàng mây

Cả không gian phủ dài muôn sắc thái
Như vô tình phơi trải nét phôi phai
Thế mà sao vẫn hoài đâu đó cạy
Quả tim hồng bỏng cháy tự lâu nay

Để tấc dạ tháng ngày luôn uể oải
Đỡ mộng vàng hứng lấy bóng trời tây
Chuỗi sớm tối lắc lay hằng trăm cái
Khối tình chung run rẩy lệch khoan thai 

Đêm tĩnh mịch héo gầy ôm tê tái
Thả ánh buồn phe phẩy giọt sương cây
Bao lóng lánh ngã nhoài rơi xuống đấy
Là bấy lần quằn quại cánh hồn say 

Ôi duyên nợ! An bày chi hiện tại
Cảnh éo le ngang trái rẽ chia hai
Cho da diết đoạn đoài lảm ngây dại
Khiến mảnh hồn yêu ái nhỏ sầu cay…

Vài tia chớp lóe ngay bầu góc phải
Gió vụt vù mạnh đẩy áng mờ bay
Dãy u ám cuồng quay rồi chợt vẩy
Quán bên lề ghé lại…Đẫm bờ vai…


19/7/2018
Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
c06f46a5519a29cb7c68dc720accbecf.jpg

 


THƠI THẢNH THƠI
(Thơ Liên Vần-Tác Giả Tam Muội)

Ngẫm nghĩ chồng con thấy phát RẦU
Nhịp CẦU tưởng VỌNG MỘNG canh thâu
Bể dâu san sẻ duyên phần HẪM
Vơi ĐẪM lệ sầu lắng nỗi đau

Bóng ngã hoàng hôn tay siết TAY
Tương LAI xây ĐẮP NGẬP hồn say
Dệt ân luyến ái, nồng chăn GỐI
Sớm TỐI ươm tình nhạt đắng cay

Hồ hải tiêu dao buồm rộng CĂNG
Ngắm BĂNG tinh TÚ VŨ sương giăng
Tựa vai thưởng thức vầng trăng KHUYẾT
Thắm THIẾT chuỗi dài bớt trở trăn..

Tạo hoá bày chi sóng dập DỀNH
Thuyền LÊNH đênh ĐẢO BÃO chênh vênh
Dập vùi xơ xác tan từng MẢNH
Canh CÁNH cõi lòng mãi bấp bênh

Hạnh phúc người ta, se sắt MÌNH
Cũng XINH duyên DÁNG TRÁN thông minh
Cớ chi lận đận hoài oan TRÁI
Cửa ẢI trần gian vướng luỵ tình

Quạnh quẽ cung tơ lỗi phím ĐỜN
Gió MƠN mộng MỊ RỊ chăn đơn
Nốt trầm dằng dặc len trong DẠ
Vật VÃ cô đơn lệ tủi hờn

Lưu lạc phong sương một kiếp ĐỜI
Phó TRỜI định ĐOẠT THOÁT chơi vơi
Hữu duyên vô phận đành câm NÍN
Chôn KÍN mảnh buồn, thơi thảnh thơi.

July 20, 2018
Tam Muội


Bến Hẹn Câu Thề

(Họa lại thơ liên vần – Tác Giả Tam Muội)

Đậm đà, tha thiết biết bao nhiêu
Lại trĩu oằn đau nhão bóng chiều
Nghĩ ngợi miên man hoài tấc dạ
Xót xa, cay đắng dưới đìu hiu!

Lưu luyến ngập đầy trọn trái tim
Mà duyên phận bạc nát con thuyền
Để sông lờ lững, buồn phơi nước
Bởi trước thôi rồi! Chỉ lặng yên

Thắt thẻo cõi lòng nỗi vấn vương
Ngắm sương kết tụ rũ đêm trường
Bâng khuâng trăn trở, niềm u ẩn
Lẳng lặng âm thầm khảy tiếng chuông!...

