Jump to content

Recommended Posts

MỘNG TAN

 

Phút vắng người tim bỗng dâng nhung nhớ.

Gặp người đây lại chẳng nói nên câu.

Nhìn người vui ta chợt cười vô cớ.

Lệ dòng rơi khi người vơi mắt sầu.

 

Muốn gần hơn nhưng lại sợ người thấu.

Buồn người xa lại chẳng dám gần thêm.

Thầm gọi tên chỉ mong người nhìn đến.

Mộng dài đêm ôm ấp chiếc hôn lâu.

 

Dẫu có đau nhưng vẫn lòng hoài đắm,

Biết là mơ mà bất chấp chìm sâu.

Mặc quá khứ, tương lai hay hiện đại,

Lật biển người lại chẳng thấy người đâu.

 

Xúc cảm đây ta chẳng lần nào thấu,

Là nhung là nhớ hay là sầu?

Chăng là ái là yêu tương truyền lại,

Hay chỉ là thoáng tưởng mộng riêng ai?

 

- Mạn Châu Sa Hoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NGỠ

 

Ngỡ đã xa nhưng mãi còn lưu lại,

Ngỡ sống đây nhưng đã chết từ lâu.

Ngỡ một đời nhưng chỉ là thoáng chốc!

Ngỡ rằng quên nhưng lại vẫn hoài trông.

 

Ngỡ người xưa nhưng chỉ là hình bóng,

Ngỡ lòng nguôi nhưng sóng vẫn siết bờ.

Ngỡ chia xa chỉ là trong thoáng mộng,

Ngỡ Mạn Châu thực có thể đợi mong?

 

- Mạn Châu Sa Hoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ẢO MỘNG

 

Một ánh nhìn từng sưởi tan băng tuyết.

Khẽ nhoẻn môi cũng đủ xóa mờ đêm.

Một lời nói đổ đầy tim xao xuyến.

Chỉ chạm tay nguồn sống đủ vun vầy.

 

Một lời hứa từng làm ta òa khóc.

Một vòng tay thu gọn thế giới gầy.

Một hình bóng lấp tràn sâu tâm khảm.

Khắc chạm tay bất chợt vỡ vụn đầy.

 

- Mạn Châu Sa Hoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

MẠN CHÂU SA HOA

 

Anh vẫn kể về một loài hoa vắng,

Loài hoa lắng màu sắc đỏ bi ai.

Giữa đêm dài hoa dịu dàng trầm lặng

Đốt sầu tan cùng với mảnh tình phai.

 

Anh vẫn kể về một loài hoa vắng,

Quyện hương nắng khoe sắc độ thu phân.

Khi nơi ấy gần nơi lòng vương vấn,

Tiếng hòa ngân dẫn lối mảnh tình gần.

 

Anh vẫn kể về một loài hoa vắng,

Hoa và lá đắng chịu mãi chia xa.

Hoa nở, lá sầu mình khô héo hóa

Chút tình hoa nhuộm đỏ cảnh hồng trần.

 

Anh đã kể về một loài hoa vắng,

Mọc nơi trắng màu nuối tiếc chờ trông.

Nơi mở lối người tìm về với nắng,

Kẻo lòng nay tan cùng gió hoài không.

 

- Mạn Châu Sa Hoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

MỘNG TAN

 

Phút vắng người tim bỗng dâng nhung nhớ.

Gặp người đây lại chẳng nói nên câu.

Nhìn người vui ta chợt cười vô cớ.

Lệ dòng rơi khi người vơi mắt sầu.

 

Muốn gần hơn nhưng lại sợ người thấu.

Buồn người xa lại chẳng dám gần thêm.

Thầm gọi tên chỉ mong người nhìn đến.

Mộng dài đêm ôm ấp chiếc hôn lâu.

 

Dẫu có đau nhưng vẫn lòng hoài đắm,

Biết là mơ mà bất chấp chìm sâu.

Mặc quá khứ, tương lai hay hiện đại,

Lật biển người lại chẳng thấy người đâu.

 

Xúc cảm đây ta chẳng lần nào thấu,

Là nhung là nhớ hay là sầu?

Chăng là ái là yêu tương truyền lại,

Hay chỉ là thoáng tưởng mộng riêng ta?

 

- Mạn Châu Sa Hoa

Dẫu có đau nhưng vẫn lòng hoài đắm,

Biết là mơ mà bất chấp chìm sâu.

Mặc quá khứ, tương lai hay hiện đại,

Lật biển người lại chẳng thấy người đâu.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

HOÀI NIỆM

 

Mưa rơi đêm tối năm canh vắng,

Nhớ cố nhân xưa mộng chẳng thành.

Tự hỏi lòng đây bao giờ tắt

Một mảnh tình ta, một mảnh xa.

