Jump to content
bandanh

Thơ Bạn Danh

Recommended Posts

QUÊ HƯƠNG TÔI

BạnDanh_KG_2007

Nơi tôi lớn là quê hương Tân Hiệp

Thuộc Kiên Giang trên đất Việt mến yêu

Ở đây, đồng ruộng bát ngát phì nhiêu

Được chia xẻ bởi bao dòng kênh thuỷ lợi

 

Sông Tân Hội, Cái Sắn vẫn chảy xuôi vời vợi

Về nơi xa : biển rộng vịnh Thái Lan

Mang phù sa, tôm cá Cửu Long Giang

Nuôi lớn người dân hiền hoà chơn chất

 

Quê hương đổi mới và lòng người ngây ngất

Thôn xóm chuyển mình theo từng vụ lúa bội thu

Đã qua rồi những ngày tháng âm u

Khi dòng điện, đường xá, chợ búa, bệnh viện, mái trường, rộng mở

 

Mỗi con kênh mỗi nhà thờ cao rạng rỡ

Cùng những ngôi chùa, thánh thất thiêng liêng

Đưa người trần gian gần gũi với cõi tiên

Đưa cõi thần tiên về nơi trần thế

 

Các nghĩa trang - cạnh nhà thờ, chùa chiền - nhiều thế hệ

Được sửa sang chăm sóc hằng ngày

Để nghìn xưa gần mãi với ngày nay

Và cội nguồn chẳng bao giờ phai nhạt

 

Quê tôi,có bao người dân lang bạt

Sống tha phương cầu thực khắp muôn nơi

Từ những năm khốn khó bảy, tám mươi

Lòng tất cả đều mong ngày trở lại

 

Có mái tóc xanh, xưa ra đi trong sợ hãi

Đã trở về, ôm chặt những mái tóc bạc phơ

Họ cùng nhau ôn kỷ niệm bâng quơ

Và như thế thoả lòng ngày tái ngộ

 

Cũng có người về, chỉ để tìm thăm ngôi mộ

Của ông bà, cha mẹ sớm đi xa

Trong lòng luôn ân hận nỗi xa nhà

Không gặp đươc người thân trong phút cuối

 

Quê hương tôi ngày nay đang đổi mới

Tiếng sáo diều vẫn mãi mãi vang xa

Tiếng ầu ơ vẫn vang mãi mỗi nhà

Ru tình quê hương mãi đậm đà không phai ./.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NHỮNG ĐỨA CON

NHIỄM CHẤT ĐỘC MÀU DA CAM

 

Bạn Danh

Tôi có những người con

 

Đứng không thẳng dáng người

 

Cười không hiện niềm vui

 

Tóc chưa hề để chải

 

Không biết nói thành lời

 

 

Tôi có những người con

 

Không hề biết thù hận

 

Chẳng trách móc loài người

 

Chỉ nằm nghe hư vô

 

Chỉ nhìn bóng tối đời

 

 

Những đứa con của tôi

 

Mang chất độc da cam

 

trong dòng máu đã nhiễm

 

Của tôi từ xa xôi

 

 

Chất độc màu da cam

 

Không giết nổi được tôi

 

Nhưng giết tương lai tôi

 

Giết tương lai gióng nòi

 

 

Chiến tranh đã qua đi

 

Thù hận đã qua đi

 

Nhưng vẫn còn để lại

 

Những đứa con khờ dại

 

Vì chất độc da cam

 

 

Thôi ngủ đi con

 

Mẹ ru con ngủ

 

Lời ru là nỗi đắng cay

 

Lời ru là nỗi xót xa

 

Của người

 

Trót sinh ra con

 

 

Lời ru con ngủ

 

Lời ru ngọt ngào

 

Lời ru dâng trào nước mắt

 

Con ngủ đi con

 

Sao con không ngủ … con ơi

 

À ơi … Sao con không ngủ … con ơi ./.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CHO TÔI GÓP MỘT NỤ CƯỜI

BạnDanh.