Thơ em vàng võ sắc màu thu
Gió hú thênh thang oán mịt mù
Trải xám khung trời, gây ảm đạm
Khiến ngàn héo hắt quấn chu du

Ngân nga chầm chậm đọc từng câu
Đau đáu tâm tư nhớ với sầu
Da diết lòng anh! Yêu dấu hỡi
Ngậm ngùi trầm mặc tím canh thâu…

Chỉ còn ngày tháng tự phôi phai
Gửi ấy về kia phía nguyệt đài
Mối chỉ tơ hồng non biển hẹn
Đêm đêm xoải cánh quyện cùng“Ai”

Hãy cứ thảnh thơi nhé mộng tình
Ba sinh khoảnh khắc dắt hồn linh
Về nơi bến cũ vui sum họp
Bù đắp trần gian tê tái mình…


21/7/2018
Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcRy9vfHY9SSDelgNNmJcbz

 

BỨC ẢNH ĐẸP

Dòng thơ em viết khá dài
Cung đàn lảy nhịp cho ai tỏ niềm
Nào đâu mơ ước mộng thuyền
Chỉ là nước chảy trôi duyên…thơ mà!

Em ơi! Điệp khúc ngân nga
Từ nơi chốn lạ vọng qua cõi ngàn
Tim tôi cảm mảnh trăng vàng
Chơi vơi giữa cõi mơ màng canh thâu

Rung tơ trải tấc lòng sâu
Vơi niềm ảm đạm bể dâu cuộc đời
Tình xanh, ý sáng rạng ngời
Chút hồn thu nhỏ để rồi tan phai

Từ trong suối biếc hình ai
Đượm màu tươi thắm, điểm hoài bức tranh
Gió đong đưa nhẹ trên cành
Tiếc cho lá héo chẳng dành hứng sương!...


Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcQA_NhubRZRM2o_kWf7U8m

 


SỢI TƠ BUỘC KÉO 

Hàng cây vun vút ngược bên lề
Đến dãy cát vàng dẫn lối quê
Vắng lặng ngôi nhà đêm tĩnh mịch
Lờ mờ, lởn vởn rủ canh khuya!

Bao lần giấc điệp dẫn hồn tôi
Vào mộng đi tìm một ánh trôi
Nhưng cõi mịt mờ đâu chẳng thấy
Chỉ rời chân bước, dạ sầu tơi

Cứ thế để hoài nỗi vấn vương
Bóng ai nhàn nhạt cuối con đường
Nằm trong ảo ảnh mờ lam khói
Thoáng tụ lại rồi nhỏ giọt buông

Bởi dưới mưa ngàn quyện bóng đêm
Thì làm sao có một loài chim
Lượn theo tầm tã mà vương nắm
Chỉ đụt qua cơn đợi hết chìm!

Da diết tâm hồn chuỗi tháng năm
Thiết tha ấp ủ mảnh tình trăng
Nhưng trăng khuất dạng sau vành núi
Đành ngóng trời xa, loãng nhạt tàn…

Nếu được một lần quay trở lại
Thành loài cánh trẻ thả tầng mây
Phũ phàng nước đổ tôi dừng ghé
Đầy bụng, trong trời mới cất bay

Để không phải cảnh tắm thu chiều
Rồi mỗi tối ngồi cạnh hắt hiu
Lần dỡ từng trang nhòa nét chữ
Cho từ trong trái thổi sầu tiêu

Để không đăng đẳng sợi dây tơ
Lay động, chập chờn giữa giấc mơ
Quấn cuốn linh hồn lôi dĩ vãng
Cột bên bờ suối ngắm trăng trơ!


Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcQ36PBIKrhr7DzfgVcYXe7


 

CÔ ĐƠN

Rộn rã đâu đây những tiếng cười
Dập dìu, tấp nập cảnh thuyền bơi
Ngả đường xuôi ngược dòng loang ảnh
Mà ở nơi đây chỉ một người!

Hứng hiu hiu thổi mái sau hè
Lượm lác đác vàng phủ gốc tre
Tắm nắng bức oi, bầu vắng vẻ
Khảy đàn lặng lẽ chỉ mình nghe

Tĩnh mịch canh khuya, áng lững lờ
Bên thềm, một góc, quấn dây tơ
Thấy như sợi tối, mong manh quá
Rồi mắc lên cành, mặc lắc lư

Xung quanh sẩm xịt màu u ám
Lãng đãng xa xa bóng chập chờn
Đom đóm dật dờ bay lấp loé
Từng hồi lay động, ánh man mơn!