 

Người về nơi ấy trăng có tỏ?

Có khúc ca xưa vọng bến đò?

Có người con gái tâm xuân sắc,

Dưới bóng tà dương gửi tình xanh?

 

Người về nơi ấy chăng có nhớ?

Một tiếng cầm ca chất chứa tình.

Một lời ai nói yêu vô cớ.

Một tách trà hoa, một mái đình.

 

Người về nơi ấy tâm có rõ?

Hoa rơi hữu ý nước vô tình.

Mặc đời ai oán tâm hư phế

Theo bóng hình ai mãi chẳng về.

 

- Mạn Châu Sa Hoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

HOÀI CẢM

 

Đen tối, nhuốc nhơ, lại dối lừa.

Ganh ghét, ích kỷ, cả ghen tuông.

Cuộc sống ước mơ hay chốn dựa,

Hy vọng gồng gánh vẫn xuôi buông.

 

Gió xuân, nắng hạ, lá thu sương,

Tuyết phủ, mưa bay, đêm tới ngày,

Vần quay lẩn quẩn hoài không tưởng.

Sống mọn, chết tàn chẳng gì thay.

 

Sợ hãi nhân gian đời muôn thói,

Đày đọa thân mòn chốn vực hoang.

Lệ châu đứt đoạn sầu muôn lối.

Góp xin từng chút mảnh hồn tan.

 

Người về vội vã mạn châu tàn.

Mặc thân đơn lẻ cứa tình loang.

Oải lê một bước, sầu trăm trượng.

Sống hoài một kiếp đếm ngày vương.

 

- Mạn Châu Sa Hoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐỢI CHỜ

 

Tôi giữ lấy chút nắng thuở ban đầu,

Ngày gặp anh khúc ca lòng dâng tấu.

Chợt nung nấu giấc mộng đầu xa vội,

Chiếm tim tôi chẳng chừa chút cho tôi.

 

Tôi giữ lấy bản tình ca ai dấu

Vội ngâm nga ngược gió lúc chiều tàn.

Trên con đường trăng xa chưa kịp sáng

Một khúc ca, hai tiếng hát hòa vang.

 

Tôi giữ lấy màu biển xanh lấp lánh,

Ngày xa anh, nắng chẳng muốn gợn mây.

Mặc biển kia mang người thương đi mất,

Với tình non chất chứa mãi hồn xanh.

 

Tôi giữ lấy mảnh cuối tàn ký ức

Khẽ cất vào sợ vội vã rơi vương,

Cùng hơi thở người thương không thể xóa.

Ngày anh xa, đã qua mấy mùa hoa?

 

- Mạn Châu Sa Hoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

                             HÈN MỌN

Hèn mọn gục trước hố đen tội lỗi,
Tự tủi nhục trước bùn đất tay tôi.
Cầu thứ tha, nhưng người đời nào tránh,
Vẫn vung tay, đánh mạnh xuống tim trơ.

Hèn mọn xin được người thương thứ lỗi,
Người mỉm cười nói chẳng có chi đâu.
Nhưng thiên hạ thế gian nào đắc tội,
Vẫn múa môi khứa đẫm máu tâm đau.

Hèn mọn hỏi phải chăng tôi quá vội,
Bị hào quang, ảo tưởng xóa tâm lương.
Dần thấu hiểu lòng người tôi thương tổn,
Mãi không rõ kẻ qua đường tổn thương?

Lòng thế gian hèn mọn tôi nào thấu,
Vốn thích xem, bàn tán chuyện vẩn vương.
Rồi khoét tim, cắt máu người trong cuộc,
Như thể mình mới là kẻ đáng thương.

              - Mạn Châu Sa Hoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

                      NGƯỜI VẪN NÓI

Người vẫn nói thế gian là một thể,
Và không ai có thể sống lẻ loi.
Nhưng tôi nguyện chỉ một mình đơn lẻ,
Chẳng cần nói, chẳng chuyện trò lôi thôi.

Người vẫn nói không ai một hòn đảo,
Mà quần đảo tiếp sức giữa biển khơi.
Nhưng tôi nguyện cô đơn mặc sóng bão,
Không liên hệ, không gần gũi mọi nơi.

Người vẫn nói tôi chẳng hề thiết thực,
Chỉ đắm mình trong vỏ ốc tôi xây.
Nhưng tôi nguyện làm ốc kia yếu thế,
Không thương tổn, không nhòe khóe mắt cay.

Người vẫn nói cậy chi đời miệng lưỡi,
Vẽ thế gian cay đắng với chua ngoa.
Nhưng người đã từng bao giờ nhắc tới,
Thế nào nén tiếng thổn thức không ngơi.

               - Mạn Châu Sa Hoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...