 

Có khi do trót lỡ lầm

Có khi do mẹ truyền cho

Có khi chỉ là tai nạn.

Tôi thành người có H. I. V.

 

Người thân nay đâu chẳng thấy.

Dần xa tôi, trong nỗi nhớ

Cô đơn lẻ loi âm thầm

Tôi là người có H. I. V

 

Tuổi xanh xa tôi xa tôi.

Mộng mơ xa tôi xa tôi.

Quê hương có nỡ bỏ tôi,

Bỏ quên một con người.

 

Bạn ơi, tôi vẫn sống.

Và mai kia tôi vẫn sống

Tương lai dẫu cho mịt mù

Tôi vẫn sống, tôi vãn sống bạn ơi

 

Xin đừng xa tôi xa tôi

Xin đừng quên tôi quên tôi

Cho tôi góp một nụ cười

Cho tôi góp một niềm vui

Trong cuộc sống nầy

Trong cuộc đời nầy

Vì tôi vốn là con người

 

 

Dẫu cho tôi trót lỡ lầm

Dẫu cho cha mẹ truyền cho

Dẫu cho chỉ là tai nạn.

Tôi thành người có H. I. V.

 

Thì xin, đừng xa tôi

Thì xin, đừng quên tôi

Cho tôi góp một niềm vui

Cho tôi góp một nụ cười

Cho tôi đi trọn kiếp người

Bạn ơi.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NHỚ MÃI VỀ CÔ.

Bạn Danh

 

Căn bệnh ung thư giết cô rồi

Chỉ trong mấy tháng phát bệnh thôi

Mái tóc huyền xưa nay xơ xác

Đóa hồng đã rũ rượi trên môi

 

Sẽ không còn dáng cô trên lớp

Say sưa bình giảng chuyện cuộc đời

Và đôi mắt ướt, thương số phận

Nàng Kiều trôi nổi khắp muôn nơi

 

Chỉ có một lần cô khẽ hỏi

Người ta ngỏ ý phải làm sao

Tôi cười nói nhỏ, làm sao nữa

Nếu thương thì hãy giữ lấy nhau.

 

Thế mà lâu lắm chẳng tin gì

Cô vẫn cô đơn trong bước đi

Vẫn vui trên lớp cùng bọn trẻ

Những đứa học trò - mối tình si.

 

Không biết vì sao trời không thương

Buộc cô sớm từ giả mái trường

Ra đi đi mãi không về nữa

Để lại ngôi trường nỗi vấn vương./.

 

( Bài tiễn cô Y... trường thcs Thị trấn Tân Hiệp Kiên Giang )

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TRẺ EM BÁN VÉ SỐ

 

BạnDanh

 

 

 

Nhà nghèo em phải tự mưu sinh

 

Em đi bán vé số để giúp gia đình

 

Bán vé số từ lúc tinh mơ

 

Bán vé số vào giữa ban trưa

 

Bán vé số cả những đêm khuya

 

Bán vé số suốt ngày

 

 

Nhà nghèo em chẳng được đi học đâu

 

Em đi bán vé số để giúp gia đình

 

Bán vé số chẳng dễ ai ơi

 

Bán vé số khổ lắm ai ơi

 

Bán vé số buồn lắm ai ơi

 

Lòng em chẳng muốn

 

 

Bán vé số em bán khắp nơi

 

Nơi phố đông hay trong chợ xa

 

Trong quán ăn hay nơi bến xe

 

Trên quốc lộ hay nơi tuyến kênh

 

Nơi nào em cũng bán

 

 

Có những lúc vào đám cưới vui

 

Len lỏi qua những bàn khách đông

 

Vé số mời người ta chẳng thích

 

Người ta nhíu mày

 

Người ta quay mặt đi

 

 

Có những lúc vào quán cà phê

 

Khói bay bay, dòng nhạc mơn man

 

Em la cà từng bàn từng nhóm

 

Vé số mời chẳng ai nhin qua.

 

 

Có những lúc em không gặp may

 

Vé số mời người ta nhận hết

 

Lòng em mừng tưởng như thoát chết

 

Nhưng người ta lừa người ta giật của em.