Khát khao, vọng tưởng, biết đâu tìm
Muốn vút lên trời xoải cánh chim
Bay thẳng, bay xa về diệu vợi
Mà sao ai níu, ghịt con tim

Để thu cứ mãi cuốn hồn đau
Tối tối hoàng hôn uống giọt sầu 
Da diết tận cùng bao nỗi nhớ
Muộn phiền chờn chập giấc canh thâu…

Cô đơn! Rất thật nỗi cô đơn
Tại gió, tại mây, tại dỗi hờn
Hay tại bạc phần nên quạnh quẽ
Lại đành bó gối, chẳng dời chân!


              Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcRJmm9Ng0UW3e2n9GozGjV

 


TÌNH LẶNG

Nói để rồi đây có vỡ tan?
Với ôm nỗi nghẹn lịm cung tầng
Anh đành phải nén niềm tha thiết
Em hỡi! Bên bờ có hiểu chăng!

Yêu ai từ độ mùa thu ấy
Anh thấy hoa xuân trải bóng dài 
Đi dưới ráng chiều trôi lãng đãng
Người ơi! Có hiểu ngất men say? 

Anh mang vương vấn gói vào tim
Yêu lặng âm thầm thả dưới đêm
Thật thắm như trăng ngàn rạng ánh
Nhiều trong giấc ngủ ảnh hình em…

Bây giờ con sáo đã sang sông
Ôi! Nát hồn thương, nhỏ lệ hồng
Em bước theo chồng về xứ lạ
Đâu còn chi nữa để mà trông

Từ nay vĩnh biệt tình yêu nhé!
Tất cả vùi chôn đáy huyệt rồi
Bến mộng phủ dầy sương tuyết trắng
Đêm dài, ảm đạm ngắm mây trôi!...


             Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcQhY5yAS5iq40KlT0me3ir


 

Khen Và Chê

Khen cháu hiên ngang trước cảnh đời
Gặp điều trái khoáy chẳng hề lơi
Quan tâm chia sẻ và lên tiếng
Tìm chữ công minh hiến tặng người!

Khen cháu lòng ngay, dạ chính nhân
Tâm hồn trong sáng tợ vầng trăng
Trải muôn lóng lánh, xua màn tối
Khai mở đường đi dưới cõi tầng

Khen cháu dầy công với sách đèn
Hoặc đời khốn khó lắm bon chen
Cố theo ngày tháng tìm thăng tiến
Đáp nghĩa cù lao hoạn dưỡng mình…

Nhưng mà cháu hỡi! Để bây giờ
Tôi thấy đắng lòng chê cháu đây
Hấp tấp, ngông cuồng, không chính chắn
Chỉ nhìn bề mặt vội ra tay!

Chưa biết đầu đuôi chuyện thế nào
Sự tình đen trắng ra làm sao
Chỉ xem lá rụng cho là gió
Chẳng hiểu vì thu, phải rớt màu

Nghe đàn héo hắt, trách ru mê
Nào biết du dương dưới ánh thề
Là để thăng hoa hồn mộng ước
Giúp dài đượm thắm chuỗi lê thê…

Sự đời muôn mặt khó đo lường
Tí nước đêm trường nhỏ giống sương
Nhưng khác ở nhau đâu sự thật
Một đàng kết tụ, một ngàn phương

Muốn hiến cho đời nghĩa vị tha
Bình tâm, tường tận lẽ gần xa
Chớ nên vội vã lao vào cuộc
Tự chuốc vào thân ách nghiệt mà!


11/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcS1_Nzqxce4rRm4LzcSq9j


 

TÌNH THẮM CỦA ANH

Mang ước vọng đi vào biển lớn
Mặc ngàn khơi sóng giỡn thét gào 
Vượt theo ngọn gió lên cao
Trải phơi ý sống biết bao nỗi niềm!

Đường rong ruổi, con thuyền tấp bến
Gác mái chèo tìm đến vườn ai
Hương loang tỏa nhẹ bên ngoài
Dừng chân lữ khách say bay mộng hồn

Gần một năm sớm hôm mài bút
Gửi tấc lòng từng phút vào thơ
Vấn vương, lưu luyến bao giờ
Nay đan thành nhạc ru mơ chốn ngàn

Nợ sách đèn soi trăng trải chí
Nghĩa cù lao trọn ý đáp đền
Vút vào cõi lộng mông mênh
Xoải đôi cánh rộng vượt lên chin tầng…

Rồi một chiều lâng lâng nguồn cảm
Gặp hồn ai ảm đạm bên đường
Em buồn lặng lẽ ngắm sương
Mà sao trông giống người thương kiếp nào!