 

 

Nhà nghèo em chẳng ước mơ chi

 

Chỉ mong được bán vé số, được đi học hành

 

Bán vé số chỉ một buổi thôi

 

Bán vé số chẳng bán đêm khuya

 

Bán vé số chẳng bán ban trưa

 

Để em đến lớp.

 

 

Nhá nghèo

 

em chẳng ước học trường công

 

Chỉ mong được đến

 

lớp học tình thương gần nhà.

 

Uớc mơ em có xa xôi

 

Ước mơ em có mông lung

 

Sao em vẫn phải

 

bán vé số rong suốt ngày

 

Sao em vẫn phải

 

bán vé số rong. . .

 

Người ơi ./.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

MẸ TÔI

BạnDanh_Tân Hiệp_KG

 

Vẫn thường bữa mẹ ngồi trước ngõ

Nhìn xa xăm như đón con về

Những đứa con phải xa quê

Tìm nơi sinh kế, bộn bề lo toan

 

Mẹ nơi đó da mồi tóc bạc

Ốm đau trơ trọi thân gầy

Vẫn vui nhìn con khôn lớn

Đủ sức bay giữa trời mây

 

Tôi tưởng vừa nghe tiếng ru ngày

Êm đềm đưa giấc ngủ thơ ngây

Ầu ơ… con ngủ cho say

Để mẹ đi cấy … chiều nay sẽ về

 

Ngày con lớn mẹ càng vất vả

Trước học kề bên, nay học xa

Cảnh nhà đã khó càng thêm khó

Mẹ chẳng thở than, chẳng nệ hà

 

Rồi cha mất , mẹ càng cơ cực

Đôi mắt quầng thâm những nỗi lo

Cố nuôi chín đứa con khôn lớn

Nuôi cả niềm tin lẫn ước mơ

 

Thế mà tất cả đều xa vắng

Lâu mới về thăm dăm ba hôm

Những ngày như thế mẹ mừng lắm

Giấc ngủ đầy hơn suốt năm canh .

 

Mẹ không rời quê vì mộ cha

Mộ các ông bà và cửa nhà

Quê hương đã thắm vào trong máu

Mẹ chẳng bao giờ nỡ cách xa

 

Có thể ngày mai sẽ không còn

Dáng người tựa cửa ngóng trông con

Buồn như chiều tím mỏi mòn

Con yêu mẹ, nhưng không tròn mẹ ơi./.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mùa hạ bâng khuâng

 

BạnDanh_2006

 

Khi cánh phượng nở dài theo đường phố

Mùa hạ về trong mỗi học trò

Tập lưu bút được chuyền tay từng bạn

Hy vọng nhớ hoài ngày cùng học bên nhau

 

Khi tiếng ve vang rền khắp nẻo

Cánh phượng hồng rơi rụng khắp lối đi

Là lúc cánh cửa trường dần khép lại

Buổi chia tay đầm ấm lạ kỳ

 

Có đôi mắt đỏ hoe vì xa cách

Có bàn tay bịn rịn mãi không rời

Có tiếng ca đứt đoạn bởi chia phôi

Bao lưu luyến dù chỉ xa nhau vài tháng

 

Và nhiều bạn sẽ rời xa nhau mãi

Không hẹn ngày gặp lại trong tương lai

Hè năm nay là kỷ niệm không phai

Đánh dấu thời hoa niên không trở lại

 

Cho tôi ngắm mãi dáng hình bè bạn

Cho tôi hôn đôi mắt ướt không rời

Cho tôi xin lời dịu ngọt trên môi

Cho tôi mang trong lòng tôi niềm thương nhớ

 

Và như thế mỗi năm hè lại tới

Mang bâng khuâng ban tặng đến bao người

Cho tuổi học trò mãi mãi nên thơ

Cho yêu thương sống mãi muôn đời ./.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CON ĐƯỜNG VÀO ĐỜI

Bạn Danh_2005

 

Ngày xưa luôn mơ ước được vào đại học

Ngày xưa luôn cố gắng những ngày trên lớp

Thức thâu đêm với những bài văn

Cố say sưa với những bài sinh

Lòng miên man cùng bao bài toán

 

Năm tháng qua đi ước mơ dần phai

Bao lần dự thi vẫn không được gì

Đã phải rời xa ước mơ ngày ấy

Đại học kề bên, nhưng quá xa tầm tay

 

Tôi đã khóc trong những lần tôi thi rớt

Ôm nỗi đau dằn vặt những đêm khuya

Đời như hết và con tim tan nát

Bạn bè xa, xa cả ước mơ xanh

 

Tôi đã rẽ cuộc đời theo hướng khác

Và hôm nay cuộc sống đang sinh sôi

Đời không phụ những người luôn tiến tới

Biết vươn lên bằng muôn vạn ngả đường

 

Tôi vẫn ước con tôi vào đại học

Con đường trí thức đến tương lai

Và vẫn vui nhìn con theo hướng mới

Xây dựng cho mình một cuộc sống yêu thương ./.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

em tốt nghiệp còn tôi thì ở lại

buồn mênh mang, buồn tê tái em ơi.

 

Thư viện buồn nhớ em

Bạn Danh

 

Thư viện chiều nay đơn côi lẻ loi mình tôi.

Em đã ra đi, ra đi về nơi xa xôi.

Bao năm kề bên, giờ đã cách xa nhau rồi.

Vẫn biết vẫn biết, sao lòng hoang mang bối rối.

 

Bâng khuâng bâng khuâng nhớ em nơi phương xa.

Vẫn nghe tiếng nhau qua chiếc mô bai hằng ngày

Vẫn thấy mặt nhau trong những chiều cùng lên mạng.

Chẳng thay được những ngày ta tay trong tay.

 

Trang sách mở, gương mặt em đang mĩm cười trên đó .

Bài vở hôm nay chắc phải gác lại nữa thôi.

Vẫn nhớ lời em khuyên cố tốt nghiệp vào mùa hè tới.

Con chữ giờ sao nhảy múa rối bời.

 

Sao em không thi rớt để ở lại cùng anh đến sang năm.

Đợi anh cùng tốt nghiệp cùng ra trường một lúc.

Em đi rồi chắc gì anh đậu được.

Đợi em về thăm, buồn kinh khủng em ơi.

Đợi em về thăm buồn lắm em ơi.

 

Bao năm chung bước, giờ còn lại mình anh giữa đơn côi

Anh mong ngày tốt nghiệp, ngày ra trường hạnh phúc.

Ta lại kề bên trên con đường phía trước.

Một năm chờ mong buồn kinh khủng em ơi.

Một năm chờ mong , buồn lắm em ơi./.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

YÊU THẦM

BạnDanh_11.09

 

Hôm em vắng , bầu trời như vụn vỡ

Mây tả tơi lặng lẽ giữa trời chiều

Gió buồn tênh run rẩy bước liêu xiêu

Cây cỏ cũng buồn thiu trong hoang lạnh

 

Tôi thầm nghĩ, sao yêu nhiều như thế

Trong khi em nào có biết gì đâu

Chợt gặp nhau, chỉ nghiêng nhẹ mái đầu

Chào đồng nghiệp trong ngôi trường nho nhỏ

 

Nếu không nhiều sao lòng luôn nhung nhớ

Không thấy em hồn rớt ở nơi nao

Tai điếc câm, mắt mỏi mệt chốn nào

Mồm mím chặt, nhốt thời gian dừng lại

 

Và cắn mãi đôi môi chừng rớm máu

Của trái tim dồn dập nỗi mê say

Trong cơn mơ ôm chặt dáng xuân đầy

. . Mà chỉ tội sao vòng tay ngắn quá

 

Có lẽ, vì tôi đang buông thả

Nên cam lòng chịu khổ những ngày qua

Chỉ mong em mãi mãi chẳng cách xa

Ngôi trường quê nhỏ đậm đà yêu thương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...