Lung lay động xạc xào cành lá
Ngọn hiu hiu êm ả đưa về
Dang tay ôm mảnh trăng thề
Tim yêu ngân nhịp lê thê tiếng lòng

Cùng nắm tay xuôi dòng nước chảy
Thuở hoa xuân sống lại từ đây
Không gian hai cánh chim bay
Trời xa, biển rộng chuỗi ngày thang thênh!

Bến dừng chân lênh đênh năm trước
Giờ lặng tờ, mộng ước pha phôi
Nên đành dời bước tìm nơi
Bởi xây nghĩa sống một đời trùng dương

Anh rời bước lên đường ly biệt
Ai lệ sầu da diết con tim
Mây trôi, sương nhỏ bên thềm
Hắt hiu, giá lạnh, từng đêm thẫn thờ…

Nửa mảnh hồn ở bờ năm cũ
Nửa mảnh hồn theo ủ tình xanh
Hỡi em! Vầng sáng long lanh
Trăng thơ! Mộng thắm của anh đây mà! 


Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcQ-ZKru2sIcvIYTbXgB9IS

 

NHỊP SỐNG TUỔI HOÀNG HÔN

Nầy người hỡi! Hoàng hôn đã điểm
Ảnh nhạt dần, sắp tím trời xanh
Vầng đen chầm chậm đến gần
Chỉ còn một mảnh trăng thanh soi đường!

Nếu vắng trăng canh trường u ám
Vạn côn trùng níu bám nỉ non
Dạt dào một tấm lòng son
Giữa bao ảm đạm biết còn hay không!

Cho khắc khoải, mông lung dòng nghĩ 
Chuyến xe đời phỉ chí bao nhiêu
Giờ đây héo hắt, sầu hiu
Cánh hồn rũ rượi, liêu xiêu mộng ngàn

Rồi lặng lẽ mơ màng theo gió
Tìm phôi phai nỗi nhớ ngày xưa
Con đường năm cũ bao mùa
Dấu chân xe ngựa sớm trưa trải dài!

Còn chi nữa để hoài lưu luyến
Đã lạnh tàn muôn chuyện thuở qua
Chỉ còn dưới ráng chiều tà 
Thu hình , rút ánh để mà…chờ đêm…

Thôi thì hãy! Con tim lai láng
Suốt khoảng dài trầm lắng, suy tư
Hôm nay đan lại thành thơ
Ngân nga khuây khoả những giờ buồn tênh

Cho nắng tắt chênh vênh đừng tới
Với bốn bề bóng tối phủ vây
Dẫu tàn, hồn thắm còn đây
Vẫn cười rộn rã chuỗi ngày…chìm sâu!


Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
images?q=tbn:ANd9GcR3_yE2fnDLZEkqJ7zhAZi

 


CẢNH ĐỜI BUỒN CỦA EM

Có ai hiểu cho em nỗi khổ?
Cảnh vợ chồng như phố canh khuya
Vắng tanh, lạnh lẽo bốn bề
Lâu lâu gợn ánh vụt về nẻo xa!

Lỡ tuổi xuân, trăng ngà nhạt ảnh
Thôi! Đoạn đành một cánh hồn hoa
Đưa chân làm vợ người ta
Mộng lòng xuân trẻ bỏ qua góc đời

Men hương lửa một thời sớm tắt
Bởi bóng mờ, đuổi bắt mơ hồ
Khung trời mây áng lững lờ
Gió chìm ngưng thổi, khuất mờ vầng thanh

Cho đêm sáng biến thành u ám
Chuỗi thu vàng phủ bám màn loan
Dưỡng nuôi ước vọng tình son
Trôi theo con nước ghịt vờn rã tan!

Để ảm đạm, muôn vàn héo hắt
Lời ngọt ngào vắng bặt từ lâu
Bước chân dã dượi qua cầu
Cầu bao nhiêu nhịp dạ sầu bấy nhiêu…

Rồi hôm nay bóng chiều dần đến
Chỉ còn đây khấp khểnh niềm thương
Cất đau trong trái đoạn trường
Sống cho nghĩa sống, vấn vương hững hờ

Em chán ngán, thẫn thờ ai hiểu?
Nỗi u buồn, nặng trĩu tâm tư
Từng đêm bậu bạn qua thơ
Ủi an năm tháng nát bờ yêu đương!


Nguyễn Thành Sáng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...